Chồng coi cờ bạc là con đường để kiếm tiền
Anh rất tốt, chịu khó chăm lo việc nhà, con cái, chỉ có điều thích cờ bạc lô đề, muốn kiếm tiền nhanh bằng cách này chứ không chịu chăm chỉ đi làm ăn lương.
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng hơn 4 năm, có một con gái 3 tuổi xinh xắn đáng yêu, công việc làm hành chính, thu nhập 18 triệu/tháng, nếu để chi tiêu gia đình cũng tạm ổn. Gần đây tôi quyết định vay tiền mua nhà để khỏi phải đi thuê nên có một khoản nợ lớn cần trả, cộng thêm nợ ngân hàng mỗi tháng trả khoảng 6 triệu nữa.
Vấn đề chồng tôi không có công việc ổn định, chỉ làm lặt vặt thêm nên thu nhập thấp, không đều. Anh rất tốt, hiền lành, chịu khó chăm lo việc nhà, con cái. Tính anh không la cà nhậu nhẹt, không rượu chè trai gái gì, chỉ thỉnh thoảng có bạn gọi mới đi cà phê một lúc. Tôi hoàn toàn yên tâm, không cần phải lo lắng việc anh có bồ bịch gì. Anh chỉ có một vấn đề là thích chơi cờ bạc lô đề, muốn kiếm tiền nhanh bằng cách này chứ không chịu chăm chỉ đi làm ăn lương. Trước khi cưới tôi cũng biết việc này nhưng vẫn đồng ý kết hôn vì các ưu điểm của anh kéo lại, thêm nữa tôi nghĩ có thể thay đổi được.
Tuy nhiên đến nay đã hơn 4 năm anh vẫn không chịu đi làm gì nghiêm túc, chỉ làm lặt vặt và chơi cờ bạc kiếm tiền. Mọi người có thể nghe nói cờ bạc là thấy không tốt, nhưng ngay cả việc cờ bạc anh cũng có thể xem là có ưu điểm hơn người. Anh không bao giờ vay nợ để chơi, nếu có tiền thì chơi, thắng được tiền cũng đưa cho vợ hoặc mua sữa hay đồ chơi cho con, mua đồ ăn về nấu nướng trong gia đình, không tiêu gì cho bản thân nhiều. Những lúc thua hết tiền anh nghỉ chơi, nếu có việc gì làm có tiền mới chơi tiếp, trong những lúc ấy tôi phải chi thêm tiền để chi tiêu trong nhà. Các dịp lễ tết nếu anh có tiền cũng nhớ mua quà cho vợ hoặc mua đồ ăn ngon về cả nhà ăn, nếu không có tiền tất nhiên tôi không có quà.
Video đang HOT
Về gia đình anh rất chịu khó cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, tôi đi làm về thường anh chuẩn bị cơm nước gần xong, chỉ cần tắm cho con xong là ăn cơm. Cơm xong vợ chồng luân phiên nhau rửa bát dọn dẹp, thường anh sẽ rửa vì tôi đi làm về mệt, anh bảo để anh làm, tôi chơi với con một lúc rồi đi ngủ. Sáng ra anh lo cơm nước cho con rồi đưa con đi trẻ, tôi đi làm sớm nên đến công ty ăn sáng. Anh cũng chịu khó chơi với con và dạy con thêm khi chơi đồ chơi hoặc vẽ vời, con bé từ bé đã rất quấn bố vì bố chơi với nó nhiều hơn. Nhiều khi mẹ đang bế còn đòi sang bố bế, bố đi vắng luôn miệng hỏi bố đâu.
Tôi biết thời nay người đàn ông chịu khó chăm sóc gia đình khá hiếm, không rượu chè bồ bịch gì càng hiếm hơn, nhiều bạn bè vẫn ngưỡng mộ chồng tôi vì biết chăm sóc gia đình, cũng một phần vì chồng các bạn được mặt này mất mặt khác. Tất nhiên bạn bè tôi không biết anh có tính cờ bạc nói trên.
