Chồng công khai tằng tịu với người cũ và muốn bỏ vợ
Em năm nay 19 tuổi. Em lập gia đình cách đây một năm khi vẫn còn đang đi học đại học. Tình yêu đầu đời với bao dại dột bỡ ngỡ khiến em lao vào si mê cuồng dại. Em yêu anh ấy mặc sự phản đối kịch liệt của gia đình hai bên.
Thế rồi điều gì đến cũng phải đến. Em trót dính bầu với anh ấy. Chúng em lấy nhau trong những nỗi buồn tủi, đau đớn của họ hàng và bố mẹ hai bên, đặc biệt là gia đình em.
Chồng em hiện giờ hơn em tận 16 tuổi. Trước khi lấy em, anh ấy đã từng có một đời vợ. Tuy nhiên hai người lấy nhau sống chung với nhau chỉ vẻn vẹn 3 tháng rồi chia tay nhau. Em chấp nhận quá khứ của anh, chấp nhận những định kiến, những dèm pha của bạn bè, họ hàng để đến với anh và trở thành người vợ thứ 2 của anh.
Em xin trường bảo lưu kết quả học tập một kì để nghỉ ở nhà sinh đẻ. Lúc bé tròn 4 tháng, em bắt đầu đi học lại. Kể từ đây cuộc đời em như rẽ sang trang khác. Những ngày bất hạnh cứ nối tiếp nhau.
Chồng em làm trong lĩnh vực bất động sản, do kinh tế khó khăn nên anh không có việc làm. Gần một năm nay anh chỉ ở nhà chứ không làm việc gì. Gia đình khuyên can anh nhưng anh vẫn không chịu tìm việc khác để làm. Mọi gánh nặng về kinh tế đổ dồn lên vai bố mẹ chồng. Ông bà vừa phải nuôi cháu, nuôi con dâu (vì em đang đi học), nuôi cả osin và nuôi cả anh.
Lúc con tròn 4 tháng, em bắt đầu đi học lại. Kể từ đây cuộc đời em như rẽ sang trang khác. Những ngày bất hạnh cứ nối tiếp nhau.
Video đang HOT
Cuộc sống gia đình rất vất vả. Em vừa phải chăm con, vừa phải đi học,… Thế nhưng về phần chồng em, anh chỉ suốt ngày quanh quẩn ở nhà bên chiếc máy tính, không biết chia sẻ công việc cùng vợ con, không biết động viên quan tâm vợ. Đã thế suốt ngày anh cứ đòi em đưa tiền, nếu không đưa tiền thì anh đòi bán hết thứ này tới thứ khác trong nhà.
Hơn một năm lấy nhau, lúc nào em cũng sống trong tâm trạng buồn tủi vì sự vô trách nhiệm của anh ấy. Đã thế anh còn có tính lăng nhăng, luôn nhớ về những người yêu cũ của mình, những kỉ niệm tình yêu rồi làm thơ hoặc sáng tác nhạc.
Thời gian gần đây, do công việc bận rộn và con cũng ốm yếu nên em cũng phải dành thời gian chăm con mà không để ý anh thường làm gì. Tình cờ một hôm em trai em tới chơi và mở facebook của anh thì thấy trong mục tin nhắn của anh đầy rẫy những tin nhắn sướt mướt của anh với người cũ.
Anh gọi cô ấy là tình yêu. Anh chờ cô ấy mỗi buổi sáng để hai người trò chuyện với nhau. Anh gọi mẹ của cô ấy là mẹ. Anh còn ôn lại kỉ niệm cũ, lần đầu gặp nhau như thế nào.
Không chỉ có vậy anh còn viết bao nhiêu bài thơ và bài nhạc cho cô ấy. Anh hẹn sẽ ghi âm để tặng cô ấy, thậm chí còn hẹn ngày cô ấy ra trường sẽ tới dự lễ tốt nghiệp và tặng quà cho nhau. Trước khi đi ngủ họ cũng không quên dành cho nhau những lời nói âu yếm và anh ấy còn nói xấu em rất nhiều với người yêu cũ…
Em hoàn toàn sốc khi đọc được những dòng nói chuyện ấy. Em biết tính anh lăng nhăng nhưng không ngờ lại quá đà đến vậy. Em đã khóc rất nhiều, đến nỗi mắt như mờ đi, không còn sức để khóc nữa.
