Chồng chị tự nguyện yêu tôi, tôi không cướp
Chào chị, vợ cũ của chồng tôi! Tôi gọi như vậy để cho chị hiểu, chị đã là quá khứ. Cái gì đã cũ thì để cho nó quên đi, chị đừng tự phụ nữa.
Hôm rồi nhận được những dòng chị viết, chị nói tôi cướp chồng chị, nghe thật nực cười. Tôi không có ý đấu khẩu với chị, cũng chẳng muốn đôi co với chị làm gì, chỉ là, tôi muốn nói một lần dứt khoát với chị, để chị hiểu, cũng là để chồng tôi không còn phải mệt mỏi vì cuộc chiến giữa hai người đàn bà này nữa.
Chị còn nhớ cái ngày chị ngoại tình không? Anh ấy đã van xin chị quay về, vì anh ấy còn có con, còn có gia đình. Anh ấy vốn là người đàn ông mẫu mực, là người con hiếu thảo, không muốn bố mẹ phải phiền lòng về mình. Dù cố gắng động viên chị, nói chị bao nhiêu rằng, chị quay về anh sẽ tha thứ cho chị, nhưng chị vẫn không đồng ý. Chị cho rằng, anh là một gã chồng không xứng với sự xinh đẹp, nhanh nhẹn và giỏi kiếm tiền của chị. Chị đẳng cấp, còn anh thì chỉ là một tay nhân viên nhà nước quèn. Chị có tiền, còn anh thì không có. Chị giỏi hơn anh nên chị coi thường và khinh anh.
Chị giao du với các thành phần giàu có, có máu mặt trong công ty chị. Đó toàn là những ông sếp, những ông có thể cho chị nhiều thứ mà chị muốn. Anh không muốn chị lấn sâu vào vũng lầy, nói chị rút lui, mong chị nhanh chóng thoát khỏi cuộc chiến tiền tài và danh vọng ấy, anh chỉ cần gia đình bình dị, con cái hạnh phúc bên bố mẹ là đủ. Nhưng chị cho rằng, anh đang sống quá viển vông, thứ chị cần là tiền chứ không phải cái tình cảm rách rưới kia. Anh bị xúc phạm, anh khóc và chị cũng không hề thương xót.
Chị nghĩ anh hèn, chị dọa bỏ anh và nói rằng, nếu anh không làm được như chị mong muốn, không có được cơ ngơi lớn, không phải là người đàn ông mẫu mực, kiếm ra nhiều tiền, giỏi giang như mấy ông sếp của chị, chị sẽ ly hôn. Nhưng có một điều chị sai lầm, đó là, chị không nghĩ chiều ngược lại, rằng anh sẽ bỏ chị chứ không để cho chị lựa chọn. Cuối cùng, anh ra đi dù cả nghìn lần anh cầu xin chị cứu vãn gia đình này.
Chị chưa biết câu &’con giun xéo lắm cùng quằn’ sao? Anh vốn là vậy, anh nhận nuôi con, để cho chị đi với người đàn ông khác. Khi đó, có lẽ chị đã tiếc rồi, nhưng sự tự cao, lòng tự trọng của chị không cho phép chị níu kéo anh.
Chị cặp bồ, nhưng tiếc thay, ngay sau đó người ta cũng chán chị, tìm mấy em chân dài mới, xinh đẹp và giỏi giang hơn nhiều. Chị ra rìa và khi thất bại, chị nhớ về anh. Chị ân hận vì để anh lọt vào tay tôi.
Chị tung tin tôi ngoại tình, cướp chồng chị, đẩy gia đình chị vào vũng lầy. Anh đã về sống với tôi, anh chưa cưới tôi, nếu người ngoài không biết, đúng là sẽ nghĩ tôi cướp chồng chị. Nhưng không, tôi đã và đang cưu mang anh ấy, đang cố gắng cứu anh ấy vượt qua khổ ải này. Chỉ có tôi mới khiến anh ấy được vui vẻ và hạnh phúc hơn. Tôi đã chờ đợi tới ngày anh ấy ly hôn chị mới dám về sống cùng người tôi yêu.
Video đang HOT
Nay chị dùng những lời lẽ không ra gì để nói về tôi, lăng mạ, xúc phạm tôi. Chị cho là tôi hèn, tôi không xứng làm vợ anh ấy, vậy chị thì sao. Tôi đã và đang được anh ấy yêu thương nhưng sự chen ngang của chị làm anh ấy đau lòng. Dù tình yêu không còn, nhưng trách nhiệm với con cái, anh ấy vẫn nghĩ tới. Chị thường xuyên kiếm cớ thăm con để dụ dỗ anh ấy, nói xấu tôi.
