Chồng cặp bồ lăng nhăng còn xúi vợ đi tìm ‘đối tác’
Nhiều lần anh đi công tác về với tâm trạng mệt mỏi, kiệt quệ do phải ‘phục vụ’ cô bồ kia quá nhiều. Đã thế anh còn hay kiếm cớ gây sự với vợ.
Vợ chồng tôi kết hôn được gần hai chục năm và đã có với nhau hai mặt con. Các con đều đã lớn và đang đi học. Chồng tôi với đặc thù công việc hay đi công tác xa, nhiều khi đến 2 – 3 tuần.
Gần đây, mỗi khi trở về nhà anh thường không có cảm giác với vợ nữa. Có lần tôi đã thử chồng bằng cách ôm ấp, đòi chuyện ấy sau quãng thời gian khá lâu anh công tác xa nhà nhưng lần đầu thì anh ấy tìm cách thoái thác nói rằng còn phải bận công việc, rồi chồng trở dậy ngồi vào bàn, tôi không biết lúc đó anh ta có làm việc hay không? Sau đó khi anh quay lại giường tôi lại tìm cách lôi kéo lần nữa, lần này anh ấy trở nên vùng vằng, nói rằng đang rất mệt, để khi khác. Sau nhiều đêm như vậy tôi nhận thấy chồng mình có vấn đề gì đó. Hoặc anh có bồ ở bên ngoài nên về nhà cảm thấy chán vợ, hoặc anh có vấn đề “trục trặc” về sức khoẻ.
Nhiều đêm, tôi phát hiện anh thủ dâm trong phòng mà không cần tới vợ, trước đó anh viện lý do bận công việc nên đã đòi ngủ riêng. Tôi thật sự không thể hiểu nổi lý do vì sao mà anh lại chán ghét đến tôi như thế? Chính vì lý do này nên tôi nghĩ đến khả năng anh có bồ ở bên ngoài nên mới bị như vậy, chứ với người bình thường vẫn có ham muốn tại sao lại khá hờ hững với vợ ở nhà. Xin nói thêm rằng trước đó “chuyện ấy” của chúng tôi khá hoà hợp. Hơn nữa, tôi lại được trời phú cho “nhan sắc” được coi là khá khẩm hơn nhiều so với các bạn đồng trang lứa.
Qua nhiều thông tin từ bạn bè, đồng nghiệp cũng như kiểm tra điện thoại của chồng, tôi phát hiện anh có rất nhiều bồ nhí trong những lần đi công tác, thậm chí đi công tác chỉ là cái cớ để anh ấy gần gũi với các cô gái kia. Phát hiện ra điều này tôi thật sự có cảm giác ghê tởm chồng – người đã chung sống với tôi bao nhiêu năm nay mà có thể phản bội tôi và các con như thế. Vì rằng khi ở nhà anh ta luôn tỏ ra mình là một người đàn ông đúng mực, răn dạy con cái sống phải thế này thế kia…
Ảnh minh họa: Krasna.
Sau đó, thêm một lần nữa anh ấy đi công tác về, tôi kiếm cớ gần gũi để thử anh lần nữa. Anh thoái thác không được rồi nói với tôi rằng: “Cô hãy tìm một thằng trai gọi nào đó để phục vụ riêng cho cô”. Tôi như chết lặng lần nữa, tôi không nghĩ rằng một người có ăn học đàng hoàng như anh lại có thể nói những lời như thế. Tôi định nói với chồng rằng anh cũng đâu khác một trai gọi chuyên đi phục vụ bao nhiêu người khác. Nhưng tôi không dám nói, không dám phản kháng vì sợ anh sẽ đánh tôi, bởi chồng tôi vốn là người rất cục tính, anh sẽ đánh đập tôi không thương tiếc.
