Chồng chỉ biết “hùng hục” cho xong việc
Chẳng cần khúc dạo đầu, anh ta hùng hục lao vào vợ, xong xuôi lại lăn ra ngủ khì
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Tôi là một phụ nữ không gặp được nhiều may mắn trong cuộc sống. Cuộc đời tôi là những chuỗi ngày đầy sự nuối tiếc, khổ tâm, để giờ đây tôi phải sống trong nỗi day dứt, hối hận…
Tôi là cô giáo dạy văn, năm nay đã 40 tuổi và có 2 cậu con trai xinh xắn. Tôi được đánh giá là một người phụ nữ tháo vát, năng động, là một giáo viên giỏi, hát hay, dẫn chương trình tốt… vì thế nên tôi luôn được mọi người yêu quý và học sinh mến mộ.
Trong cuộc sống, tôi được rất nhiều người quý trọng nhưng trong gia đình, tôi lại gặp rất nhiều nỗi khổ tâm mà không thể dãi bày cùng ai. Sự khổ tâm ấy chính là bi kịch cuộc hôn nhân của cuộc đời mình.
Trước đây, tôi lấy anh ta – chồng tôi bây giờ không phải vì tình yêu. Tôi cưới anh là để trả thù người tình cũ. Anh ấy cũng là giáo viên, yêu nhau suốt ba năm trời nhưng gia đình anh vẫn không cho hai đứa làm đám cưới (lý do duy nhất mọi người phản đối là do hai đứa không hợp tuổi nhau, tôi tuổi Tý, anh ta tuổi Dậu).
Trong thời gian tôi đau khổ vì mối tình dang dở ấy thì chồng tôi nhảy vào cưa cẩm. Anh ta cũng tuổi Dậu và điều quan trọng nhất là anh ta cũng có họ hàng với người cũ của tôi. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng, tôi sẽ lấy anh chàng tuổi Dậu này, chỉ cần anh ta yêu tôi là đủ, tôi sẽ sống thật tốt để anh ấy phải hối hận vì đã nói lời chia tay tôi.
Video đang HOT
Vậy là tôi lấy chồng khi trong lòng không có tình yêu và anh ta cũng chẳng có nghề nghiệp. Lúc đó, tôi luôn cảm thấy đắc thắng vì đã thực hiện được mưu đồ “trả thù” và khiến người cũ đau khổ, dày vò khi lỡ để mất tôi.
Thế nhưng, chỉ sau ngày cưới một ngày, tôi mới nhận ra rằng, đấy là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời mình. Anh ta yêu tôi, còn tôi chưa bao giờ cảm thấy rung động bởi tình cảm của anh ta dành cho mình. Cuộc sống không có tình yêu thật sự buồn chán và nhạt nhẽo… nhưng điều đáng buồn hơn là càng ngày, tôi càng nhận ra sự chênh lệch rất lớn giữa hai vợ chồng. Đã nhiều lần tôi nghĩ đến chuyện ly hôn nhưng vì sĩ diện, vì thương con nên tôi không dám làm chuyện đó.
Cuộc đời tôi trải dài trong những chuỗi bi kịch, đau khổ (Ảnh minh họa)
Càng ngày, tôi càng nhận ra chồng mình không chỉ là một người vô dụng, yếu đuối mà còn rất ba hoa khoác lác. Từ khi lấy chồng, bao nhiêu công lớn việc nhỏ đều một tay tôi lo toan, gánh vác. Anh ta chẳng làm được bất cứ việc gì trong gia đình nhưng có bệnh “sĩ”, bệnh “nổ” nên đi đâu cũng oai phong “chém gió”, chẳng biết ngượng ngùng là gì.
Chồng tôi không có nghề nghiệp nên số tiền tôi tích cóp được bao năm đi dạy, dạy thêm mới mua được miếng đất mặt đường để chồng buôn bán. Nhưng khổ nỗi, anh ta buôn đâu lỗ đấy, tiền vốn bỏ ra cứ thâm hụt dần. Rồi anh ta đi làm xây dựng, dù không biết gì về xây dựng, kỹ thuật nhưng vì “nổ” giỏi nên anh ta cũng đứng ra làm chủ thầu. Kết quả là anh ta phải bù lỗ gần 50 chục triệu cho công trình đó.
