Chồng đại gia nhưng đếm từng xu với vợ
Nhìn chồng tôi một bước lên xe, ăn mặc sang trọng là vậy nhưng anh đã từng gào lên kinh ngạc: “Em làm gì mà tháng tiêu hết 4, 5 triệu bạc?”.
Đi đâu tôi cũng được mát mặt với bạn bè, người quen vì có một ông chồng thành đạt. Nhưng thực sự bên trong, tôi có một nỗi khổ vô cùng. (Ảnh minh họa)
Tôi lấy chồng kể ra cũng được xem là may mắn. Bởi lẽ thời điểm đó tôi chưa xin được công việc, cứ ở nhà vất vưởng. Tôi và anh quen nhau trước đấy cũng vài năm thế nên cảm thấy hợp lí vậy là cưới. Tôi cưới xong là có bầu luôn nên cũng không thể đi làm. Tôi ở nhà từ đó cho tới giờ.
Tôi may mắn hơn người khác là chồng làm ra tiền. Chồng tôi mở một công ty cung cấp trang thiết bị y tế. Công việc làm ăn của chồng tôi khấm khá, anh xây nhà, mua ô tô, mở rộng kinh doanh… Đi đâu tôi cũng được mát mặt với bạn bè, người quen vì có một ông chồng thành đạt. Nhưng thực sự bên trong, tôi có một nỗi khổ vô cùng.
Làm ra nhiều tiền, hiểu được giá trị đồng tiền nên chồng tôi cảm thấy tiếc của khi phải chu cấp tiền bạc cho vợ chỉ ở nhà. Thời gian đầu anh còn đưa tôi tiền để chủ động mua sắm, trang trải các khoản trong nhà. Thế nhưng càng về sau, vì đi làm suốt, thậm chí các bữa ăn anh cũng ít cùng vợ con nên hàng tháng thấy tôi xin tiền anh lại la oai oái kêu làm gì mà hết nhiều thế.
Biết bản thân mình không làm ra tiền, sống phụ thuộc vào chồng nên tôi nào đâu có dám tiêu xài hoang phí. Trông nhà thì giàu có vậy chứ bữa ăn của hai mẹ con tôi rất tiết kiệm. Tôi không muốn mình sống phung phí trên công sức của chồng. Nhưng vì không hiểu các khoản chi tiêu sinh hoạt của gia đình nên chồng tôi lúc nào cũng nghĩ tôi đã tiêu quá nhiều tiền.
Vậy là sau đó, chồng tôi yêu cầu tôi đi chợ mua ở những hàng cố định rồi anh tự đi thanh toán. Tiền học của con anh sẽ đi nộp. Từ bộ quần áo tôi mua cho con đến những khoản khác anh đều bố trí cho tôi “mua chịu” ở những nơi anh đặt trước. Tôi gần như không có một khoản tiền nào trong người vì mọi cái chồng đều quy định phải mua đúng nơi để về anh trả tiền.
Video đang HOT
Vì nghĩ tôi không làm gì nên anh cũng không chịu sắm đồ đạc trong nhà. Không mua máy giặt, không lắp nóng lạnh… Anh nói tôi ở nhà chẳng có việc gì thì cố làm cho nó… khỏe người. Hiểu là chồng keo kiệt, tính toán nhưng phận không làm ra tiền tôi cũng chỉ đành im lặng không dám đòi hỏi.
Anh tiết kiệm vì tôi là người không làm ra tiền đã đành, với con, anh cũng không muốn tốn. Từ bộ quần áo con mặt anh cũng giới hạn chỉ mua bao nhiêu tiền, bữa cơm con ăn cũng không được quá ngần này ngân sách. Nhìn con nhà người dù bố mẹ thu nhập bình thường thôi nhưng con được ăn sung, mặc sướng còn con tôi lúc nào cũng phải kham khổ, tằn tiện tôi lại thấy xót.
Tôi thấy mệt mỏi với cuộc hôn nhân này nhưng lại hèn hạ không dám bỏ anh ta vì sợ mình không nuôi nổi con. Giờ tôi phải làm gì đây? (Ảnh minh họa)
Nhiều lần tôi xin chồng cho đi làm nhưng anh ta không chịu. Anh ta nói giờ tôi đi làm thuê người trông con, gửi trẻ cũng quá tội, thà tôi cứ ở nhà, ôm lấy con anh ta còn thấy tiết kiệm hơn. Điều đau khổ hơn nữa là tôi có bầu 3 lần sau, chồng tôi đều bắt bỏ. Chồng tôi nói chỉ đẻ một đứa là được rồi. Không kiếm ra tiền, con thì nhỏ, chồng lại không cho đẻ thêm nên tôi phải cắn răng phá bỏ những giọt máu của mình.
Tôi thấy mệt mỏi với cuộc hôn nhân này nhưng lại hèn hạ không dám bỏ anh ta vì sợ mình không nuôi nổi con. Giờ tôi phải làm gì đây?
Theo Eva
Lấy chồng đại gia, sao phải xoắn!
Lấy chồng đại gia chẳng có gì là xấu. Không phải cô gái nào cũng mong lấy được một chàng trai tốt để trao gửi cả cuộc đời mình đó hay sao?
Bấy lâu nay, người ta vẫn mặc định rằng chỉ có chân dài mới cặp với đại gia, và đại gia cũng chỉ mở mắt xanh để nhìn những cô nàng mặt xinh, dáng đẹp. Nhưng điều đó đâu đồng nghĩa với việc chân ngắn thì không thể lấy được đại gia? Hơn thế nữa, bây giờ, nhiều đại gia sẽ trở thành những người bị chọn, bởi chính những cô gái chân không dài.
