Chồng cũ có vợ mới nhưng vẫn không buông tha mẹ con tôi
Ngày anh cưới, tôi ôm con nhỏ vào lòng mà nước mắt chảy ngược vào trong. Đàn ông thật dễ dàng tìm cho mình hạnh phúc mới. Còn đàn bà như tôi, mới chỉ hai năm đã thành đàn bà cũ, thành người từng ly dị.
Tôi và chồng đã ly hôn. Lý do để tôi rời khỏi căn nhà đó là vì anh đã ngoại tình. Trong một lần đi du lịch cùng công ty ở Nha Trang, anh và cô đồng nghiệp ra ngoài, tách đoàn, thuê hẳn một phòng riêng hú hí với nhau.
Tôi ly hôn vì cả thế giới biết chồng ngoại tình – Ảnh minh họa
Chuyện sẽ cứ rơi vào bóng tối nếu những người ở công ty anh không tình cờ nhìn thấy. Lúc này tôi vừa sinh con chưa tròn 6 tháng. Tôi cay đắng khi cả thiên hạ biết chồng mình ngoại tình, khi đứa con vẫn còn đỏ hỏn, khi mình đang trong thời gian ở cữ vất vả nhất.
Cái đêm định mệnh ở Nha Trang ấy đã khiến tôi không thể tha thứ cho anh. Bởi trước đây, anh cũng một vài lần tòm tem của lạ, chỉ là tôi chưa truy ra đến cùng. Sau lần ấy, anh nghỉ việc, cô kia nghỉ việc, tôi ly hôn về ngoại ở. Vì tôi tức giận nên đã từ chối tiền trợ cấp nuôi con. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, anh bắt đầu mồi chài những mối tình mới, chỉ có tôi là vật lộn khổ sở với vết thương lòng và việc kiếm tiền nuôi con.
Tôi trở về Bình Dương thuê 1 căn nhà sinh sống. Con còn nhỏ nên tôi nhận việc về làm, nào là bóc tách hạt điều, nào là đính cườm cho áo váy cưới, nào là may vá, sửa đồ thêm kiếm chút tiền lẻ tẻ. Và để làm được nhiều việc vậy, dĩ nhiên con hầu như bị “nhốt” trong cũi.
Nhìn con lủi thủi một mình, tôi thương rớt nước mắt, nhưng vì tiền sữa bột, tiền sinh hoạt đủ thứ, tôi tự nhủ với con, mình phải cùng cố gắng. Trộm vía, chắc con thương mẹ nên khỏe mạnh, bụ bẫm, khôn ngoan. Tôi cũng dần quên được những chuyện đã qua. Khi con cứng cáp hơn, tôi gởi con đi làm lại, cuộc sống hai mẹ con cũng dần ổn định.
Một mình nuôi con, tôi đã mạnh mẽ bước ra khỏi cuộc sống của anh – Ảnh minh họa
Nhưng tôi không thể phủ nhận mình vẫn theo dõi cuộc sống của chồng cũ. Dù bản thân tôi căm hận, không thể tha thứ cho anh ta, nhưng vẫn tò mò muốn xem anh ta sống thế nào. Cuộc sống của chồng tôi từ sau khi chuyển công ty lại có phần khấm khá hơn. Anh ta chơi bời, du lịch thỏa thích. Hôm thì thấy anh ta tận hưởng giấc ngủ ngày cuối tuần, hôm thì thấy anh ta đi bơi bên một bờ biển đẹp, hôm lại thấy anh ta thưởng thức bữa sáng ở Đà Lạt mộng mơ…
Cho đến một ngày, tôi thấy anh ta đăng hình bàn tay của một cô gái với những lời cầu hôn như rót mật. Bạn bè anh vào chúc mừng, người thân anh cũng vào thả tim, khen cô gái kia xinh xắn, dịu dàng. Còn cô ấy, tất nhiên ngập tràn hạnh phúc. Tim tôi đau như bị ai bóp nghẹn. Phải thừa nhận rằng cái cảm giác chồng cũ có người mới không dễ chịu chút nào. Chẳng phải tôi còn yêu, chỉ là tôi thấy mình quá bạc phận, và con mình thì quá vô phước làm sao.
