Chồng ch.ê v.ợ nghèo, quê mùa, vài năm sau mới nhận ra điều bất ngờ trong một hoàn cảnh éo le
Đến giờ phút này, tôi tin vào hai chữ Nhân quả mọi người ạ. Ở hiền thì sẽ gặp lành…
Tôi vừa gặp lại chồng cũ trong một hoàn cảnh éo le. Lúc đó, anh ta không hề biết người đứng trước mặt mình lại là người phụ nữ anh ta từng ruồng rẫy. Bởi trong tâm trí ấy, tôi xấu xí, kém cỏi muôn phần. Làm sao có thể tự tin và can đảm như tôi lúc này.
Chồng cũ của tôi là một người vừa gia trưởng vừa lăng nhăng. Sống với nhau 4 năm thì tôi phải đi đán.h ghe.n 5 lần. Lần nào cũng vậy, tôi đi đán.h ngườ.i ta nhưng chẳng làm gì được. Ngược lại về nhà còn bị chồng cũ tú.m tó.c đánh tơi bời.
Nhưng bấy nhiêu thôi vẫn chưa đủ để tôi tỉnh ngộ. Tôi chỉ thực sự bừng tỉnh sau khi con trai của mình bị bệnh nặng. Hôm ấy con sốt cả đêm, tôi nhắn tin cho chồng cũ bảo anh ta về nhà đưa con đi viện. Nhưng chồng cũ của tôi không thèm quan tâm, vì lúc đó anh ta đang vui vẻ bên cô bồ nóng bỏng.
Hôm ấy lại đúng ngày trời mưa bão. Chật vật mãi tôi mới bắt được taxi để đưa con vào viện. Và rồi trong lúc ấy, cũng chỉ có hai mẹ con tôi ở bên nhau.
Đột nhiên tôi nghĩ, có lẽ do tôi quá nhu nhược hoặc sức chịu đựng khủng khiếp lắm mới sống được với người đàn ông như vậy. Vì thế, tôi quyết định l.y hô.n sau khi con ra viện. Chồng cũ của tôi vì lúc đó còn mải mê bồ bịch nên anh ta về nhà ký đơn rồi mang hết đồ sang nhà bồ ở.
Sau l.y hô.n, tôi chật vật làm lại từ đầu. Nhà cửa không có, mẹ con tôi phải ở trọ trong một căn phòng chật hẹp, quanh năm chẳng thấy ánh sáng mặt trời. Cũng may hồi ấy tôi có cô bạn thân, cứ đi qua giúp đỡ rồi cho tôi tiề.n đi học quản lý khách sạn.
Tôi học trong vòng 4 năm, nhưng năm thứ 2 đã bắt đầu xin việc làm. May mắn là tôi làm ở đâu cũng được mọi người tạo điều kiện. Đến giờ, dù tôi chưa nhiều tiề.n nhưng ít nhất cũng chẳng phụ thuộc ai. Từ ngày l.y hô.n, tôi cũng yêu bản thân mình hơn nên có ăn mặc và quan tâm về ngoại hình.
Nói thật ở tuổ.i 33, tôi vẫn có nhiều người đàn ông theo đuổi. Người thành đạt có, người nhiều tiề.n cũng có. Nhưng thương con, tôi chưa muốn đi bước nữa vì sợ con thiệt thòi. Hôm nay tôi vô tình gặp lại chồng cũ. Dù anh ta không thảm hại, nhưng thật đáng thương.
Video đang HOT
Chẳng biết tại sao chồng cũ của tôi lại đến khách sạn xin làm bảo vệ. Tôi đã cho anh ta một cơ hội để được làm việc ở đây. Nhưng không biết chồng cũ của tôi có đủ can đảm đối diện với vợ cũ không.
Đến giờ phút này, tôi tin vào hai chữ Nhân quả mọi người ạ. Ở hiền thì sẽ gặp lành, còn người đàn ông không biết trân trọng vợ con như chồng cũ của tôi, sớm muộn gì cũng gặp quả báo.
Vừa thấy mặt con rể tương lai, mẹ lộ vẻ thất thần, lý do khiến tôi đa.u đớ.n
Vừa thấy mặt con rể tương lai, mẹ tôi lộ vẻ thất thần, hốt hoảng. Mặt bà tái xanh, tay run run, không giấu nổi vẻ xúc động, lúng túng.
Có ai như tôi không, 24 tuổ.i mới biết mình còn cha. Đã thế, tôi còn đón nhận sự thật ấy trong hoàn cảnh éo le đến đau lòng.
Tháng trước là sinh nhật tuổ.i 24 của tôi. Những năm trước, tôi đều đón tuổ.i mới bên chúng bạn. Nhưng năm nay, tôi quyết định sẽ về quê chung vui với mẹ.
Năm nay, tiệc sinh nhật của tôi sẽ thật đặc biệt. Bởi tôi đã tìm được người đàn ông của đời mình. Tôi sẽ đưa anh về nhà giới thiệu với mẹ, xin phép bà cho chúng tôi tìm hiểu nhau.
Trước khi về, tôi báo tin cho mẹ. Biết tôi dẫn bạn trai về ra mắt, mẹ vui lắm. Bà giục tôi chóng về và dặn không cần mua gì cả vì sẽ tự tay chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật giản đơn nhưng ấm cúng cho tôi.
Chỉ trong một đêm, tôi phải chịu cùng lúc 2 nỗi đau. Ảnh minh họa: P.X
Mẹ còn hỏi người yêu tôi thích ăn gì để bà chuẩn bị. Thấy mẹ sốt sắng, tươi vui, tôi hạnh phúc, trút bỏ mọi sự hồi hộp, lo lắng.
