Chồng cầm tờ đơn l.y hô.n trên tay và cười cay đắng, để tôi ra đi với một nửa tài sản
Ngày anh mất, tôi đến viếng thì bị người nhà anh đuổi đi và x.ỉ v.ả thậm tệ. Tôi cũng hiểu, vợ chồng với nhau nhưng tôi đã không trọn tình trọn nghĩa với anh.
Ngày ấy l.y hô.n xong tôi có một khoản vốn không nhỏ, nhưng giờ đây số tiề.n đó đã bốc hơi nhanh chóng. (Ảnh minh họa)
Tôi l.y hô.n chồng cũ cách đây 4 năm, đó là khoảng thời gian tồi tệ nhất cuộc đời anh. Đến bây giờ tôi vẫn không thể quên được hình ảnh anh chăm sóc tôi những lúc tôi ốm sốt. Mùa đông trời nhiều muỗi, tôi ngồi ghế soạn bài còn anh thì ngồi dưới sàn lạnh lúi húi đuổi muỗi cho tôi.
Nói đến đây có thể một số người nghĩ rằng anh không kiếm ra tiề.n. Nhưng hoàn toàn không phải như vậy, trước khi đổ bệnh anh kiếm được rất nhiều tiề.n. Mức lương giáo viên của tôi làm sao có thể mua những thứ đồ hiệu đắt đỏ. Nhưng ngày ấy tôi là một trong những cô giáo ăn mặc sành điệu nhất trường. Tôi không có gì phải phàn nàn về chồng hay mối quan hệ của chúng tôi cả.
Người xưa thường nói không sai, được chồng thì mất nhà chồng. Nhà chồng tôi ai cũng đều quá quắt, xét nét tôi từng chút một. Vì con trai của họ làm ra nhiều tiề.n nên suốt ngày vòi vĩnh đủ thứ. Khi thì mua mảnh đất, lúc lại đầu tư cái này cái khác. Phận con dâu tôi cũng không dám ngăn chồng, nhưng thú thực lúc ấy tôi rất ghét bố mẹ anh và luôn xem họ là cái gai trong mắt.
Tôi còn nhớ anh cầm tờ đơn l.y hô.n trên tay và cười cay đắng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ngày ấy nhà tôi đang yên ổn thì đột nhiên anh đổ bệnh nặng. Khi phát hiện thì cơ hội sống sót của anh gần như bằng 0. Tôi cũng rất buồn và khủng hoảng. Nhưng lúc ấy cái mà tôi sợ đó là tài sản khi chồng mất đi. Vợ chồng tôi mới lấy nhau vài năm nên chuyện con cái còn chưa tính đến, nếu anh qua đời có lẽ tôi sẽ trắng tay vì mẹ chồng tôi là người phụ nữ chẳng phải vừa.
Hôm ấy trong một lần về nhà bất ngờ, tôi thấy anh đang bàn bạc với luật sư riêng về di chúc. Tôi đã sốc khi biết tài sản mà anh để lại cho tôi ít hơn rất nhiều so với bố mẹ của anh. Những ngày sau đó tôi liên tục sống trong sợ hãi, tôi sợ không có được cuộc sống lụa là như lúc anh còn sống.
Không hiểu sao lúc anh đang phải chống chọi với bệnh tật tôi lại chỉ nghĩ đến tài sản và đã làm một điều không thể dung thứ như thế. Tôi đã xin anh l.y hô.n. Tôi còn nhớ anh cầm tờ đơn l.y hô.n trên tay và cười cay đắng. Tôi ra đi với một nửa tài sản và mặc dù cảm thấy cắn rứt lương tâm nhưng khi đó đồng tiề.n đã làm lóa mắt tôi.
Ngày anh mất, tôi đến viếng thì bị người nhà anh đuổi đi và x.ỉ v.ả thậm tệ. Tôi cũng hiểu, vợ chồng với nhau nhưng tôi đã không trọn tình trọn nghĩa với anh. Bây giờ nhìn lại tôi thấy mình thật đáng khin.h b.ỉ.