Ngày anh cưới, tôi ôm con nhỏ vào lòng mà nước mắt chảy ngược vào trong. Đàn ông thật dễ dàng tìm cho mình hạnh phúc mới. Còn đàn bà như tôi mới chỉ hai năm, đã thành đàn bà cũ, thành người từng ly dị. Còn anh thì đã có một tổ ấm mới, một gia đình mới. Từ đó tôi block facebook anh và thôi không muốn theo dõi anh nữa. Hai mẹ con tôi tiếp tục đều đặn mọi sinh hoạt như hàng ngày.
Nhưng cứ tưởng mọi chuyện nhà ai nấy sống, nhưng dạo gần đây anh ta liên tục làm phiền tôi vì muốn được gặp con. Ban đầu, tôi cũng nghĩ anh ta nhớ nhung con nhỏ. Ai dè mãi sau này, tôi mới biết vợ anh bị đa nang buồng trứng, khó sinh nở. Từ đó, anh tìm mọi cách để tiếp cận.
Anh ta dùng mọi cách để tôi trao lại con – Ảnh minh họa
Gần gũi gặp mặt con không được, anh ta bắt đầu đe dọa tôi, nói rằng sẽ quyết nuôi đứa bé, không thể giao con cho một người mẹ túng thiếu, nghèo khổ như tôi được. Có hôm, ngọt ngào hơn thì anh ta quỵ lụy, quỳ xuống nói sẽ bỏ cô vợ mới, xin tôi tha thứ để quay về, cùng nuôi con khôn lớn. Nhiều đêm, anh ta không về nhà mà đứng ở ngay phòng tôi, lải nhải nói mãi những lời van vỉ, đe dọa và cả thách thức.
Tôi biết pháp luật sẽ đứng về phía mình, biết mình có quyền nuôi con. Tuy nhiên, chính sự phiền nhiễu của anh ta khiến tôi mệt mỏi thật sự. Những cuộc gọi lè nhè lúc nửa đêm gần sáng, những ngày bị anh ta chặn đường khiến bao nhiêu người nhìn ngó. Và mệt mỏi nhất là bởi vợ mới của anh ghen bóng ghen gió, bảo tôi muốn nối lại tình xưa, đem con ra làm mồi nhử anh về lại với mình…
Tôi chỉ muốn yên ổn làm ăn, chăm sóc con mà sao khó quá. Tại sao có hạnh phúc cho riêng mình rồi mà anh không an yên với nó? Tại sao cứ làm phiền tôi và con khi mà chúng tôi đã chọn cách bước ra khỏi cuộc đời anh từ lâu rồi? Tôi phải làm sao mới thoát khỏi sự phiền toái dai dẳng này?
Theo Báo Phụ Nữ
Bí mật đêm ngoại tình (Phần 4)
Như Ý bước vào trong nhà, cô hốt hoảng khi thấy khắp tường và sàn nhà đều được dán những bức ảnh cô đang ngủ cùng với Cường. Như Ý vội vàng đóng cửa lại, cô nhanh chóng giật những bức ảnh ra.
Cuối tuần Như Ý sang nhà Hiền Anh ăn lẩu đúng như lời hứa, quả nhiên Long là một đầu bếp giỏi. Cô rất hiếm thấy đàn ông có thể nấu ăn ngon mà không mở nhà hàng hay không làm cho bất kỳ nhà hàng nào.
Như Ý đã quyết định ở lại, Cường đã hứa với cô anh sẽ cố gắng không xuất hiện trước mắt cô. Như Ý tạm tin, nhưng cô không làm sao đoán được lý do anh ta muốn cô ở lại.
Video đang HOT
- Cô với chủ nhà trọ đang có gì hả?
Đợi Long đi rồi Hiền Anh mới ghé tai Như Ý hỏi nhỏ. Suýt chút nữa thì Như Ý đã sặc, cô đỏ mặt nhìn Hiền Anh. Cô ta gắp cho cô một miếng thịt, nói tiếp:
- Tôi thấy anh ta không còn đứng trước cửa phòng đó nữa.
- Vậy mà cô cũng nghi ngờ cho được. Chẳng lẽ tôi đến thuê trọ rồi mà anh ta còn đứng đó được nữa sao?
- Ờ, cũng phải.
Sao tự nhiên cô lại sợ người ta biết được cái đêm đó, hai người đã ngủ với nhau như vậy? Dù nó chẳng có gì xảy ra, nhưng tình ngay lý gian, biết bao câu chuyện sẽ được thêu dệt nữa chứ!
