Chồng cầu xin vợ ly hôn để đến với người tình bị ung thư sắp mất
Cô ta đã trọc hết đầu do những đợt hóa trị, vài ngày sau anh cũng cạo sạch tóc để cô ta không buồn. Cô ta yếu hơn lúc mới vào, chồng tôi ngay lập tức xin nghỉ không lương để suốt ngày ở bên chăm sóc.
Bây giờ tôi nhận ra phụ nữ trên đời này ai cũng đáng thương giống nhau. Nhất là những người bị phản bội giống tôi, đôi khi chúng ta chẳng thua kém họ mà vẫn thất bại. Nhìn người chồng mình hết mực chăm lo bây giờ lại vì một người phụ nữ khác mà hy sinh tất cả, bỏ cả vợ con bố mẹ. Thử hỏi có ai không đau khổ đến mức tuyệt vọng như tôi không?
Chồng tôi là một người đàn ông thành đạt, một người bác sĩ được mọi người yêu mến và tôn trọng. Người ta thường hay nói bác sĩ thì thường có những mối tình vụng trộm. Nhưng chưa bao giờ tôi phải mảy may nghi ngờ anh. Vì thế việc anh ngoại tình nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi.
Nói qua về chồng tôi, ở ngoài xã hội anh là một người đàn ông mẫu mực. Nhưng về nhà, anh đối với tôi giống hai người bạn thì đúng hơn. Bởi vì trước kia chúng tôi đang tìm hiểu thì tôi có thai. Vì thế tôi chỉ có hai sự lựa chọn đó là kết hôn rồi sinh con, hai là tôi phải phá thai. Nhưng chồng tôi là một người có trách nhiệm, vì vậy chúng tôi đã kết hôn ngay sau đó một tháng.
Phụ nữ rất nhạy cảm, tôi cũng thế. Tôi biết anh không yêu tôi mà đối với tôi chỉ vì hai chữ trách nhiệm. Nhưng tôi vẫn hy vọng chúng tôi có thể sống với nhau đến cuối đời kể cả không phải tình yêu đi chăng nữa.
Việc anh ngoại tình nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi. Ảnh minh họa
Chuyện chồng tôi có người phụ nữ khác cũng từ chính miệng anh nói ra. Khi tôi biết cũng là lúc chồng cầm tờ đơn ly hôn đưa cho tôi. Tôi sốc nặng, người phụ nữ mà anh nói yêu không phải một người giàu có, nhan sắc cũng không. Cô ta là bệnh nhân của anh và đang bị ung thư.
Video đang HOT
Tôi cũng muốn làm to chuyện, cũng muốn đánh ghen hay thậm chí xỉ vả cô ta lắm. Nhưng tôi là một bác sĩ, lương tâm nghề nghiệp khiến tôi không thể làm điều đó với một bệnh nhân đang ngàn cân treo sợi tóc. Hàng ngày đi qua phòng bệnh của cô ta, nhìn thấy chồng tôi ở đó, tôi lại cố bước đi thật nhanh để không thấy họ đang vui vẻ với nhau.
Nhưng tôi làm sao có thể không ghen được khi mà chứng kiến anh hàng ngày chăm sóc cô ta còn hơn những gì từng làm với tôi.
Cô ta đã trọc hết đầu do những đợt hóa trị. Những ngày sau, chồng tôi cũng cạo sạch tóc của chính mình để cô ta không buồn. Cô ta yếu hơn lúc mới vào, chồng tôi ngay lập tức xin nghỉ không lương để suốt ngày ở bên chăm sóc. Nếu là người ngoài, tôi sẽ cảm động. Nhưng đó là chồng tôi, làm sao tôi có thể tha thứ đây?
Cả tháng nay chúng tôi vẫn sống cầm chừng như thế. Hàng ngày chồng tôi vẫn đi viện và chăm sóc người tình. Còn tôi không dám nói với bố mẹ cũng như đồng nghiệp. Xấu chàng hổ ai, tôi không muốn mọi người khinh thường anh, càng không muốn tan cửa nát nhà.
Nhưng hôm qua anh đi về và cầu xin tôi hãy ly hôn. Lý do ảnh bảo, cô gái kia không còn bao nhiêu thời gian nữa. Anh muốn sống vì mình, muốn vì tình yêu. Nghe những lời anh nói, tôi thắt tim.
Chồng cầu xin tôi ly hôn, bỏ cả vợ đẹp con ngoan và gia đình gây dựng mười mấy năm, bỏ cả danh dự chỉ để được ở bên người phụ nữ chỉ còn sống trên đời trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.
Người đó là chồng tôi, làm sao tôi có thể tha thứ đây? Ảnh minh họa
Tôi không muốn ly hôn, vì giữa chúng tôi còn con cái và gia đình hai bên. Nói thẳng ra, cô gái kia cũng bệnh nặng như thế, không hiểu sao chồng tôi cứ một mực phải ly hôn vợ lúc này.
Không ngăn cản được chồng, đến nước này tôi cũng phải nói hết cho mẹ chồng biết chuyện. Mẹ chồng tôi là người hiểu lý lẽ lại rất thương tôi. Vì thế bà đã nổi giận và nói sẽ từ mặt nếu anh không sửa đổi.
