Chồng cho rằng kiếm được tiề.n là hết trách nhiệm
Anh nghĩ chỉ cần đưa cho tôi đủ tiề.n chi tiêu hàng tháng là hết trách nhiệm, mọi chuyện còn lại là của tôi…
Tôi và chồng cưới nhau đến nay cũng đã được 8 năm, có hai đứa con. Hồi mới cưới, hai vợ chồng làm cùng cơ quan, nhưng sau đó chồng xin nghỉ ra ngoài làm, anh kinh doanh riêng, nên thu nhập cũng khá ổn, còn tôi vẫn làm việc cho cơ quan nhà nước, lương thấp nhưng thời gian cũng thu xếp được để lo cho gia đình.
Công việc của chồng thuận lợi, nên mọi mua sắm trong gia đều từ thu nhập của chồng, cả chuyện con cái học hành, chuyện đối nội- đối ngoại, tất tần tật đều từ những khoản thu nhập của chồng mang về. Chồng lúc nào cũng tự hào về điều đó, nên thường có những câu nói làm tôi cảm thấy không hài lòng. Anh cũng luôn nghĩ rằng, tôi may mắn mới lấy được anh, nên biết thân biết phận thì đừng đòi hỏi nhiều.
Con cái không nghe lời, hay học hành chưa đến nơi đến chốn là anh cũng nói do tôi, tôi không quan tâm, tôi yêu chiều vô lối hay không chăm sóc con cái chu đáo. Bố mẹ hay anh em nhà chồng, nhà tôi trách móc gì anh cũng đổ cho tôi, anh nói tôi không biết thu xếp thời gian để giao lưu, quan tâm đến mọi người.
Video đang HOT
Tôi hỏi còn vai trò của anh trong cái gia đình này, thì anh nói anh chỉ biết kiế.m tiề.n về đưa cho tôi chi tiêu hàng tháng, không để mẹ con tôi thiếu thốn cái gì, thế là hết trách nhiệm, còn mọi việc tôi không quán xuyến được là do tôi. Bao nhiêu người phụ nữ vẫn vừa phải lo kiế.m tiề.n, vừa chăm con, vừa quán xuyến việc gì đình.
Cuối tuần người ta đưa vợ con đi chơi, còn chồng không đi làm, đi giải quyết công việc thì cũng đi uống bia, cà phê hay giao lưu với bạn bè. Nói thì anh lại bảo đi cũng vì công việc, vi muốn kiế.m tiề.n lo cho mẹ con tôi. Lúc nào anh cũng mang tiề.n ra để nói chuyện với tôi, trong khi, tiề.n đâu phải là tất cả.
Thủy
Yêu nhau 6 năm, hơn 3 lần anh chối bỏ trách nhiệm làm cha
Bạn bè, những người quen biết đều ngưỡng mộ tình yêu hơn 6 năm của chúng tôi. Ở cái thời buổi mà tình yêu dễ sớm nở tối tàn như bây giờ, quả thật, gắn bó được với nhau tới ngần ấy năm không phải...
Tôi cũng từng rất tự hào về tình yêu của mình... Nhưng bây giờ, cái cảm giác duy nhất mà tôi có là sự ghê tởm và sợ hãi về người đàn ông mà tôi yêu và gắn bó với anh suốt 6 năm qua.
Chúng tôi yêu nhau từ năm thứ 3 đại học... Anh là một chàng trai nhà nghèo lên thành phố học. Gia đình tôi cũng khó khăn. Chính hoàn cảnh đó đã khiến chúng tôi đồng cảm và yêu thương nhau. Hai đứa động viên, bảo ban nhau học tập.
Nhưng khoảng 2 năm sau khi yêu, tôi có bầu. Đó là khi chúng tôi vừa mới tốt nghiệp ra trường. Anh kiếm được một công việc tạm bợ, làm chỉ đủ ăn, còn tôi vẫn chưa có việc làm. Lần đó anh đã thuyết phục tôi bỏ đi đứ.a b.é vì biết giờ sinh con ra không thể nào nuôi nổi. Vì hèn nhát, vì sợ hãi, tôi cũng đã nghe lời anh.
