Chồng coi tôi là cái máy, chỉ cần ‘nằm ngửa’ mỗi đêm
Thời gian gần đây, khi nghe tôi nói “em mệt”, “em đau” mỗi khi anh yêu cầu là anh nổi đóa ngay. Anh mắng chửi và nói những lời cực kỳ tục tĩu khiến tôi tổn thương nặng nề.
Trước kia, khi mới gặp chồng tôi, tôi đã chẳng bao giờ nghĩ sẽ yêu chứ đừng nói đến việc lấy người bạn hơn tôi 2 tuổi ấy làm chồng. Vì tôi thấy hai người chẳng có điều gì là hòa hợp, tính cách lại trái ngược hoàn toàn. Tôi thì lãng mạn, còn anh thì cứng nhắc, nhạt nhẽo.
Tuy nhiên, trước sự tấn công kiên trì, bền bỉ của anh, cộng thêm sự vun vào của gia đình, bạn bè, tôi đã xiêu lòng.Và rồi 27 tuổi, tôi lên xe hoa về nhà anh làm dâu.
Cuộc sống những ngày đầu sau khi cưới diễn ra êm đẹp. Anh dù không bao giờ nói những lời hoa mỹ khiến tôi bay bổng hay tặng những món quà khiến tôi nở mày nở mặt với bạn bè nhưng tôi cũng khá hài lòng vì anh có thu nhập ổn định lại thoải mái trong cách chi tiêu.
Chồng tôi là người giỏi giang trong công việc, luôn làm việc có trách nhiệm nên anh có những mối làm ăn tốt. Khi đi làm về là lại giúp vợ nấu nướng và dọn dẹp nhà cửa. Nói chung tôi đã nghĩ rằng lựa chọn lấy anh làm chồng là quyết định đúng đắn.
Tuy nhiên, từ khi tôi sinh con gái đầu lòng, có vẻ mọi chuyện đã chẳng còn được êm đẹp. Vợ chồng tôi hay mâu thuẫn hơn. Và mỗi khi bất đồng quan điểm, anh không ngần ngại buông những lời xúc phạm tôi. Những lời nói của anh làm tôi tổn thương ghê gớm. Tình cảm vợ chồng càng cách xa nhau hơn, tôi cũng cảm thấy mình không còn yêu anh như trước.
Anh mắng chửi và nói những lời cực kỳ tục tĩu khiến tôi tổn thương nặng nề. (Ảnh minh họa)
Vì con gái tôi sinh thiếu tháng hay quấy khóc nên những ngày mới sinh dù cả tôi và mẹ chồng chăm cháu song vẫn không xuể việc. Và tôi đã phải nhờ anh cùng tôi chăm con mỗi khi đêm đến nhưng cũng từ đây tính tình nóng nảy, ăn nói cộc cằn của anh có dịp nảy sinh.
Video đang HOT
Hàng đêm, cứ mỗi khi phải thức giấc vì những tiếng con khóc là anh lại chửi thề và đệm bằng những từ tục tĩu như phường chợ búa. Hôm nào, tôi phải nhờ anh bế con nữa thì khỏi phải biết, anh đay nghiến tôi bằng đủ từ ngữ cay nghiệt làm như thể tôi là người vô dụng lắm ấy.
Chồng tôi là người có nhu cầu cao về tình dục. Trước đây, vì chiều chồng, dù có mỏi mệt đến đâu tôi cũng không từ chối chuyện ấy. Tôi cứ nghĩ nhắm mắt vài phút là xong chuyện. Còn chồng tôi, anh coi chuyện giường chiếu như bản năng, không cần phải làm đẹp hay màn dạo đầu nào cả. Vì vậy nên, chúng tôi chẳng mấy khi tranh cãi về chuyện này.
Tuy nhiên, kể từ sau khi sinh em bé, phần do mỏi mệt vì chăm con, phần do cơ thể chưa phục hồi sau chuyến vượt cạn nên tôi cảm thấy “chuyện ấy” cực kỳ đáng sợ. Không chỉ không có cảm xúc mà tôi còn cảm thấy đau đớn đến chảy nước mắt mỗi khi bị chồng ép làm “chuyện ấy”.
Tôi có nói về cảm giác của mình với chồng nhưng anh gần như không quan tâm. Anh bảo: “Đàn bà nhiệm vụ quan trọng nhất là nuôi con và phục vụ chồng nên phải cố gắng bằng mọi giá”. Sau đó, anh tuyên bố sẽ xin cho tôi nghỉ việc hai năm ở nhà để chăm con, anh dư sức nuôi tôi và con nhưng tôi không được làm anh mất hứng, phải có trách nhiệm phục vụ anh “chuyện ấy”.
