Chồng chẳng quan tâm đến cảm xúc đàn bà của tôi
Anh đi cả ngày, tối về nhà chỉ kịp năn ra ngủ, chẳng bao giờ quan tâm đến cảm xúc đàn bà của vợ…
Chồng tôi là một người đàn ông tốt. Đúng! Anh rất tốt, rất yêu thương vợ con, nhưng anh đang yêu thương sai cách! Anh cứ nghĩ, chỉ cần kiếm thật nhiều tiề.n mang về thì vợ con sẽ hạnh phúc. Nhưng nếu hạnh phúc chỉ là có nhiều tiề.n, thì chẳng khác nào một con bò.
Cưới nhau được hơn 1 năm thì chồng bỏ công việc nhà nước ra ngoài làm. Anh cũng một người bạn mở một xưởng cơ khí cách nhà hơn 20 km và bắt đầu lao vào công việc không kể ngày đêm. Đi sớm, về muộn và thường xuyên không ngủ ở nhà. Anh nói, muốn lo cho vợ con một cuộc sống đủ đầy, không còn phải lo lắng đến chuyện tiề.n nong.
Những năm tháng đầu tiên khi hai vợ chồng mới cưới, tôi ủng hộ anh, vì ngày ấy chúng tôi rất nghèo, cần có tiề.n để trang trải cuộc sống, để lo cho con. Nhờ sự nỗ lực của anh, tôi và các con đã có một cuộc sống tương đối đủ đầy về vật chất. Rồi cuộc sống bắt đầu ổn ổn, tôi khuyên chồng dành thêm thời gian cho gia đình, nhưng anh không chịu. Anh tiếp tục tách ra làm riêng và mở rộng xưởng, thành lập công ty.
Anh yêu cầu tôi nghỉ việc ở nhà để chăm sóc con cái, còn anh cứ đi tối ngày, không đoái hoài gì đến mẹ con tôi. Anh đi khỏi nhà từ rất sớm và về nhà rất muộn, khi con đã say giấc. Chỉ còn lại mình tôi còn thức, thức để đợi anh về, nói chuyện với anh vài câu vì ngày mai anh lại ra khỏi nhà từ rất sớm.
Nhưng có hôm, anh cũng chẳng về, điện thoại thì anh không nghe máy, hoặc nghe máy thì lại nói ngủ lại công ty vì mai có việc gấp cần giải quyết sớm. Thế là tôi thức cả đêm, miên man nghĩ về anh và cuộc sống, tương lai của mình.
Một thời gian dài tôi tự hỏi mình, có phải anh có người đàn bà nào khác ngoài tôi và rồi ghen tuông. Có hôm, tôi b.ỏ co.n ở nhà lao đến công ty để xem anh ngủ ở đó không, anh ngủ với ai thì chỉ thấy anh nằm co quắp trên cái ghế sopha, bên cạnh là một đống giấy tờ, anh còn chưa kịp ăn tối. Tôi dựng anh dậy và nói, mẹ con tôi không cần tiề.n, chỉ cần anh dành thời gian cho gia đình.
Video đang HOT
Sau lần đó, anh bớt lo công việc đi được một chút, dành thêm thời gian cho mẹ con tôi nhiều hơn, nhưng rồi chỉ được một thời gian ngắn, mọi chuyện lại đâu vào đó. Trong đầu anh chẳng có gì khác ngoài công việc và kiế.m tiề.n. Chẳng có thời gian quan tâm đến con cái hay những cảm xúc, khát khao đàn bà trong tôi. Tôi cứ chờ đợi, cứ héo mòn, dù rằng vẫn có chồng!
Có mấy ngày nghỉ lễ, người ta ở bên gia đình, còn chồng tôi cũng vẫn đi gặp gỡ đối tác để bàn công chuyện làm ăn. Anh nói, phải tận dụng cơ hội người ta nghỉ ngơi để mình làm việc, làm mấy ngày lễ gần bằng cả tháng.