Tôi nói với chị rồi, anh ấy bây giờ là chồng tôi. Bát nước hất đi không bao giờ lấy lại được. Chị đừng mang con ra để giữ anh ấy lại nữa. Nếu chị thực sự yêu người đàn ông này, làm ơn hãy giải thoát, hãy cho anh ấy được tự do, sống với người anh ấy yêu. Nếu như chị tự tin, anh ấy sẽ quay về bên chị thị chị cứ làm. Tôi chấp nhận tất cả. Còn nếu, anh ấy chọn tôi, xin chị hãy ra đi mãi mãi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt vợ chồng tôi nữa.
Và điều cuối cùng tôi muốn nói, tôi không cướp chồng chị. Chính là anh ấy đã yêu tôi, chủ động ở bên tôi và cắt đứt với chị. Mong chị hiểu cho!
Theo Afamily
Mẹ chồng từng dùng thủ đoạn chiếm "quỹ đen" của tôi
Tôi thật không ngờ, mẹ chồng ngọt nhạt với tôi bấy lâu nay cũng đều là có mục đích cả
Mấy hôm nay, tôi đã theo dõi bài viết của các chị em, mọi người đều có chung thắc mắc là có nên lập "quỹ đen" cho mình không. Tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình lên đây, mong mọi người có thể cho ý kiến khách quan của mình, đồng thời rút ra kinh nghiệm cho bản thân.
Tôi quê ở Nam Định, lấy chồng năm 24 tuổi, hiện đang là giáo viên cấp 3. Chồng hơn tôi 5 tuổi, anh là lái xe công-ten-nơ.
Vợ chồng tôi ở cùng xóm, quen biết nhau từ nhỏ, nhưng lớn lên mới nảy sinh tình cảm rồi đi đến hôn nhân.
Cuộc sống của gia đình tôi khá êm ấm, cưới nhau về là tôi có bầu ngay, cưới đầu năm thì cuối năm tôi sinh em bé. Kinh tế gia đình cũng thuộc dạng khá giả. Ngoài lương tôi còn dạy thêm nên thu nhập khá đều. Còn chồng tôi cũng được hơn chục triệu 1 tháng, cả lương cứng cả tiền làm ngoài.
Cưới nhau được gần chục năm, khi tích cóp được một số tiền kha khá, vợ chồng tôi quyết định đầu tư xây lại nhà cửa. Vì vợ chồng tôi sống cùng bố mẹ chồng, dưới anh còn 2 em gái nữa nhưng đều đã đi lấy chồng. Nhà cửa từ mấy chục năm trước, đã hỏng hóc nhiều. Vừa tiền nhà, vừa vay mượn thêm, vợ chồng tôi cất được ngôi nhà 2 tầng khang trang, sạch sẽ.
Sau khi 2 vợ chồng trả hết nợ nhà, tôi bắt đầu tính toán đến việc lập "quỹ đen" cho mình. Ngoài tiền tiết kiệm chung, tôi luôn trích ra một khoản từ tiền dạy thêm để cho vào quỹ đen, tháng nào nhiều thì tầm 3 triệu, tháng ít thì hơn 1 triệu. Số tiền tuy không nhiều nhưng tôi muốn có một khoản để phòng xa một số việc đột xuất. Tôi cũng muốn có ít vốn giúp đỡ bố mẹ đẻ, vì bố mẹ tôi cũng còn nhiều khó khăn.
Sổ tiết kiệm tôi cất rất kỹ trong ngăn cuối cùng của tủ quần áo, bình thường chồng tôi không bao giờ động đến.
Cho đến một hôm, vợ chồng tôi đi làm, em chồng sang nhà chơi hỏi mượn tôi bộ quần áo dài. Vì tôi không ở nhà nên mẹ chồng lên phòng tìm hộ. Thế rồi, bà phát hiện ra quyển sổ tiết kiệm của tôi.
Buổi trưa, tôi đi làm về, thấy cả nhà có mặt đông đủ. Thấy tôi, chồng lên tiếng: "Thế này là thế nào, cô nói đi". Tôi rất bất ngờ, từ bất ngờ chuyển sang lúng túng. Tôi sẵn sàng đón nhận trận tra khảo từ cả nhà chồng về số tiền tôi tiết kiệm. Tôi cũng rất sợ, bởi trước đó mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng cũng thường xảy ra mâu thuẫn, mẹ con tôi không hợp tính nhau.