Sau khi nghỉ việc, tôi khá nhàn rỗi và có nhiều thời gian nghỉ ngơi nhưng không hiểu sao sau sinh, tôi rất sợ “chuyện ấy”. Trong khi đó, chồng tôi vẫn đòi hỏi đều đặn hàng ngày. Nó tạo nên cho tôi một áp lực.
Để né tránh đòi hỏi quá nhiều của chồng, tôi phải nghĩ ra đủ mọi cách. Lúc đầu, anh miễn cưỡng bỏ qua. Nhưng thời gian gần đây, khi nghe tôi nói “em mệt”, “em đau” mỗi khi anh yêu cầu là anh nổi đóa ngay. Anh mắng chửi và nói những lời cực kỳ tục tĩu khiến tôi tổn thương nặng nề.
Đêm qua, tôi có nói vài câu cằn nhằn sau khi chịu trận cơn hoan lạc của anh, anh đã thẳng thừng đẩy tôi tuột khỏi giường và gằn giọng bảo: Đúng là đồ đàn bà vô dụng. Cả ngày chơi, đêm có mỗi việc nằm ngửa thôi mà cô cũng không xong.
Lúc đấy tôi tức lắm, cảm thấy sai lầm khi đã kết hôn. Tôi chỉ muốn cãi nhau với chồng một trận cho xong. Anh chẳng tâm lý, chẳng hiểu cho tôi, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình. Tôi cảm thấy anh coi tôi như cái máy để phục vụ anh chuyện chăn gối vậy. Cứ như thế này chắc gia đình tôi sẽ tan nát mất. Tôi phải làm gì để vợ chồng tôi có thể hòa hợp được như xưa?
Theo Afamily
"Cô chỉ có việc nằm ngửa mỗi đêm mà cũng kêu mệt thì đi làm như tôi chắc chết!"
"Nay em mệt lắm, để em tranh thủ ngủ một lát đi không tí con dậy con lại quấy". Tôi vừa dứt lời thì chồng hất mạnh tôi ra một cái. Vì bất ngờ suýt chút nữa thì cánh tay tôi đã đập vào con bên cạnh. Anh hằn học quát vào mặt tôi.
Tôi và chồng vốn là bạn đại học, ra trường 2 năm thì chúng tôi kết hôn. Tôi từ nhỏ vống là cô bé ăn nói nhẹ nhàng, nữ tính. Với bạn bè cũng như đồng nghiệp chưa bao giờ tôi nặng lời hay lớn tiếng cãi vã, cũng chẳng tranh giành hơn thua với ai. Tính tôi như thế nên mọi người ai cũng quý.
Hồi yêu nhau tính chồng tôi cũng rất dễ chịu, ăn nói chừng mực không hề lỗ mãng. Tuy nhiên sau này tôi mới biết đó là mỗi khi ở bên tôi còn ngoài xã hội anh cũng thuộc típ người nóng tính. Song điều đó cũng không làm tôi bận tâm nhiều vì miễn saochồng thương yêu và đối xử tốt với mình là được.
Mới cưới, lúc này chồng tôi cũng đã lên chức trưởng phòng, vài lần thấy anh nạt nộ nhân viên qua điện thoại cũng khá gay gắt. Tôi có góp ý thì anh bảo: "Phải thế thì nhân viên mới sợ và chịu khó làm khi mình vắng mặt chứ. Nhẹ nhàng thì chúng nó chẳng coi mình ra gì". Sau đó tôi cũng không tham gia nữa vì nghĩ đó là cách quản lý công việc của anh.
Tôi có góp ý thì anh bảo: "Phải thế thì nhân viên mới sợ và chịu khó làm khi mình vắng mặt chứ. Nhẹ nhàng thì chúng nó chẳng coi mình ra gì". (Ảnh minh họa)
Cuộc sống êm đềm trôi đi cho tới khi tôi sinh đứa con gái đầu lòng. Vì vỡ ối sớm nên con gái tôi phải sinh non ở tuần 34. Con phải nằm lồng ấp thêm 1 tuần mới được ra với mẹ. Về nhà con cũng hay quấy khóc và thỉnh thoảng vẫn phải vào viện kiểm tra liên tục.
Một mình tôi vất vả với con chẳng có ai giúp vì mẹ chồng thì đã mất, bố mẹ tôi thì ở quá xa. Thấy con hay ốm quá chồng bảo tôi nghỉ hẳn việc 1 đến 2 năm để con cứng hơn rồi đi làm. Tôi chần chừ nhưng rồi cuối cùng cũng quyết định nghỉ việc và đây chính là sai lầm lớn nhất cuộc đời tôi.
