Chồng có con riêng với người yêu cũ, vợ phải làm sao?
Mọi chuyện chắc sẽ ổn, chị nghĩ thế, nếu không có cái ngày chị thông báo với anh chị mang bầu lần nữa. Anh không thấy vui mà chỉ hoảng hốt.
Chị nói, sau tất cả những yêu thương, hờn giận, ghen tuông, phản bội… chị vẫn muốn giữ lấy anh, bên anh và nhìn thấy anh mỗi ngày. Chị nói chắc kiếp trước mắc nợ anh.
Tôi thì lại nghĩ khác, chị không nợ nần gì anh mà nợ chính mình một cuộc đời hạnh phúc, một cuộc sống tự do, bay bổng.
Anh cưới chị sau những cân nhắc riêng tư, sau quãng thời gian chị hết lòng yêu thương anh, và sau chị là chỗ dựa gia đình vững chắc.
Còn yêu, trái tim anh đã gửi cho một cô gái khác, là người lớn lên cùng anh ở làng quê nhỏ, người lắng nghe anh mỗi khi lòng anh chao đảo trước những biến cố của cuộc đời. Trước ngày anh cưới, cô gái ấy đã chạy đến bên anh khóc cạn nước mắt nhưng anh vẫn quyết buông tay.
Cuộc sống của đôi vợ chồng mới cưới vốn dĩ đã không phải màu hồng. Anh thường đi sớm về khuya, thường rầy rà chị trong những bữa cơm anh cho không vừa mắt, vừa miệng.
Chị dần thay đổi để chiều chồng và vun vén. Chị kể lại, hồi ấy, có trăm chỗ lệch trong nhà chị cũng kê cho bằng để chồng vui lòng. Rồi chị có bầu đứa con đầu lòng. Hạnh phúc tròn trịa với căn nhà nhỏ hơn một chút.
Video đang HOT
Thế nhưng, không may chị sảy thai. Hụt hẫng và xa xót. Mọi thứ lại quay về xuất phát điểm ban đầu, thậm chí còn tệ hơn. Chị nén lòng gầy dựng lại. Chị thậm chí còn làm những bài thơ gửi riêng cho anh, nấu những bữa cơm chiều ấm áp sau buổi tan tầm, nhất là những ngày Sài Gòn mưa tầm tã.
Mọi chuyện chắc sẽ ổn, chị nghĩ thế, nếu không có cái ngày chị thông báo với anh chị mang bầu lần nữa. Anh không thấy vui mà chỉ hoảng hốt. Đêm đó, anh thú nhận đã quay lại với người cũ từ lâu, hai người cũng đã có với nhau một đứa con gái nhỏ.
Chị bàng hoàng. Không chịu được sự thật này, chị quyết làm lớn mọi chuyện. Chị nói trong nước mắt khi nhớ lại quãng thời gian đó, rằng chị đã trải qua những cảm xúc khủng khiếp nhất, giống như đi trong một cơn bão biển dữ tợn mà không biết lúc nào kết thúc.
Nhiều người lúc ấy đã khuyên chị bỏ chồng, bỏ luôn giống nòi của hắn trong bụng chị. Nhưng với bản năng của một người mẹ, chị không làm thế. Còn với anh, chị cũng không từ bỏ. Chị tin đó là lúc anh lạc đường. Cố tin anh yếu lòng chứ không phải vì hết yêu chị.
Anh buộc phải chọn. Và rồi, anh chọn chị và đứa con đang lớn dần. Còn người tình cũ và cô con gái nhỏ kia, chị đồng ý cho anh chu cấp tiền hàng tháng và cam kết không qua lại gì về tình cảm.
Những ngày tươi đẹp tưởng như đã đến thật gần. Chị hạ sinh đứa con trai bụ bẫm giống y chang anh. Anh cũng đi về đúng giờ, chăm sóc gia đình trong vai một ông chồng, một người cha “ngoan”.
Thế nhưng, khoảng cách và vết thương về những ngày cũ giữa hai vợ chồng trẻ ngày một lớn dần. Khi niềm tin đã một lần mất, chị trở nên hoảng loạn và nhiều khi không còn kiểm soát được bản thân nếu có một lúc nào đó điện thoại anh tắt máy, một buổi chiều gặp bạn bè và anh về trễ.
