Chồng cứ thoải mái ngoại tình, tôi cứ vui…
Biết chồng có tính ngoại tình lăng nhăng, gái gú, từ lâu, tôi đã chẳng để chồng trong tầm mắt.
Những ngày đầu biết chồng ngoại tình , tôi cũng đã khổ sở, khóc lóc, tìm mọi cách để níu kéo chồng. Anh cũng hứa hẹn với tôi đủ điều, rồi năn nỉ xin lỗi, nói những lời đường mật để mong tôi tha thứ. Nhưng, chứng nào tật ấy, ngựa quen đường cũ đâu có thể bỏ được. Sau hơn 3 tháng làm lành, vợ chồng vui vẻ, anh lại tiếp tục ngoại tình, là một cô gái khác.
Tôi đã không biết chồng mình có tính háo sắc lăng nhăng như vậy. Tôi bảo anh , &’ saoanh lại ngoại tình?’. Anh bảo &’đàn ông hay có tính lăng nhăng, chứ đàn ông khôn lắm, chẳng bao giờ bỏ vợ lấy bồ. Anh chơi bời một tí, em hiểu cho anh!’. Thật trơ trẽn khi chính miệng anh còn nói ra được những lời đó. Tôi cười bảo &’ừ, anh cứ ngoại tình đi, khi nào chán thì về báo’.
Tôi biết, không thể nào cứu chữa được người đàn ông này, vì cái thói lăng nhăng đã ngấm vào m.áu của anh. Tôi từng nhiều đêm khóc lóc, khổ sở nhưng nghĩ lại, được gì? Khi mà anh đâu có quan tâm tới mẹ con tôi, đâu có quan tâm tới những giọt nước mắt của tôi. Tôi cứ mặc kệ anh, thích đi đâu thì đi, làm gì thì làm. Từ ngày đó, tôi chưa bao giờ gọi cho anh một cuộc điện thoại, hay nhắn cho anh một tin nhắn. Hai vợ chồng với con, chỉ có 3 người với nhau nhưng những bữa cơm chỉ có mẹ con tôi thì nhiều vô tận. Tôi cũng quen dần…
Buồn nhiều thành chai sạn, đâu còn quan trọng chuyện đó nữa. Có hôm anh nhắn tin &’nay anh về nhà ăn cơm, em nấu món dưa cá nhé’. Tôi không nhắn lại. Anh nghĩ bụng, tôi sẽ chiều anh. Nhưng không, về nhà, bếp lạnh, không có một món ăn gì, anh đành úp bát mì. Anh gọi điện trách tôi. Tôi bảo &’tôi không có tâm trí để phục vụ một kẻ đi ngoại tình, anh có thân thì anh tự lo, mẹ con tôi cũng biết tự chăm sóc mình, và hôm nay, mẹ con tôi thích đi ăn nhà hàng’. Nói vậy, anh tức lắm nhưng không làm gì được tôi..
Bao lâu nay, tôi làm gì, anh cũng không hay. Tôi đi chơi tới khuya về, về nhà ngoại vài hôm, tôi không bao giờ báo cho anh biết. Đều là anh phải chủ động gọi điện hỏi. Tôi cũng không muốn làm quá lớn chuyện nên nếu anh gọi thì tôi nghe, còn tôi không bao giờ gọi cho anh trước. Con tôi, tôi cũng chẳng bao giờ để ngủ cùng anh. Từ khichồng ngoại tình, tôi đã không còn chăn gối với chồng. Mỗi lần anh có ý gần gũi, tôi đều trốn tránh, có hôm ra ghế sofa ngủ hoặc sang phòng con, chốt cửa vào. Tôi đâu còn muốn ngủ cùng chồng, khi mà nghĩ tới cảnh ngày ngày anh ôm ấp người đàn bà khác. Chúng tôi không phải là những kẻ ngu để cho các anh lợi dụng, thích chơi thì chơi, thích về thì về…
Tôi đi du lịch với bạn bè cả tuần, cùng với con, chỉ nói với anh 1 câu để anh khỏi tưởng chúng tôi bị mất tích. Không cần anh đồng ý, tôi đã đáp máy bay đi. Anh tức không làm gì được. Có lần anh xin đi cùng, xin thưa, tôi không còn người chồng như thế và cũng chẳng vui vẻ gì khi đi cùng nhau mà không ngủ chung phòng. Anh có tức cũng không làm được gì tôi. Tôi cứ vui vẻ, cứ chơi với bạn bè, cứ đưa con đi du lịch. T.iền anh làm ra, anh vẫn phải chu cấp cho con tôi, vẫn phải lo cho con tôi ăn học đàng hoàng. Tôi cũng thừa khả năng nuôi được bản thân mình và con sống sung túc. Tức chồng, tôi càng không cho anh gần gũi, quan tâm mẹ con tôi, để làm cho anh cảm thấy phát điên lên. Một người đàn ông đã ra ngoài lăng nhăng với người đàn bà khác thì có tư cách gì nói đến hai chữ tình yêu. Anh là kẻ không ra gì thì đừng hi vọng mẹ con tôi đối tốt.
