Chồng cũ cả ngày ngồi ở đầu ngõ để đán.h tình mới của vợ cũ!
Biết Lý có tình mới, gã cả ngày ngồi ở đầu ngõ nhà vợ cũ để rình đán.h tính mới của Lý!
Lý đã li hôn chồng được 3 năm, một mình nuôi con và không nhận được bất cứ sự trợ giúp nào từ gã chồng cũ. Tưởng khổ thế đã xong, biết Lý có tình mới, gã cả ngày ngồi ở đầu ngõ nhà vợ cũ để rình đán.h tính mới của Lý!
Ngày lấy gã, Lý đã bị bố mẹ đẻ đuổi ra khỏi nhà vì chồng Lý là một gã nghiệ.n ma túy, lại còn từng có tiề.n án tiề.n sự. Mà Lý thì lại là con nhà tử tế, có công việc buôn bán quần áo ra tiề.n, ngoại hình cũng khá khẩm, nhanh nhẹn, tốt bụng, thế mà chẳng hiểu sao lại vớ phải gã.
Ngày cưới, khổ cái thân Lý là cô phải tự tổ chức ở nhà hàng, lễ rước dâu cũng ở nhà hàng và nhờ được nguyên bà cô bên nhà mình thương tình làm ban đại diện nhà gái, bạn bè đứa thương cảm thì đến, còn lại thì ai cũng ngần ngại cho cuộc hôn nhân này, cũng ngăn cản mà thấy bạn không nghe, họ giận, họ không đến!
Đám cưới bên nhà Lý thì đã thế, bên nhà chồng thì toàn thành phần bất hảo, nhìn chung thôi thì dù sao cũng là một đám cưới của đôi trẻ, bỏ qua mọi sự xấu xí hiển nhiên trong một gia đình bất hảo nhà chú rể, một đám cưới đã diễn ra, Lý chính thức là dâu con nhà ấy!
Sau cưới, Lý và chồng ra ở riêng, ở ngay trên tầng 2 cửa hàng cô thuê bán quần áo mấy năm nay. Bạn cùng “nghề” với chồng Lý ai cũng khen gã tốt số vớ được vợ hiền lại còn biết làm ăn. Để nói về nhân duyên này, Lý chỉ bảo “thấy bản chất anh ấy lương thiện, chẳng qua bị dòng đời xô đẩy nên mới thế, giờ anh ấy quyết tâm làm lại cuộc đời, chắc chắn anh ấy sẽ khác!”.
Đàn bà khi yêu, hay hão huyền về việc bản thân mình có thể làm những điều vĩ đại như thay đổi tâm tính một con người. Câu trả lời đến ngay sau đó, gã hiện nguyên hình là một gã ăn bám và vẫn nghiệ.n, vẫn buôn cái chất trắng ấy để kiếm đồng ra đồng vào và có cái để hút hít. Lý phát hiện ra sự thật thì vỡ mộng toàn tập, cô ra tối hậu thư nếu không thay đổi cô sẽ bỏ gã, trong khi bụng cô đã lùm lùm cái thai hơn 6 tháng.
Chồng Lý trả lời Lý bằng một trận bạ.o hàn.h khiến cô suýt sảy thai. Nhập viện treo chân đề phòng sinh non, mẹ Lý vì xót con mà đến chăm sóc, thấy con gái khôn ngoan mạnh khỏe là thế, giờ nằm treo chân trên giường bệnh, vừa xó.t x.a vừa phẫn nộ thằng rể đốn mạt, vừa nhác thấy bóng nó vào viện, bà chử.i như tát nước vào mặt, nó vốn là phường mạt hạng nên chẳng sợ gì bà mẹ vợ, cũng chả treo lại với bà không kém một câu!