Đang ăn thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, Hiền Anh chạy ra mở, không ai biết người đứng bên ngoài là ai. Thi thoảng lại thấy Hiền Anh cười rộ lên rồi cô ta đóng cửa đi vào nhà. Lúc ấy Như Ý thấy cô ta luôn mặc những bộ đồ hở hang, mát mẻ mà chẳng bao giờ e ngại.
Sao tự nhiên cô lại sợ người ta biết được cái đêm đó, hai người đã ngủ với nhau như vậy? (Ảnh minh hoạ)
- Bác Lâm mới thông báo đóng tiền điện đấy.
- Để tí lên đóng cho. - Long bảo.
Vậy mà không có ai thông báo cho cô? Nếu như ngồi bên này, thì chắc chắn cô đã nghe thấy tiếng của Lâm gọi rồi. Hay là anh ta đã quên mất cô.
Như Ý đứng dậy, cô mở cử và ngó ra ngoài. Trước cửa phòng cô không hề có ai cả. Như Ý bỗng thấy lạ, cô hỏi Hiền Anh:
- Có thật là đóng tiền điện không? Sao tôi không được thông báo?
Hiền Anh thả rau vào trong nồi, đáp:
- Cô vừa mới chuyển đến cơ mà.
Như Ý thấy ở nơi này mọi thứ cứ bí ẩn làm sao. Ngoài Hiền Anh ra, mọi người không ai muốn gần cô. Họ như có một câu chuyện gì đó. Nhưng cô chỉ tưởng tượng vậy, không còn gì hơn nữa cả.
Trên mạng, Như Ý gặp được một câu hỏi như thế này: Tôi và bạn gái gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách. Tôi đột nhiên nảy sinh tình cảm với cô ấy, nhưng cô ta đã có chồng. Tôi biết cô ấy không yêu chồng, vậy tôi có thể tiến tới hay không?
Cái sự ham muốn yêu và được yêu đôi khi khiến con người ta nghĩ sai lệch đi nhiều điều. Chỉ vì yêu một người mà luôn nghĩ người đó cũng sẽ yêu mình, dù họ đang ở bên một người khác. Anh ta dám khẳng định cô ấy không yêu chồng, nhưng lại không hề nói cô ấy có nảy sinh tình cảm với mình hay không. Đó chính là sự mù mờ của người đang yêu, nhưng cũng là điều họ dễ dàng bỏ qua. Vì họ nghĩ chỉ cần bản thân là được.
...
Sáng hôm sau, Như Ý vừa mở cửa ra đã thấy Cường đứng ở đó. Anh ta mỉm cười và nói:
- Đi uống cà phê buổi sáng chứ?
Như Ý hơi phân vân.
- Đừng lo, tôi chỉ cần một người uống cà phê cùng thôi.
Hai người ra quán quen, chủ quán nhìn Như Ý đăm chiêu. Anh ta nói gì đó với phục vụ và đi vào bên trong. Một lúc sau, họ bưng hai tách cà phê đen đặc ra khiến Như Ý phải đổi lại. Có lẽ do nhân viên đã nhầm.
- Tại sao cô tìm được nhà trọ của tôi vậy?
- Trên mạng.
- À, tôi quên cô bảo cô làm online.
Cường uống cà phê, anh im lặng một lúc.
- Nghe này, tôi không biết làm sao nhưng dạo này tôi có cảm giác vợ tôi sắp quay lại. Cô ấy chỉ ở gần đây thôi. Cô ấy đang theo dõi cuộc sống của tôi.
- Anh không bị hoang tưởng đấy chứ? - Như Ý bật cười.
- Không, tôi có thể cảm nhận được. Tôi không cần cô phải tin điều đó. Nhưng tôi chỉ muốn nói, nếu cô ấy quay trở lại, liệu cô ấy có sốc không khi biết tôi đã có vợ mới?
Một sự trả thù sao? Như Ý nhún vai:
- Nếu chị ta yêu anh. Còn không, đó chỉ là lý do cho chị ấy tiếp tục bỏ đi.
- Vậy thì tôi muốn làm thử nghiệm.
- Thử nghiệm? Bằng cách nào?
- Tôi muốn chúng ta hẹn hò với nhau.