Đàn ông luôn biện minh, họ ra ngoài lăng nhăng nhưng họ vẫn yêu thương vợ con, hết lòng vì vợ con. Thú vui bên ngoài kia chỉ là người qua đường. Nếu nói vậy thì họ còn đê tiện hơn những gì người đàn bà là vợ họ nghĩ. Vì anh ta đã gieo cho những người đàn bà cũng yêu thương anh ta những lời ngọt ngào. Biết đâu, cô bồ kia cũng yêu thương anh ta chân thành, vậy thì chẳng phải, một người đàn ông đã làm đau khổ những hai người phụ nữ , thậm chí là nhiều người khác nữa?
Nói về tình yêu, các anh đâu có tư cách. Đã ngoại tình thì làm gì còn tình yêu, làm gì còn cái gọi là yêu thương, quan tâm vợ con. Đừng chỉ mang những điều vô lý ra để khiến những người đàn bà như chúng tôi tha thứ…
Video đang HOT
Tôi chẳng cần chồng và cũng xách định đến một lúc nào đó chúng tôi ly hôn. Vì việc đó, tôi đã chuẩn bị sẵn rồi. Chỉ là, bây giờ, nếu còn là vợ chồng, anh ta cũng phải có trách nhiệm với con cái, còn trách nhiệm với tôi, tôi không cần nữa rồi. Tôi đã vô cảm với kẻ lăng nhăng, gái gú, cũng đâu còn thiết tha gì ngày anh quay lại. Thôi chồng cứ ngoại tình, tôi cứ vui, tôi cứ làm việc, cứ nuôi con của mình. Đến một lúc nào đó anh mỏi chân thì quay về. Còn việc tôi tha thứ hay không, sẽ tùy vào hoàn cảnh. Tôi cũng không có ý định sẽ quan tâm một kẻ vô liêm sỉ, cũng không có ý định sẽ bỏ qua cho một kẻ đã làm mình rơi nước mắt rất nhiều… Nhưng, hãy nhớ một điều, con đường đi càng xa, càng dài, quay lại càng là một cơ hội khó.
Theo Khám phá
“Lần đầu tiên của em cũng không sao, cứ nằm ngửa lên, dạng rộng hai chân ra thì anh mới làm được”
Sự chuyên nghiệp từ tác phong đến cả câu từ của vị bác sĩ trẻ khiến Hồng tái mặt. Cũng may đây là phòng khám phụ khoa đấy, chứ nếu nó mà ở trong một nơi khác thì Hồng sẽ không dám đảm bảo có vài ý tưởng đen tối được lóe lên đâu.
27 t.uổi, ở cái độ t.uổi mà nhiều bạn bè của Hồng đã lên xe hoa về nhà chồng, con bồng con bế hoặc đang tận hưởng tình yêu ngọt ngào. Còn Hồng thì vẫn chưa thoát nổi khỏi cái kiếp FA. Người ta nghe thì thấy buồn thay cho Hồng nhưng với bản thân Hồng thì lại không. Mọi thứ với Hồng đều ổn, ít nhất là đến lúc này.
Tự do cũng có cái thú của nó. Được thoải mái làm những điều mình thích, không bị ai quản lý, đi đâu, làm gì cũng không phải báo cáo ai hết. Tha hồ được ngủ nướng mà không bị làm phiền. Và đôi khi là luộm thuộm cũng không sợ bị ai nhòm ngó. Đấy, FA sướng thế kia mà. Cuộc đời vẫn vô cùng tươi đẹp với Hồng.
Vừa dựng xe trước sân, Hồng đã nghe thấy mẹ Hồng đang nói chuyện cùng ai đó. Chẳng cần phải nghe kĩ hơn, Hồng cũng biết được mẹ Hồng đang muốn làm gì. Vẫn là chuyện mai mối của Hồng chứ sao nữa. Khổ lắm, Hồng đã nói bao nhiêu lần rồi mà mẹ Hồng vẫn không chịu nghe. Mai mối làm gì cho vất vả, Hồng muốn mọi thứ tự nhiên, phải thật tự nhiên. Nhưng thôi kệ, đó là thú vui tao nhã của mẹ Hồng mà.