Về nhà, gã bán tống táng hết quần áo ở cửa hàng vợ đi với giá rẻ mạt, còn cái xe máy của vợ cũng “tử tế” mà đem cầm đồ rồi gọi điện bảo vợ “tao bán hết rồi, còn cái xe tao cắm, mày mang tiề.n ra mà lấy!”. Nằm viện mà nước mắt lưng tròng, Lý chỉ mong thời gian trôi nhanh, con cô ra đời để cô có thể thoát khỏi cái địa ngục này cho mau!
Video đang HOT
Từ ngày bán sạch đồ cho đến khi con gã 1 tuổ.i thì gã mới quay về. Người lại xăm thêm vài hình chi chít, lại ngon ngọt “anh sẽ thay đổi, cho anh một cơ hội làm chồng, làm cha, làm người!”. Dân gian có câu “không nghe cave kể chuyện, không nghe nghiệ.n trình bày” chẳng ai, may mà Lý chưa kịp nghe thì công an đã gô cổ gã đi tù vì tội ngựa quen đường cũ.
Vài lần Lý vào thăm, gã cũng vẫn vậy, nhâng nhâng nháo nháo bất cần, Lý chìa lá đơn l.y hô.n bảo gã kí. Gã cũng tỏ vẻ chẳng thiết “cái con vợ bạc tình bạc nghĩa” nên kí luôn! Những tưởng thế là xong, một mình Lý nuôi con và làm lại cuộc đời là đủ rồi, ai dè đâu…
Tròn 3 năm thụ án, gã lại trở về, nhếch nhác và hạ lưu như cũ, chẳng có gì thay đổi, cũng chẳng ai chứa chấp. Gã lại tìm gặp Lý và con, lấy cớ thăm con để ăn dầm nằm dề nhà vợ cũ. Lý lúc này đã có tình mới nên không đồng ý việc gã cứ lấy cớ thăm con rồi đòi ngủ lại qua đêm. Mắn.g nhiế.c đuổi gã đi thì gã sửng cồ dọa đán.h rồi dọa mang con đi, cực chẳng đã Lý phải gọi công an đến để “điều trị” gã.
Gã cho rằng vì Lý đã “theo giai” nên mới bội bạc với gã như thế! Thế là ngày ngày gã ngồi lỳ ở quán trà đá đầu ngõ nhà vợ, thấy ai đi qua cũng hỏi xem có phải là “bồ của con Lý không?”. Bà trà đá chỉ cho một người vừa bước vào ngõ, thế là không nói không rằng gã lao vào đán.h anh chàng kia tới tấp, vừa đán.h vừa la làng “mày dám tằng tịu với vợ tao à?” khiến ai cũng tưởng Lý và gã vẫn chưa l.y hô.n.
Lý đi chợ về thấy ồn ào đầu ngõ mới biết chồng cũ đang đán.h tình mới của mình, cô lao đến bênh vực và chử.i rủa gã thì gã vằn mắt lên “con đàn bà trốn Chúa lộn chồng, mày là loại vong tình, bội bạc…”.
Lý không còn biết phải làm thế nào cho phải lại phải gọi công an đến giải quyết và yêu cầu gã viết cam kết, nếu còn quấy rầy đến cuộc sống của cô, đ.e dọ.a đến mẹ con cô thì gã sẽ lại ăn cơm tù thêm lần nữa. công an phường cũng chẳng ưa gì cái thành phần như gã nên dọa gã nếu không viết cam kết sẽ bỏ tù ngay nên gã đành phải viết!
Tưởng thế nào đã xong, ngày ngày gã vẫn nhắn tin khủn.g b.ố tinh thần vợ cũ, vòi tiề.n và dọa nạt bâng quơ, chờ tình mới của vợ cũ đi qua là dọa đánh!
Người hiểu chuyện đầu đuôi chỉ biết cám cảnh cho đời Lý, những tưởng sẽ thay đổi được tâm tính của một con người dưới đáy xã hội, ai ngờ lại bị nó lôi xuống bùn đen, cái loại người ấy, chớ có dây phải, ai cũng xì xào kháo nhau như thế!
