Chồng cặp bồ đòi dọn ra ngoài ở
Tôi nhắn tin cho cô bồ của anh với những lời lẽ hơi nặng nề. Sau đó chồng về nhà mắng chửi tôi không tiếc lời và còn dọn đồ đi ra ngoài thuê nhà ở.
ảnh minh họa
Tôi và chồng quen biết từ những ngày đầu mới vào đại học, sau đó ra trường được khoảng 3 năm thì đám cưới, tính đến nay đã được 13 năm rồi, tính luôn thời gian quen biết thì được 20 năm. Thời gian sống chung chẳng có vấn đề gì xảy ra nhưng lần này thì thật sự tôi đang gặp phải một vấn đề rất lớn. Cách đây một tháng tôi đã phát hiện ra chồng qua lại với người phụ nữ khác, chị này đang sống cùng chồng con, thế mà chồng tôi và chị đã qua lại với nhau khá lâu, rất nhiều bạn bè đồng nghiệp của họ đều biết và nói cho tôi nghe.
Tôi đau đớn phát hiện chồng phản bội mình khi con vừa mới chào đời hơn hai tháng, tưởng mình gục ngã không thể gượng dậy mà chăm con được nữa. Nhưng rồi cứ phải tự an ủi, động viên mình cố gắng vượt qua để lo cho con. Tôi đã bỏ qua tất cả để níu giữ hạnh phúc cho gia đình và tương lai cho các con (chúng tôi có ba con). Trong một lần nóng giận tôi đã nhắn tin cho người đàn bà kia với những lời lẽ hơi nặng nề, tin chắc cô ta đã cho chồng tôi xem tin nhắn đó. Chồng về nhà mắng chửi tôi không tiếc lời và còn dọn đồ đi ra ngoài thuê nhà ở.
Tôi không đẹp, không giỏi nhưng cũng biết hai ngoại ngữ và có công việc ổn định với mức lương không đến nỗi thấp ở một công ty nước ngoài. Suốt 13 năm làm vợ tôi luôn hy sinh cho chồng con, chăm sóc anh đầy đủ từ miếng cơm manh áo. Vì có nhiều mối quen biết nên tôi cũng mở một công ty kinh doanh nhỏ ở nhà. Kể từ khi thu nhập của gia đình khá lên một tí, chồng tôi đã thay lòng đổi dạ. Thế mà vì một người đàn bà lẳng lơ, anh bỏ vợ con như vậy trong khi tôi vừa mới sinh thêm con.
Tôi đã tìm hiểu và biết nhà của người đàn bà kia ở đâu, chồng là ai, cơ quan nào và cả cấp trên của cô ấy nữa. Tôi phải làm gì để kéo chồng về với gia đình, có nên gặp chồng cô ấy để nói chuyện về mối quan hệ bất chính giữa vợ anh ta và chồng tôi không? Có nên cho cơ quan của cô ấy biết chuyện này không? Chồng tôi là người đàn ông sĩ diện, tôi cũng không muốn làm mất mặt anh nhưng giờ anh bảo việc tôi nhắn tin cho cô kia đã làm anh mất mặt với bạn bè, giờ đi đâu cũng bị bạn bè cười chê. Anh bảo cô kia đã đem tin nhắn mà tôi gửi cô ấy cho đồng nghiệp xem.
Video đang HOT
Tôi dám đảm bảo rằng cô ấy không dám cho ai biết chuyện tôi nhắn tin cảnh cáo, chứ đừng nói đến chuyện cho người khác xem cái tin nhắn đó. Bởi lẽ chuyện cô ấy quan hệ bất chính với chồng người khác có gì tốt đẹp mà dám kể. Mong nhận được những lời khuyên thật lòng từ mọi người cho chuyện này của tôi. Chân thành cám ơn.
Theo VNE
Tôi suýt vào viện tâm thần để trốn chạy cuộc hôn nhân khủng khiếp
Nếu như không có cái sự kiện ngày hôm ấy xảy ra thì có lẽ, tôi đã phải vào viện tâm thần để chạy trốn anh ta.
"Choang", "Rầm", "Bịch"... có lẽ là những thứ âm thanh quen thuộc trong gia đình tôi. Thường thì một ngày, kiểu gì cũng có từ hai đến ba trận ẩu đả trong ngôi nhà của tôi mà hầu hết, người gây ra là chồng tôi. Trái ngược với sự quan tâm dịu dàng khi chưa cưới, bây giờ tôi thấy chồng mình như đang biến thành một con quái vật.
Anh ta ghen một cách khủng khiếp. Tôi gần như không được nói chuyện với bất kỳ ai, kể cả phụ nữ. Cứ đúng 5 rưỡi chiều, tôi phải có mặt ở nhà, bất kể vì lý do gì mà vượt quá giờ giới nghiêm thì kiểu gì, anh ta cũng lôi tôi ra "tẩn" một trận. Bao giờ anh ta cũng đay nghiến tôi bằng những câu như: "Cô đi với thằng nào mà giờ mới về?", "Cô lại hú hí với thằng nào?", "Đồ đàn bà lẳng lơ. Tôi cấm cô nói chuyện với bất kỳ ai"...
Cuộc sống sau khi kết hôn của tôi chẳng khác nào địa ngục. Trước khi cưới, ai cũng bảo tôi sướng, có người yêu chăm sóc, quan tâm 24/24. Hồi đó tôi cũng thấy thế thật. Trong khi bạn tôi không ít lần phải ngồi khóc thầm vì người yêu vô tâm thì tôi khi nào cũng cười hạnh phúc vì có người yêu bên cạnh.
