Chồng chiều như bà hoàng: Vì sao tôi vẫn còn tơ tưởng người cũ?
Mặc dù chồng hết sức chiều chuộng từ chuyện tài chính cho đến việc chi tiêu tôi cũng hoàn toàn được tự quyết. Tuy nhiên, tôi vẫn luôn nghĩ nếu có cơ hội mình sẽ ngoại tình.
Dù chồng chiều, tôi vẫn thèm của lạ. Ảnh minh họa
Đó là chia sẻ của độc giả Vi Minh (TP.HCM). Theo chị Minh, đàn bà thèm của lạ có gì sai không? Bởi việc của họ cũng giống như đàn ông, sao xã hội cứ khắt khe với họ?
Theo chị Minh, quan trọng phụ nữ đi đến ngưỡng nào thì dừng. Khác gì với đàn ông, họ luôn thích tìm của lạ còn phụ nữ thì không được phép sao?
Infonet xin đăng tải ý kiến của độc giả này như thêm một góc nhìn khá “gai góc” về vấn đề ngoại tình của phụ nữ (dù mới chỉ là ngoại tình tư tưởng), một chủ đề mà trước nay được coi là cấm kị đối với phụ nữ Á Đông, trong đó có Việt Nam.
Hai vợ chồng tôi đã có với nhau 2 mặt con. Anh hơn tôi 5 tuổi, lúc nào cũng chiều chuộng tôi hết mức. Chúng tôi kết hôn từ tình yêu thời sinh viên cho đến khi đi làm,và tình yêu được tạo dựng hàng chục năm.
Khi cưới nhau về, lúc nào anh cũng chiều tôi. Tiền anh đi làm tôi giữ hết. Mỗi tháng, anh chỉ giữ 2, 3 triệu ăn trưa, cafe. Gia đình anh cũng có điều kiện, nên các khoản đóng góp hầu như tôi không bao giờ phải đóng vì mẹ anh nói “chỉ cần chăm sóc tốt chồng con”.
Nói là chăm sóc chồng con chứ thực ra tôi đều được anh chăm sóc. Con cái đều do anh lo từ việc tìm trường cho con cho đến học thêm hay cả chuyện đưa đón. Tôi vô cùng “nhàn rỗi”, đúng như bạn tôi nói không phải lo cái gì.
Video đang HOT
Mỗi năm, gia đình có chung 1, 2 kỳ nghỉ đều do anh book vé, book tour; tôi chỉ việc xách va li và leo lên taxi đi cùng anh. Phải nói, tôi như một bà hoàng, bởi vì tôi biết anh rất yêu tôi.
Chuyện vợ chồng cũng như thế, anh luôn chiều theo ý tôi. Nếu tôi mệt, anh sẽ không đòi hỏi. Anh luôn coi trọng cảm xúc của tôi. Tuy nhiên, thời gian gần đây tôi gặp lại cậu bạn học cùng cấp 3 trước đây. Anh ấy đi du học và làm việc ở Singapore. Anh ấy mới trở về Việt Nam và mở công ty riêng.
Ảnh minh họa
Gặp lại anh, tôi thấy mình xốn xang với tình yêu tuổi học trò. Ngày đó, chúng tôi có thích nhau và cũng cầm tay, đi chơi riêng nhưng sau đó anh đi du học, tôi ở lại Việt Nam nên mọi thứ chỉ dừng lại ở mức… kỷ niệm.
Gặp lại nhau, tôi thấy mình rung động trước một người đàn ông đúng mẫu người tôi thích. Bụi bặm, ga lăng và quyết đoán. Không giống chồng mình, anh cũng chiều tôi hết mức, chỉ cần tôi vui. Tôi làm gì anh cũng bảo tùy em. Với người đàn ông này, tôi có cảm giác được che chở, được phân tích đúng sai.
Tôi bắt đầu nghĩ về anh ấy. Thật xấu xa khi trong thâm tâm mình, tôi lại mong “làm sao để được lên giường” với người ta. Tôi tự nghĩ mình là người phụ nữ thật hồ đồ, hoặc chỉ do say nắng nhất thời mà thôi.
Bởi tôi đã có gia đình hạnh phúc, chồng không để mình thiếu thứ gì; nhưng tại sao tôi vẫn có suy nghĩ lên giường với người thứ ba? Phải chăng tôi ăn no dửng mơ, no cơm ấm cật nên mới vậy? Nhưng tôi bắt đầu so sánh chồng mình với người đàn ông ấy và cảm xúc của con tim thì không thể cản ngăn.
Thật là tội lỗi khi nằm cạnh chồng mình mà tôi lại thèm được nằm cạnh người đàn ông được coi là rung động đầu đời đó. Những cảm xúc xấu xa tội lỗi, những thôi thúc muốn vượt qua lằn ranh luôn xâm chiếm đầu óc tôi mỗi khi có cơ hội.
Một lần, người đó nhắn tin mời tôi đi ăn trưa. Tôi xốn xang trang điểm, làm tóc. Khi người ấy nói có việc đột xuất, tôi lại buồn miên man như mất hồn. Về đến nhà sau buổi bị “leo cây”, tôi thấy mọi thứ cuộc sống của mình thật tẻ nhạt.
Tôi tự hỏi có phải mình đang âm thầm ngoại tình tư tưởng hay thực sự trong tâm trí mình cũng có suy nghĩ muốn thay đổi. Tôi tự thấy mình cũng đang “thèm của lạ” như người ta vẫn nói và tôi đang tự nghĩ làm sao có cơ hội đó. Tôi có quá lẳng lơ, buông thả trong suy nghĩ của mình? Và từ sự buông thả ấy, tôi liệu có trượt ngã khi để cảm xúc chi phối và tạo ra những sai lầm chăng?