Nhiều lần anh đi công tác về với tâm trạng mệt mỏi, kiệt quệ do phải “phục vụ” cô bồ kia quá nhiều. Anh ấy kiếm cớ để gây sự và đánh đập tôi khi không vừa ý hay nói gì lỡ miệng. Anh ấy còn bảo rằng trong chuyến công tác nước ngoài sắp tới sẽ mua cho tôi “đồ giả” để đỡ phải làm phiền đến anh. Tôi thấy đau đớn thể xác thì ít mà bị khủng hoảng về tinh thần là phần nhiều.
Video đang HOT
Anh ấy còn nuôi hẳn một cô bồ ở trong miền Nam, họ quen biết với nhau từ hồi họ đi học ở nước ngoài. Chồng cô ấy bị tai nạn giao thông và chết từ năm ngoái nên gần đây anh ta thường xuyên viện lý do vào Nam công tác để gặp gỡ cô ta. Hơn nữa, anh ta không chỉ có mối quan hệ với cô này mà thậm chí nhiều lúc qua lại với cả những người người đàn bà khác.
Tôi biết rằng anh ấy còn giữ lại tôi chỉ là với mục đích để phục vụ gia đình, nuôi dạy con cái và chăm sóc bố mẹ già yếu của anh ở nhà. Giờ tôi cũng không biết phải làm sao nữa?
Ở khu nhà tôi cũng có những trường hợp chồng đi “chơi” gái nhiều quá, đến khi ốm đau bệnh tật trở về nhà anh ấy bị vợ con đay nghiến, không quan tâm, thậm chí còn bỏ mặc cho đến lúc chết. Trước đó, tôi không đồng tình với quan điểm của các bà vợ kia nhưng đến lúc này tôi thấy rất đồng cảm. Tôi sẽ ly hôn để có một cuộc sống thoải mái hơn hay iếp tục chịu đựng cuộc sống hiện tại để rồi biết trước tương lai mình không khác gì gia đình hàng xóm kia. Mong nhận được lời khuyên từ quý độc giả.
Theo Ngoisao
Chẳng lẽ anh dám ngoại tình trước mặt vợ con?
Cái chuyện ngoại tình trước nay tôi nghĩ nó chỉ xảy ra với người khác bởi chúng tôi đã cùng nhau trải qua biết bao vui buồn, sướng khổ...
Đó là một ngày tháng tám mưa dầm, trời se se lạnh và gió rất nhiều. Hôm đó tôi không ra cửa hàng vì cái chân đau lại giở chứng, sáng ngủ dậy đã thấy sưng to. Quang bảo tôi: "Thôi, em ở nhà, chân cẳng như vầy mà đi đâu?". Tất nhiên là tôi nghe lời anh.
Ở nhà một mình, tôi lại kiếm chuyện này, chuyện kia làm cho đỡ buồn. Xuống bếp thấy trong nhà sắp hết một số đồ, tôi ngần ngừ một chút rồi quyết định đi siêu thị sắm sửa một ít. Thay vì đi xe ôm, tôi gọi em gái đến chở đi.
Thường thì tôi hay đi siêu thị gần nhà, nhưng hôm đó Hoàng Mai, cô em tôi nổi hứng: "Tạnh mưa rồi, để em chở chị đi ăn sáng, uống cà phê xong rồi hãy quay về mua đồ". Tất nhiên là tôi đồng ý. Hoàng Mai chở tôi ra trung tâm thành phố, hai chị em vào một quán Âu trên đường Hàn Thuyên. Cô em tôi có sở thích sưu tầm địa chỉ những hàng quán để có dịp là chị em lại đi ăn với nhau.
Rủi cho tôi, hôm đó cái chân đau nên không thể lên lầu trong khi phòng bên dưới thì đã hết chỗ. Chúng tôi đành phải quay ra. Trong khi tôi chờ Hoàng Mai lấy xe thì một chiếc taxi đỗ xịch gần đó. Chỉ là tôi vô tình nhìn thấy chứ không phải cố ý muốn biết người trên xe là ai. Thật bất ngờ khi tôi nhận ra cái dáng quen thuộc của chồng mình. Đúng là Quang rồi. Anh ra trước và đưa tay đỡ một người phụ nữ trẻ. Anh choàng tay sau lưng người phụ nữ ấy khi họ đi vào quán.
