Chồng cũ đòi lại tiền đã đưa tôi trong 8 tháng chung sống
Tôi chọn kết thúc với chồng để mình bớt tổn thương dù tôi vẫn còn yêu anh rất nhiều.
Tôi và chồng cũ yêu nhau được hai năm thì quyết định tiến đến hôn nhân. Tôi thích anh từ lần gặp đầu tiên, quý và thương anh vì sự hiền hậu, chân chất. Dần dần, sự quý và thương chuyển hóa thành tình yêu dù chúng tôi có hai tính cách hoàn toàn khác biệt. Tôi là đứa khá cứng đầu, muốn tự chịu trách nhiệm đối với mọi chuyện liên quan đến cuộc sống của mình. Chồng cũ tôi lại là người phụ thuộc rất nhiều vào ý kiến của ba mẹ. Trong mọi quyết định của mình, anh sẽ luôn hỏi ý kiến ba mẹ và nghe theo.
Từ năm 18 tuổi đã phải bươn chải để kiếm tiền nộp học. Tôi luôn cố gắng tiết kiệm, hy vọng có một số vốn cho cuộc sống vợ chồng, con cái sau này. Anh lại khác, là người hào sảng, lương bao nhiêu sẽ tiêu bấy nhiêu, thậm chí có thể đem cho bạn bè và người thân. Dần dần, chúng tôi đều nhận thấy sự khác biệt về tính cách và suy nghĩ giữa hai người, các cuộc cãi vã trước ngày cưới diễn ra nhiều hơn. Nhiều lúc tôi tự hỏi có nên dừng lại cuộc hôn nhân này? Sau tất cả, vì yêu anh, tôi vẫn quyết định tiến đến hôn nhân, hy vọng cuộc sống gia đình sẽ khiến cả hai thay đổi để hòa hợp.
Vậy mà những gì tôi hy vọng đã không xảy ra, cuộc sống sau hôn nhân càng trở nên căng thẳng. Mâu thuẫn từ những chuyện nhỏ nhặt nhất khi hai đứa không đồng quan điểm cho đến những chuyện lớn hơn về tương lai, con cái, gia đình. Sau mỗi cuộc cãi vã, hình ảnh của tôi trong anh ngày một xấu xí hơn. Tất nhiên, tình yêu anh dành cho một người vợ cũng tắt theo. Còn tôi, vẫn ngốc nghếch, yêu anh như ngày đầu tiên. Sống cùng nhau được hai tháng, tôi vô tình phát hiện anh vẫn còn nói chuyện cùng người yêu cũ, quan tâm và lo lắng cho họ. Với bản năng của một người vợ, tôi gào khóc, yêu cầu anh chấm dứt. Anh bỏ đi hai ngày rồi quay về xin lỗi tôi, hứa sẽ không liên lạc nữa.
Ba tháng tiếp theo, tôi lại phát hiện những tin nhắn anh dành cho người cũ. Họ nói anh không hề yêu tôi, việc cưới xin chỉ muốn làm vui lòng ba mẹ anh. Tim tôi quặn thắt, tâm hồn chết lặng, trong lòng chỉ còn sự ê chề. Té ra, tôi lại chỉ là một trò chơi trong cuộc đời anh. Không như lần đầu tiên, tôi chẳng gào thét, chẳng khóc lóc. Tôi bình tĩnh hơn, hỏi anh về lý do cưới tôi, hỏi rằng liệu anh có muốn tiếp tục xây dựng cuộc sống gia đình. Anh đáp lại bằng sự im lặng. Tôi chới với, lúc đó cũng không biết phải làm gì. Tôi tâm sự với anh bao nhiêu lần nhưng chỉ nhận được sự im lặng từ anh. Tôi không biết anh suy nghĩ những gì và muốn gì.
Video đang HOT
Lần thứ ba, tôi phát hiện anh vẫn tiếp tục nhắn tin, email với người yêu cũ. Lần này tôi yêu cầu anh chấm dứt. Anh trả lời đó là quyền tự do cá nhân. Tôi làm đủ mọi cách nhưng dường như anh bỏ ngoài tai tất cả. Ngược lại, anh còn cho rằng tôi đang xâm phạm đời tư. Chẳng biết phải làm thế nào, tôi cầu cứu đến bố mẹ chồng. Đáp lại lời cầu cứu của tôi, mẹ anh bảo nếu sống được thì sống tiếp, còn không ly dị cho anh đi lấy vợ mới.
