Chồng cặp kè với học sinh lớp 9
Sau khi đọc được bài viết “Yêu” đồng nghiệp, trả thù chồng, tôi rất hiểu và thông cảm với người phụ nữ ấy bởi hiện tại, tôi cũng đang rơi vào hoàn cảnh tương tự như của chị.
Tôi và chồng yêu nhau từ một tình yêu sét đánh, khi cả hai đang còn là sinh viên năm thứ nhất. Bốn năm gắn bó bên nhau, hai đứa đã trải qua không biết bao nhiêu thử thách để có thể duy trì được tình yêu đó. Bất chấp mọi sự phản đối của hai bên gia đình, chúng tôi vẫn đồng lòng bảo vệ tình yêu của mình. Mặc cho bố mẹ hết lời can ngăn: “Nhìn đã biết nó là kẻ chơi bời. Con mà lấy nó thì chỉ có khổ con mà thôi” nhưng tôi vẫn quyết bảo vệ tình yêu của mình đến cùng.
Khi hai đứa có công việc ổn định, chúng tôi vay thêm tiền để làm đám cưới, rồi sau đó thuê một căn nhà nhỏ để ở… dù biết trước có vô vàn khó khăn nhưng chúng tôi vẫn không bao giờ nản chí.
Trước đây, tôi đã ngây thơ tin rằng, tình yêu mãnh liệt của hai đứa dành cho nhau sẽ không bao giờ có chỗ đứng của kẻ thứ ba… nhưng tôi đã nhầm. Sau hơn một năm chung sống, chồng tôi đã lộ rõ thói trăng hoa của mình khi anh cặp bồ với hết cô này đến cô khác. Dù là giáo viên dạy cấp hai nhưng anh vẫn chẳng ngại điều tiếng từ đồng nghiệp, học sinh mà ngang nhiên bồ bịch.
Lúc đầu, khi mới biết anh ngoại tình, tôi thực sự rất sốc và không dám tin vào những điều nghe thấy. Rồi một hôm, tôi quyết định theo dõi anh sau giờ tan trường. Hôm đó, anh đã đến đón một cô gái trẻ trung, xinh xắn (đang là sinh viên của một trường đại học) vào nhà nghỉ… thì tôi mới vỡ lẽ ra mọi chuyện. Thì ra, người chồng đầu ấp tay gối với mình bao lâu nay không phải là người đàn ông chung thủy, son sắt như những lời anh vẫn nói.
Video đang HOT
Tôi dường như không còn niềm tin vào cuộc sống này nữa… (Ảnh minh họa)
Thấy tôi tiều tụy khi biết chồng ngoại tình, anh đã xin lỗi, năn nỉ tôi tha thứ và hứa hẹn “sẽ không bao giờ làm khổ vợ con nữa”… nhưng người đàn ông có thói trăng hoa ấy vẫn chứng nào tật nấy, không cặp với cô này thì lại cặp với cô kia. Bản tính lăng nhăng đã ngấm sâu vào máu thì làm sao anh ta có thể cắt bỏ nó ra khỏi cơ thể mình được cơ chứ?
Tôi đã từng nghĩ sẽ chia tay để giải thoát cho bản thân… nhưng khi nhìn hai đứa con thơ của mình, tôi lại nhủ lòng hãy cố gắng chịu đựng để các con có được mái ấm gia đình hạnh phúc. Vậy là hơn 10 năm chung sống bên nhau, tôi dường như đã quen với việc chồng có người phụ nữ khác bên ngoài, như một sự “đặc cách” của cuộc sống dành cho anh.
Đã không biết bao lần, tôi nói chuyện, góp ý với anh để anh quay về với gia đình, vun vén cho tổ ấm, cũng như tránh xa những điều tiếng không hay của xã hội vì dù sao anh cũng làm nghề giáo. Nhưng cứ “cai” được một thời gian rất ngắn, anh lại chứng nào tật nấy
Mới đây, khi nghe được tin chồng cặp kè với một cô bé lớp 9, tôi như rụng rời chân tay, không dám tin vào những điều mình nghe thấy. Nhưng làm sao tôi có thể bác bỏ được điều đó khi nó đã là một sự thật hiển nhiên và có rất nhiều người biết đến? Chính cô bạn thân của tôi, cũng là đồng nghiệp của anh kể cho tôi nghe mối quan hệ lén lút đó của hai người. Được biết, bố mẹ cô bé đã ly hôn nên cô sống với ông bà. Và do không có ai quản lý nên mới 15 tuổi, cô bé đã nổi tiếng ăn chơi nhất trường.
Hết lần này đến lượt khác, anh phản bội lại tình yêu, sự tin tưởng của tôi… và giờ đây, anh lại giấu diếm đi lại với một cô bé kém anh đến gần 20 tuổi. Tôi cũng không thể nào hiểu nổi, tại sao chồng tôi lại có thể làm điều xấu xa đó với một cô gái mới lớn, chưa ý thức rõ được những việc làm của mình?
Tôi căm thù chồng và đã nhiều lần có ý định ngoại tình để anh ta biết tôi cũng là “loại người không vừa”. Nhưng khi nghĩ đến các con, rồi lo sợ những lời bàn tán của mọi người, tôi lại không dám làm điều dại dột đó.
Dù biết, cuộc sống của mình chẳng khác gì sự tồn tại… nhưng tôi vẫn cố gắng cắn răng chịu đựng, chấp nhận tất cả những điều đó, miễn sao các con tôi được sống yên bình trong một gia đình có tình thương của cả bố lẫn mẹ. Chính bọn trẻ là động lực giúp tôi vững tin hơn với cuộc sống này!’
