Chồng đắc ý khen người tình 3 vòng nóng bỏng, ngờ đâu vợ phản đòn khiến chồng ‘mặt cắt không còn giọt máu’
Chiều hôm ấy đi làm về thấy vợ ngồi xõa xượi với 2 hàng nước mắt trong phòng khách cùng bộ ấm chén vỡ tan dưới sàn anh mới sững người.
Lúc biết tin Hưng có người đàn bà khác bên ngoài, Ngọc đã khóc cạn nước mắt. Gần chục năm làm vợ Hưng, Ngọc luôn lấy anh làm kim chỉ nam cho cuộc đời mình. Chưa bao giờ Ngọc nghi ngờ hay ngừng yêu chồng, vậy mà đùng một cái Hưng lại quay lưng lại với vợ như thế. Sự thật cay nghiệt ấy làm cô sống còn đau khổ hơn cả chết.
Tuyệt vọng quá, Ngọc đã từng nghĩ tới chuyện “nhắm mắt” quên đi cuộc đời nhưng rồi nhìn 2 đứa con thơ, cô lại không đành lòng bỏ lại chúng. Hơn ai hết cô hiểu, 2 đứa con cô cần mẹ thế nào. Còn Hưng, anh đã có người đàn bà khác chắc gì sẽ để tâm chăm con được như trước. Nghĩ thế, Ngọc gạt nước mắt sốc lại tinh thần, cô quyết định phải thật mạnh mẽ để sống cho con cũng là sống cho chính mình.
Tuyệt nhiên không to tiếng, không một lời dằn vặt chồng. Ngọc cứ âm thầm chăm sóc con, vun vén tổ ấm như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Hưng thấy gia đình vẫn sóng yên biển lặng nên nghĩ mình giỏi che đậy. Bên ngoài anh thỏa sức yêu chiều bồ trẻ còn về nhà anh tiếp tục đóng vai một người chồng mẫu mực. Chính xác thì anh đang rất thỏa mãn với 2 vai của mình. Đặc biệt ở bên cô bồ có thân hình nóng bỏng 3 vòng hút hồn kia, Hưng thấy bản lĩnh đàn ông của anh như được nhân lên gấp bội.
Chỉ cho tới chiều hôm ấy đi làm về thấy vợ ngồi xõa xượi với 2 hàng nước mắt trong phòng khách cùng bộ ấm chén vỡ tan dưới sàn anh mới sững người. Nghe con gái lớn kể lại có cô nào đó tới nhà cãi nhau với mẹ, Hưng hoảng hồn hiểu ra cô bồ của anh đã tìm tới tận nhà đánh ghen ngược với vợ. Thấy mọi chuyện đã vỡ lở, Hưng liền nói thẳng với Ngọc. Anh nghĩ chuyện này sớm muộn gì cô cũng phải đối diện.
Hít hơi thật sâu, Hưng tới bên vợ thở dài: “Anh không muốn như thế này nhưng chuyện cũng không thể trách mình anh được…”.
Câu nói của chồng khiến uất hận trong Ngọc dâng tràn tới cổ. Cô ngước lên nhìn chồng với ánh mắt sắc lẹm rồi hét lên trong nước mắt: “ Bao năm nay tôi sống một lòng một dạ với anh mà cuối cùng anh lại đối xử với tôi như thế? Không trách anh tôi trách ai đây?“.
Hưng bình thản đáp: “ Trách ai ư? Anh nghĩ cái này em phải tự hiểu chứ. Em vào soi gương nhìn lại bản thân mình sẽ hiểu vì sao anh phải ra ngoài tìm người khác. Giữa em và cô ấy, em không nhận ra sự khác biệt quá lớn sao. Người ta nóng bỏng, quyến rũ là thế còn em nhếch nhác, nhàu nhĩ cỡ nào. Nói thật, mỗi lần giới thiệu em là vợ, anh lại đỏ mặt ngượng với thiên hạ đó”.