Chồng hành hạ tôi suốt ngày vi ghen tuông vô độ (Ảnh minh họa)
Nhưng hiện tại, tôi chỉ muốn anh ta biến mất. Cưới nhau mới 1 năm mà số ngày bình yên của tôi quá ít ỏi. Không ngày nào anh ta lại không lôi tôi ra hành hạ. Lúc đầu chỉ là túm tóc, tát, sau đó, anh ta không ngần ngại đẩy tôi xuống sàn, dùng chân đá vào mạng sườn tôi.
Nhưng có phải như thế là kết thúc đâu, mỗi lần hành hạ tôi xong, anh ta lại bế tôi vào phòng ngủ đòi "yêu". Tôi giống như một con búp bê để anh ta thỏa mãn thú tính của mình. Nếu tôi chống cự, kiểu gì anh ta cũng bảo tôi đã ăn nằm với thằng khác nên về nhà chán chồng. Xong đâu đấy, anh ta lại ôm ấp, xin lỗi rồi lấy thuốc bôi vào vết thương cho tôi.
Tôi sút hơn 10kg sau 1 năm kết hôn. Đến nỗi, tôi cũng không đủ sức để giữ được đứa con của mình. Chồng tôi lại đay nghiến, bảo do hồi xưa tôi "chơi bời" nhiều quá nên mới thành ra như thế. Anh ta đâu biết rằng, khi tôi có mang được 3 tuần, anh ta đã lôi tôi ra đánh đập chỉ vì tôi mở cửa cho anh hàng xóm sang hái mấy quả khế.
Tôi đã viết đơn ly hôn mấy lần nhưng bất thành. Mỗi lần như thế, anh ta ôm chân tôi khóc lóc, hứa sẽ sửa đổi tính nết. Anh ta bảo rằng, tất cả cũng do anh ta yêu tôi quá. Ngoài giờ đi làm, hầu hết thời gian anh ta đều ở nhà để quản tôi, đến nỗi, điện thoại của tôi anh ta cũng cài định vị. Tôi thấy mình giống như một tù nhân bị giam lỏng. Đã nhiều lần tôi đắn đo suy nghĩ, hay là mình giả điên để vào viện tâm thần? Chắc chỉ có cách đó mới khiến anh ta từ bỏ ý định hành hạ vợ mà thôi.
Tôi nhiều lần muốn vào viện tâm thần để trốn chạy cuộc hôn nhân khủng khiếp này (Ảnh minh họa)
Sống cùng anh ta, chứng kiến cảnh khóc cười, tra tấn dã man hằng ngày, tôi thấy tâm lý của mình ngày càng có vấn đề. Có hôm đang ngủ, tôi tỉnh dậy hét váng nhà rồi khóc lóc cả đêm. Tính tình tôi cũng trở nên cáu bẳn. Tôi không tiếp xúc với ai, bạn bè tôi gần như cắt đứt liên lạc. Chồng tôi cũng không cho tôi sắm sửa áo quần.
Đến một ngày, khi anh ta đang cầm cái chày giã cua đuổi đánh tôi vì hôm qua, thiết bị định vị báo tôi đang ở khách sạn. Tôi đã thanh minh rằng, mình chỉ đi đặt phòng cho bạn nhưng anh ta không tin. Trong đầu tôi lúc đó chỉ lóe lên một ý nghĩ, thà tôi vào bệnh viện nằm còn sướng hơn là phải sống với ông chồng ghen tuông đến mức bệnh hoạn này. Thế là tôi tự đập đầu mình vào cạnh bàn, máu chảy lênh láng.
Sau khi tôi vào bệnh viện cấp cứu thì cả gia đình tôi đến. Anh trai tôi đích thân "tẩn" cho chồng tôi một trận và không cho anh ta vào thăm tôi. Ngay sau khi tôi ra viện, gia đình tôi cũng kiên quyết bắt tôi ly dị.
Cũng may là cuối cùng, tôi cũng được giải thoát (Ảnh minh họa)
Tôi đã phải gặp bác sỹ tâm lý để trị liệu suốt 6 tháng sau đó. Theo lời bác sỹ, cũng may là tôi được điều trị kịp thời không thì sẽ phải vào viện tâm thần thật chứ chẳng phải đùa. Những vết thương tâm lý do anh ta gây ra cho tôi cộng với cơ thể suy nhược đã khiến cho tôi rơi vào tình trạng bất ổn trầm trọng.
Sau thời gian dài điều trị, hiện giờ cơ thể của tôi đã hồi phục. Tôi đã đi làm lại và có các mối quan hệ của mình. Tuy nhiên, tôi không hề có ý định tái hôn, bởi quá khứ kinh khủng vẫn còn khiến tôi khiếp sợ.
Theo Tapchiphunu
Bi kịch của anh bỏ vợ gặp chị chán chồng Tôi đã nghĩ rằng thôi thì chấp nhận cái kiếp "rổ rá cạp lại", quan trọng là hạnh phúc... Quanh đi quẩn lại, những mối quan hệ phức tạp mang tên tình ái luôn khiến cho người ta đau đầu. Tôi cay đắng nhận ra rằng cuộc đời mình tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, ở nhà chán chồng đến tận cổ...