Ai có thể thấu hiểu được nỗi đau buồn của tôi khi mới làm dâu được 7 tháng nhưng đã bị gia đình chồng ruồng bỏ? Dù rằng trong quá trình làm dâu, tôi không dành được tình cảm của gia đình chồng, nhưng bản thân chưa hỗn hào với ba mẹ chồng chỉ một lần, cũng chưa làm điều gì quá sai trái với gia đình anh. Sau lời nói của mẹ, anh về nhà và đòi sống ly thân mặc cho tôi tâm sự, phân tích, níu kéo. Tôi đồng ý, chỉ xin anh một điều là thời gian sống ly thân mong anh thật sự bình tâm và suy nghĩ câu chuyện của vợ chồng, nói cho tôi biết cuối cùng anh muốn gì.
Thời gian sống ly thân, tôi cô đơn và nhớ anh da diết, còn anh thoải mái đi nhậu nhẹt, nhắn tin, nói chuyện với các người yêu cũ và các cô gái làm cùng dự án. Một lần có việc, tôi cần phải vào email của anh để lấy thông tin hoá đơn, vô tình phát hiện anh gửi chuyển tiếp những email tôi viết tâm sự với anh cho gia đình, người yêu cũ và bạn bè. Tôi sững sờ. Đó là những chuyện thầm kín nhất của hai vợ chồng mà anh cũng gửi cho mọi người. Anh hỏi mọi người để xin ý kiến nên tiếp tục hay không. Đến lúc này, sự tự trọng của một người phụ nữ không cho phép tôi tiếp tục bước tiếp với cuộc hôn nhân này. Tôi đồng ý ly dị dù còn thương anh rất nhiều. Tôi nghĩ, nếu cố chấp tiếp tục, có lẽ bản thân sẽ tiếp tục bị tổn thương.
Thủ tục ly dị hoàn tất, anh yêu cầu tôi hoàn trả lại số tiền đã đưa hàng tháng trong suốt 8 tháng sống. Ba ngày sau khi ký thủ tục ly dị, bạn bè tôi thấy anh về quê cô gái anh quen ở cùng dự án. Giờ anh sống hạnh phúc cùng cô gái ấy. Còn tôi vẫn cố gắng sống tốt mỗi ngày, tự chữa lành vết thương của người phụ nữ đã qua một lần đò.
Tuần nào cũng thấy một túi thịt bò treo trước cửa, tôi tò mò nên tìm cách theo dõi nào ngờ phát khóc khi biết chân tướng sự việc
Khoảng hơn 1 tháng nay, cứ sáng chủ nhật tôi lại nhận được 1 gói thịt bò treo trên cánh cửa phòng trọ. Đương nhiên tôi rất tò mò, nhưng nhiều lần thử dậy sớm mà vẫn chưa bắt gặp người mang đến.
Khoảng hơn 1 tháng nay, cứ sáng chủ nhật tôi lại thấy cửa phòng trọ của mình lại có treo túi đen. Lần đầu nhìn thấy, tôi sợ lắm, phải đợi tới khi có hàng xóm tầng trên đi qua mới dám cầm và mở thử. Khi biết bên trong là thịt bò chứ không phải thứ gì nguy hiểm, tôi thở phào. Nhưng lúc này tôi lại rất bối rối, ai là người đã treo túi thịt nậng cả cân ở cửa nhà mình?
Cô hàng xóm đứng "đập hộp" cùng tôi cũng tò mò: "Ai treo ở đây không biết à? Hay cháu có làm gì thù oán với ai nên bị trêu không? Hay ai thầm thích mà không dám thổ lộ nên tặng thịt bò? Ha ha".
Cô ấy đưa ra loạt giả thuyết rồi cứ thế cười ha hả. Tôi thì bối rối nên cũng chẳng có tâm trạng đùa cợt, chỉ nhẹ nhàng cảm ơn rồi bảo: "Để cháu hỏi thêm mấy nhà quanh đây xem có ai treo nhầm không, chứ cháu chả thù oán với ai... Cũng càng không có ai thích cháu đâu ạ".
Nhưng cả buổi sáng hỏi người này, người kia tôi chỉ nhận được cái lắc đầu. Nhìn túi thịt bò tôi vẫn không biết phải làm gì với nó. Thịt thì trông tươi ngon thật đấy, lại là phần bắp bò nữa, giá đắt phải biết. Thế nhưng tự dưng bỏ 2-3 lớp túi bóng treo trước cửa nhà chẳng 1 lời nhắn sao tôi dám ăn? Lỡ như trong đó có thuốc gì thì sao? Ngẫm nghĩ mãi, bỏ thì tiếc mà ăn lại không dám, tôi bỏ vào ngăn đá.