Tôi muốn xin ý kiến mọi người, nên làm thế nào để anh có thể thay đổi, bỏ tính cờ bạc mà chăm lo đi làm. Thu nhập của gia đình hầu như một mình tôi cáng đáng, đi làm thuê nhiều khi cũng mệt mỏi stress, nhiều lúc muốn nghỉ việc mà không dám, sợ nghỉ rồi trong giai đoạn tìm việc mới hoặc việc mới không tốt gia đình sẽ khó khăn vì chồng không có thu nhập mấy. Tôi chỉ mong anh đi làm lương tháng đều đặn 5-6 triệu là cuộc sống coi như hoàn hảo. Xin chân thành cảm ơn các bạn đã đọc tâm sự của tôi.
Theo VNE
Cố tình có thai anh vẫn không chịu cưới
Càng ngày anh càng lộ rõ suy nghĩ không cưới xin gì cả, chỉ sống với nhau như vợ chồng. Em không đồng ý, tìm đủ mọi cách để khuyên, thậm chí cố gắng có thai để bắt anh cưới, nhưng mọi chuyện không như em nghĩ. Anh tiếp tục bảo em bỏ thai.
"Anh có thật sự yêu em?", câu trả lời luôn là: "Yêu hay không em phải biết chứ, không yêu em mà anh lại lo cho em thế à". Anh bảo em muốn gì được nấy, nhưng điều em muốn nhất anh lại không làm được. Em không biết có phải vì bố mẹ ngăn cấm gắt quá không hay vì lý do gì mà anh không muốn cưới, chỉ muốn em là vợ không hôn thú, sống cùng anh?
Anh à, chúng mình yêu nhau đến nay hơn 3 năm, vui buồn, đau khổ, thất vọng và từ bỏ cũng có. Ngay từ đầu em không nghĩ chúng mình yêu nhau bởi anh là bạn trai của bạn thân em, nhưng từ khi anh và bạn em yêu nhau, chẳng ngày nào em được yên với 2 người. Rồi hai người lại chia tay.
Một dịp tình cờ xuống Hải Phòng, anh chở em đi chơi. Lúc đó em chỉ nghĩ anh là người yêu cũ của bạn, và giờ là bạn em mà thôi. Mọi chuyện sẽ không có gì để nói nếu anh không lên chỗ em chơi, vì cũng muốn biết nơi em học như thế nào. Anh ở lại muộn, hết xe về, hai đứa lại quay về phòng trọ, nhưng mọi người trong xóm đều về quê, xóm xa khu dân cư và tách biệt với chủ nhà. Chỉ có anh và em, em sợ không biết làm thế nào, anh trấn an "Không sao đâu, ai ăn thịt mà sợ".
Đêm đó em không ngủ, cứ thấp thỏm thức giấc, anh ngủ ngon lành, gần sáng em mới chợp mắt được một lúc, người mệt rã rời. Tạm biệt anh với lòng tôn trọng vì nếu anh có làm gì thì em cũng không chống cự được. Mọi chuyện cứ thế cho đến ngày anh nói "Làm vợ anh nhé" lúc đó em vui sướng, hạnh phúc lắm. Chuyện của chúng mình cũng đến tai bạn em, người yêu cũ của anh, nó bảo em chính là người khủng bố, cướp anh từ tay nó. Em thấy buồn lắm, có nói thế nào nó cũng không nghe và cắt đứt bạn bè, người ta nói không sai càng thân nhau càng làm tổn thương nhau nhiều hơn.
Ra trường em về quê làm, nghĩ làm tạm vì lương thấp, trong khi làm hồ sơ một số nơi không được, yêu anh em càng quyết tâm làm việc ngoài Hà Nội, nhưng ngành em học chỉ có thể làm ở quê thôi, nhu cầu ngoài đó không nhiều. Anh đi học tiếp một năm, trong thời gian đó chú vẫn nuôi anh, mới đầu em cứ tưởng anh không còn bố mẹ ở với chú vì toàn thấy anh kể về chú. Sau này em mới biết bố mẹ anh vẫn ở quê.