Lấy được chồng đại gia đâu phải lỗi của phụ nữ đẹp, sao họ cứ bị dòm ngó và xem thường, rồi lại như cách ly và miệt thị, xem đó là điều không nên theo? Có luật nào cấm phụ nữ không được lấy chồng đại gia, lại còn là phụ nữ chân dài, mặt đẹp? Và ai khẳng định đại gia là những người chồng không tốt? Chúng ta có đang khắt khe với khái niệm này quá chăng?
Người giàu vốn không phải là tội đồ, và tiền thì vốn chẳng phải tự nhiên sinh ra, nó chỉ chuyển từ túi người này sang người khác. Một người đàn ông được xem là "đại gia" theo cách này hay cách khác sẽ làm những đồng tiền của người khác, chuyển vào túi của mình và bạn đừng vội phán rằng họ làmăn phi pháp, lươn lẹo hay đủ trò. Chẳng qua, họ bản lĩnh hơn người mà thôi. Và dĩ nhiên, phụ nữ thích điều đó.
Đã xưa rồi cái hình ảnh chân ngắn bụng phệ, khệ nệ râu ria, lên xuống ô tô, ra vào nơi sang trọng, chốn đắt tiền mới được gắn cái mác "đại gia". Giờ, thiếu gì những người trẻ tuổi, đẹp trai, lắm tiền, làm ăn đàng hoàng, kiếm tiền chân chính, thành đạt bằng đôi tay mình. Làm vợ những người này rồi cũng sẽ bị soi? Hay vì họ chưa đủ già để được gọi là đại gia, nên chẳng ai quan tâm đến họ? Có lẽ giàu tiền thì là đại gia, còn giàu thêm ý chí phấn đấu lại là... tiểu gia, không ma nào thèm ngó?
Lấy chồng đại gia chẳng có gì là xấu. Không phải cô gái nào cũng mong lấy được một chàng trai tốt để trao gửi cả cuộc đời mình đó hay sao? Chẳng lẽ cứ là đại gia thì không phải người tốt? Cưới đại gia làm chồng sẽ vô phúc, thế ư? Không biết ai đã tiên phong sản sinh ra cái suy nghĩ đầy áp đặt này, để muôn người đi sau cứ nhìn vào đó và phê phán. Định kiến thì cứ mãi là định kiến, phụ nữ vẫn cứ chọn chồng và đại gia vẫn cứ lấy vợ. Thế thôi.
Ước mơ lấy chồng giàu chẳng có gì để bị phản đối, lấy được rồi lại càng không phải tội. Đã thế, lấy được chồng giàu đâu phải chuyện lớn lao, đó cũng đâu phải sự kiện gì kinh thiên động địa, sao cứ bị soi, bị móc, bị xóc đến cùng? Bởi ghen tị giày xéo con người, quẫn cùng tâm can, nên thay vì vui, họ chỉ nhạt môi cười khẩy; hay thực tâm họ đang lo rằng người đẹp kia sẽ không hạnh phúc, rằng cưới đại gia rồi sẽ tan cửa nát nhà? Lạ lùng thay, và khó hiểu thay!
Còn nữa, đại gia không thể chỉ là của chân dài! Chân ngắn thì đã làm sao? Phụ nữ thông minh sẽ biết cách để mình chọn lựa, mặc kệ độ dài của chân. Nếu não nhiều nếp nhăn, phụ nữ sẽ tự biết cách làm mình hạnh phúc, bất kể là với đại gia, hay tiểu gia cũng thế. Điều này đánh thẳng vào suy nghĩ cổ hủ của một số đại gia, và cũng là một số lớp người trong xã hội, rằng chỉ những người có tiền mới là người nắm trong tay sự lựa chọn.
Họ nhầm, họ rất nhầm!
Đồng tiền chi phối nhiều thứ, trong đó có cả hạnh phúc. Không sai, nhưng quyền lựa chọn lần này nằm trong tay một kẻ nhiều não, chứ chưa chắc đó phải là kẻ nhiều tiền. Con người sinh ra có quyền tự mình đi tìm hạnh phúc, phụ nữ cũng vậy thôi! Họ tự nắm lấy hạnh phúc của chính mình, chứ chẳng phụ thuộc vào vị đại gia "mĩ miều" nào cả.
Bây giờ, không phải là thời buổi đại gia tung tiền chọn vợ, mà đã đến lúc những người phụ nữ thực sự thông minh có quyền vắt óc để chọn chồng. Thế nên, các chàng trai ạ, đừng dè bỉu những đại gia chân ngắn, bụng phệ, và ghen tị vì những cô vợ xinh xẻo kia; thay vào đó, hãy cố gắng để biến mình thành đại gia trong mắt các cô gái thời này!
Còn các cô gái, qua rồi thời các cô đứng im khoanh tay chờ người ta mang hạnh phúc, đã đến lúc các cô đứng dậy và tự kiếm lấy niềm vui. Đừng để người ta chọn mình một cách dễ dãi.
Còn những người còn lại, chưa là đại gia, cũng chưa là vợ đại gia, thì hãy nghĩ thoáng ra... Lấy chồng đại gia, sao phải xoắn!
Theo Afamily
Chồng giàu lên nhờ những lần ngủ với sếp Tôi đâu có ngờ, số tiền lớn hàng tháng chồng mình kiếm được chẳng phải do anh tài cán gì mà tất cả là từ mối quan hệ ngoài luồng với "chị sếp" ở công ty. Hơn 3 năm làm vợ anh, tôi hãnh diện với mọi người vì chồng mình chẳng những đẹp trai, cao ráo mà còn kiếm ra tiền. Từ...