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Yêu" đồng nghiệp, trả thù chồng
Tại sao tôi không thể quên đi được những hình ảnh đó? Tôi đã tha thứ cho chồng mình rồi nhưng sao tôi vẫn còn đớn đau đến thế? Phản bội anh khiến tôi vợi đau hay chỉ là sự hạ bệ nhất thời?
Hãy thử tưởng tượng, mà thôi, đừng tưởng tượng, đau lắm! Tôi đã được xem 4 clip nóng của chồng mình. Cái nào cái đấy đều rõ nét bởi nó được quay bằng máy quay chuyện nghiệp và được chồng tôi dựng lại công phu. 4 clip chứa trong một chiếc USB đầy màu sắc và được cất khá kỹ ở cơ quan anh ấy.
Tôi có được chúng là bởi tôi đã lặn lội mất công rất nhiều ngày mai phục tìm hiểu. Cho đến tận giờ tôi vẫn cay đắng trách mình đã làm điều đó. Giá tôi đừng tìm kiếm và đừng xem. Bởi những clip đó đều đã là chuyện quá khứ. Và trong 4 clip đó, các cô gái ấy đều là gái mại dâm. Vậy mà tôi đã xem, đã choáng, đã đau đớn. Trái tim tôi như thắt lại. Đau lắm. Khi thấy chồng mình, với những động tác quen thuộc, với giọng nói quen thuộc, với thân hình quen thuộc. Cả từng vết sẹo, những mơn trớn, vuốt ve. Những hình ảnh đó như một thứ độc dược đáng ghét và tàn ác. Ăn mòn tôi. Xói mòn tôi. Xát muối vào vết thương tôi. Nó khiến tôi muốn trả thù anh: Tôi muốn trả thù anh! Chồng tôi hoàn toàn không hay biết vụ 4 clip cũng như những đớn đau trong tôi.
Phản bội! Tôi đã quyết định trả thù anh bằng việc phản bội anh. Cảm giác đó thực sự là hả hê. Khi tôi cuồng nộ bên một tấm thân đàn ông khác, chăm chút, chiều chuộng anh ta bằng tất cả sự đớn đau của mình, tôi cảm thấy hả hê vô cùng. Thân xác tôi, da thịt tôi đang được chăm chút bởi người đàn ông khác. Như thân xác anh, da thịt anh được phụ nữ khác chăm chút như vậy. Tôi phản bội chồng, trao thân cho một gã đồng nghiệp kém tuổi - người được lựa chọn. Mỗi khi nhớ đến cảnh tượng trong clip ấy, tôi lại lên cơn điên cuồng và gọi cho gã đồng nghiệp kia để trút giận. Gã không biết. Chồng tôi không biết. Chỉ mình tôi biết. Và chỉ mình tôi đớn đau.
Những lúc tỉnh táo, tôi lại thấy hối hận về những việc mình đã làm (Ảnh minh họa)
Trước khi lấy chồng, tôi chưa từng có một mối tình nào cả. Chồng tôi là người yêu đầu đời và cũng là người mà tôi tin tưởng tuyệt đối. Chúng tôi đã gìn giữ cho nhau để có được một đêm tân hôn ý nghĩa. Vậy mà ai ngờ đâu, tôi đã phát hiện ra anh không như vậy. Trước khi yêu tôi, và cả khi đang yêu tôi, anh cũng đã giải quyết việc nhịn này bằng cách ra ngoài. Anh ấy đâu có sai? Làm sao tôi có thể trách anh ấy được kia chứ? Và vì không trách được anh ấy nên cơn giận càng cuồng điên hơn nữa trong tôi. Phản bội - đó hoàn toàn không phải là một cách đúng. Nhưng tôi còn cách nào để hả bớt cơn đau trong lòng?
Kỳ quặc là mỗi lần tôi đi cùng đồng nghiệp kém tuổi về thì tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm và tha thứ được cho chồng mình. Thậm chí, tôi còn thấy yêu chồng mình nhiều hơn nữa. Tôi chiều chuộng chồng mình, chăm sóc anh ấy nhiều hơn. Như thể việc phản bội trở thành liều thuốc hữu hiệu vậy. Bởi nếu không có việc đó, tôi sẽ trở nên căm hận chồng, lúc nào cũng căng thẳng, muốn bùng nổ, muốn ly dị, muốn cãi vã, muốn tung hê. Và phản bội rõ ràng là cách để tôi cân bằng lại trạng thái tâm lý xấu tệ ấy. Vậy thì làm sao tôi không bị phụ thuộc vào nó cho được?
Tuy nhiên, những lúc tỉnh táo nghĩ lại như bây giờ, tôi biết việc mình làm thực sự ngớ ngẩn và chỉ tổ càng khiến mình đau hơn, càng khiến mọi thứ tệ hơn. Có ai cứu tôi thoát ra khỏi tình huống này chăng?
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Yêu" đồng nghiệp, trả thù chồng Tại sao tôi không thể quên đi được những hình ảnh đó? Tôi đã tha thứ cho chồng mình rồi nhưng sao tôi vẫn còn đớn đau đến thế? Phản bội anh khiến tôi vợi đau hay chỉ là sự hạ bệ nhất thời? Hãy thử tưởng tượng, mà thôi, đừng tưởng tượng, đau lắm! Tôi đã được xem 4 clip nóng của...