"Chị hai, chị hai... Chị sao vậy?"- Hoàng Mai gọi giật giọng khi thấy tôi dứng chết trân. Tội giật mình: "À, không có gì. Em chở chị về cửa hàng một chút rồi hãy đi ăn. Nhanh lên đi". Cô em tôi thấy lạ nhưng cũng làm theo.
Chẳng lẽ chồng ngoại tình trước mặt vợ con? (ảnh minh họa)
Thấy tôi, cô nhân viên bán hàng vui vẻ chào. Tôi nhìn quanh rồi hỏi: "Anh Quang đâu em?". Cô bé nhanh nhảu: "Dạ, ảnh mới đi ăn sáng". "Đi một mình hay đi với ai?"- tôi lại hỏi. Cô bé trả lời: "Dạ, đi với anh Thắng". Thắng là nhân viên kỹ thuật của cửa hàng. Cả chủ và nhân viên kỹ thuật sao lại cùng đi ăn một lúc như vậy? Lỡ có khách đến mua hàng thì sao?
Tôi chưa kịp thắc mắc thì đã thấy cậu nhân viên kỹ thuật xuất hiện. Tôi hỏi liền: "Anh Quang đâu em?". "Dạ, em không biết"- Thắng chào tôi và trả lời ngay. Vẻ lúng túng hiện rõ trên mặt cô nhân viên bán hàng. Tôi bực mình: "Sao em nói anh Quang đi với Thắng?". Cô bé cúi mặt: "Dạ, em thấy vắng cả hai nên nói đại".
Tôi không biết phải làm gì nên ngồi thừ ra đó. Hoàng Mai đã nghi ngờ nên hỏi tôi: "Có chuyện gì với anh hai vậy chị?". Tôi lắc đầu: "Không có gì. Thôi, mình đi ăn sáng. Chị còn phải mua đồ rồi về nấu cơm cho mấy đứa nhỏ".
Tôi bị tai nạn đã hơn 1 năm. Cái chân phải mổ đi, mổ lại mấy lần. Hơn 1 năm qua, mọi chuyện bên ngoài một mình Quang lo liệu. Tôi ở nhà dưỡng bệnh, lúc nào khỏe thì phụ cơm nước với cô giúp việc, nhưng những ngày khỏe cũng chẳng có nhiều. Khoảng 2 tháng trở lại đây, tôi đòi ra cửa hàng để phụ Quang trông coi chuyện mua bán. Anh miễn cưỡng đồng ý nhưng lúc nào thấy tôi mệt là bắt về nghỉ liền. Tôi tưởng chồng tôi thương vợ nên mới như vậy, đâu ngờ anh đã có ý khác.
Hôm đó buồn quá tôi mới nói chuyện với thằng con lớn. Tôi bảo con: "Mẹ bệnh như vầy, có khi nào ba có người khác bên ngoài không?". Nó trả lời mà không nhìn thẳng mặt tôi: "Không có chuyện đó đâu. Ba thương mẹ nhất trên đời mà".
Nhìn thái độ của con, nỗi nghi ngờ càng lớn lên trong tôi. "Con biết chuyện gì rồi phải không? Nói cho mẹ nghe đi"- tôi lay mạnh vai con. Nhưng nó vẫn lắc đầu dù nhìn vào mắt con, tôi biết nó đang giấu mình điều gì đó.