Vi Minh (TP.HCM)
Theo infonet.vn
Đêm ấy, giữa trời mưa tầm tã, mẹ chồng bắt tôi phải từ bỏ giọt máu của chính mình cùng lời tuyên bố phũ phàng
Tôi khóc lóc van xin, mẹ chồng vẫn chẳng thương xót. Trời mưa tầm tã, bà độc ác bắt tôi phải từ bỏ giọt máu mình dứt ruột đẻ ra. Rồi không chút bận tâm, bà đẩy tôi ra ngoài đường.
Xem phim "Tiếng sét trong mưa", tôi như bắt gặp lại chính cuộc đời mình. Đặc biệt tới cảnh Thị Bình bị mẹ chồng bắt mất con, tôi đã khóc như mưa. Bởi tôi cũng từng phải trải qua cảm giác đó, đau khổ lắm, tuyệt vọng lắm, tuyệt vọng đến mức chỉ muốn buông xuôi tất cả để nhẹ nhàng hơn thôi.
Hồi đó, mẹ chồng không hề yêu thương hay quý mến tôi. Tất cả cũng vì tôi là con nhà nghèo, còn gia đình chồng tôi giàu có tiếng tăm trong thành phố. Bố mẹ anh kinh doanh bất động sản, là đại gia với hàng loạt mảnh đất vàng trong trung tâm thành phố. Mẹ chồng tôi còn mở một chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh cho giới trẻ. Chồng tôi thì làm quản lý cao cấp trong một công ty nước ngoài. Nên việc anh yêu và đòi cưới một cô nhân viên thu ngân như tôi là điều sỉ nhục đối với họ.
Bởi tôi cũng từng phải trải qua cảm giác đó, đau khổ lắm, tuyệt vọng lắm. (Ảnh minh họa)
Mẹ anh từng đem tiền đến ép tôi bỏ anh. Tôi cũng từng có ý định bỏ đi nơi khác, trốn tránh chồng một thời gian cho tình cảm nhạt phai. Nhưng rồi chính anh đã tìm tôi khắp nơi và xin tôi quay về. Chúng tôi tổ chức đám cưới nhỏ, hiu quạnh với vài người bạn thân và đứa bé đang lớn dần trong bụng tôi.
Thời gian có bầu, chồng tôi thường xuyên túc trực chăm sóc nên tôi thoát khỏi nanh vuốt của mẹ chồng. Con trai tôi sinh ra được 4 tháng thì chồng tôi đi công tác nước ngoài 1 tháng. Đó cũng là lúc tôi bị bắt mất con rồi đẩy ra khỏi nhà trong tình trạng thê thảm.
Tôi vẫn nhớ như in đêm đó, trời mưa tầm tã, mẹ chồng gọi người giúp việc bắt con trai khỏi vòng tay tôi. Tôi van xin bà trả con lại, bà cười nhạt ném vào người tôi một xấp tiền cùng lời tuyên bố: "Nhà này không chấp nhận dâu, chỉ nhận cháu. Đây là tiền sinh đẻ của cô, mau biến khỏi cái nhà này".
Tôi không chịu, chỉ van xin bà cho tôi đi cùng con hoặc ở lại làm giúp việc cũng được, chỉ cần được ở với con tôi thôi. Nhưng mẹ chồng tôi vẫn mặt lạnh như tiền, cho người kéo tôi ra khỏi nhà rồi đóng sầm cổng.
Mẹ chồng tôi vẫn mặt lạnh như tiền, cho người kéo tôi ra khỏi nhà rồi đóng sầm cổng. (Ảnh minh họa)
Ngay cả cái điện thoại di động tôi cũng không được cầm theo vì họ sợ tôi liên lạc với chồng tôi. Đêm đó, tôi đi lang thang như một cái xác không hồn. Tôi đã định tìm đến cái chết để giải thoát tất cả, nhưng tôi lại chần chừ vì không muốn bố mẹ và con mình phải đau lòng. Hơn nữa tôi cũng muốn tìm gặp lại chồng mình. Tôi muốn anh biết hết mọi chuyện để anh thấy được mẹ anh đã độc ác đến thế nào.
Hơn một tháng sau, chồng tôi cũng về. Biết chuyện, anh đã cãi nhau to với mẹ mình rồi đến nhà mẹ tôi tìm vợ. Hiện tại chúng tôi vẫn đang loay hoay tìm cách giành lại con vì mẹ chồng tôi giấu cháu rất kĩ. Tôi còn nghe bà muốn đưa con tôi sang nước ngoài để tách thằng bé khỏi vợ chồng tôi. Tôi sợ mất con quá. Vợ chồng tôi phải làm sao để giành lại con trai khỏi tay người mẹ chồng độc ác kia đây? Tôi nhớ con trai tôi đến quay cuồng tâm trí rồi.
Nhật Vi
Theo toquoc.vn
"Bí mật" đằng sau sự cam chịu của mẹ chồng Rồi cuối cùng tôi cũng hiểu sâu thẳm sự cam chịu của mẹ chồng. Mẹ chồng tôi từng là một cô gái đẹp. Nét đẹp thời thanh xuân sau chừng ấy năm vẫn hiển hiện trên gương mặt và vóc dáng thành thị của mẹ. Nhưng trái với cái vóc dáng thanh mảnh, sang trọng và "sung sướng" ấy, mẹ chồng tôi là...