Chồng cũ của mẹ
Chỉ biết rằng, mẹ có nói với bố về những gì xảy ra. Chính bố là người muốn chồng cũ của mẹ về chơi như một người thân. Họ đã vượt qua những trở ngại cuộc đời và tình đời, để hồn nhiên sống như những người bạn.
Ảnh minh họa
Trước bố Dũng, mẹ Dũng đã có một “tập”. Chồng cũ của mẹ sống rất tự do, có một nghề cầm tay rất chắc – làm thủ công mỹ nghệ. Nên cuộc đời của ông là những chuyến đi, được làm nghề mình thích. Và sống với điều mình thích: tự do. Ông là một người thợ rất tài hoa, vui tính, nên ông đến vùng nào người ta cũng đều quý và đặt hàng. Ông đi hết vùng này sang vùng khác, khắp cả dải đất miền Trung nắng lắm mưa nhiều.
Ảnh minh họaKhi ông còn sống, Dũng thấy cứ khoảng ít tháng, ông lại về nhà Dũng. Ông uống rượu với bố Dũng, và hai người đàn ông thường ngồi ăn cơm mâm trên, nói những chuyện thân mật. Mẹ và các con ngồi ăn mâm dưới. Bố Dũng và ông được biết như hai người tri kỷ. Hai người đàn ông có thể đối ẩm, đánh cờ và nói những chuyện đời rất hợp. Sau này Dũng hỏi bố, trong câu chuyện của hai người, có bao giờ nói về mẹ Dũng không, bố trả lời “không”. Bố bảo, cả hai người đàn ông đều hiểu một phụ nữ lấy hai người đàn ông, thì có gì để hai người đàn ông đó phải nói nữa? Vì nói gì bây giờ, ông thì hai, nhưng bà chỉ có một, có nói cũng có thành được hai bà đâu.
Bố Dũng làm mộc, khách đến đặt hàng nhiều. Khi khách thấy có một ông đan hàng thủ công mỹ nghệ trong nhà Dũng, họ cùng đặt hàng cho ông. Có thời điểm hàng nhiều, ông ở nhà Dũng rất lâu. Hai ông, người đục người đan, thỉnh thoảng cùng nhau hát. Cũng nghe nhiều lần bố Dũng tính làm mai cho ông vài cô trong vùng, nhưng ông không chịu. Ông nói, đời ông thích đi, lấy vợ làm gì cho vợ con khổ.
Ông đi khắp nơi. Mỗi vùng ông tá túc ít tuần, rồi lại hành trình khăn gói. Ông chọn nhà Dũng là điểm trở về. Mỗi lần về, ông mang rất nhiều đặc sản nơi ông đến để thết đãi cả nhà. Mẹ Dũng nhớ một chi tiết, trước khi sinh anh trai Dũng, ông đoán được ngày sinh, nên dù đang ở xa ông cũng tức tốc về. Ông mang theo một bao gạo to và một túi cá, vì ông biết thời đó nhà Dũng thiếu thốn lắm.
Video đang HOT
Ông nói với bố Dũng “Ướp muối chỗ cá này và để gạo trên cao kẻo mốc. Thằng này con ông nhưng là con tôi. Chăm sóc con tôi cho tốt”. Hai ông cười khà khà, chẳng gợn tí ghen tuông. Lần đó, ông đi rất vội, nhưng không lâu sau ông lại quay về. Khi Dũng lớn, có lần Dũng hỏi mẹ tại sao mẹ và ông lại tan vỡ. Mẹ đã khóc và nói, đó là nỗi ân hận của mẹ. Ngày đó, ông bị điên. Cả nhà đằng nội chiếm hết đất đai nhà cửa và đuổi mẹ đi, nên mẹ đành lòng dứt áo.
Khi ông khỏi bệnh đi tìm mẹ, thì mẹ đã có bố Dũng. Dũng cũng không biết lúc đó họ thế nào. Có những điều thuộc về người lớn, nằm trong quá khứ, con cái không nên lục lại.
Chỉ biết rằng, mẹ có nói với bố về những gì xảy ra. Chính bố là người muốn chồng cũ của mẹ về nhà Dũng chơi như một người thân. Họ đã vượt qua những trở ngại cuộc đời và tình đời, để hồn nhiên sống như những người bạn. Mà đã bạn thì phải tốt với nhau, và phải hiểu được những chân tình của nhau. Thế là từ đó, nhà Dũng có thêm một thành viên.