Video đang HOT
Câu nói của chồng làm khự lại tiếng nấc nghẹn trong Ngọc. Gạt nước mắt cô đứng dậy đanh giọng với chồng: “ Vậy ra anh phản bội là bởi sự xuống sắc sau khi tôi đã dốc cạn thanh xuân vì anh sao. Anh nghĩ tự nhiên mình có được 2 đứa con ngoan ngoãn, lễ phép kia sao? Hàng ngày anh đi làm về có cơm dẻo canh ngọt dâng tận miệng là tự nhiên có hả. Còn bố mẹ anh nữa, ai là người chăm lo túc trực đêm ngày săn sóc họ khi quanh năm suốt tháng anh vắng nhà? Chính những thứ đó đã lấy đi thanh sắc của tôi đó”.
Vừa nói Ngọc vừa về phòng lấy ra xấp ảnh ném thẳng xuống mặt bàn, lớn tiếng nói tiếp: “ Cũng nói luôn cho anh biết, cô bồ xinh đẹp mà anh quá đỗi tự hào cách đây hơn năm tí chết trong lần đi phẫu thuật nâng ngực giá rẻ đó. Vài tháng trước cô ta tới thẩm mỹ viện của bạn tôi nhờ chỉnh lại đây này. Tưởng anh chán vợ thì phải tìm được ‘hàng thật’ xịn xò thế nào chứ hóa ra cũng chỉ là xài hàng giả à. Cẩn thận không đang ‘dùng’ lại vỡ là nguy to đó”.
Hưng tối mắt tối mũi trước những tấm ảnh vợ đưa. Tới giờ anh mới ngã ngửa nhận ra vẻ đẹp hoàn hảo của ả bồ đều là “giả tạo”. Vậy mà bao ngày tháng nay anh lại cứ mải miết đắm say những thứ không hề có thật ấy để phũ phàng rũ bỏ hạnh phúc thật sự hiện hữu ngay trước mắt anh.
Nghĩ tới đây, Hưng thấy hối hận hơn bao giờ hết. Chẳng chần chừ thêm giây phút nào, anh chạy lại ôm ghì lấy vợ cầu xin sự tha thứ. Anh tự hứa với bản thân nhất quyết sẽ chia tay cô bồ để quay về bù đắp chuộc lỗi với vợ con. Còn Ngọc, cô chia sẻ rằng tuy bản thân cô còn hận Hưng rất nhiều nhưng vì con, vì bản thân còn yêu chồng nên cô vẫn mở lòng bao dung đón lại Hưng thêm lần nữa. Ngọc cũng nói rõ, nếu Hưng còn làm cô thất vọng thêm lần nào, chắc chắn anh sẽ mất mẹ con cô mãi mãi
Thúy Ngân
Theo phunusuckhoe.vn
'Cha ở ác với mẹ, em không cần cha nữa'
Dì tôi là giáo viên tiểu học. Chồng dì kinh doanh nhà hàng tiệc cưới. Ông cặp bồ với nhân viên, dì phát hiện. Sự việc không thể chấm dứt nên họ ly hôn, lúc đứa con trai lên bảy tuổi.
Chuyện chẳng có gì đáng nói nếu sau đó không lâu em tôi phát bệnh tim, cần một số tiền lớn để phẫu thuật. Dì đã đem tất cả tài sản sau ly hôn đổi một căn nhà nhỏ cho hai mẹ con nương náu.
Lương giáo viên chỉ đủ sống qua ngày. Ông bà ngoại tôi làm ruộng, cũng chẳng dư dả gì. Không nhờ được ai, cuối cùng dì đành gõ cửa nhà chồng cũ. Ai cũng nói như thế rất hợp lý, vì cha lo cho con trong lúc hiểm nghèo là lẽ đương nhiên.
Em tôi phát bệnh tim, nhưng cha nó đã quay mặt. Hình minh họa
"Cô đã giành nuôi nó thì bây giờ đó là trách nhiệm của cô, kiếm tôi làm chi? Hằng tháng, tôi cấp dưỡng đầy đủ, phần còn lại tự cô phải tính". Ông dượng lạnh lùng quát.