Thế rồi chúng tôi kiếm được một công việc khác, sự nghiệp ngày một ổn định hơn. Khoảng hơn 1 năm sau đó, tôi lại mang bầu lần hai. Lúc này tôi muốn cưới nhưng anh lại chần chừ. Tôi biết anh có nỗi khổ của mình. Gia đình anh rất khó khăn, cả nhà đang trông chờ vào anh từng ngày. Hai đứa em dưới anh đang ăn học, bố mẹ thì già cả, ốm đau, nếu giờ anh lấy vợ, sinh con thì gia đình sẽ mất chỗ cậy nhờ bởi với công việc hiện tại anh không thể lo được cho ngần ấy người.
Tôi lại tiếp tục bị anh thuyết phục. Bởi vì tôi yêu anh, gắn bó với anh đến ngần ấy thời gian đâu phải vì được lợi tiề.n bạc. Yêu nhau lâu đến vậy tôi chưa từng nhận được một món quà đắt tiề.n hay giá trị nào đó từ anh. Tôi trân trọng con người và đạo đức, anh lại chung thủy với tôi nên tôi mới gắn bó lâu như vậy. Tôi không muốn làm anh khó xử khi phải gồng gánh trách nhiệm với gia đình, vợ con quá nhiều thế nên tôi lại nghe lời anh... Tôi bỏ đứa con thứ hai trong sự đau khổ tột cùng về thể xác và tinh thần.
Mọi thứ dần nguôi ngoai đi... Và giờ, anh có một công việc tốt hơn nhiều, tôi cũng đã ổn định. Thực sự tôi muốn cưới, con gái có thì... làm sao tôi đợi anh mãi được. Cách đây hơn 3 tháng, tôi phát hiện mình có bầu. Tôi đã hạnh phúc rất nhiều khi biết điều này bởi tôi từng sợ hãi nghĩ rằng mình không thể có con được nữa. Tôi hân hoan báo với anh với hi vọng đám cưới sẽ được tổ chức bởi vì chúng tôi cũng yêu nhau quá lâu rồi.
Nhưng... một lần nữa, lần thứ 3 rồi anh lưỡng lự trước việc cưới. Anh nói theo dự định cuối năm nay chúng tôi sẽ cưới nhưng chưa có con vội bởi vì anh có rất nhiều việc phải lo cho gia đình, khoảng 1, 2 năm nữa mới có thể sinh con. Những lời anh nói như tạt gáo nước vào mặt tôi. Gia đình? Tôi đã hi sinh quá nhiều cho anh và gia đình anh dù cái mà tôi mang đến không phải là bạc tiề.n? Tôi có cảm giác với anh chỉ gia đình là đáng tôn trọng còn tôi, người con gái gắn bó với anh bao năm qua, vì anh mà bỏ đi má.u mủ của mình tới 2 lần thì chẳng có ý nghĩa gì.
Anh lúc nào cũng khăng khăng phải lo cho bố mẹ, cho các em, còn tôi và những đứa con của tôi toàn là đồ bỏ đi? Tôi hận người đàn ông đó khi anh sống quá tàn nhẫn với tôi...
Tôi quyết định làm mẹ đơn thân và không cần anh có trách nhiệm. Sự vô trách nhiệm của anh tôi đã thấy đủ trong suốt 6 năm qua khi anh 3 lần đòi bỏ đi đứa con ruột của mình mà không màng tới khả năng làm mẹ của tôi.
Giờ thì anh ân hận, anh tìm tôi xin tôi tha thứ và mong tổ chức đám cưới. Nhưng lòng tôi lạnh nhạt, tôi không còn chút cảm giác gì bên anh nữa. Tôi thà chọn cách làm mẹ đơn thân còn hơn nhận chút tình cảm vớt vát từ một người đàn ông cảm thấy day dứt quá mới đồng ý cưới.
Theo PNVN
Yêu nhau 11 năm rồi quyết chia tay tình đầu chỉ vì hai chữ trách nhiệm 11 năm yêu nhau, cứ ngỡ tình đầu là tình cuối, không ngờ cuối cùng mới biết đã nhầm... Những ngày vừa qua, trên một trang chia sẻ confession có tiếng, câu chuyện đầy trái ngang và nước mắt của một cặp đôi bên nhau 11 năm nhưng cuối cùng vẫn phải "đặt dấu chấm hết" dù cho hai người vẫn còn tình...