Chồng dan díu với người cũ sắp cưới
Trên Facebook, anh còn lưu tên cô ấy là bà xã và họ vẫn hẹn hò gặp nhau qua tin nhắn điện thoại.
Bây giờ mình không biết phải làm thế nào, mong mọi người hãy cho mình lời khuyên. Mình năm nay 26 tuổi, nhà có 3 em trai. Ông xã mình 29 tuổi và cũng có 2 em trai nữa. Ông xã là mối tình duy nhất mình có. Mình và ông xã gặp nhau khi mình học năm thứ 2 hệ cao đẳng (TP HCM). Mình ở ký túc xá, còn ông xã ở trọ cùng bạn.
Thời gian yêu nhau, có nhiều người bạn khuyên mình nên chia tay vì anh rất đào hoa và gia đình cũng không đồng ý bởi hai đứa khắc tuổi nhau (tuổi tý – tuổi mão). Nhưng hai đứa vẫng giữ mối quan hệ này. Anh rất nhiệt tình với tất cả mọi người và dần dần, mình cũng cảm nhận được là anh lăng nhăng. Không hiểu sao, lúc đó, mình không thể chia tay được. Mình nghĩ có thể sau này sẽ khá hơn.
Đến khi ra trường, nhà mình có ý định cho mình ra Bình Dương làm việc và mình đã khóc rất nhiều. Mình yêu cầu anh tìm việc cho mình ở gần Sài Gòn (vì mình ở tỉnh) và sau đó, mình vào làm cho một công ty tại Long An, cũng gần nhà anh. Mình thường được anh chở vào nhà chơi vào cuối tuần. Mình đã nhất quyết sau 3 năm ra trường thì mới cưới vì mình còn lo cho em trai học cao đẳng. Nhưng sau 2 năm ra trường, mình phát hiện anh tán tỉnh một em khác. Mình quyết định chia tay thì đúng lúc đó, anh bị tai nạn giao thông, gãy xương bả vai. Mình là người đầu tiên anh gọi và mình chạy ngay vào bệnh viện với anh.
Video đang HOT
Sau khi về nhà, anh hứa hẹn đủ thứ và mình lại chăm sóc anh mỗi chiều đi làm về. Hôm nào cũng vậy, ăn uống xong là mình chạy vào chăm cho anh tắm rửa, ăn uống. Thời gian gần cuối năm, gia đình anh muốn anh lấy vợ vì quen mình lâu quá rồi mà không thấy động tĩnh gì. Trong khi đó, mình chưa thể kết hôn. Thế là anh đi xem mắt một người cùng quê (mình nghe kể lại là chị đó người Bắc vào Nam). Mình rơi vào đau khổ, bấn loạn và không ngủ được cả ngày lẫn đêm. Hai ngày trôi qua trong đau thương thì anh lại hứa sẽ thuyết phục ba mẹ. Dần dần mình cũng bình tâm lại.
Mình đã nghĩ trong đầu là đến khi em trai học xong mà anh ấy đã cưới hoặc chúng mình không đến được với nhau thì mình cũng sẽ đi lấy chồng, tạo áp lực cho anh. Và đến khi em trai ra trường, gia đình anh làm lễ dặm hỏi mình và đám cưới tổ chức sau đó một tháng. Đúng ngày vu quy, mình phát hiện có thai và hai đứa quyết định giữ lại. Mọi việc vẫn ổn dù công việc anh chưa tốt lắm (thay đổi công ty liên tục). Mọi chi phí gia đình đều dựa vào đồng lương của mình mặc dù không nhiều.
Đến ngày sinh em bé, mình vẫn tin tưởng vào chồng. Lúc này, anh đã ổn định công việc. Sau 2 tháng, anh hùn hạp làm ăn kinh doanh với một chị chưa chồng và đang chuẩn bị làm đám cưới. Chị đó có đến nhà và đã biết mình. Anh cũng kể rằng hai người họ từng có quan hệ nhưng đã bỏ rồi vì chị sắp cưới. Anh thì đã có mình và con. Con gái của chúng hình cũng được 5 tháng tuổi và anh còn để ảnh của con là hình nền điện thoại, lâu lâu nhớ lại đem ra xem.