Đến giờ, Dũng cũng chưa thể lý giải được tại sao họ, những người mà học thức không cao, mà có thể xử sự được như thế. Có thể vượt qua được nhiều thứ, để sống trong trẻo đến như thế. Cả đời ông rong ruổi. Ông nói, cứ đi đi, chết thì có người đóng quan tài cho rồi (hàm ý là bố Dũng đóng), còn người đội khăn tang thì không cần thiết lắm, vì sống để thương là đủ, chứ sống không thương thì chết có khóc cũng đâu có nghĩa gì.
Rồi một ngày ông mất, ngay khi ông về lại quê ông. Mẹ Dũng là người phụ nữ đội khăn xô, trong cái đám tang vắng vẻ, lành lạnh ấy. Tiễn ông đi rồi, có một người đàn ông ngồi lặng lẽ một thời gian, rất lâu. Dũng hiểu sự im lặng ấy, sự im lặng của một người mất đi vĩnh viễn một người bạn tốt, một người tri kỷ. Và rồi thời gian trôi đi, bố Dũng cũng như ông, đi đến cái đích của hành trình định mệnh mà đời người ai cũng phải đi đến đó.
Hôm nay, Dũng ngồi viết những dòng này, cũng để nhớ một ngày mùa Thu mà một thành viên trong gia đình Dũng đã đi về với đất. Như một lời cảm ơn người đó đã tặng về một câu chuyện đời về cách sống, cách yêu thương, cách cho… và cả cách quên.
Theo Afamily
Bí mật không ngờ phía sau cuộc tình tay ba
Tôi biết ba tôi yêu thương cô Thanh thật lòng. Nếu biết sự thật, ba sẽ không vượt qua được cú sốc này mất.
Thanh hơn tôi 10 tuổi, đáng lẽ tôi chỉ gọi là chị. Nhưng Thanh và ba tôi lại có mối quan hệ đặc biệt. Thanh đẹp, có học thức, tính tình dịu dàng, dễ khiến người đối diện có cảm tình. Sự xuất hiện của Thanh trong gia đình tôi mấy năm nay không còn lạ nữa.
Tôi sống với ba, mẹ tôi mất từ khi tôi lên 8 tuổi. Ba một mình nuôi tôi lớn lên mà không đi bước nữa. Ông là người giỏi giang, học vấn cao và được nhiều phụ nữ để ý. Nhưng ông chỉ chuyên tâm vào nghiên cứu khoa học và ở vậy đến giờ. Hai cha con tôi sống êm đềm bên nhau gần 20 năm qua. Tôi đã quen với cuộc sống không thể thiếu ba, ngoài cồn việc thì ba là tất cả đối với tôi.
Thế nhưng mọi chuyện thay đổi kể từ khi ba tôi bắt đầu tỏ ra quý mến Thanh hơn bình thường. Tôi thấy mất dần thiện cảm khi Thanh và ba tôi thân mật rõ rệt. Trong tôi lờ mờ xuất hiện suy nghĩ, dường như Thanh đang "cướp" ba của tôi. Điều đó khiến tôi không thoải mái chút nào.
Mọi chuyện trở nên rõ ràng hơn kể từ khi ba tôi bị tai nạn giao thông, gãy chân và phải nằm ở bệnh viện. Đó là khoảng thời gian tôi đang bận rộn chuẩn bị cho kỳ thi học kỳ. Chưa bao giờ rơi vào tình huống này nên tôi luống cuống không biết xoay sở ra sao. Cô Thanh đã xuất hiện thay tôi ở cạnh ba. Thế là tôi không thể không biết ơn dù trước đó tôi đã ra mặt phản đối quan hệ của họ.
Ảnh minh họa
Để ý một thời gian, tôi thấy Thanh rất tốt với ba tôi và cũng biết cư xử tế nhị nên tôi đã dần chấp nhận tình cảm Thanh dành cho ba tôi. Cô Thanh rất "giữ gìn" trong mối quan hệ với ba, có lẽ vì sợ bị tôi ác cảm. Từ ngày có Thanh, bố tôi trông khỏe, trẻ hơn rất nhiều, dường như tình yêu làm cho người ta thăng hoa hơn. Vì thương ba, tôi nghĩ nếu cô Thanh có trở thành mẹ kế của tôi thì tôi cũng sẽ chấp nhận, bởi cả đời ba đã hi sinh vì tôi, giờ là lúc ba được hạnh phúc.