Bước vào nhà, Hồng lễ phép chào mẹ và người phụ nữ kia. Bà ta nhìn Hồng rồi nở nụ cười rạng rỡ, ra điều ưng lòng lắm. Nghe loáng thoáng thì hình như bà ta đang có gã con trai ế vợ. Hồng bật cười, bác sĩ phụ khoa thì lại chả ế vợ. Chợt nhớ ra điều gì, Hồng nhanh chóng vào tắm rửa, thay quần áo rồi lao nhanh đến nơi hẹn. Đấy, Hồng cũng bận rộn lắm chứ:
- Nó đều không?
- Không đều lắm, lúc nhanh lúc chậm?
- Không ổn rồi, lên bàn đi.
"Lần đầu tiên của em cũng không sao, cứ nằm ngửa lên, dạng rộng hai chân ra thì anh mới làm được". (Ảnh minh họa)
Đúng kiểu trò chuyện cũng bác sĩ, ngắn gọn, súc tích đến kiệm lời. Hồng có hẹn với bác sĩ phòng khám phụ khoa. Dạo này bạn hàng tháng của Hồng tự dung dở chứng, khiến Hồng cảm thấy khó chịu và có đôi phần lo lắng. Lần đầu tiên đi khám phụ khoa, ngượng ngùng đã khó nói, lại còn vớ ngay phải gã bác sĩ nam. Khuôn mặt lạnh lùng, nam tính, cao ráo mà lại làm bác sĩ phụ khoa. Hồng chẹp miệng tiếc rẻ. Và rồi.
- Sao cô không lên đi, còn đợi tôi bế lên chắc.
- Tôi... Xin lỗi anh... Tôi...
- Lần đầu tiên của em cũng không sao, cứ nằm ngửa lên, dạng rộng hai chân ra thì anh mới làm được.
Sự chuyên nghiệp từ tác phong đến cả câu từ của vị bác sĩ trẻ khiến Hồng tái mặt. Cũng may đây là phòng khám phụ khoa đấy, chứ nếu nó mà ở trong một nơi khác thì Hồng sẽ không dám đảm bảo có vài ý tưởng đen tối được lóe lên đâu.
Hóa ra hắn chính là kẻ được mai mối cho Hồng đấy sao. (Ảnh minh họa)
Mặt Hồng đỏ bừng hết cả, leo lên giường mà tim đ.ập, chân run.
- Khiếp, cô em làm gì mà căng thẳng thế. Cứ làm như sắp bị ăn thịt vậy. Yên tâm, cô em không phải mẫu người tôi thích.
- Tôi nghĩ anh nên chuyển sang khoa tâm thần đi, anh đang hoang tưởng quá rồi đấy!
Cuối cùng thì chuyện mục khám cũng kết thúc. Chốt lại chỉ là không sao đâu, về nhà nghỉ ngơi, cho tinh thần thoải mái và kèm thêm câu nói:
- Cô nên kiếm người yêu đi là vừa.
Tay bác sĩ nhìn Hồng cười hỉ hả. Hồng ném về phía anh ta câu cảm ơn nặng giọng rồi nhanh chóng rời khỏi đó. Bởi nếu không nhanh, Hồng sợ Hồng sẽ làm ảnh hưởng đến tính mạng của anh ta mất.
Trên đường về nhà, Hồng vẫn thấy hậm hực quá, cái gã đó, có gì cao siêu đâu mà dám mỉa mai Hồng chứ. Thật đáng ghét. Đang đi thì Hồng nhận được điện thoại của mẹ, báo phải về nhà gấp, có việc cần. Gì chứ cái việc gấp kia Hồng thừa hiểu là gì. Lại xem mặt. Hồng xem đến mòn mặt luôn rồi. Vậy là cô tự cho mình lang thang một lúc, tận hưởng vài cơn gió mát dịu rồi mới về nhà.
- Anh... Sao lại ở đây? - Hồng há hốc miệng
- Là cô sao...
Thật không thể tin nổi, tay bác sĩ phụ khoa kia tại sao lại xuất hiện ở đây được chứ. Hóa ra hắn chính là kẻ được mai mối cho Hồng đấy sao. Hai bà mẹ nhìn nhau ngơ ngác bởi con trai và con gái của mình đanh dành cho đối phương những cái nhìn tóe lửa. Nhưng biết đâu, nó lại là một cái kết đẹp cho câu chuyện này thì sao.
Theo Một thế giới
Cãi nhau với mẹ chồng vì của hồi môn Nếu mẹ thật sự nghĩ rằng, lấy con dâu giàu có để mong có của hồi môn, nhờ vả t.iền bạc của nhà con dâu thì mẹ đã nhầm. Bây giờ, tôi đã trở thành cô con dâu khó ưa trong mắt mẹ chồng chỉ vì dám nói thẳng, nói thật. Ngày tôi về nhà chồng, những tưởng sẽ có một gia đình...