Trên đường trở về nhà, tôi thay hình nền điện thoại từ ảnh cũ sang ảnh tôi và anh ngồi nhìn nhau. Tôi thích ảnh này vì xem nó xong, ai cũng khen chúng tôi có tướng phu thê.
Mỗi lần nhớ đến câu ấy, lòng tôi lại ngập tràn hạnh phúc. Trò chuyện, dặn dò anh mãi, cuối cùng chúng tôi cũng về đến quê.
Đến nơi, tôi không vội cho anh về nhà mình ngay mà để anh lại khách sạn. Tôi muốn anh xuất hiện trong bữa tiệc đặc biệt mà tôi và mẹ đã chuẩn bị tại nhà.
Cuối cùng, giây phút tôi chờ đợi cũng đến. Anh dừng xe trước cổng nhà cùng bó hoa tươi rực rỡ.
Tôi ra đón anh, dẫn vào nhà giới thiệu với mẹ. Nhưng thật bất ngờ, vừa nhìn thấy anh, mẹ tôi lộ vẻ thất thần, hoảng hốt. Mặt bà tái xanh, tay run run, không giấu nổi vẻ xúc động, lúng túng.
Sau ít phút cố bình tĩnh, mẹ mời anh ngồi. Bà hỏi anh về nhân thân, gia đình của mình. Khi nhận được câu trả lời, mẹ càng căng thẳng tột độ.
Với vẻ mặt nghiêm túc, căng thẳng đến khó hiểu, mẹ hỏi quan hệ của chúng tôi đã thân thiết đến mức nào, đã "vượt rào" hay chưa,... Bà yêu cầu chúng tôi nói thật và chờ đợi câu trả lời trong tâm trạng lo âu.
Chỉ khi anh nói chúng tôi mới chỉ dừng lại ở mức tìm hiểu nhau, chưa đi quá giới hạn, mẹ mới thở phào nhẹ nhõm. Sau ít phút im lặng đến nghẹt thở, mẹ yêu cầu chúng tôi chấm dứt chuyện tình cảm.
Mẹ nói trong nước mắt rằng, bà sẽ không bao giờ chấp nhận mối quan hệ này. Và, mối quan hệ này không được phép tồn tại.
Thay cho lời giải thích, mẹ kể về tuổ.i thanh xuân của mình. 24 năm trước, mẹ là cô gái thôn quê lên thành phố học đại học. Nơi xứ người, mẹ quen biết, yêu thương và trao đời con gái cho nam thanh niên cùng dãy trọ.
Chưa từng va vấp, mẹ không biết rằng mình đã trao yêu thương nhầm người. Ngày mẹ biết mình có thai cũng là lúc bà phát hiện người mình yêu chỉ là gã sở khanh, ham của lạ.
Không chỉ chối bỏ trách nhiệm, gã còn trốn biệt, cắt đứt mọi liên lạc, bỏ mặc mẹ bụng mang dạ chửa giữa xứ người. Không thể bỏ giọt má.u của mình, mẹ chấp nhận dang dở giấc mơ trở thành dược sĩ.
Mẹ từ bỏ giảng đường, về quê sinh, nuôi con trong sự khin.h b.ỉ, co.i thườn.g của người đời. Nỗi đau tình phụ, nỗi nhục "không chồng mà có chửa", thanh xuân bị hủy hoại khiến mẹ thù hận gã sở khanh.
Từ đó, tâm trí mẹ khắc ghi hình ảnh người đàn ông t.ệ bạ.c. Mẹ thù hận đến nỗi nói rằng, dù người ấy có biến thành tro, khi đứng trước mặt mình bà vẫn sẽ nhận ra.
Ông trời thật khéo trêu đùa. Gã sở khanh năm ấy giờ là bố của anh, người tôi vừa dẫn về nhà giới thiệu với mẹ. Mẹ nhận ra sự thật đa.u đớ.n ấy ngay lần đầu tiên thấy anh. Bởi anh giống bố như tạc.
Chỉ trong một đêm, tôi phải chấp nhận cùng lúc 2 nỗi đau. Tôi phát hiện mình còn cha. Nhưng phũ phàng thay, người cha ấy lại mang đến cho tôi nỗi đau bẽ bàng thay vì niềm hạnh phúc trùng phùng, tái hợp.
Đa.u đớ.n hơn, ông lại là bố của người đàn ông tôi đặt trọn tình yêu đầu đời. Phát hiện ấy cũng biến người tôi yêu, mong ước được gọi là chồng trở thành cậu em trai cùng cha khác mẹ.
Những sự thật tưởng chừng chỉ có trong phim xảy đến với tôi theo cách không ngờ nhất. Tâm trí tôi rối bời, chán nản.
Đến bây giờ, tôi vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật phũ phàng và không biết phải đối diện với nó ra sao. Giờ đây, tôi chỉ ước những gì đã xảy ra chỉ là một cơn ác mộng.
Đến công ty vợ cũ tìm gặp cô ấy sau 5 năm l.y hô.n, tôi ngớ người kinh ngạc khi lễ tân cúi đầu chào sếp Đến bây giờ tôi vẫn ân hận vì quyết định sai lầm năm xưa khiến tôi đán.h mất người vợ hiền dịu, đảm đang. Tôi năm nay 38 tuổ.i, là lập trình viên, lương tháng 16 triệu. 5 năm trước, tôi l.y hô.n với vợ là Thanh Hồng, nguyên nhân vì mẹ tôi bị ta.i nạ.n giao thông phải nằm liệt giường, cần...