Chồng đâm đơn ly hôn vì chiếc khuy áo tuột cúc bất ngờ của vợ
Nhìn thấy chiếc cúc áo ngực bị bật tung hở cả phần da thịt, tôi xấu hổ vội chạy vào trong nhà. Vừa thấy tôi đứng lên chồng tôi cũng chạy theo và anh cầm cả cốc nước hắt thẳng vào mặt tôi.
Cho đến bây giờ, tôi mới thấm thía vì sao trước đây khi biết tôi yêu anh, bạn bè và người thân của tôi đều gàn. Bạn bè, những người hiểu rõ anh thì chỉ nửa đùa nửa thật đưa ra lý do ngăn tôi yêu anh là: Lão ấy sĩ diện lắm mà mày biết rồi đấy, bệnh sĩ chết trước bệnh tim đó nha.
Còn mẹ tôi cũng từng lo lắng rằng làm vợ một người ưa hình thức và quá kỹ tính trong chuyện ăn mặc như anh, không biết chuyện gì sẽ xảy ra một khi tôi già đi, xấu hơn, không có điều kiện ăn diện.
Tuy nhiên, là một người khá có gu ăn mặc và chỉn chu trong hình thức nên tôi gạt đi mọi lo lắng này vì hơn ai hết tôi luôn tin rằng có chết tôi cũng không bao giờ để cho mình ăn mặc lôi thôi, nhếch nhác. Và tôi tự tin về khả năng giữ gìn nhan sắc của mình. Thế nên tôi cho rằng lo lắng của mọi người là thừa.
Trong suốt 3 năm yêu nhau, tôi đã rất hiểu sự ưa hình thức đến kỳ quái của anh là thế nào. Anh từng hủy cả buổi đi sinh nhật bạn chỉ vì tôi mặc nguyên cả bộ đồ công sở mà theo anh là “không ăn nhập với bar”. Anh cũng từng vài lần bắt tôi quay về nhà thay đồ vì “chiếc áo em mặc giống áo mấy bà đi cấy quá”. Và đừng bao giờ bảo rằng ngồi sau xe anh đi đâu đó nếu mặt chưa trang điểm . Với anhphụ nữ cứ ra khỏi nhà là phải thật đẹp đẽ, tươi mới.
Nhưng tôi vô cùng tự hào vì trong suốt thời gian yêu đó, tôi luôn được anh chiều chuộng, cưng nựng như một nữ hoàng vì lần nào đi đâu, tôi cũng là tâm điểm của sự chú ý vì gu ăn mặc thời thượng và khuôn mặt không tì vết. Anh luôn hãnh diện nói với bạn bè rằng: Bạn gái tôi mặc gì là tạo ra xu thế đó.
Ngoại trừ sự kỹ tính trong ăn mặc ra, anh là người rất tốt. Anh không bài bạc, rượu chè, không lăng nhăng mà rất tu chí làm ăn và bằng tuổi anh khi bạn bè còn phải nhờ cậy gia đình tiền bạc để làm ăn thì anh một tay nuôi cả bố mẹ già, em gái ăn học mà vẫn còn đổi hết nhà này sang nhà khác. Tôi nghĩ lấy anh tôi sẽ có một bờ vai yên tâm để sẻ chia mọi vui buồn trong cuộc sống.
Nhưng đúng là về sống cùng nhau tôi mới ngộ ra một điều rằng đàn bà kỹ tính đã khó sống, đàn ông kỹ tính lại còn sĩ diện nữa thì… thật kinh khủng.
Video đang HOT
Phụ nữ khác chỉ cần chú ý ăn mặc khi đi ra ngoài còn tôi thì cả đi làm, đi chơi lẫn ở nhà đều phải mặc đẹp nếu không muốn bị chồng… mắng. Nói nhiều người không tin, có lần tôi bị chồng mắng sa sả và sau đó là giận tôi cả tuần chỉ vì bộ đồ ở nhà của tôi bị sứt 1 đoạn chỉ. Chuyện chiếc quần ở nhà của tôi bị bai cũng được anh mang ra chì triết cả tuần. Còn mấy chuyện chê quần áo ở nhà của tôi quê mùa, màu xấu hay kiểu dáng cũ kỹ là chuyện thường với anh.