Không hiểu sao mình có linh tính rằng giữa hai người họ có quan hệ trên mức bình thường. Và quả thật chẳng sai. Hôm thứ bảy vừa rồi, anh nói phải chạy về kho có công việc gấp, mình vẫn tin. Đến trưa chủ nhật, anh hẹn sẽ về chở mình đi đám cưới nhưng rồi lại về trễ. Anh bảo do tắc đường. Sau đó, mình kiểm tra điện thoại của anh thì đọc được những tin nhắn âu yếm, hẹn hò đợi nhau của họ. Trên Facebook, anh còn lưu tên cô ấy là bà xã. Mình cảm thấy vô cùng đau khổ vì điều này, nằm bên anh mà trong đầu mình đã nghĩ tới chuyện ly hôn. Hiện mình rất mệt mỏi và mong sớm nhận được lời khuyên từ mọi người.
Theo Ngoisao
Chồng coi nhà như phòng trọ
Làm việc gần nhà nhưng 3-4 ngày anh mới về ăn cơm, không đụng tay làm việc gì và cũng chẳng chăm con.
Bây giờ mình không biết phải làm gì đây, mong mọi người hãy cho mình một lời khuyên. Hai vợ chồng mình cùng học từ nhỏ cho tới đại học và cũng cưới nhau vì tình yêu. Anh không có bố, ở với mẹ là giáo viên về hưu và một người chị gái của mẹ cũng không lấy chồng. Kinh tế gia đình phụ thuộc vào mẹ chồng mình.
Khi mình quyết định lấy anh, gia đình mình không đồng ý lắm. Nhưng rồi vì thương con nên bố mẹ mình cũng chấp nhận và còn thương anh nữa. Lúc mình sinh con, anh ấy bỏ việc rồi ăn chơi lêu lổng một năm. Bố mẹ mình chạy vạy khắp nơi tìm việc cho anh cách nhà 100km. Dù đi làm nhưng hàng tuần anh vẫn về lấy tiền của mình mới đủ tiêu xài. Ở đây, anh làm việc được hai năm thì vướng vào chuyện tình cảm với một cô làm cùng phòng. Cô ta nhắn tin, gọi điện khiêu khích mình rất nhiều lần. Nhưng khi anh về nhà, mình hỏi thì anh chối.
Một lần nữa, anh lại bỏ việc về nhà. Ở nhà, anh chỉ xem tivi và đi uống cafe chứ không đụng tay làm việc gì, kể cả chăm con. Anh cũng chưa một lần cho con ăn hay chơi với nó. Sau một thời gian, cô gái kia lấy chồng. Trước khi cưới, cô ta nhắn tin xin lỗi mình. Vì thương con và gia đình, mình bỏ qua cho anh, coi như không có chuyện gì.
Rồi anh cũng xin được việc làm ở gần nhà và cũng gần cơ quan mình. Nhưng bọn mình không đi làm cùng vì mình còn đưa đón con đi học. Mẹ chồng mình chiều chuộng anh như em bé, không bao giờ thấy khuyên bảo gì cả. Anh đi làm được một năm thì bọn mình xây nhà. Tuy hơi vất vả nhưng mình cứ nghĩ thế là ổn rồi.
Dạo gần đây, anh lại giở chứng, đi làm 3-4 ngày mới về ăn cơm nhà. Khi anh bỏ cơm hay đi nhậu với mấy người bạn, vợ con gọi điện thì không nghe hoặc tắt máy. Còn lúc về nhà thì lầm lì ít nói. Mình có hỏi thì anh bảo bận việc rồi ngủ lại phòng làm việc luôn. Mình nói với mẹ và dì của anh thì mọi người bảo anh đi làm về nhà, đáng nhẽ vợ con phải vui vẻ, niềm nở như không có chuyện gì. Tuy vậy, mình cũng chưa một lần to tiếng với anh. Thế mà họ bênh con trai quá, không biết sai trái.
Bọn mình có một đứa con gái đã 7 tuổi và mình có ý định sinh thêm nhưng anh không chịu. Mình có linh cảm là anh đã có bồ nhưng không biết phải làm sao nữa. Ly hôn thì con mình sẽ ra sao đây? Người ta bảo lấy "vợ xem tông, lấy chồng xem họ" quả không sai. Bây giờ, mình thấy chán lắm, có khi chỉ muốn chết đi cho xong. Nhưng chết thì con mình sẽ sống thế nào và bố mẹ mình sẽ khổ tâm lắm. Còn sống thì mình chịu đựng như thế này được bao lâu nữa?
Theo Ngoisao
Tâm sự "bà cô" Tháng sau, em trai mình lấy vợ. Đó hẳn là sự kiện đáng mừng của cả gia đình. Mình hân hoan với niềm hạnh phúc lớn lao nhất đời của em. Mình cũng lăng xăng sắm thêm áo mới, giày đẹp để đi dự tiệc, rước dâu, lại dòm ngó con heo đất còm cõi với ý nghĩ manh nha rằng, chắc phải...