Theo Afamily
Trung thu không về và nỗi ân hận khôn nguôi của người chồng bội bạc
Cô ấy chỉ đáp lại một chữ "Vâng". Tôi ôm cả tình nhân và con trai trong lòng, không biết rằng chữ "Vâng" đó là lời cuối cùng tôi được nghe từ vợ mình.
Đêm trung thu, giữa tiếng trống và tiếng lũ trẻ hò vang dưới đường, tôi ngồi lật giở lại từng trang trong cuốn nhật ký của vợ, nước mắt cứ thế lặng lẽ tuôn rơi. Cái ngày hội của đoàn viên, của niềm vui và nụ cười lại là ngày giỗ của em và con...
Cách đây 4 năm, tôi đang có trong tay tất cả, gia đình, sự nghiệp, mọi thứ đều viên mãn. Vợ tôi là nhà giáo, em hiền lành, thục nữ và lúc nào cũng chỉ nghĩ cho gia đình. Tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào nghĩ cho chồng và gia đình chồng nhiều hơn cả bản thân mình như em. Em không hay nói, chỉ âm thầm làm mọi thứ, âm thầm đến mức tôi chẳng hay biết gì cả.
Tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào nghĩ cho chồng và gia đình chồng nhiều hơn cả bản thân mình như em (ảnh minh họa)
Em trai tôi kinh doanh thất bát, vợ tôi đứng ra lo liệu, dàn xếp với các bên chủ nợ, còn lấy danh dự của mình để đi vay tiề.n trả nợ. Chuyện này mãi sau đó rất lâu tôi mới biết. Em là dâu trưởng nên trách nhiệm những ngày hiếu hỉ, cúng giỗ đều nặng nề nhưng chưa bao giờ tôi thấy em kêu ca. Các cụ trong họ tôi khó tính là thế mà mỗi khi nhắc đến em đều chỉ vuốt râu cười hài lòng.
Có người vợ tốt như vậy đáng lẽ tôi phải biết đường mà giữ gìn. Vậy mà không, chính tôi đạp bỏ tất cả.
Chúng tôi lấy nhau đã lâu mà chẳng có con. Đi khám, bác sỹ nói rằng vợ tôi có chút vấn đề, cần thời gian chữa trị. Là con trai trưởng, dù bố mẹ tôi hiểu và thông cảm nhưng tôi vẫn thấy bứt rứt trong người khi mãi không có con. Chuyện chăn gối của vợ chồng cũng vì áp lực đó mà nhạt nhẽo hẳn. Tôi không còn hứng thú với vợ nữa, đôi khi việc lên giường với em tôi coi là nghĩa vụ.
Đúng lúc ấy tôi gặp lại tình cũ. Ban đầu chúng tôi chỉ là gặp mặt, uống nước, trò chuyện nhưng sau khi nghe cô ấy tâm sự về gia đình gặp trắc trở, về nỗi bất hạnh làm dâu nhà giàu, tôi lại muốn ôm lấy cô ấy vào lòng. Chúng tôi lao vào nhau không gì ngăn cản được. Và rồi, cô ấy có thai.
Tình cũ giấu tôi, không cho tôi biết, thậm chí còn kiên quyết không gặp mặt tôi. Mãi đến khi tôi gặp được thì cô ấy đã bụng bầu 8 tháng rồi. Nhà chồng đuổi cô ấy ra khỏi nhà vì không tin đó là con cháu nhà họ. Tôi bèn thu vén thuê cho cô ấy một căn nhà tập thể cũ để sinh sống.
Ngày tình cũ sinh con, tôi túc trực bên cạnh, là con trai, thằng bé giống y hệt tôi. Dù biết mình mang tội lỗi, tôi vẫn thấy hạnh phúc trong lòng.