Vậy nên người ta về nhà là được thoải mái còn tôi cứ như thể phải đứng trên sân khấu cho chồng đánh giá, soi xét, rất mỏi mệt vì mất tự do. Anh cứ như thể một ông bố chồng già nua, khó tính. Thành ra đôi khi tôi thấy đi làm còn dễ chịu hơn về nhà. Đi làm còn được thoải mái là chính mình chứ về nhà phải khép nép như gái mới về ra mắt mẹ chồng.
Anh luôn quan niệm đàn bà mặc đẹp không chỉ là những bộ đồ thời trang mà còn phải kín đáo. Và đàn bà là phải duyên dáng, đi phải khép chân và ăn mặc không được phô ra những phần nhạy cảm như ngực, đùi. Biết tính anh là vậy nên tôi luôn giữ từng li từng tí trong từng động tác lẫn ăn mặc nhưng quả không thể tránh khỏi những sự cố, hay sơ suất.
Và cách đây 3 hôm, chúng tôi tổ tiệc bữa tiệc nhỏ đầy tháng cho con và mời bạn bè anh cũng như gia đình hai bên đến dự. Trong lúc bận phục vụ đồ ăn cho khách, một chiếc cúc áo ngực ở bộ váy đen mà tôi mặc bị bật tung mà tôi không hay biết. Tôi vẫn hồn nhiên bê bánh mời mọi người cho đến khi vợ một người bạn anh phát hiện và hất hàm ra hiệu cho tôi thấy.
Nhìn thấy chiếc cúc áo ngực bị bật tung hở cả phần da thịt, tôi xấu hổ vội chạy vào trong nhà. Vừa thấy tôi đứng lên chồng tôi cũng chạy theo và khi vào đến trong phòng, anh cầm cả cốc nước hắt thẳng vào mặt tôi khiến tôi sa sầm mặt mày. Sau đó anh gằn giọng bảo rằng: “Cô là loại đàn bà vô duyên. Cô làm mất mặt tôi”. Nói rồi mặc kệ tôi với khuôn mặt nhễ nhại nước, anh lại ra ngoài vui vẻ trò chuyện với mọi người.
Nhìn thái độ của anh mà tôi không thấy mình nhục nhã hơn bao giờ. Tôi có gây nên tội tày đình gì cơ chứ. Vợ người ta hớ hênh, hở hang thế nào còn không bị chồng mắng, đằng này chỉ là sự cố mà anh xúc phạm tôi.
Lần này, tôi không cho phép mình nhịn anh thêm nữa nên khi đợi khách về hết là tôi thẳng thắn nói chuyện với anh về sự cố vừa xảy ra. Trong lúc nóng giận tôi có bảo anh rằng: Anh cứ khó tính như một bà mẹ chồng vậy có mà ma ở được với anh. Khi nghe tôi nói câu này anh thách thức luôn, anh bảo không ở được thì ly hôn đi cho nhẹ nợ.
Tưởng anh nói đùa, ai ngờ sáng nay anh quẳng lên mặt bàn làm việc của tôi tờ đơn ly hôn đã có chữ ký của anh.
Nhìn tờ đơn ly hôn của chồng mà tôi thấy lòng mình vỡ vụn. Thú thực đến lúc này tôi thực sự cảm thấy ghê sợ anh. Tôi thấy anh như một kẻ lập dị đến bệnh hoạn chứ không phải kỹ tính hay khó tính nữa.
Tôi không muốn gia đình tan vỡ nhưng tôi cũng không biết nên làm gì trong hoàn cảnh này khi mà tôi thực sự chưa thấy sẵn sàng trở lại bình thường với anh? Hãy cho tôi lời khuyên?