Thế nhưng trái với dự đoán của tôi, mẹ chồng tôi tỏ ra mềm mỏng, ngọt nhạt, bà thậm chí còn bênh tôi với tất cả mọi người. Bà nói, chắc tôi làm thế là có lý do riêng, chứ bà hiểu tôi không phải người toan tính. Hơn nữa, thu chi trong nhà trước giờ, tôi cũng lo liệu đâu vào đây.
Nghe mẹ chồng nói, mọi người trong nhà tôi có vẻ xuôi, chồng tôi không tỏ ra cáu kỉnh như trước nữa. Còn tôi thì cảm thấy biết ơn mẹ chồng quá, may cũng nhờ bà gỡ rối. Bỗng dưng, tôi thấy có thiện cảm với mẹ chồng hơn hẳn.
Từ hôm ấy, thái độ của mẹ chồng với tôi cũng khác. Bà tỏ ra vui vẻ, ân cần với tôi hơn, không soi mói, nặng nhẹ với tôi như trước nữa.
Mẹ chồng dùng mánh khóe chiếm "quỹ đen" của tôi (Ảnh minh họa)
Ngược lại, tôi cũng chăm sóc mẹ chồng tốt hơn. Thú thực, trước giờ vì sợ bà nên tôi luôn giữ khoảng cách. Sau chuyện đó, tình cảm mẹ con tôi cải thiện đáng kể. Có luc, tôi còn thầm cảm thấy may mắn, nếu không phải vậy, chắc mẹ con tôi không thể được như hiện giờ.
Sau đó một thời gian khá lâu. Mẹ chồng than thở với tôi chuyện bà thấy trong người khó ở, bảo có lẽ già rồi nên bệnh tật nhiều. Tôi lo lắng tỏ ý muốn đưa bà đi khám, mẹ chồng tôi bảo, chắc bà bị đau xương khớp thôi. Bà bảo, bà rất muốn có một máy thể dục cho người già. Tôi chiều lòng bà, ngay mấy hôm sau đi mua một máy thể dục xoa bóp gần 5 triệu.
Rồi mẹ chồng kêu dạo này ăn không ngon miệng, trong người mệt mỏi, tôi lại dùng tiền đi mua cho mẹ thuốc bổ, thực phẩm chức năng, các bữa cơm bình thường cũng được đầu tư nhiều món ngon, bổ dưỡng hơn.
Sau đó, mẹ chồng gợi ý mua thêm máy sưởi, bà bảo bà già rồi, mùa lạnh nằm thấy rét quá, đắp chăn nhiều thì nặng, thở cũng mệt. Tôi lại tiếp tục rút tiền mình ra mua. Chẳng nhẽ lại bảo chồng, tôi sợ chồng nói tôi tính toán với bà. Hơn nữa, ai cũng biết tôi có tiền, không bỏ ra cũng khó xử.
Thế rồi, dần dần, bằng cách nào đó, mẹ chồng khiến tôi "tự nguyện" trích "quỹ đen" của mình ra mua sắm. Một thời gian sau, số tiền riêng của tôi đã gần như cạn kiệt.
Đến thời điểm này, mẹ chồng bỗng dưng lạnh nhạt với tôi. Tôi tưởng mình là gì khiến bà phật ý nên nhẹ nhàng dò hỏi. Vậy mà, ngược lại với thái độ thân tình của tôi, mẹ chồng hờ hững, tỏ ra xa cách, giống hệt quãng thời gian trước đây.
Thu chi trong nhà bà bỗng dưng đòi vợ chồng tôi nộp tăng thêm, bà nói tiền điện, nước bây giờ đều tăng cả. Tôi lờ mờ nhận ra có điều bất ổn trong chuyện này.
Càng ngày tôi càng thấm, hóa ra thời gian vừa rồi bà chỉ dùng mưu để hòng "chiếm đoạt" hết "quỹ đen" của tôi thôi. Chứ bà chẳng yêu quý gì tôi cả. Thật không ngờ mẹ chồng lại dùng mánh khóe này với tôi.
Tôi nghĩ vừa buồn vừa ấm ức, nhưng chuyện đã xảy ra vậy rồi, bà là mẹ nên tôi không thể nói điều này ra với ai được, đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Theo Phunutoday
Em là con mồi tự nguyện Anh là chàng trai muốn tìm lại cảm giác "đi săn" và em là con mồi tự nguyện... Và anh cũng là con mồi để em giữ lửa cuộc tình của em... Một đứa vốn dĩ &'tưng tưng" như em, chả bao giờ đọc tiểu thuyết tình cảm, chả bao giờ like những fanpage kiểu như "chỉ cần một cái ôm thật chặt...