Nhưng dường như anh chẳng quan tâm. Sáng nay anh đã dọn đồ đi khỏi nhà và tôi đã nhất quyết không ký đơn ly hôn các bạn ạ. Có lẽ trong tôi còn lòng trắc ẩn nên không thể không làm điều đó. Nếu tôi không chấp nhận ly hôn, liệu chúng tôi có thể cứu vãn được không?
Theo Emdep
Đời chỉ cần một người ngồi nghe em kể luyên thuyên về từng ngày trôi qua
Mấy ngày nay Sài Gòn thật khác, Sài Gòn thật đặc biệt hơn với em. Vì có anh. Người sẵn sàng nghe em nói, nghe em than vãn, chịu được cơn điên của em...
Mấy ngày này Sài Gòn đối với em thật khác!
Như thứ tình cảm mới lạ làm em bình yên. Em đã từng nghĩ rằng mình sẽ thôi thấy an lòng, sẽ thôi hạnh phúc bất tận hơn trước kể từ ngày em rời bàn tay ai đó. Em từng nghĩ rằng mình sẽ khó để tập quen với cuộc sống ở đây, ồn ào, lưng chừng, mình sẽ chẳng còn ai nghe mình kể về Sài Gòn ngày nắng, đìu hiu mưa, Sài Gòn vui, buồn thiu rồi khóc, ngày Sài Gòn kẹt xe như ngừng thở. Vậy mà qua mọi thứ, Sài Gòn vẫn đẹp, từng nhịp ồn ào vội vã lại tuần hoàn, nhanh vội, đúng chất Sài Gòn. Thế nhưng có những ngày về khuya, ở trên cao, hay trong ô kính mưa em thấy Sài Gòn cô độc, như em, cô độc dù ngoài kia tiếng còi xe vẫn in ỏi như gào thét...
Em đã nghĩ mình sẽ một mình vượt qua cô độc, à không sống chung với cô độc, vượt qua những khó khăn trước mắt khi cạnh bên không còn bờ vai vững chãi của người đàn ông năm ấy.
Thế rồi, mọi thứ chẳng như em nghĩ. Anh đã ở cạnh em. Nghe em phân trần nỗi đau tận tim can, nghe em luyên thuyên về từng ngày trôi qua. Nhưng em lại thấy mình thật may mắn, vì ở đâu đó ngoài kia có người sẵn sàng làm đau em, nhưng thật không ngờ, lại có người khác sẵn lòng săn sóc cho em từng chút. Với em như vậy là đủ rồi. Dù biết anh mãi chẳng là gì của em đến suốt cuộc đời.
Anh và em chẳng thuộc về nhau, chẳng là gì của nhau trong cuộc sống này. Chỉ biết rằng cả hai thực sự quý nhau, muốn nhìn thấy đối phương được vui vẻ và hạnh phúc. Biết rằng, hôm nay em xuất hiện trong cuộc sống của anh, còn anh là một phần thanh xuân tươi đẹp nhất của em, người em luôn biết ơn và yêu mến! Anh cứ vậy, cứ nhìn em bằng ánh mắt ấm áp cùng nụ cười như tỏa nắng ngày nào.
Mấy ngày nay, lòng em thấy nhẹ nhõm chút ít. Vơi chút buồn thương, chút khổ tâm, chút mệt nhoài. Chỉ cần được ngồi sau xe, yên vị, được anh chở vòng quanh con đường nào đó, hoặc con đường anh đã đưa tôi qua ngày trước, hoặc con đường mới toanh, người xe xô bồ.... Mùi gió mới mát lạnh, mùi thoang thoảng của hoa sữa rít vào cánh mũi, cứ hít hà hương hoa cho đầy, cho thỏa. Cứ vậy, anh lại bảo anh ghét hương hoa này ghê lắm. Chực cười, vì cái gì hai đứa cũng ngược nhau, người thích ngọt, kẻ thích cay đắng, kẻ thích hương hoa sữa, người chực lưỡi lắc đầu...
Mấy ngày nay Sài Gòn thật khác, Sài Gòn thật đặc biệt hơn với em. Vì có anh. Người sẵn sàng nghe em nói, nghe em than vãn, chịu được cơn điên của em, nhất nhất là cho em ăn ngon vào buổi sáng, uống ngon vào buổi tối. Anh thật đặc biệt hơn người tôi từng đặt hết cả chân thành!
Cảm ơn vì giữa hàng vạn người muốn em đau, muốn giết chết tâm hồn em, thì vẫn còn anh cố chấp bảo vệ em, một cách thật dịu dàng!
Cảm ơn anh vì ở cạnh em giữa lòng Sài Gòn rộng lớn chằng chịt nhà, xe, người người này!
Theo Emdep
Buông bỏ thì không nỡ mà cố gắng kiên trì lại quá mệt mỏi Đàn ông chỉ cần có niềm vui mới là họ sẽ quên bạn còn phụ nữ chúng ta cần có thời gian mới có thể quên đi một ai đó. Trong tình yêu chuyện khó khăn nhất chính là gặp được người mình yêu mến nhưng không thể nào có kết quả tốt đẹp với người đó. Có thể sớm hoặc muộn bạn...