Theo Người đưa tin
Cuộc hôn nhân 8 năm yên bình của chị tôi sắp trở thành nỗi đau không thể xóa nhòa
Người chị gái mà tôi yêu quý, kính trọng giờ lại đang rơi vào tình cảnh đau đớn này, làm sao tôi có thể yên lòng. Cuộc hôn nhân của chị sắp trở thành địa ngục giam cầm chính chị.
Cả tuần nay, cứ mỗi lần nhìn thấy chị gái mình hết phục vụ cho mẹ chồng rồi đến chồng, lòng tôi lại nhói đau. Nhưng đáp lại sự chăm sóc ấy, họ lại trách móc nạt nộ chị tôi hết lời. Anh rể về nhà cái áo cũng bắt chị tôi mang lên phòng, nước thì phải dâng tận tay. Nhìn thấy cảnh ấy, dù cố nén nhưng tôi vẫn giận điên người.
Tôi được bố dắt về sống cùng nhà với chị khi lên 4 tuổi, còn chị thì 12. Chẳng có người phụ nữ nào cao thượng đến mức đối xử tốt với con của tình nhân và mẹ chị cũng vậy. Trước mặt bố, bà ngọt nhạt với tôi nhưng rồi khi chỉ có tôi và bà, tôi được bà đối xử chẳng khác nào kẻ thù. Nỗi đau của người phụ nữ khi phải nuôi con của người khác làm bà thay đổi. Không chỉ đối xử tàn tệ với tôi mà ngay cả với chị, đứa con gái duy nhất của bà, cũng không ngoại lệ.
Kí ức tuổi thơ cay đắng ấy vẫn luôn in đậm trong tâm trí của hai chị em. Những lời nhiếc mắng, những trận đòn roi, thậm chí nhiều lần thức ăn vương vãi từ đầu đến chân. Có lẽ tôi không thể sống được nếu không có chị gái. Ngày ấy chẳng hiểu vì lí do gì nhưng chị thương tôi vô cùng mà tôi cũng quấn quít lấy chị, đêm ngủ cũng phải ôm chị. Càng thấy cảnh chướng tai gai mắt đó, mẹ chị càng ghét chúng tôi hơn.
Chị tôi chẳng khác gì một người giúp việc. (Ảnh minh họa)
Chị em tôi đi học nhờ vào số tiền bảo hiểm của bố khi ông mất vì tai nạn. Khi chị đang ở năm cuối đại học thì mẹ chị qua đời. Chị vừa học vừa làm thêm để lo cho cuộc sống của hai chị em. Tôi là gia đình của chị. Vì lí do đó mà khi chị lấy chồng điều kiện duy nhất của chị đặt ra là phải cho tôi sống cùng với chị.
Chị lấy anh rể khi cả hai làm cùng một công ty. Anh yêu chị cuồng nhiệt, anh chinh phục chị bằng mọi cách từ thực tế đến lãng mạn, như tặng quà cho chị, đưa đón chị đi làm, đến nhà sửa bóng đèn hay thay vòi nước. Anh còn mua hoa hồng và nhiều đồ ăn đến nhà vào những dịp đặc biệt. Mới đầu chị thờ ơ mọi thứ, nhưng dần dà sự chân thành của anh làm chị thay đổi.
Chị tôi về làm dâu nhà giàu cũng chẳng sung sướng gì. Mẹ chồng coi thường chị ra mặt, đã vậy về làm dâu còn dắt theo em gái. Bà hạch sách chị đủ điều, nói xa nói gần mỉa mai xoi mói. Bà yêu cầu chị nghỉ làm để trông coi nhà cửa. Chị tôi chẳng khác gì một người giúp việc. Nhưng chị vẫn cắn răng chịu đựng, vẫn một dạ hai vâng, không khi nào than vãn một lời.
