Chồng đã chở mẹ con tôi đi chơi thay vì ở nhà chơi game
Thỉnh thoảng anh rửa bát, cắm cơm hộ tôi, quần áo tự gom bỏ máy giặt. Đi ngủ hay thức giấc anh đều hôn hai mẹ con.
ảnh minh họa
Tôi là người đã viết bài “Từ khi có con, chồng bắt đầu lười biếng”. Trước tiên xin cảm ơn tất cả những góp ý chân thành của các bạn. Hiện tại cuộc sống của tôi đang dần trở lại như trước kia vì anh đã chịu thay đổi. Sau hôm tôi nói anh hãy để mọi việc cho tôi làm, không phải động vào việc gì cả và cũng không được quyền nói gì nữa là tôi làm thật, đồng thời bản thân cũng cự tuyệt mọi thứ liên quan đến anh, không nói chuyện, không cho động vào người. Tôi cứ lầm lũi như thế và xoay chong chóng với đống việc.
Video đang HOT
Tôi làm vậy để đ.ánh thức lương tâm anh, xem anh có nghĩ được gì không. Đến ngày thứ hai thấy anh có thái độ thay đổi, đi làm về cắm cơm và chơi với con, không thấy cầm điện thoại chơi nữa, tôi vẫn giữ thái độ dửng dưng mặc dù anh đang có ý làm lành. Tôi nghĩ phải cương quyết một lần, nếu chồng không thay đổi sẽ cho anh biết đây mới là bước đầu thôi, bước thứ hai là ly thân rồi ly hôn. Sang ngày thứ 3, thứ 4 tôi thấy anh vẫn ngồi chơi với con, không được tôi tiếp chuyện nên anh cũng im lặng và hay lặng lẽ nhìn tôi làm. Ngày thứ 5 anh nhắn tin trên Facebook cho tôi, nói tính nghỉ làm chỗ này. Tôi bắt đầu nói một tràng, đại loại vợ thì đang cố gắng hết sức phấn đấu, còn chồng luôn tranh thủ ưu tiên cho việc chơi game và đọc truyện, không chịu tìm tòi học hỏi nâng cao năng lực để xin được một công việc tốt, ổn định lâu dài. Nếu anh cứ như thế thì cho dù 10 năm nữa cũng vẫn như ngày hôm nay.
Anh xin lỗi và nói giờ bắt đầu thay đổi rồi, hứa không chơi nữa. Tôi nghe anh nói từng câu từng chữ mà tim như nghẹn lại, bao nhiêu uất ức từ trước đến giờ như được xả ra ngoài. Ngay hôm đó anh đi đăng ký học thêm một lớp CEO và dự tính học tiếp Anh văn với code nữa, tôi không biết kết quả sẽ ra sao nhưng trước tiên có thiện chí là vui rồi. Tôi đọc bình luận, nhiều bạn nói tôi nên mua máy giặt đi, cái vấn đề của vợ chồng tôi không nằm ở máy giặt mà là một người chồng đang để cho vợ phục vụ mọi thứ trong khi cũng đi làm việc 8 tiếng như nhau, không biết san sẻ mọi việc với vợ con. Nếu có mua máy giặt thì những việc khác tôi vẫn phải làm hết, cách giải quyết này không đi vào tận gốc rễ của vấn đề. Tuy nhiên, hiện tại tôi đã mua rồi vì giờ anh còn bận đi học thêm nên không giúp được gì nhiều, đi chợ thì một tuần tôi tranh thủ đi khoảng 2 lần vì đồ trữ trong tủ lạnh rồi.
Một ý kiến của độc giả nói chúng tôi kinh tế khó khăn mà còn sinh con? Tôi cũng không muốn nhận xét gì về chính kinh tế của gia đình mình nhưng nếu bạn nào đã có gia đình và đặc biệt là khó khăn trong chuyện con cái sẽ thấy dù giàu có, t.iền bạc tiêu không hết mà không có con thì cuộc sống không còn ý nghĩa gì cả, rất đau khổ. Tôi đã trải qua một năm thực hiện kế hoạch do bận học hành nên hiểu được phần nào áp lực xung quanh và với chính bản thân mình.
Tôi cũng chính là cô gái trong bài viết cách đây gần 2 năm “Học trung cấp, giờ tôi đi làm cho 5 công ty” với bút danh Cỏ may. Vì đều là dân tỉnh lập nghiệp ở thành phố nên ngoài việc phải lo cho gia đình ra thì chúng tôi cũng phải tích góp để có thể mua nhà ở đây nên tôi cần sự chung sức của cả hai vợ chồng là như thế. Sau khi trải qua chuyện này thì cuộc sống vợ chồng tôi đã khá hơn rất nhiều, thỉnh thoảng buổi tối chồng không đi học lại chở hai mẹ con dạo một vòng thay vì nằm nhà chơi game. Thỉnh thoảng anh rửa bát, cắm cơm hộ tôi, quần áo tự gom bỏ máy giặt. Đi ngủ hay thức giấc anh đều hôn hai mẹ con, điều này trước kia vẫn làm nhưng giờ thường xuyên hơn, đặc biệt là bỏ game và truyện ngay tức khắc chứ không phải bỏ từ từ. Cảm ơn tất cả những góp ý, chia sẻ của các bạn đã dành cho tôi. Chúc các bạn có một cuộc sống gia đình hạnh phúc nhé, cố lên!
Theo VNE
Vợ tôi chỉ cần ở nhà ăn chơi và nghĩ cách chiều chồng
Ngay từ khi yêu, tôi đã nói thẳng với bạn gái "Nếu em lấy anh thì chỉ việc ở nhà ăn với chơi và nghĩ cách chiều chồng".