Dì xuống nước: "Nhưng số tiền lớn quá, tức thời em lo không kịp. Có bao nhiêu em đổ vô cái nhà hết rồi. Hay là anh cho mượn đỡ, rồi trừ dần vào tiền hằng tháng...".
Điện thoại dượng reo. Ông nghe máy xong quay sang thông báo tỉnh bơ: "Vợ tôi gọi. Cô có giỏi thì qua mượn cô ấy. Đây là cái giá mà cô phải trả khi kiên quyết ly hôn. Trời phạt cô đó".
Dì tôi gục mặt xuống bàn, òa khóc khi dáng người đàn ông từng gọi là chồng chưa kịp khuất. Cái kiểu nói đó, giống như bao nhiêu lỗi lầm cho sự tan vỡ đều bắt nguồn từ dì. Tôi chở dì về, an ủi, bàn tính chuyện bán nhà.
Sau một tuần, ông dượng đến thương lượng, vẫn kiểu đổ lỗi cho dì như trước. Ông ta ra điều kiện, nếu muốn ông lo tiền trị bệnh cho con thì dì phải làm giấy cam kết sau khi thằng bé khỏe mạnh, nó sẽ về sống chung với ba. Ông không giao dì tiền trợ cấp nuôi con nữa và dì cũng không được thăm nuôi gặp gỡ gì hết. "Đoạn tuyệt". Ông dùng chính xác hai từ đó.
Ông ngoại tôi tức điên, bảo người cha tính toán và máu lạnh như thế cháu ông không cần nữa. Ông khuyên dì tôi dọn về ở cùng rồi bán nhà gấp.
Sóng gió rồi cũng qua. Con trai dì bây giờ đã học lớp Chín. Cũng cần nói thêm, sau lần bị ngoại tôi tống cổ khỏi nhà, ông dượng lặn mất tăm, không thăm con, tiền cấp dưỡng cũng không thấy.
Tôi nhiều lần khuyên dì phải đòi, vì đó là quyền lợi của em tôi và trách nhiệm của ông ấy. Nhưng dì nói, để lấy số tiền đó mà phải gặp gương mặt đáng ghét, dì thà không có còn hơn.
Tôi biết, sự khinh khi nhục mạ của người đàn ông xấu xa đó đã hằn sâu vào lòng dì. Từ một người chỉ biết dạy trẻ, dì tôi mày mò học buôn bán gạo. Khi tiệm gạo trở thành đại lý lớn, dì lại bắt tay học rang xay, pha chế cà phê theo công thức riêng.
Tôi hỏi em muốn gặp ba một lần không, thằng em nói ngay: "Ổng ở ác với mẹ, em không cần". Dì tôi nghe được, chỉnh ngay: "Ba con không được tốt với mẹ, nhưng đó là người sinh ra con, con phải hiếu thảo".
Một ngày, khi em đi học về, ba nó xuất hiện. Ông ngồi nói chuyện với dì rất lâu. Cuộc hôn nhân sau của ông không hạnh phúc nên đã chia tay. Bây giờ, ông muốn chuộc lỗi, bù đắp cho con.
Dì tôi là người dễ cảm thông, sụt sùi nước mắt. Dì đồng ý cho chồng cũ tái thực hiện nghĩa vụ với con. Tưởng đâu mọi việc êm xuôi, nào ngờ đứa con kiên quyết khước từ: "Ngày xưa, ba thà để con chết chứ không lo. Bây giờ, con và mẹ không cần ba nữa".
Việt Quỳnh
Theo Báo Phụ nữ
Chẳng đủ thời gian để sống cho nhau Ngày mai, bóng mình ngả vào bóng khác, trong một ngày khác buồn hơn. Chẳng đủ thời gian để sống cho nhau ta chia tay như người xa lạ chẳng đủ mạnh mẽ để từ giã ta thiếu một nụ hôn Chưa hết một nhịp đèn đã qua bên đối diện. Chưa hết một nhịp đèn đã qua bên đối diện theo thói...