Vậy là, thay vì như lời chị nói là tha thứ và bỏ qua tất cả thì hiện tại là những ngày dằn vặt. Lúc bực bội, chị dễ giận cá chém thớt, bóng gió xa gần. Chị điên cuồng kiểm soát anh hết mức có thể. Mọi thứ phải cho chị biết, đi đâu, làm gì, mật mã facebook, email…
Tối đến, sau khi cơm nước xong xuôi, thế nào cũng phải có màn kiểm duyệt điện thoại, các cuộc gọi và tin nhắn mỗi ngày.
Anh im lặng làm theo vì lỗi là ở anh, khởi nguồn từ anh. Nhưng im lặng không có nghĩa là chấp nhận. Sự phản kháng của anh là những đêm bỏ mặc chị với con trong phòng, là sự lạnh lùng khi chị nói lời yêu thương, là những miễn cưỡng trong cuộc sống đời thường…
Nhiều người thấy vậy, nghe vậy khuyên chị bỏ anh nhưng chị nhất quyết “bám trụ”. Tình yêu giờ biến thành thù hận. Chị hận cái người đã đưa chị vào cảnh dở dang nên nhất định anh cũng phải dang dở. Nghĩa là ở bên nhau không ai hạnh phúc thì chị thà như vậy còn hơn nhìn thấy anh toại nguyện.
Cuộc chiến của chị còn dài. Thế nhưng, ngay từ đầu, ở một thế trận có lợi cho mình, việc chọn và níu giữ anh đã khiến chị trở thành người thua cuộc. Có người nói rằng, tình yêu cũng giống như khi cầm một nắm cát trong tay. Càng bóp chặt, cát càng rơi ra cho đến khi chẳng còn gì.
Theo Afamily
Trước khi qua đời, chồng giao con riêng với tình nhân cho vợ chăm sóc
Trước khi nhắm mắt, Thắng nắm chặt tay Ly, khẩn khoản dặn dò cô hãy giúp anh chăm sóc con riêng của mình và nhân tình. Sau khi Thắng mất, đứa bé cứ liên tục bám theo và gọi cô là "mẹ".
Ly tự nhận mình là người phụ nữ có số mệnh khổ. 23 năm trước, Ly và Thắng yêu nhau nên tiến đến hôn nhân. Thắng khá điển trai, vóc dáng cao gầy. Gia cảnh của Thắng nghèo nhưng bù lại anh đối xử với cô rất tốt. Sau khi kết hôn, Ly sinh một bé trai kháu khỉnh, cuộc sống của hai vợ chồng sau khi có con càng thêm khó khăn. Họ bàn bạc, giao con cho bố mẹ chồng chăm sóc rồi dắt díu nhau lên thành phố kiếm sống. Trong 6 năm khổ cực bon chen nơi đất khách, hai vợ chồng thuê tạm một căn phòng nhỏ làm chỗ ở. Để tiết kiệm chi phí nên họ chọn một căn phòng áp mái, vừa nhỏ vừa chật, ban đêm nóng hầm hập như lửa hun.
Ngày sinh nhật Ly, Thắng mua tặng Ly một cái quạt điện. Ly vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ. Ly vẫn còn nhớ như in khoảnh khắc hạnh phúc đó: cô đã ôm Thắng và đặt lên má anh những nụ hôn yêu thương. Cuộc sống chật vật và khó khăn cứ thế trôi qua. Sau 6 năm, khi họ dành dụm được một khoản tiền nhỏ thì con trai đến độ tuổi đi học, thế là cả hai về quê, dùng số tiền đã tích góp mở một cửa hàng buôn bán áo quần. Qua nhiều năm phấn đấu, họ đã mua được một căn nhà khang trang. Buôn bán ngày càng lớn thì Thắng muốn trở lại thành phố lập nghiệp. Ly biết Thắng có hoài bão và khao khát làm giàu nên cô không cản anh mà cổ vũ nhiệt tình.
Từ khi Thắng một mình trở lại thành phố bươn chải, anh hiếm khi về thăm nhà. Mặc cho con trai ngày càng lớn, Thắng vẫn không đoái hoài gì đến con. Một hôm, Ly dẫn con lên thành phố thăm chồng. Cô chết lặng khi biết Thắng đang sống chung với một người phụ nữ khác. Thời điểm đó, Ly mới biết thì ra Thắng đã phản bội cô từ lâu cho nên anh mới nôn nóng muốn trở lại thành phố lập nghiệp đến vậy. Ly điên cuồng đánh chồng tới tấp đến mức Thắng rách cả một mảng da đầu phải nhập viện. Anh đã rất tức giận và luôn mồm bảo sẽ ly hôn với cô.