Không có việc làm, anh ta ở nhà chỉ lo giặt giũ, cơm nước, còn tôi trở thành kẻ đứng mũi chịu sào, trở thành cái máy kiếm tiền để nuôi sống cả nhà. Bao năm nay, đồng lương giáo viên của tôi phải gánh tất cả mọi việc: nuôi chồng, nuôi con, chi phí sinh hoạt gia đình, lại thêm tiền nợ làm nhà, tiền nợ buôn bán… nên tất cả mọi công việc đều đổ lên vai tôi. Lúc nào tôi cũng phải chạy vạy đi vay chỗ này, đập vào chỗ kia, rồi lại còm lưng ra làm để kiếm tiền trả nợ.
Là một người phụ nữ tưởng chừng như yếu đuối nhưng tôi phải đảm nhận vai trò làm mẹ, làm vợ, làm cha và cả làm chồng trong gia đình. Tôi dường như thấy mình đã kiệt sức khi phải gánh vác trên vai nhiều việc như vậy…
Còn tệ hơn khi nói về chuyện tình cảm vợ chồng. Anh ta là một kẻ khô khan, không biết chiều chuộng, yêu thương vợ nên lấy nhau đã hơn chục năm mà tôi chưa bao giờ được tận hưởng hương vị ngọt ngào của tình yêu, tình vợ chồng. Ngay đến cả chuyện chăn gối với vợ, anh ta cũng làm như một nghĩa vụ bắt buộc. Khi lên giường, anh ta chẳng cần ve vuốt, chẳng cần khúc dạo đầu, chẳng bao giờ có những câu nói yêu thương… mà hùng hục lao vào vợ làm một mạch rồi lăn ra ngủ. Những lúc đó, tôi lại ngậm ngùi khóc lóc và tiếc cho thân thể mình khi phải thuộc về một gã đàn ông phàm phu tục tử.
Cuộc sống của tôi không có tình yêu, không vật chất mà chỉ có trách nhiệm với con cái mà thôi. Vì thế nên lúc nào tôi cũng luôn khao khát một vòng tay yêu thương, một bờ vai để dựa dẫm…
Đã có những lúc tôi nghĩ đến việc mình đi ngoại tình… nhưng vì sợ hậu quả, tôi lại cố gắng gìn giữ để làm trọn đạo làm vợ, làm mẹ trong gia đình. Càng kìm nén bản thân mình, tôi càng thấy cô đơn và trống trải. Có những lúc tôi rất cần một sự sẻ chia, một người đàn ông vỗ về, an ủi tôi nhưng tôi không thể nào làm được điều đó… bởi tôi là một đảng viên, một giáo viên có uy tín, được mọi người ngưỡng mộ và yêu quý.
Đến giờ phút này, tôi chỉ nghĩ đến chuyện chia tay… nhưng tôi sợ quyết định đó sẽ làm khổ những đứa con bé bỏng của tôi, sợ bố mẹ tôi mang tiếng “không dạy được con”, sợ học trò, đồng nghiệp sẽ nhìn tôi bằng một con mắt khác.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Tôi phải làm sao để có được cảm giác thanh thản bây giờ?
Theo ĐSPL
Chồng tôi là nhân viên của người tình cũ
Tôi lấy chồng đã được 12 năm, có hai đứa con. Cuộc sống không quá sung túc nhưng yên ấm. Tôi rất yên tâm về chồng mình. Anh ấy chu đáo với vợ con, Vào các ngày Chủ nhật, anh ấy thường đưa chúng tôi đi ăn, đi chơi công viên, rất đều đặn.
Tuy nhiên, 1 năm trước, anh ấy thay đổi công việc, tiền lương có khá hơn nhưng chồng tôi thường xuyên phải đi công tác xa nhà hàng tuần, lại có lúc làm đêm, ngủ luôn tại văn phòng. Tôi rất thương chồng vì anh ấy phải làm việc vất vả để chu cấp tài chính cho gia đình.