Tôi cảm thấy mình cô đơn vô cùng, dù rằng vẫn có một người chồng thành đạt, nhiều người vẫn khao khát được thay vị trí của tôi. Còn tôi lại ước, có một người chồng công chức, thu nhập hơn 10 triệu, hai vợ chồng đi làm, tối về tất bật đón con về nhà cơm nước. Ngày nghỉ, cả nhà dắt nhau đi chơi, đi cà phê hoặc về quê thăm họ hàng.
Theo Đất Việt
Khi tôi đi bước nữa, cả nhà bật khóc nức nở...
Trước mặt cả nhà bố chồng nắm lấy tay tôi trao cho Hùng: "Bố trông cậy hết vào con đấy, con bé chịu nhiều tổn thương rồi. Nhớ chăm sóc yêu thương con bé giúp bố nhé"...
Tôi và chồng cũ yêu nhau được 2 năm rồi cưới, cuộc sống vợ chồng rất hạnh phúc. Anh là 1 người đàn ông tốt, sống đạo đức, bố mẹ anh cũng vậy. Nhà chồng tuy có của ăn của để nhưng không xem trọng đồng tiề.n hơn tình cảm, ngược lại họ sống rất có trước có sau.
Hạnh phúc như mỉm cười với chúng tôi khi thiên thần nhỏ ra đời, cuộc sống gia đình dường như viên mãn. Nhưng rồi 1 ngày đẹp trời, năm đó con tôi mới được 4 tuổ.i, chồng bỗng dưng kêu đau bụng, anh toát hết mồ hôi rồi nằm gục xuống sàn. Cả nhà tôi hốt hoảng đưa chồng đi viện, cả nhà nín thở chờ kết quả. Và rồi cái tin sét đán.h chồng bị ung thư trực tràng giai đoạn 2 khiến tôi và mẹ chồng ngất xỉu.
Ảnh minh họa.
Từ ngày đó tôi sống trong bệnh viện nhiều hơn ở nhà, tôi luôn bên cạnh chồng. Tôi bỏ cả cơ hội thăng tiến, mọi thời gian tôi chỉ tập trung ở bên chồng. Từ 1 người phụ nữ tin tin xinh đẹp, đầy đặn tôi sút gần 1 yến sau 1 tháng chăm chồng. Tôi lo lắng mất ăn mất ngủ, nhưng vẫn tỏ ra lạc quan để chồng cố gắng.
Bao tiề.n của gia đình tôi gom vào để chạy chữa cho anh, nhưng sau gần 1 năm chống chọi với bệnh tật chồng tôi ra đi trước sự nuối tiếc ngỡ ngàng của mọi người. Hôm đó tôi nhớ mình không còn sức để khóc, tôi ngồi đờ đẫn ôm lấy anh miệng chỉ lắp bắp được 1 câu: "Anh đừng đi, đừng đi".
Tôi thương con thương bố mẹ, thương chính mình. Tôi trở thành quả phụ từ đó. Ngày ngày tôi vẫn chăm con và bố mẹ chồng, với tôi họ không khác gì bố mẹ ruột của mình cả. Tôi sống trọn vẹn tấm lòng chưa 1 lần tôi có ý nghĩ đến chuyện đi bước nữa.
Để tang chồng được 3 năm, lúc này bố mẹ chồng có gợi ý chuyện bảo tôi cứ tìm hiểu ai đi chứ sống thế này buồn lắm. Lúc đó tôi chỉ cười: "Con không lấy chồng nữa đâu, con ở với bố mẹ đến già luôn". Ông bà nghe thế liền cười buồn xó.t x.a: "Bố mẹ không cho mày sống đây mãi đâu, kiếm ai yêu thương mà lấy đi con à".