Và suốt 1 tháng sau đó, cứ sáng chủ nhật là tôi lại nhận được 1 gói thịt bò treo trên cánh cửa phòng trọ. Đương nhiên vì tò mò, tôi có dậy sớm để theo dõi nhưng dù 7h, 6h thì tôi vẫn chưa gặp người này.
Mỗi lần mở tủ lạnh nhìn những túi thịt bò chưa 1 lần được ăn trong ngăn đá mà tôi càng thêm bực bội. Và tôi càng quyết tâm tìm ra chân tướng sự việc.
Được sự giới thiệu của người bạn, tôi đi thuê 1 chiếc camera nhỏ dùng pin, gắn lên phía trước cửa nhà. Bằng cách này, tôi sẽ đảm bảo bắt gọn được gã nào đang âm thầm khủng bố tôi bằng những túi thịt bò mỗi sáng chủ nhật.
Hôm ấy, tôi lấy chuông từ khoảng 3h30 sáng cho yên tâm, sau đó âm thầm nằm trong nhà quan sát camera xem kẻ giấu mặt kia là ai. Đúng 3h30 tôi tỉnh, nhưng vẫn trong cơn buồn ngủ tôi lại thiếp đi. Khi chợt tỉnh giấc thì đã là 4 giờ 4 phút. Tôi quơ vội chiếc điện thoại và xem, túi thịt bò đã ở trên cửa, không thấy bóng người!
Tôi vội vàng tua lại. Đây rồi, 4h sáng, một người đàn ông mặc quần áo lao động vẫn đội cả mũ bảo hiểm treo túi thịt bò vào cửa nhà tôi. Anh ta đứng đó, tần ngần 1 hồi rồi quay đi. Nhưng cái dáng đó, làm sao mà tôi quên... Chồng cũ, bố của con gái tôi mà.
Tôi phi như bay ra ngoài, không chắc có thể gặp được không nhưng tôi vẫn hy vọng. Tôi và Kiên từng chung sống hạnh phúc, nhưng rồi anh bỏ đi biệt xứ và tuyên bố lấy vợ mới. Lần cuối cùng tôi thấy anh là khi chúng tôi ra tòa. Đã 3 năm rồi, tôi và con gái đang thuê phòng ở khu tập thể nọ hơi cũ nhưng rộng và giá cả phải chăng. Tôi dần ổn định lại cuộc sống nhưng chưa bao giờ tôi có ý định đi bước nữa vì vẫn ám ảnh chuyện cũ.
Nhưng tại sao, chẳng phải Kiên nói lấy người vợ mới xinh đẹp và giàu có sao? Tại sao giờ anh lại trông tàn tạ thế này, tại sao anh có được địa chỉ của tôi?
Tôi lao ra ngoài, may mắn thấy Kiên đang lúi húi xếp lại mấy túi thịt lên chiếc xe cồng kềnh. Tôi gọi, anh giật mình ngoái lại. Cả 2 nhìn nhau mãi anh mới lên tiếng. Hóa ra, Kiên bị cô vợ kia lừa sạch nhưng anh không dám quay lại với tôi. Hiện giờ anh đang làm việc tại một lò giết mổ gia súc, mỗi sáng sẽ đem thịt đi giao cho các nhà hàng.
"Anh chẳng có gì cho 2 mẹ con ngoài ít thịt này. Anh thật sự rất hối hận, nhưng anh không còn mặt mũi nào nhìn em nên phải dùng hạ sách này. Anh xin lỗi..." - đó là những gì Kiên nói trước khi phi xe đi.
Tôi rơi nước mắt, tôi không nghĩ mình sẽ tha thứ cho anh, nhưng vẫn rất buồn khi chứng kiến chồng cũ rơi vào tình cảnh này.
Có chút tài sản, chồng "trở mặt" với con riêng của vợ Tôi quyết định đi thêm bước nữa vì thấy anh thương yêu mẹ con tôi thật lòng. Nhưng khi có chút tài sản, thái độ chồng đã thay đổi... Tôi và chồng đều kết hôn lần thứ hai, cùng nuôi con riêng. Con trai của tôi bảy tuổi còn con trai của chồng mười một tuổi. Chúng tôi có chung với nhau một...