Thời gian đó là khó khăn cho cả em và anh khi em mới ra trường không xin được việc, em làm ở quê với mức lương tối thiểu, anh còn đi học thêm, chẳng có tiền nói chuyện điện thoại chứ đừng nói gặp, khó khăn, vất vả lắm. Một năm cũng gặp được đôi lần và không kiềm chế được cảm xúc, chúng mình có em bé. Em cứ tưởng anh sẽ cưới như những cặp yêu nhau khác vì anh là người có trách nhiệm. Sau mấy ngày suy nghĩ anh khuyên em nên bỏ vì giờ chúng ta không có gì để nuôi con, anh còn phải xin tiền chú học thì làm sao lo cho được em và con.
Em nhất quyết để lại nuôi, khổ mấy em cũng chịu, nhưng khi đêm về lại suy nghĩ rất nhiều. Anh nói đang đi học nên sẽ không cưới xin gì cả, không đăng ký kết hôn. Em thấy suy sụp về những lời anh nói, trước đây nghĩ anh tử tế thế nào thì lúc ấy thất vọng như thế, em bắt đầu suy nghĩ về việc sinh con và nuôi con một mình. Số tiền em làm hàng tháng không đủ lo cho nó những thứ tối thiểu, gánh nặng sẽ đè lên vai bố mẹ em. Các cụ yếu nhiều vì lo cho chị em em đi học mà phải vay ngân hàng chưa trả được, lại thêm đứa cháu nữa thì khổ lắm, em cũng không muốn bố mẹ vất vả thêm nữa.
Ảnh minh họa
Anh liên tục khuyên em nên bỏ thai, đưa ra nhiều lý do rất thuyết phục. Em quyết định bỏ. Ngày đó em không bao giờ quên được, trời mưa tầm tã, gió rét nhưng anh dậy từ 4h sáng để đi về quê em, cả đi cả về anh phải vượt 300 km. Để có tiền anh đã phải bán chiếc điện thoại chú tặng với giá 500 nghìn lấy tiền đi. Em khóc, anh ôm em và an ủi, mình nghèo, phải cố gắng cho con có đầy đủ hơn bố mẹ nó. Sau hôm đó, em buồn rất nhiều, chỉ muốn được nghe giọng của anh, nghe anh nói, nhưng anh bận, bận suốt. Em bắt đầu nghĩ anh sẽ bỏ em, lần đầu tiên em và anh khóc khi em trải lòng mình. Anh cũng trải lòng, buồn nhiều lắm, không muốn phải như vậy nhưng không còn cách nào khác, chúng ta cùng cố gắng nhé.
Mọi chuyện cứ thế trôi, em sống khép kín hơn rất nhiều, công việc không được tốt. Khi nhắc đến cưới xin anh lại gạt phắt đi. Anh bảo khi nào thích hợp tự anh sẽ quyết, em đừng suốt ngày cưới xin, mệt người. Rồi anh kể chuyện bác cả lấy vợ muộn, gần 50 tuổi mới cưới, lại lấy gái đôi mươi, chỉ được vài năm là ly hôn. Cô anh cũng vậy. Anh bảo thấy kết hôn xong chia tay cảm giác bị tổn thương lắm.
Càng ngày anh càng lộ rõ suy nghĩ không cưới xin gì cả, chỉ sống với nhau như vợ chồng. Em không đồng ý đã tìm đủ mọi cách để khuyên, nêu ý kiến, thậm chí đã cố gắng có thai để bắt anh cưới, nhưng mọi chuyện không như em nghĩ. Anh tiếp tục bảo em bỏ thai.
Theo VNE
Bạn trai luôn đòi hỏi Sau một tuần xa nhau, anh đi đám cưới bạn ở tỉnh khác, lúc gặp nhau anh lại đòi hỏi, muốn gần gũi, em từ chối, anh tỏ ra khó chịu. Em và anh quen nhau rất tình cờ, gọi là anh nhưng người đó nhỏ hơn em một tuổi. Em bất chấp sự phản đối từ nhiều phía để yêu anh. Chưa...