Chồng chị chỉ coi em là rau sạch
Chồng chị chẳng bỏ chị và gia đình con cái để lấy em đâu, em nên có lòng tự trọng chút.
Ảnh minh họa
Chồng tôi trước công tác xa nhà nên có bồ nhí ở ngoài. Mấy năm gần đây tôi thúc anh xin chuyển công tác về gần nhà để cùng chăm sóc con cái và vợ chồng xây dựng cuộc sống. Tưởng về gần nhà chồng sẽ chí thú với vợ con, nào ngờ anh vẫn tiếp tục ngoại tình. Tôi nghĩ họ ở xa nên chỉ đánh động cho chồng rằng mình đã biết. Lần này là cô giáo dạy mẫu giáo của con tôi, trẻ hơn chồng tôi 10 tuổi, dạy ở gần nhà tôi. Không hiểu cô giáo nghĩ gì mà thản nhiên quan hệ với chồng tôi như không có một chút đắn đo áy náy.
Khi tôi phát hiện ra thì họ đã quan hệ sâu sắc gần một năm. Tôi gặng hỏi chồng thì anh cãi chỉ trêu đùa cho vui, rồi hứa cắt liên lạc với cô ta. Để tôi tin, bất cứ lúc nào cô ta nhắn là anh gửi tin đó cho tôi. Tôi nhắn tin nói chuyện với cô gái đó, cô nhắn lại xin lỗi và hứa sẽ không liên lạc với chồng tôi nữa. Gần đây tôi phát hiện thêm trong thời gian chồng đi công tác tháng truớc, cô ta xin nghỉ phép và đến với anh, họ lại gặp nhau và ăn ở chơi bời với nhau. Suốt mấy ngày đó chồng tôi đi qua đêm và tắt máy không nghe điện thoại vợ gọi.
Video đang HOT
Tôi rất đau khổ và giận hai con người đó, lại gọi điện cho cô giáo nói chuyện rất lâu. Tôi thuyết phục cô nên đi tìm một người đàn ông độc thân mà xây dựng hạnh phúc, đừng hy vọng điều gì ở chồng tôi vì tôi không ly hôn đâu, đừng có chờ mà phí tuổi xuân. Một lần nữa cô ta lại xin lỗi và chối rằng đến nơi đó để thăm người nhà chứ không phải để gặp chồng tôi nhưng lại lộ bí mật là mấy bữa trước chồng tôi nhắn tin mang ô tô đến đón cô đi chơi. Tôi mệt mỏi với họ, lúc họ nói cắt liên lạc nhau rồi, lúc lại nói nhắn tin chỉ để hỏi thăm nhau nhưng tôi biết rõ họ chưa chịu dừng lại. Tôi nghĩ đã đến lúc phải có biện pháp mạnh nếu họ còn chưa tỉnh ngộ.
Gửi cô giáo: Em ạ chị đã nói hết tình hết nghĩa với em rồi. Chồng chị nói với chị không nên bận tâm tới em, em cố tình gài bẫy anh, bảo em làm bộ đau khổ yếu đuối để anh thương hại, anh chặn hết số của em rồi. Chị chẳng tin đâu vì anh là kẻ chuyên nói dối. Chị khuyên em nên tỉnh táo để tự tìm cho mình một con đường mà đi. Em xinh đẹp lại trẻ trung, có học, đừng làm điều sai trái với học trò và phụ huynh học sinh như thế em nhé.
Bạn trai em đàng hoàng tử tế, em với cậu ấy đẹp đôi đó, sao em lại lừa dối cậu ấy để cùng một lúc quan hệ với hai người vậy? Em nên có tự trọng chút, nếu cậu ấy biết sẽ không chấp nhận em đâu. Em nên nhớ em làm điều sai trái sau này em sẽ không được hạnh phúc. Chồng chị chẳng bỏ chị và gia đình con cái để lấy em đâu, chỉ coi em như rau sạch thôi. Nếu em biết xấu hổ thì tự động bước ra khỏi mối quan hệ này càng sớm càng tốt, kẻo đến lúc chị gửi bằng chứng không thể chối cãi cho bạn trai và cơ quan em thì lúc đó nhà trường sẽ không chấp nhận em nữa, em sẽ mất hết đấy. Chị chẳng tiếc người đàn ông lăng loàn tệ bạc đó nhưng con chị vẫn cần có cha. Vậy em nhé. Chúc em sớm tỉnh táo và đủ tự trọng để giữ lời hứa của mình với chị và các con chị. Chị cám ơn em.
Theo VNE
Đợi anh, em có thể đợi đến bao giờ
Em khóc thét khi nghe anh bị mức án là 4 năm 6 tháng tù. Hôm đó em hứa chắc chắn sẽ đợi anh về và xây dựng hạnh phúc. Nhưng nước mắt cứ tuôn trào ra vì thương anh.
ảnh minh họa
Em và anh yêu nhau cũng được hơn 2 năm rồi. Nhưng thời gian chúng em ở bên nhau thì rất ít. Em yêu anh và anh cũng yêu em. Anh quan tâm, lo lắng cho em. Anh chỉ hơn em một tuổi nhưng từ vẻ bề ngoài đến tính cách anh đều rất trưởng thành. Với anh em lúc nào cũng trẻ con. Tính của em thì xốc nổi, ngang ngạnh. Khi ở cạnh nhau anh chăm cho em từng chút một. Mặc dù em không hề gầy chút nào nhưng lúc nào anh cũng bảo "vợ phải béo, chồng ôm mới thích. Chứ gầy là chồng bỏ đi ôm người khác đó" mặc dù biết là anh chỉ đùa nhưng cũng giận. Rồi anh lại xin lỗi và dỗ cho em ăn hết những gì anh mua.