Trái lại anh ấy rất trơ trẽn, còn chối cãi khi bị em hỏi. Anh còn nói với gia đình mình không hề làm gì có lỗi. Em là người rất nóng tính nên những lúc tức giận em hay chửi bới rất nhiều. Anh viện vào cái cớ ấy để nói với mọi người rằng em cũng không xứng với anh, sớm muộn gì anh cũng sẽ bỏ em.
Em cảm thấy hoàn toàn suy sụp, thất vọng rất nhiều. Chỉ mới sống với nhau một năm mà anh ấy đã gây ra cho em biết bao đau khổ. Anh biến em từ 1 cô gái vô tư trong sáng thành một người u uất, trầm cảm. Em không thể ngủ được mỗi đêm, cứ nghĩ tới là lòng em lại quặn đau.
Em chỉ mới gần 20 tuổi mà thực sự phải chịu quá nhiều nỗi đau. Em rất muốn giải thoát cho mình vì em cũng gần như kiệt sức sau thời gian sống với anh. Hiện tại em không biết phải làm thế nào vì con em còn nhỏ quá, em cũng đang còn đi học. Mong các anh chị tư vấn và cho em một lời khuyên lúc này với.
Theo VNE
Hai nửa hy sinh
Khi cô giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh, anh thường ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi cho cô.
Cô vốn là một người con gái xinh đẹp. "Vệ tinh" xung quanh cô nhiều không kể xiết, nhưng cô bỏ ngoài tai tất cả để chọn anh - một công nhân làm việc ở nhà máy, thu nhập còn không đủ cho 3 bữa ăn hàng ngày. Cô chấp nhận từ bỏ cả gia đình, thậm chí là công việc đầy tương lai của mình để cưới anh.
Sau khi kết hôn, anh và cô mượn được nhà kho của một người bạn, họ sắp xếp lại thành một tổ ấm giản dị. Mùa đông đến, căn nhà kho trống trải hút gió lại càng trở nên lạnh giá. Khi ấy chưa đủ tiền mua chăn, cô thường bị giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh. Những lúc đó, anh chỉ biết ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi ấm cho cô.
Một ngày cô trở về nhà với vẻ mặt thất thần nhợt nhạt, anh lo lắng hỏi cô có phải bị bệnh rồi không? Cô chỉ mỉm cười nói: "Em hơi mệt thôi!" rồi hân hoan rút từ trong túi ra một tờ bạc nhét vào tay anh: "Chúng mình có tiền rồi anh ạ, mình đi mua một chiếc chăn thật ấm để đắp nhé." Anh sững người ngạc nhiên nhìn tờ tiền trong tay cô, giọng run run: "Làm sao em lại có nhiều tiền vậy?" Cô vui vẻ kể lại cho anh tiền là do cô kiếm được khi đi phát tờ rơi. Cô phải đứng từ sáng đến tối mới được trả ngần ấy tiền. Nói rồi cô vội vàng kéo anh ra khỏi nhà, không cho anh hỏi thêm điều gì nữa. Họ mua môt cái chăn vừa tầm tiền. Từ đó, giữa đêm cô không còn bị giật mình thức giấc nữa.
Vài năm sau, anh tìm được công việc tốt hơn, rồi kiếm được nhiều tiền, tự mở công ty. Không bao lâu anh đã xây cho cô một ngôi nhà khang trang, mua ô tô cùng rất nhiều đồ dùng đắt tiền khác. Anh nói muốn dành cho cô một cuộc sống ấm no đầy đủ bù đắp lại những tháng ngày khó khăn vất vả trước đây. Cuộc sống bỗng vụt thay đổi khiến cô có phần bàng hoàng chưa kịp thích nghi với điều kiện mới.