Ảnh minh họa
Trở về quê, Ly không giấu giếm mà kể lại cho bố mẹ chồng nghe, họ đã tức tốc gọi điện và mắng chửi anh không thương tiếc. Ngày hôm sau, bố chồng một mình bắt xe lên thành phố để khuyên nhủ và nói rõ sẽ cắt đứt quan hệ cha con nếu anh không biết hối cải. Thắng một mực cãi lại khiến ông tức giận lên cơn đột quỵ và liệt nửa người. Bố chồng nhập viện, mẹ chồng thao thức chăm ông trong bệnh viện, viện phí do Ly chi trả từ số tiền lãi từ cửa hàng áo quần nhưng vẫn không đủ tiền thuốc thang. Khi tình hình đang bế tắc thì Thắng về thăm bố và ném một phong bì lên bàn, căn dặn Ly dùng để chi trả tiền viện phí. Sau đó anh chỉ ngủ một đêm ở nhà rồi quay lại thành phố ngay.
Kể từ lần đó, cách vài tháng Thắng lại về thăm nhà một lần nhưng cứ mỗi lần như thế họ lại cãi nhau. Mặc dù Thắng bảo sẽ ly hôn nhưng cả hai vẫn dùng dằng chưa dứt. Nghĩ đến thành tích học tập ngày càng giỏi giang của con, Ly không nhẫn tâm phá nát một gia đình hoàn chỉnh bởi sợ con mặc cảm với bạn bè. Hơn nữa, Ly rất yêu quý bố mẹ chồng, họ đối xử với cô rất tốt nên cô càng không đành lòng ký vào đơn ly hôn. Cuộc sống bế tắc cứ thế trôi qua đằng đẵng 11 năm. Khi con trai vào đại học, cô hạ quyết tâm ly hôn với chồng. Thế nhưng đến lúc ấy cô lại ngỡ ngàng khi hay tin Thắng bị ung thư phổi. Anh trở về nhà, dắt theo đứa con trai 7 tuổi. Thắng nói anh và người phụ nữ kia đã cắt đứt tình cảm từ hai năm trước. Cô ta đã lên xe hoa cùng một người đàn ông khác, trước khi đi còn nhẫn tâm vứt bỏ đứa con và ẵm theo một số tiền không nhỏ từ anh. Nhìn cậu bé 7 tuổi lanh lợi đứng trước mặt, lòng Ly đau như cắt, trái tim rớm máu. Con của chồng và tình nhân - đó giống như một lời nhắc nhở về quá khứ đầy nước mắt và tủi hơn do bị phản bội của cô.
Nửa năm sau, Thắng qua đời. Trước khi nhắm mắt, Thắng nắm chặt tay Ly và dặn dò: "Cả đời này, người anh cảm thấy có lỗi nhất chính là em, anh không mong em tha thứ, chỉ mong em chăm sóc và coi thằng bé như con của mình. Toàn bộ tài sản anh sẽ để lại cho mẹ con em!".
Sau khi Thắng mất, đứa bé cứ liên tục bám theo và gọi cô là "mẹ". Lòng dạ Ly rối bời. Tại sao Thắng nỡ ra đi, để cô đơn độc giải quyết mớ hỗn độn này? Cô phải làm thế nào để có thể đối mặt với đứa con trai là kết tinh từ máu mủ của chồng và tình nhân? Bố mẹ chồng cũng đã già yếu, cô không thể mặc kệ họ. Ly biết lỗi lầm của người lớn không thể đổ lên đầu con trẻ. Nhưng liệu cô có đủ bao dung để nuôi nấng con riêng của chồng nên người?
Theo Afamily
Cô con dâu hiền lành bắt con riêng của chồng về nhà ngoại và sự thật khiến tôi sốc nặng 'Ngày vợ nó mất, nó khóc vật vã còn tôi không thể kìm nén được nước mắt thương cảm cho hai người phụ nữ đã chết trẻ để cho bố con tôi được sống'. Vợ mất từ khi con trai tôi chào đời, thương con tôi ở vậy, gà trống nuôi con không muốn lấy vợ khác vì sợ cảnh dì ghẻ con...