Anh rất ít nói nhưng tình cảm dành cho em anh đều để lộ qua những hành động nhẹ nhàng, ân cần, chăm sóc từng chút. Em cũng đã về nhà anh và gặp mẹ anh. Mẹ anh là người liến thoáng, mặc dù em ít tiếp xúc với bác nhưng bác cũng không có thành kiến gì với em và em cũng vậy. Còn bố anh thì đang làm ở nước ngoài nên mãi sau này em mới gặp. Gia đình em thì ở trong nam nên anh cũng chưa có dịp gặp mà chỉ nói chuyện qua điện thoại với bố mẹ em. Đợt 30/4 năm ngoái thì em có dẫn anh về nhà ông bà nội và chú thím em (vì cả em và anh đều định cuối năm ngoái sẽ tổ chức đám cưới). Ông bà nôi và chú thím cũng tỏ ra rất ưng ý về anh.
Cứ nghĩ hạnh phúc là vậy, suôn sẻ thì cuối năm ngoái em và anh cũng tổ chức đám cưới rồi đấy. Nhưng mọi chuyện dường như không như em nghĩ. Chỉ sau 2 tháng khi em dẫn anh về ra mắt ông bà nội thì anh bị bắt. Như tin sét đánh giáng xuống đầu em vậy. Mặc dù biết là anh vì bạn bè nên mới như vậy nhưng lúc đó em thật sự không biết giải thích thế nào cho bố mẹ và gia đình em hiểu. Chỉ sợ bố mẹ em cho là anh không tốt. Mấy ngày sau thì em mới dần dần nói ra nhưng ngoài sự lo sợ của em ra thì bố mẹ em lại rất lo lắng cho anh. Chắc bố mẹ cũng hiểu là anh không phải người như vậy.
Thời gian đợi xét xử mẹ em cũng rất hay gọi về hỏi thăm mẹ anh và tâm sự với mẹ anh. Lúc xét xử em cũng có mặt. Em khóc thét khi nghe anh bị mức án là 4 năm 6 tháng tù. Hôm đó em hứa chắc chắn sẽ đợi anh về và xây dựng hạnh phúc. Nhưng nước mắt cứ tuôn trào ra vì thương anh. Hôm đó cũng là lần đầu tiên anh chửi em. Vì có lẽ anh cũng không muốn nhìn thấy nước mắt anh rơi như vậy. Anh bị giam ở trại giam tỉnh 1 tháng chờ lệnh chuyển trại. Lúc đó thì em đã vào lại nhà em trong nam. Hầu như ngày nào cũng gọi cho mẹ anh hỏi thăm bác và tình hình của anh. Nhưng tự nhiên khi biết anh có lệnh chuyển trại rồi nhưng em lại không biết anh chuyển đi trại nào mà mẹ anh tự nhiên lại không liên lạc được. Em thật sự sốt ruột nên xin bố mẹ về quê để biết tình hình. Khi về đến nơi thì em biết bố anh đã ở bên nước ngoài về và mẹ anh thì do ốm mệt nên đang đi đường thì té xe và rơi mất điện thoại.
Lần đầu em gặp bố anh cũng là lần đó. Bố anh có vẻ rất nghiêm khắc. Bố anh cũng ngồi phân tích giảng giải cho em nhiều vấn đề và sau đó đưa em về nhà dì em cách đó 7km. Mấy ngày sau thì vì em từ nam về nên bố anh đồng ý cho mẹ anh dẫn em vào nghệ an thăm anh. Chứ nếu không bố anh cũng không cho mẹ anh vào thăm anh. Vì bảo như vậy là để cho anh biết mà thay đổi. Sau lần thăm đó đến nay thì em vào được hai lần nữa. Lần thứ hai là vào cùng mẹ em và em gái nhỏ của em. Lần gần đây nhất là cách đây 37 ngày. Sự thật thì lần đó em và anh cũng được gặp riêng trong phòng 1 buổi chiều. Và cũng lần đó nên hiện tại em đang mang thai được hơn 1 tháng rồi. Bố mẹ em không trách móc gì nhưng chỉ cho em góp ý không nên giữ lại vì có rất nhiều điều khó khăn với cả em và anh.
Em mong anh gọi về lắm mà chẳng thấy. Ngoài bố mẹ em ra thì chưa ai biết em có bầu. Em cũng không nói với mẹ anh. Hôm vừa rồi mẹ anh gọi cho em bảo anh có gọi về cho bác nhưng anh nói mất số điện thoại của em, bảo mẹ anh đọc cho anh nhưng bác không nhớ và vì đang trong giờ làm nên bác cũng tranh thủ nghe điện thoại thôi. Em thật sự giờ rất bế tắc không biết nên làm gì. Sợ đem về tai tiếng cho bố mẹ và cũng vì bố mẹ em đang đi làm ăn kinh tế nên cũng rất nhiều cái khó khăn. Mặc dù bố mẹ em cũng ủng hộ em đợi anh nhưng khuyên em nên suy nghĩ thật kỹ.
Theo blogtamsu
Cay đắng vì "em rau sạch" tống tiền 100 triệu đồng Như nhiều người khác, tôi cũng có 'em rau' của mình. Tôi đang chết dở vì em muốn tung hê mọi chuyện chỉ vì tiền. Bản thân tôi từ khi lấy vợ không hề thích thú với những mối quan hệ nam nữ kiểu &'đèo bòng'. Tôi cũng không có ý định ngoại tình, chỉ là lúc nào hứng lên thì trêu hoa...