Thời gian sau đó bố chồng hay đưa 1 anh nhân viên về nhà ăn cơm, ban đầu tôi nghĩ đó đơn thuần là khách của bố. Nhưng sau này tôi nhận ra bố mẹ đang muốn mai mối cho tôi, nhưng lúc này tôi chỉ nhớ thương chồng cũ. Đêm đêm tôi vẫn ôm ảnh anh ngủ, nước mắt vẫn rơi dù anh đã đi xa mẹ con tôi được 4 năm rồi.
Bố mẹ chồng cứ nói khéo vun vén cho tôi và Hùng. Lâu dần tôi cũng bắt đầu để ý anh ta hơn, Hùng cao to, ngoại hình ưa nhìn, không biết nói mấy lời hoa lá nhưng tôi cảm nhận được anh ta rất tình cảm. Mỗi lần đến Hùng đều nghĩ cách làm đồ chơi mới cho con trai tôi, hai chú cháu chơi với nhau rất vui vẻ. Hỏi ra mới biết Hùng cũng từng có vợ và cô ấy cũng đã mất trong 1 vụ ta.i nạ.n.
(Ảnh minh họa)
Hơn 1 năm sau, tôi và Hùng chính thức quen nhau, bố mẹ chồng lẫn bố mẹ tôi đều vui mừng. Chị gái của chồng cũ tôi cũng không phản đối gì cả, họ cũng nói lời chúc mừng mong cho tôi và con được hạnh phúc.
Ngày tôi đi bước nữa, khi ấy là tròn 6 năm chồng tôi mất. Hôm ấy bố chồng gọi 2 đứa ra nói chuyện, trước mặt cả nhà bố chồng nắm lấy tay tôi trao cho Hùng: "Bố trông cậy hết vào con đấy, con bé chịu nhiều tổn thương rồi. Nhớ chăm sóc yêu thương con gái giúp bố nhé". Mắt tôi rớm nước, mẹ chồng cũng lau nước mắt.
Khi cả nhà đang lặng thinh thì bố chồng lấy trong hộp 1 tờ giấy ra, bố nói:
- Đây là quà bố mẹ tặng 2 đứa, mong hai đứa nhận và sống thật hạnh phúc.
Nhìn tờ giấy có ghi tên tôi là chủ nhân căn nhà trị giá 2 tỷ, tôi ú ớ mắt ngấn nước nhìn bố mẹ chồng cũ:
- Con... con không nhận đâu. Nó quá lớn, con không thể nhận. Bố mẹ đã quá tốt với chúng con rồi.
- Con cứ nhận lấy đi, bố mẹ xem mày như con, lòng dạ mày thế nào bố mẹ hiểu chứ.
Sau 1 hồi phân bua cuối cùng vợ chồng tôi xin nhận, lúc ra về tôi vẫn cứ khóc nấc lên vì cảm động. Con trai tôi được phép ở với tôi và Hùng, bố mẹ không cản chỉ có điều bố mẹ sẽ qua thăm cháu thường xuyên và ông bà cũng nhắc chúng tôi đưa cháu về chơi hàng tuần. Cũng may Hùng là người hiếu thảo biết trước biết sau, nên từ ngày cưới tôi về anh vẫn đối xử tốt với bố mẹ chồng cũ của tôi như bố mẹ ruột vậy. Nhiều đêm nằm ôm con, ôm chồng mới, tôi cảm thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi có được bố mẹ chồng và hai người chồng tốt như vậy.
Theo Một Thế Giới
Ngoài đường là người đàn ông tốt, về nhà là người chồng tồi Ngày cưới mọi người cứ bảo tôi may mắn như "chuột sa chĩnh gạo"... Tôi im lặng chua chát, mới cách đây mấy tiếng đồng hồ anh chở tôi ra bãi đất trống đán.h một bạt tai vì nhà ngoại tiếp đãi không được chu đáo... Cũng cách mấy tiếng trước đám cưới, anh đay nghiến vì khách đến đông đủ còn ngồi...