Ngày chuyển nhà, anh bảo những đồ đạc cũ trong căn nhà kho của họ trước đây anh đều muốn vứt đi không giữ lại bất cứ cái gì. Nhưng cô khăng khăng nói muốn giữ lại cái chăn để đắp. Và rồi một thời gian dài nữa họ vẫn dùng cái chăn cũ ấy, giờ đây nó đã trở nên xù xì cũ kĩ, còn bị rách khá nhiều chỗ. Anh không ngừng phàn nàn với cô: "Thôi bỏ cái chăn cũ này đi em, mình có thể mua một cái chăn mới ấm áp và tốt hơn rất nhiều. Em xem cả nhà mình toàn những đồ đắt tiền, nhìn cái chăn cũ này trong nhà trông thật chướng mắt". Nhưng cô vẫn cố chấp nhất quyết giữ lại cái chăn cũ ấy, vì chỉ khi đắp nó cô mới cảm thấy ấm áp và được che chở.
Một hôm, anh về nhà mang theo một cái chăn mới và nhất quyết bảo cô bỏ cái chăn cũ đi. Lần này dù không nỡ nhưng cô vẫn nghe theo lời anh. Từ đó, hàng đêm cô ngủ không còn ngon giấc nữa, trong lòng cô lúc nào cũng cảm thấy thấp thỏm lo lắng khiến cô lại không ngừng giật mình giữa đêm. Và mỗi lần tỉnh dậy như thế, hai mắt cô lại đầm đìa nước. Anh vốn không biết rằng để mua được cái chăn đó cô đã phải đi bán máu lấy tiền chứ không phải đi phát tờ rơi như cô nói với anh. Lần đầu tiên bán máu, biết bao đau đớn, cũng chỉ vì muốn có cái chăn này. Vậy mà anh lại nỡ vất bỏ nó. Cô dần cảm thấy anh không còn yêu cô như xưa nữa.
Một ngày anh có việc gấp phải ra ngoài, quên mang theo máy tính xách tay quen thuộc. Trên màn hình của anh vẫn hiện lên trang blog anh viết hàng ngày. Và cô bất chợt đọc được dòng chữ anh hình như mới viết không lâu.
"Ngày hôm ấy em từ đâu về khuôn mặt tái xanh nhợt nhạt khiến cho tôi lo lắng vô cùng. Rồi em nói em đi phát tờ rơi để mua chăn cho hai đứa. Tối hôm đó chúng tôi nằm ngủ ấm áp trong chiếc chăn mới, thấy em nằm cuộn tròn trong lòng tôi say trong giấc ngủ, tôi thương em biết bao. Đã bao đêm rồi em không được ngủ ngon đến vậy. Và rồi tình cờ tôi nhìn thấy trên tay em có một vết sưng nhỏ, dường như bị kim tiêm đâm vậy. Tôi bỗng hiểu ra tất cả. Hóa ra em nói dối tôi em đi phát tờ rơi, thực ra em đã đi bán máu để có tiền mua chăn, chỉ vì một cái chăn mà em đã phải khổ sở đau đớn đến vậy. Đêm đó tôi đã khóc vì thương em và cũng thầm hứa sẽ cố gắng làm việc, phấn đấu trở thành một người thành đạt, để có thể bù đắp lại những ngày tháng khốn khó này cho em. Và giờ đây tôi đã thực hiện được lời thề đó. Hôm qua tôi quyết định đến trạm hiến máu, tôi chỉ muốn cảm nhận một chút nỗi đau em từng trải qua. Khi chiếc kim tiêm đâm vào mạch máu, một cảm giác nhói buốt lan dọc khắp cơ thể. Nhưng tôi không thấy đau, ngược lại, rất hạnh phúc. Tôi lấy tiền bán máu và đi mua chiếc chăn mới này. Tôi muốn nó là món quà bất ngờ dành cho em..."
Nước mắt cô đã ướt đẫm tự độ nào. Hóa ra tình yêu của anh dành cho cô vẫn sâu đậm và lớn lao đến vậy. Mùa đông năm nay anh đã đổi máu của mình tặng cho cô chiếc chăn ấm, có lẽ đó cũng sẽ là chiếc chăn ấm áp nhất cô có trong đời...
Theo VNE
Cà phê kem Sáng thức dậy, việc đầu tiên là nó gửi một tin nhắn cho anh. Đã ba ngày nay tin nhắn cứ đều đặn gửi đi, nhưng đợi mãi nó cũng không nhận được một tín hiệu trả lời. Nó hiểu cảm giác hiện tại của anh, biết rằng mình đã làm anh buồn nhiều lắm. Nhưng quá khứ có lúc giống như một...