Chồng cũ trốn chăm con vì vợ mới không cho phép
Chị gọi điện cho chồng cũ liên tục nhưng điện thoại “ò í e”. Con sốt hầm hập trên giường, đồng nghiệp nhắn tin không ngừng.
Chị bất lực bật khóc. Chị và chồng cũ ly hôn đã 7 năm. Ngày ly hôn, chị nhận nuôi con, anh đồng ý chu cấp mỗi tháng 5 triệu đồng và tới lui thăm nom, chăm sóc.
3 năm đầu sau ly hôn, anh thuê trọ gần nhà mẹ con chị. Sáng chị chở bé đi học, chiều anh đón về, cho con ăn uống, tắm rửa. Khi chị tan sở về nhà, con đã sạch sẽ, no bụng, chỉ cần ngồi vào bàn học bài với mẹ.
Thời gian đó, ai cũng nói chị sướng và may. Chồng cũ chu cấp đầy đủ, đưa đón con bé, tuần nào cũng chở con đi ăn, đi chơi… Thậm chí, giáo viên và bạn con trên trường cũng không biết anh chị ly hôn, vì thấy anh vẫn xuất hiện thường xuyên.
Chị làm kế toán, những ngày cuối tháng bận tối mắt tối mũi, anh sẵn lòng thay chị chăm con. Chị thầm biết ơn anh và hy vọng anh sẽ luôn tới lui gần gũi con như thế.
Nhưng, mọi chuyện dần dần thay đổi kể từ sau khi anh có bạn gái. Bạn gái anh là một cô gái trẻ, kém anh 12 tuổi.
Biết hoàn cảnh của anh và chấp nhận, nhưng cô gái ấy ghen kinh khủng, cô đồng ý cho anh đón đưa con nhưng không cho anh bước vào nhà chị. Vậy là sau mỗi giờ tan học và được ba đưa về nhà, bé con chị phải tự xoay xở cơm nước, tắm rửa và ở nhà một mình chờ mẹ về.
Con gái dần bị ba bỏ rơi, sau khi ba có bạn gái mới (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thời gian anh quen cô gái ấy càng lâu thì số lần anh đưa đón, tới lui thăm nom con càng thưa thớt. Sau khi kết hôn, anh dọn về hẳn nhà cha mẹ ruột, cách nhà chị hơn 20 cây số, vậy là việc đón con tan học cũng dừng hẳn. Chị đành nhờ bác xe ôm quen ở gần nhà đón con mỗi buổi chiều, đưa con chìa khóa để con tự vào nhà chờ mẹ về.
Tiền trợ cấp hàng tháng cũng bắt đầu trồi sụt thất thường, khi anh đưa không đủ, khi thì 2-3 tháng mới đưa một lần. Anh cũng thưa dần việc gọi điện hay đón con đi chơi. Có những khi cả tháng trời không gặp ba, con chị nhớ ba khóc, chị gọi điện, anh mới tạt qua chở con đi ăn dăm phút rồi về.
Biết anh có gia đình mới phải chăm lo, chị cũng không mấy khi phàn nàn. Những gì tự lo được, chị đều tự lo để không phải phiền anh hay xích mích với cô vợ mới. Chị chỉ mong anh mỗi khi con chẳng may ngã bệnh thì phụ chị một tay nhưng có vẻ như điều đó cũng trở nên quá sức anh.
Ngay cả khi con bệnh nhập viện, chồng cũ chị cũng không đoái hoài (ảnh minh họa)
Tuần trước, con chị bị sốt xuất huyết phải nhập viện. Chị ở bệnh viện chăm con suốt 2 ngày 2 đêm, vừa mệt vừa đuối, việc cơ quan thì chồng chất, chị bấm bụng gọi anh vào “thay ca” cho chị 1 đêm, để về nhà nghỉ ngơi, tắm rửa và chạy lên cơ quan giải quyết việc một chút. Ban đầu anh đồng ý, nhưng sau đó anh gọi lại và bảo vợ anh không cho phép.
“Vợ anh nói vào chăm con chút thì được, chứ ngủ lại không được, cô ấy không thích anh ngủ ngoài đường”, chồng cũ phân trần.
Chị ngỡ ngàng: “Vào viện chăm con sao có thể gọi là ngủ ngoài đường được? Anh không vào thì ai giúp em? Anh thừa biết gia đình em ở xa mà!”. Chồng cũ im lặng rồi gác máy, và sau đó là khóa máy, chị không tài nào liên lạc được.
Nhìn con sốt mê man trên giường, chị bật khóc. Không thể ngờ sau khi lấy vợ, ba của con bé lại thay đổi đến mức này. Không còn cách nào khác, chị đành gọi xin sếp nghỉ không lương 1 tuần để chăm con và giải quyết việc nhà.
Đợi con khỏi bệnh và xuất viện, chị sẽ đưa con bé lên gặp ông bà nội và cặp vợ chồng kia để ba mặt một lời. Chị có thể không có chồng, nhưng con chị cần cha. Chồng cũ của chị và vợ của anh ta không thể đối xử với con chị như thế này. Chị nhất định sẽ làm rõ trắng đen ngọn nguồn chuyện này!
Sinh nhật chồng cũ tôi nhắn tin "nhớ anh", 3 ngày sau nhận được bưu kiện, mở ra tôi òa khóc
3 năm sau ly hôn, tôi vẫn ở vậy một mình. Cách đây vài ngày là sinh nhật chồng cũ, tôi bỗng nhắn tin nhớ anh nhưng không nhận được tin nhắn trả lời.