Con khóc con quấy chỉ có một mình. Nhà người ta thấy con khóc thì chồng bế đỡ dỗ con thay vợ nhưng anh thì không. Bị con quấy rối giấc ngủ anh quát ầm ĩ: "Em nuôi con kiểu gì vậy. Có mỗi việc dỗ cho nó nín cũng không xong" rồi sau đó anh xách gối ra ngoài phòng khách nằm bỏ mặc tôi vật lộn với con.
Đêm đã không được ngủ nhưng ngày tôi vẫn phải mọi việc trong nhà cho ổn thỏa trước khi chồng đi làm về. Hôm nào mà chưa thấy cơm nước dọn sẵn là y như rằng chồng bắt đầu hậm hực tỏ vẻ khó chịu. Vợ chồng vì thế mà chẳng còn vui vẻ với nhau như trước nữa.
Thế nhưng nếu chỉ dừng lại ở mức độ này thì cũng chưa có gì để nói. Điều dẫn tới cuộc hôn nhân của chúng tôi trở nên chông chênh chính là việc tôi không thể đáp ứng được chồng trong "chuyện ấy" như ngày trước. Nhưng chồng tôi thì lại là người đàn ông có nhu cầu cao.
Trước đây tôi chưa bao giờ từ chối chồng, thậm chí hai vợ chồng còn cùng xem phim nóng rồi làm chuyện ấy để lấy cảm hứng. Nói chung là rất hòa hợp, thế nhưng giờ thì tôi cảm thấy nó như một nghĩa vụ vậy. Nhiều lần cố gắng nhắm mắt làm cho xong. Nhiều hôm đau rát lắm nhưng vẫn cố gắng chiều chồng.
Nhưng chồng tôi không được thỏa mãn như trước nên anh khó chịu ra mặt. Thấy vợ không còn chủ động như trước thì anh bắt đầu móc mỉa: "Ở nhà ban ngày chắc có thằng nào chạy qua tranh thủ rồi nên tối không muốn chiều chồng nữa gì". Tôi chỉ cười xem đó là câu nói đùa của chồng nhưng không ngờ đó lại thực là suy nghĩ của anh.
"Ở nhà ban ngày chắc có thằng nào chạy qua tranh thủ rồi nên tối không muốn chiều chồng nữa gì". (Ảnh minh họa)
Cho tới một hôm. Hôm đó thực sự tôi mệt thật vì cả ngày con sốt quấy kinh khủng. Con vừa dịu người thiếp đi một lúc, tôi cũng định tranh thủ ngủ thì chồng lại kéo tôi lại định làm "chuyện ấy". "Nay em mệt lắm, để em tranh thủ ngủ một lát đi không tí con dậy con lại quấy".
Tôi vừa dứt lời thì chồng hất mạnh tôi ra một cái. Vì bất ngờ suýt chút nữa thì cánh tay tôi đã đập vào con bên cạnh. Anh hằn học quát vào mặt tôi. "Cô chỉ có việc nằm ngửa mỗi đêm mà cũng kêu mệt thì đi làm như tôi chắc chết"!
Chồng lại giận dỗi bỏ ra phòng khách. Tôi nằm bên con mà không kìm được nước mắt. Tôi mệt thực sự có phải là lấy lý do để từ chối chồng đâu. Cả ngày vất vả với con cùng bao thứ việc không tên khác mà chồng lại nói mình như thế. Giờ tôi mới thấm cái chuyện nghỉ việc ở nhà trông con thì đời mình nó khổ thế nào.
Thế nên những chị em đang có ý định nghỉ việc ở nhà trông con tôi khuyên là dừng ngay ý định đó đi. Bản thân tôi tôi cũng đã có quyết định của riêng mình rồi. Con tôi cũng đã 8 tháng, tôi không thể cứ ngồi nhà cơm nước chờ chồng về xem nét mặt của anh thế nào mới dám ngồi ăn cơm nữa. Tôi sẽ gửi hồ sơ xin việc trở lại và gửi con tới nhà trẻ tư nhân gần nhà. Tôi sẽ tự chủ cuộc sống của chính mình chứ không thể để chồng khinh thường mãi như thế được.
Theo Một thế giới
Chồng khổ sở xua vợ khêu gợi mỗi đêm sau khi thấy vợ vào nhà nghỉ Tôi phát hiện những buổi trưa vợ lên xe người đàn ông khác đi ăn trưa nhà hàng và dừng chân ở khách sạn. Tôi không xông lên đánh ghen dằn mặt tình địch mà đợi vợ ở dưới sảnh đi ra. Trước khi cưới, tôi và vợ đã có mối tình 5 năm đẹp như mơ. Cưới nhau được 2 năm, vợ...