Tôi đành phải tự mình đi tìm sự thật. Tôi bắt đầu chú ý giờ giấc, thói quen của chồng. Tôi để ý cả quần áo, đầu tóc, cách ăn mặc của anh. Chồng tôi vẫn chỉn chu như tính anh từ trước tới giờ. Tôi không thấy có gì khác lạ. Chỉ duy nhất một lần, anh làm cho tôi nghi ngờ khi đã vào phòng tắm rồi lại quấn khăn chạy ra. Anh để quên điện thoại trên bàn ăn và tôi đang dọn dẹp trong bếp.
Tôi nghi ngờ là bởi trước nay Quang không bao giờ có những hành vi tương tự. Anh vốn rất khó tính. Bé út của tôi năm nay mới 8 tuổi, có những hôm cháu tắm xong không mặc quần áo mà quấn khăn chạy ra là bị ba mắng. Ấy vậy mà bây giờ chính Quang lại làm điều đó khiến tôi thấy bất thường.
Càng nghĩ, tôi càng thấy đầu đau như búa bổ. Vậy là chồng ngoại tình trước mặt vợ, chẳng nghĩ gì đến tình cảm vợ chồng gắn bó gần 20 năm qua... (ảnh minh họa)
Cuối cùng thì mọi chuyện cũng bại lộ. Người tiết lộ cho tôi chính là cô nhân viên bán hàng. Tôi nghe Quang kể cô bé lấy trộm tiền, gian dối sổ sách kế toán nên anh đã đuổi việc. Thế nhưng sự thật hình như không phải như vậy nên con bé ấm ức gọi điện cho tôi. Nó bảo vì Quang lấy một lúc 2 chiếc Iphone để cho hai mẹ con người phụ nữ kia nhưng lâu quá không đưa tiền để nó vô sổ nên nó nhắc.
Hôm đó có mặt người phụ nữ kia, cô ta đã mắng con bé sa sả: "Tiền của ông chủ chớ của gì mày mà mày nói? Tao không trả đó, mày làm gì tao?". Con bé cũng không vừa gì. Thế là hai bên cãi nhau như giặc tại cửa hàng. Cuối cùng Quang đuổi con bé. Nói gọi cho tôi, kể tường tận mọi chuyện: Quang đi đâu, làm gì, lấy cái gì cho bồ nhí; cô ta tên gì, ở đâu, làm nghề gì; những hôm tôi có mặt ở cửa hàng thì họ hẹn nhau ở đâu, lúc nào...
Tôi nghe xong mà choáng váng. Cái chuyện ngoại tình trước nay tôi nghĩ nó chỉ xảy ra với người khác chứ không bao giờ có trong ngôi nhà của mình bởi chúng tôi đã cùng nhau trải qua biết bao vui buồn, sướng khổ. Thế nhưng điều đau đớn cho tôi lúc này là tôi tin con bé hơn tin chồng mình. Cửa hàng điện thoại di động là tài sản hai vợ chồng tôi tích cóp gần 20 năm qua để gầy dựng. Không biết hơn 1 năm qua, khi tôi gặp nạn phải ở nhà dưỡng bệnh thì anh đã làm gì ở đó? Nếu Quang có người phụ nữ khác, không khéo, anh sẽ làm tiêu tan hết...
Càng nghĩ, tôi càng thấy đầu đau như búa bổ. Vậy là chồng ngoại tình trước mặt vợ, chẳng nghĩ gì đến tình cảm vợ chồng gắn bó gần 20 năm qua... Tôi phải làm sao để níu giữ gia đình, níu giữ hạnh phúc và giữ cho các con tôi không phải mất cha?
Theo Khampha
Em có cặp bồ với anh không? Trả lời đi để anh còn biết? Nếu như em chấp nhận làm bồ anh, anh sẽ yêu thương, chăm sóc em, cho em mọi thứ em muốn. Nhưng duy chỉ một điều, làm vợ anh thì không bao giờ? Đừng chửi anh là gã Sở Khanh, vô liêm sỉ. Bởi khi chúng ta quen nhau, anh biết, em vì anh có tiền...