Tôi tự nhận thấy bản thân là một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường, có hoài bão. Vốn sinh ra trong một gia đình nông thôn, từ nhỏ phải sống trong cảnh nghèo khó nên tôi thấu hiểu được nỗi vất vả của bố mẹ. Vì vậy tôi luôn cố gắng từng chút một, thường tự nhủ sau này phải thật thành đạt để báo hiếu bố mẹ.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi lao đầu vào công việc, cật lực kiếm tiền, phần để gửi về quê nhà lo cho bố mẹ cuộc sống tốt hơn, phần để bố mẹ được nở mày nở mặt vì tôi. Khỏi phải nói, bố mẹ tự hào về tôi lắm, đi đâu cũng khoe.
Đi làm được 3 năm tôi gặp Quân. Anh là người sống đơn giản, thật thà. Chúng tôi kết hôn sau 2 năm yêu nhau. Tuy nhiên lấy nhau rồi mới thấy quan điểm về hôn nhân, gia đình của hai đứa hoàn toàn trái ngược.
Quân luôn quan niệm "đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm". Anh cho rằng đàn ông là phải gánh vác gia đình, là trụ cột kinh tế chính còn phụ nữ có sự nghiệp cũng được, không có cũng chẳng sao nhưng phải đặt gia đình lên hàng đầu, phải chu toàn mọi việc trong nhà trước đã. Cho nên anh khuyên tôi nghỉ việc, về nhà mở một cửa hàng nho nhỏ để có thêm thời gian cho gia đình.
Vì bất đồng quan điểm mà tình cảm giữa hai vợ chồng nhạt dần rồi ly hôn. (Ảnh minh họa)
Lúc đó sự nghiệp của tôi đang trên đà thăng tiến, hơn 3 năm cố gắng tôi mới có được như ngày hôm nay nên tôi không muốn để vuột mất cơ hội tốt này. Tôi phớt lờ sự phản đối của chồng, chuyên tâm vào công việc, gần như ngày nào cũng đi sớm về khuya và chẳng thèm ngó ngàng gì đến chuyện trong nhà cả. Vì như vậy mà hai vợ chồng tôi ít có thời gian trò chuyện với nhau, tình cảm cũng phai nhạt dần.
Tình trạng này kéo dài hơn một năm thì Quân đề nghị ly hôn. Dù vẫn còn yêu anh nhưng bây giờ bắt tôi lựa chọn một trong hai, tôi vẫn chọn sự nghiệp và từ bỏ chồng. Sau khi ly hôn, tôi dồn hết tâm trí vào sự nghiệp, và cuối cùng sự chăm chỉ của tôi cũng được đền đáp, tôi lên chức giám đốc chi nhánh.
Nhưng từ ngày ly hôn đến nay, đã 3 năm trôi qua tôi vẫn ở vậy một mình. Trong 3 năm nay mỗi khi trở về căn nhà trống vắng, trong lòng tôi lại cảm thấy cô đơn vô cùng.
Trong 3 năm nay sau ly hôn, mỗi khi trở về căn nhà trống vắng, trong lòng tôi lại cảm thấy cô đơn vô cùng. (Ảnh minh họa)
Tôi và Quân ly hôn nhưng vẫn giữ mối quan hệ bạn bè, và tôi biết trong 3 năm nay anh vẫn chưa quen thêm ai. Cách đây mấy hôm là sinh nhật chồng cũ, "ma xui quỷ khiến" thế nào tôi lại nhắn cho anh một cái tin: "Em nhớ anh". Quân không trả lời, trong lòng tôi dội lên sự thất vọng, hụt hẫng vô cùng, có lẽ là do tôi tự mình đa tình rồi.
Bỗng 3 ngày sau, tôi nhận được một bưu kiện, bên trong là một chiếc váy cưới mới toanh. Khi đang ngỡ ngàng chưa biết ai gửi tới thì tiếng chuông cửa đã vang lên. Sau cánh cửa không ai khác mà chính là Quân. Anh quỳ xuống, đưa chiếc nhẫn ra rồi cầu hôn tôi lần nữa:
- Chúng ta tái hôn đi. Trước là do anh sai, anh không nên gò bó, kìm kẹp em. Hãy cho anh cơ hội sửa sai em nhé.
Tôi ôm chầm lấy anh, òa khóc như một đứa trẻ. Thực ra hôn nhân của chúng tôi đổ vỡ, không chỉ anh sai mà ngay cả tôi cũng có lỗi. Nếu như ngày đó tôi kiên nhẫn giải thích, chứng minh cho anh hiểu rằng tôi cũng cần có sự nghiệp của riêng mình, nếu như ngày đó tôi không bỏ bê anh, sống như lúc còn độc thân thì có lẽ chúng tôi đã không bỏ lỡ nhau tới 3 năm như vậy. Còn bây giờ có cơ hội, tôi sẵn lòng cùng anh xây dựng lại từ đầu. Có lẽ sau những gì đã trải qua, chúng tôi sẽ biết quý trọng nhau hơn và có một gia đình hạnh phúc.
Chồng cũ chỉ thương con cho đến khi... có bạn gái mới Tôi rất tin tưởng chồng cũ nên tự tin rằng con mình sẽ không bị ảnh hưởng tâm lý khi ba mẹ ly hôn. Nhưng con tôi bắt đầu chịu cú sốc ly hôn khi ba có bạn gái mới. Tôi và chồng cũ chia tay trong vui vẻ, văn minh. Vì đã ly thân trước đó 2 năm, nếm trải cảnh mỗi...