Đối với tôi, đàn ông mà không nuôi được vợ con thì đáng vứt đi. Vì thế, ngay từ khi yêu, tôi đã nói thẳng với bạn gái "Nếu em lấy anh thì chỉ việc ở nhà ăn với chơi và nghĩ cách chiều chồng". Nghe xong tuyên bố trên của tôi, chắc có nhiều chị em bức xúc, chê bai tôi gia trưởng, bảo thủ, thậm chí chắc chắn có chị sẽ nói "Ai mà là vợ của anh này thì khổ phải biết". Nhưng thực tế, tôi đã lấy vợ được hai năm nay và hiện tại vợ tôi rất vui vẻ, hạnh phúc, nhàn hạ đầu óc.
Cô ấy chẳng phải làm gì ngoài việc hàng ngày lật mở quyển sách 300 món ăn gia đình và làm vài món trong đó, miễn sao nửa tháng không trùng món nào. Buồn chán, cô ấy lại lên mạng xem phim, đến trung tâm thẩm mỹ nhảy nhót hoặc cắp ví đi mua sắm ở mấy cửa hàng quen. Tôi không phải người đàn ông gia trưởng bảo thủ, vẫn khuyến khích vợ ăn mặc thật đẹp, thật hợp mốt nhưng đừng sexy quá mà bổ mắt mấy gã đàn ông khác. Ở nhà, cô ấy có thể không cần mặc n.ội y, có thể chỉ quấn tạm tấm vải đi lại, tôi đều chấp nhận và cảm thấy thích thú. Tôi không đòi hỏi cô ấy phải đi làm để k.iếm t.iền lo cho gia đình.
Hai năm qua, vợ tôi không phải nai lưng đi làm, không áp lực, stress vì công việc, cô ấy cứ son phấn và đi cà phê nếu thích, chẳng cần phải lo lắng khổ sở vì công việc. Lương của tôi không cao, chỉ 30 triệu/tháng nhưng cũng đủ cho hai vợ chồng tiêu pha và sống thoải mái. Những khi thấy vợ hơi quá tay, tôi sẽ nhắc nhở một chút, vậy là mọi việc sẽ lại êm đẹp. Mỗi khi vợ kêu ca phàn nàn, muốn đi làm, hoặc thèm khát chốn công sở, tôi lại nói chuyện, tâm sự , làm công tác tư tưởng cho cô ấy. Tôi khuyên vợ chỉ nên quanh quẩn ở xó nhà và nghĩ cách chiều chồng.
Chẳng phải ngẫu nhiên mà cha ông ngày xưa đã nói "Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm". Nếu vợ tôi cứ cố lao đầu vào công việc xã hội và đòi "xây nhà" thì đàn ông làm gì? Còn tổ ấm ai xây? Rồi cô ấy sẽ có cớ mệt mỏi vì công việc để trốn tránh trách nhiệm làm vợ, trốn tránh nghĩa vụ vợ chồng. Khi "lửa yêu" không còn thì làm sao giữ được hạnh phúc gia đình? Tôi còn lấy những ví dụ cho vợ thấy, chẳng hạn nếu tổng giám đốc một công ty là đàn ông, chẳng ai cảm thấy lạ, nhưng nếu đó là phụ nữ thì ai cũng đặt câu hỏi "Cô ấy có bí quyết gì để cân bằng giữa gia đình và sự nghiệp". Điều đó cho thấy, chăm lo gia đình là trách nhiệm và thiên chức của phụ nữ. Vì thế, tại sao lại cứ đòi xông pha ra ngoài xã hội? Tại sao lại đòi chồng phải san sẻ việc nhà trong khi anh còn đang bận rộn sự nghiệp?
Tôi sẽ cảm thấy tuyệt vời hơn, yêu vợ và yêu gia đình hơn nếu vợ quanh quẩn ở nhà chăm lo cho gia đình, săn sóc bữa cơm, san sẻ lo âu, nghĩ cách làm sao chiều chồng, để chồng trở về nhà sau một ngày mệt mỏi bận rộn, có được khoảnh khắc vui vẻ. Hai năm kết hôn và một năm yêu nhau, tôi chưa từng thấy vợ than vãn điều gì. Chúng tôi rất hay nằm nói chuyện để sửa chữa khuyết điểm cho nhau. Lần nào cô ấy cũng nói cảm thấy thật may mắn vì đã lấy được người chồng như tôi. Điều đó có nghĩa, cô ấy không hề cảm thấy ngột ngạt, khó thở vì không được đi làm văn phòng, không được ngồi công sở.
Tôi đoán chắc hẳn cũng có rất nhiều người phụ nữ mong muốn được giống như vợ tôi. Đã lấy chồng là phải lấy người có thể nuôi mình, lấy chồng rồi thì ở nhà chăm lo và nghĩ cách chiều chồng, không tham công tiếc việc bên ngoài. Mọi người thích như thế nào hơn? Có một người chồng thành đạt và gia đình hạnh phúc hay bản thân thành đạt còn chồng con bê tha?
Theo VNE
Lấy phải thằng đàn ông như nó còn bao che "Cuối cùng, cái em muốn là bình yên. Cái em muốn là mưa nắng có nhau. Cái em muốn là bên nhau trọn đời. Anh hãy quay về anh nhé..." Anh à, Nếu như vẫn còn vẹn nguyên, chắc chắn hôm nay là một ngày tuyệt vời anh nhỉ? Chúng ta sẽ ở bên nhau, tặng cho nhau món quà nhỏ và những...