Còn anh rể, sau khi kết hôn được hơn năm, anh cũng bắt đầu thay đổi. Nhiều lúc tôi cảm giác anh như ông chủ của chị gái mình. Nói năng cộc lốc như ra lệnh, chị tôi lúc nào cũng cơm dâng nước rót. Chẳng bao giờ anh dành cho chị một lời nói ấm áp, hay một cử chỉ âu yếm thân mật. Buồn hơn là anh chẳng bao giờ đi đâu cùng chị, lúc nào chị cũng lặng lẽ một mình.
Hơn ai hết tôi hiểu được chị mình sẽ đau đớn đến mức nào nếu gia đình tan vỡ. (Ảnh minh họa)
Sau tám năm kết hôn, chị và anh có một trai, một gái. Anh giờ cũng đã là trưởng phòng kinh doanh của công ty. Cứ ngỡ chị tôi sẽ được sống trong hạnh phúc, nào ngờ cách đây vài tháng tôi tình cờ phát hiện anh đang cặp với người khác. Hôm ấy tôi cùng nhóm bạn đang đi thực tế ở một resort để tìm ý tưởng cho bộ ảnh mới. Tôi nhận ra chiếc xe hơi quen thuộc của anh rể nên tôi tò mò đi quanh tìm hiểu. Những gì hiện ra trước mắt làm tôi há hốc cả miệng. Người đàn ông lịch lãm mẫu mực của chị tôi đang tay trong tay với một cô gái khá xinh đẹp. Hai người rất tình tứ, như đôi vợ chồng mới cưới.
Gần cả tháng sau đó tôi tiếp tục theo dõi, anh rể tôi và tình nhân luôn gắn bó với nhau như hình với bóng. Nhìn cách anh đối xử với cô ta, tôi có thể chắc chắn anh đang say cô ta như điếu đổ. Anh ân cần chăm sóc cho tình nhân của mình. Nhưng mỗi lần về nhà anh đối xử với chị tôi đầy gia trưởng, nạt nộ trách mắng.
Cuối tuần vừa rồi, anh rể đi đâu về rất trễ. Anh nhấn chuông cổng nhưng vì đang dỗ cho con gái ngủ nên chị mở cổng muộn. Vậy mà khi chị vừa ra đến nơi anh đã dùng những lời vô cùng nặng nề để trách mắng chị: "Mày ngủ với thằng nào mà giờ mới ra". Anh còn mắng chị là đồ ăn bám, loại đàn bà lười biếng, chỉ biết ăn với ngủ. Đã vậy khi xuống bếp anh còn tạt hết li nước mật ong lên người chị.
Nhìn thấy vậy tôi chỉ muốn xông tới đấm cho anh rể một trận. Tôi muốn nói hết những gì mình đã thấy, tôi muốn hét vào mặt anh kêu anh đừng sống hai mặt và giả dối như vậy nữa. Tôi muốn nói anh cũng chỉ là một kẻ khốn nạn. Nhưng tôi lo lắng khi làm lớn chuyện, anh rể tôi sẽ chọn vợ hay tình nhân.
Bao năm qua chị gái tôi sống cam chịu cũng chỉ vì muốn gìn giữ gia đình. Nếu biết anh phản bội có lẽ chị sẽ không chịu nổi. Hơn ai hết tôi hiểu được chị mình sẽ đau đớn đến mức nào nếu gia đình tan vỡ, vì kí ức tuổi thơ ngày trước chưa thể phai nhòa. Tôi không muốn chị mình lại tiếp tục dằn vặt bản thân và sống trong những tháng ngày đau khổ. Nhưng tôi phải làm sao để giúp chị mình đây. Mong mọi người cho tôi vài lời khuyên.
Theo Afamily
"Cứ lấy người bỏ vợ là thành "hồ ly tinh cướp chồng?" 27 tuổi, trẻ trung, xinh đẹp và lấy một người đàn ông bỏ vợ... Chỉ ngần ấy điều thôi, tôi bỗng dưng bị quy cho cái tội "Con hồ ly tinh cướp chồng người". Anh hơn tôi 13 tuổi. Tôi hoàn toàn không cướp chồng người. Nhưng giờ tôi đang phải đối diện với những lời đàm tiếu từ sự đặt điều của...