Suýt chút nữa Như Ý đã sặc đống cà phê sữa trong miệng. Cô lấy tay che đi, rút vài tờ giấy và lau. Anh ta lại bắt đầu lên cơn nữa rồi.
- Anh không cần phải dùng cách đó để tiếp cận tôi. Nói cho tôi biết lý do tại sao anh cứ muốn làm như vậy với tôi?
- Vậy cô có đồng ý hay không?
Như Ý lắc đầu. Cô không thể làm điều điên rồ đó.
Cường không tức giận khi bị từ chối, anh ta cười bí hiểm:
- Có có muốn biết toàn bộ sự việc không? Chỉ có cách ở gần tôi, cô mới có thể giải đáp mọi thứ cho thắc mắc của mình.
Tại sao cô phải tò mò chuyện của anh ta chứ? Cô chẳng qua chỉ không hiểu nổi tại sao cuộc đời anh ta lại khó hiểu đến vậy. Tại sao cô vợ ấy lại phải bỏ đi vì không tìm được chương kết cho mình.
- Xin lỗi, tôi phải đi có việc.
Như Ý đẩy cửa quán cà phê bước ra, đầu óc cô rối như tơ vò. Bỗng nhiên một người phụ nữ va phải cô, ngay sau đó là một người đàn ông. Họ đang đuổi nhau, trông khuôn mặt ai cũng đau khổ. Có lẽ là cãi nhau.
Tình yêu ở mọi nơi đang tan vỡ thì phải.
Tình yêu của cô cũng thế. Khởi điểm là từ vài tháng trước, khi cô phát hiện người đàn ông của mình vẫn còn dan díu với tình cũ. Anh ta đã ngủ với cô ta trong một nhà nghỉ vào đêm liên hoan với cơ quan. Dù cho anh ta có xin lỗi cỡ nào cô cũng không thể tha thứ cho hành động đó.
Dù cho anh ta có xin lỗi cỡ nào cô cũng không thể tha thứ cho hành động đó. (Ảnh minh hoạ)
Nhưng cô không thể phủ nhận mỗi lần nghĩ lại, cô đều thấy đau lòng.
Như Ý trở về nhà, thấy Hiền Anh từ tầng trên bước xuống, cô ta như đang giấu giếm gì đó.
- Hiền Anh - Như Ý gọi khiến Hiền Anh giật mình - Đi đâu mà phải lén lút thế?
Hiền Anh đưa tay lên miệng suỵt:
- Be bé cái mồm thôi không ông Long nhà tôi lại nghe thấy bây giờ.
- Sao thế?
- Tôi lên nhà anh Lâm bảo anh ta liên hệ việc làm giúp cho Long. Ông Long mà biết tôi đi cầu cạnh người khác chắc sẽ tự ái lắm.
Như Ý bước vào trong nhà, cô hốt hoảng khi thấy khắp tường và sàn nhà đều được dán những bức ảnh cô đang ngủ cùng với Cường. Như Ý vội vàng đóng cửa lại, cô nhanh chóng giật những bức ảnh ra.
Tại sao lại như vậy? Ai đã làm chuyện này?
Như Ý lấy điện thoại và gọi cho Cường, anh ta bắt máy rất nhanh. Cô nghiến răng nói:
- Là anh đúng không?
- Cô đang nói gì vậy?
- Chính anh đã làm chuyện này. Anh đang uy hiếp tôi đấy à? Anh nghĩ tôi sợ người khác sẽ biết được sao? Anh là tên biến thái.
- Cô điên rồi, cô đang nói gì vậy tôi không hiểu.
- Anh đã dán ảnh chúng ta ngủ với nhau lên tường phòng tôi để cảnh cáo. Chỉ có anh mới vào được phòng này.
Cường im lặng, rồi anh ta nói:
- Tôi đã nói tôi không có chìa khoá phòng cô. Trên thế giới này chỉ có một người nữa có nó thôi.
- Là ai?
- Vợ tôi.
Theo Eva
Ơn nghĩa sinh thành Trời mưa, đá trơn có lẽ mẹ tôi phát bệnh đã ngã lăn xuống đó, mẹ tôi đã mất. Tôi đau đớn. Nước mắt chảy ngược vào trong tim. Vì tôi mà mẹ tôi đã chết. Năm ba tôi vừa tròn 20 tuổi, trong một lần đi săn thú rừng ba tôi bị ngã từ trên núi cao xuống. May mắn ba tôi...