Có con riêng, tôi càng lơ đễnh chuyện gia đình, lấy cớ bận rộn công việc để về nhà muộn. Những đêm gần 12 giờ tôi mới về, nhìn mâm cơm nguội ngắt, biết chắc vợ lại bỏ bữa, tôi thấy có lỗi nhưng không biết phải làm sao.
Trung thu năm đó cũng là ngày con trai tôi tròn 1 tuổ.i. Tôi đã hẹn với tình cũ sẽ tổ chức tiệc lớn cho con trai. Cùng ngày đó, vợ tôi lại gọi điện mong tôi về sớm vì có chuyện quan trọng muốn nói. Lời vợ tôi rất tha thiết, khác hẳn mọi ngày nên tôi có chút lưỡng lự, thế nhưng vì lời hẹn với con trai, tôi đành khước từ, nói rằng bận lắm không thể về sớm được. Tôi cứ đinh ninh tầm 11 giờ gì đó từ nhà tình cũ về là vừa, có chuyện gì khi ấy vợ chồng nói với nhau cũng được.
Tôi khuỵu xuống khi nhìn thấy chúng, gào khóc gọi tên vợ đến ngất đi (ảnh minh họa)
Nào ngờ, đêm đó vui quá, cả tình cũ và con trai đều nằng nặc không cho tôi về. Tôi đành nhắn tin cho vợ nói quá chén với đồng nghiệp nên say quá không về được. Cô ấy chỉ đáp lại một chữ "Vâng". Tôi ôm cả tình nhân và con trai trong lòng, không biết rằng chữ "Vâng" đó là lời cuối cùng tôi được nghe từ vợ mình.
Cô ấy t.ự t.ử, ngay trong đêm. Tập hồ sơ để trên bàn, trong đó có phiếu siêu âm vợ tôi mang thai được 3 tháng. Tôi khuỵu xuống khi nhìn thấy chúng, gào khóc gọi tên vợ rồi đến ngất đi.
3 ngày sau, tình nhân đến tìm tôi, quỳ xuống xin tôi tha thứ. Tôi bàng hoàng khi nghe cô ấy kể rằng chính cô ấy đã đưa con tới gặp vợ tôi, mong vợ tôi để tôi đến với cô ấy.
- Em nói với chị ấy rằng, hãy để anh lựa chọn, hãy vì hạnh phúc của anh. Đêm Trung thu ấy, anh ở bên em... anh chọn em... có lẽ vì thế mà chị ấy... chị ấy... - Cô ấy không thể nói hết câu, cứ thế khóc nấc lên.
Tôi nghẹn đắng nơi cổ họng, chỉ bảo nhân tình đi về trước đi. Tôi không trách cô ấy. Tôi là người có tội lớn nhất. Chính sự bội bạc của tôi đã đẩy vợ đến bước đường cùng. Vợ tôi không phải người phụ nữ mạnh mẽ, bao lâu nay cô ấy quán xuyến mọi việc giỏi giang đến vậy cũng là vì tin tưởng vào tình yêu của tôi mà thôi.
Từ đó đến nay đã 4 năm, tôi vẫn chu cấp tiề.n cho con trai hàng tháng nhưng không thể đón mẹ con họ về nhà mình. Căn nhà chỉ một mình tôi sống hoang vắng đến lạ nhưng tôi không chịu được việc có người phụ nữ khác bước vào đây. Tội lỗi tôi mang, tôi phải trả giá...
Theo Một Thế Giới
Mối tình 8 năm tan vỡ vì bạn trai lỡ "say nắng" một người đàn bà 40 tuổ.i Tôi và người yêu đa găn bo vơi nhau trong 8 năm, giơ chi vi "say nắng" môt ngươi đàn bà gần 40 tuổ.i mơi găp có một năm ma anh ruông rây tôi. Tôi năm nay 26 tuôi, nhưng đa co cuôc sông đôc lâp về tài chính. Tôi co ngươi yêu đươc 8 năm, chung tôi yêu nhau tư khi hai...