Mẹ và em gái tôi lại xì xào rằng chồng tôi có người đàn bà khác bên ngoài. Nhưng tôi hoàn toàn tin tưởng anh ấy, vì về nhà, anh ấy không hề có biểu hiện gì lạ, cũng không có điện thoại đêm hôm. Đến một tháng trước đây, khi anh ấy đưa con đi học thêm, để quên điện thoại ở nhà. Bất ngờ, điện thoại anh ấy có nhắn tin từ "boss". Tôi vốn không bao giờ lục điện thoại của chồng nhưng thấy tin nhắn từ sếp nên tôi sợ có chuyện gấp. Mở ra đọc, tôi sững sờ khi "boss" nhắn tin: "Anh có rảnh không đi uống rượu với em. Em vẫn nhớ những ngày chúng ta mặn nồng bên nhau".
Sau cơn giận dữ, tôi nhắn lại "Em nhớ những điều gì". Thế là bên kia xả một hơi. Cô ta nói cô ta nhớ đã yêu nhau ra sao, đâm bổ vào nhau thế nào mỗi khi gặp nhau. Rằng cô ta hận chồng tôi khi vừa yêu cô ta vừa âm thầm chuẩn bị cưới vợ. Tôi biết rõ về tình yêu cũ này của chồng. Cô ta khá xinh đẹp, sắc sảo. Chồng tôi rất yêu cô ta nhưng vì gia đình chồng tôi không thích cô ta vì bố cô ta phải đi tù về tội lừa đảo... Nhưng điều tôi không thể ngờ được là chồng tôi vẫn song song cặp bồ với cô ta khi chuẩn bị cưới tôi. Thậm chí, trước ngày cưới, chồng tôi vẫn ngủ với cô ta.
Khi tôi tra hỏi, chồng tôi thú nhận rằng người yêu cũ của anh ấy hiện đang là sếp. Và đúng là anh đã yêu song song cùng lúc hai người và lựa chọn kết hôn với tôi vì áp lực gia đình. Tuy nhiên sau đó, cô ta đã đi du học nên anh đã cắt đứt hoàn toàn liên lạc. Khi anh chuyển công tác thì cô ta mới được điều về làm sếp, được 6 tháng. Hiện giờ anh ấy không còn tình cảm gì nhưng cô ta lại theo đuổi anh. Chồng tôi thề là mọi chuyện đã chấm dứt. Nhưng sau đó, chồng tôi lại nổi giận vì tôi đã nhắn tin qua lại với cô ta, rằng anh ta sẽ không biết phải giải thích thế nào để cô ta hiểu là anh ta không hề có tình ý gì. Còn nếu nói là do "vợ nhắn" thì chồng tôi sợ sếp sẽ bẽ mặt, sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh ấy.
Chồng tôi đã không hề để tâm đến cảm giác của tôi. Tôi yêu cầu chồng tôi bỏ việc nhưng anh ấy cho biết, anh ấy không thể bỏ vì bây giờ cũng không biết xin việc ở đâu. Hơn nữa, tại công ty này, anh ấy có cơ hội thăng tiến tốt. Anh ấy cũng cấm tôi đi đánh ghen với sếp vì như thế sẽ ảnh hưởng đến công việc. Nhưng tôi không tin tưởng chồng tôi nữa. Tôi bắt đầu đặt câu hỏi về những chuyến đi công tác của chồng, về việc chồng ngủ đêm tại cơ quan. Tôi luôn mường tượng tới việc cô ta và chồng tôi tình tứ với nhau thế nào? Tôi sẽ phải làm gì đây?
Theo VNE
Tâm sự của một phụ nữ lạm dụng phẫu thuật thẩm mĩ Mình không xấu, thậm chí vẫn còn được nhiều người khen là đáng yêu. Nếu nhìn từng nét riêng biệt trên khuôn mặt mình thì không được đẹp: mắt mí lót, mũi hếch với cánh mũi to, môi mỏng, mặt hơi xương và ngang. Nhưng tựu chung nếu nhìn tổng thể thì cũng khá ưa nhìn. Cộng thêm dáng mình cao ráo và...