Nhưng đã 2 năm trôi qua, tôi không hiểu vì sao ba và cô Thanh không chính thức hợp pháp hóa mối quan hệ của mình. Ba thì nói muốn tôi xây dựng tổ ấm riêng rồi mới nghĩ đến chuyện đó. Còn cô Thanh thì nói rằng vì tình yêu đích thực người ta có thể chờ đợi bao lâu cũng được..., điều này khiến tôi thực sự cảm thấy mơ hồ. Tôi linh cảm có điều bất thường bởi cô Thanh đã ngoài 30 tuổi, chẳng có lý do gì mà lại không muốn chính thức với ba tôi. Đằng này thái độ của cô Thanh lại rất dửng dưng khi ba tôi đề nghị kết hôn.
Thời gian gần đây tôi phải đi kiến tập xa nhà 1 tháng, vì vậy mọi chuyện trong nhà cô Thanh thường xuyên lui tới giúp ba tôi như chợ búa, cơm nước. Cô Thanh có nhiều lần ở lại nhà tôi để qua đêm. Tôi vừa mừng vừa lo. Ba tôi thì rất tự tin: "Trước sau gì cô ấy cũng về ở hẳn nhà ta".
Một lần tôi từ chỗ thực tập trở về nhà nhưng không báo trước. Tôi mở cửa vào nhà nhưng không có ai. Trên bàn có chiếc túi xách của cô Thanh. Vì đang cần gấp một chút tiền nên tôi mở tạm túi của cô để lấy, định khi cô về sẽ nói sau.
Bất ngờ tôi thấy một mảnh giấy nhàu nát được gấp cẩn thận, để trong ngăn kéo trong cùng. Đọc xong lá thư, tôi sững người trước bí mật động trời về cô Thanh. Đó là lá thư của một người đàn ông mà tôi chắc chắn đó mới thực sự là người cô yêu.
"Chỉ còn 5 năm nữa là anh được ra rồi, anh sẽ cố gắng cải tạo thật tốt. Anh biết cả hai chúng ta đều nghèo, không có tiền để chạy cho anh ra khỏi đây sớm.. Vì vậy mà em mới phải làm cái điều cay đắng nhất đề có tiền. Đằng nào anh cũng vào đây rồi. còn ông ấy là người tử tế, không đáng bị lừa. Em hãy thú thật với ông ấy và mong tạ lỗi, anh mong ông ấy sẽ hiểu và tha thứ cho em...".
Giờ đây tôi mới hiểu hóa ra cô Thanh đã có chồng nhưng vì phạm pháp nên chồng cô phải ngồi tù. Cô Thanh đang giả vờ yêu bố tôi để lo tiền chạy cho chồng được ra tù trước thời hạn. Tôi khó khăn lắm mới chấp nhận được cô ta, vậy mà cô ta đã nhẫn tâm lừa ba con tôi. Mấy năm qua, ba con tôi đã rơi vào cái bẫy lừa tinh vi của cô ta mà không hề hay biết.
Nếu ba tôi biết sự thật chắc ông sốc lắm, thậm chí có thể bị ngất đi và ảnh hưởng đến sức khỏe. Tôi biết ba tôi yêu thương cô Thanh thật lòng và ba sẽ không vượt qua được cú sốc này mất. Nhưng chẳng lẽ tôi cứ để ba tiếp tục ảo tưởng trong tình yêu đó?
Theo ĐSPL
Người chồng đi chợ và bài học hôn nhân đắt giá khiến ai cũng thấm thía Yêu một người là luôn biết dành hết tấm lòng với họ, chấp nhận họ, cho dù nhiều khi đối phương làm không vừa ý mình, nhưng nếu biết động cơ của họ là tốt thì nên động viên và tán thưởng họ "Người già không bao giờ làm sai" là câu chuyện đồng thoại nổi tiếng của Andersen. Đại ý câu chuyện...