Rồi tôi tái hôn, người kết hôn cùng tôi không phải ai khác chính là bạn thân của chồng cũ. Trong khi tất cả mọi người đều quay lưng lại với tôi thì chỉ có mình anh là thông cảm cho phận người phụ nữ không may lỡ dở như tôi. Ở bên nhau lâu như thế, tôi có tình cảm với anh lúc nào không hay biết. Nhưng đám cưới của chúng tôi đìu hiu lắm vì cả bạn bè tôi và anh đều chẳng có ai đến dự.
Cưới nhau được một năm tôi mới phát hiện chồng mình là kẻ ăn chơi phách lối. Tiề.n của tôi giấu ở chỗ nào anh cũng tìm đủ mọi cách để lấy. Sổ tiết kiệm, đất đai đều bị anh đem ra cầm cố để chi trả cho những cuộc mua vui xa xỉ.
Ngày ấy l.y hô.n xong tôi có một khoản vốn không nhỏ, nhưng giờ đây số tiề.n đó đã bốc hơi nhanh chóng. Hôm qua tôi bắt gặp chồng đang đi liêu xiêu bên một cô gái khác, họ quấn quýt lấy nhau trông rất tình cảm. Tức quá tôi đã xông vào mắng anh ta. Tưởng sẽ tỉnh rượu ai ngờ anh ta xúc phạm tôi ngay giữa chốn đông người: “Loại đàn bà như cô không có tư cách đán.h tôi. Chồng sắp chế.t còn l.y hô.n để giữ tài sản thì cô cũng không bằng tôi đâu”.
Tôi xấu hổ quá nên chạy về nhà khóc. Tôi ân hận quá, một phút nông nổi tôi đã bỏ rơi người chồng hết mực yêu thương để đến bây giờ những gì tôi nhận lại cay đắng thế này đây. Cái giá mà tôi phải trả tại sao lại quá đắt thế này?
Theo Afamily
Vợ cay đắng nói với chồng: "Có người vừa gọi điện báo con trai anh bị sốt cao cả đêm qua đấy"
Ngọc tìm mãi mà không thấy gì khả nghi, cho đến khi thấy một bức ảnh Dương chụp chung cùng một cô gái trẻ và một cậu con trai khoảng hai tuổ.i, lớn hơn con gái của mình. Ngọc sững sờ, buông người xuống giường. Bàng hoàng, sửng sốt, nhưng lạ là cô không thể khóc được.
Dương làm việc trong một công ty của nước ngoài có trụ sở tại Hà Nội. Nhưng sau khi cưới, công ty của Dương trúng một gói thầu lớn trong Sài Gòn và anh bị điều vào làm giám sát công trình trong đấy. Vì vậy, dù không muốn, nhưng vợ chồng Ngọc vẫn phải chia đôi, động viên nhau cùng cố gắng vượt qua khoảng cách và đợi ngày bên nhau trọn vẹn hơn. Ngọc chấp nhận sống ở Hà Nội một mình những ngày trong tuần, đến sáng thứ Bảy lại đón Dương ra.
Dương là một người đàn ông chín chắn, lớn hơn Ngọc đến 5 tuổ.i nên lúc nào cũng rất biết cách khiến Ngọc an tâm khi ở bên. Hai ngày một tuần gần gũi nhau, lúc nào anh cũng vứt hết điện thoại và mọi liên hệ với thế giới bên ngoài. Rồi tận dụng khoảng thời gian quý giá ấy để đưa Ngọc đi khắp các phố xá của thủ đô để lượn lờ, ăn uống và hẹn hò. Thật sự với Ngọc như thế là quá chừng hạnh phúc, ngầm hiểu rằng chồng luôn đối xử trọn vẹn bên cạnh mình.
Ảnh minh họa
Khoảng hơn một năm sau đám cưới, Ngọc có tin vui. Và khi cô công chúa nhỏ ra đời, Dương lui về với hai mẹ con thường xuyên hơn trước. Có những khi anh xin nghỉ thêm một buổi chiều thứ sáu để bay ra Hà Nội, và quyến luyến không nỡ rời xa con. Những lúc như thế, Ngọc thật sự không cầm được nước mắt. Cô lúc nào cũng bàn với chồng về việc chuyển công ty, ra hẳn ngoài Hà Nội sống cùng mẹ con.
Nhưng Dương lại bảo công việc của anh đang tốt, anh không muốn bỏ đi cơ hội thăng tiến lên chức cao hơn. Và nếu chuyển ra Bắc thì chưa chắc anh đã có thể đảm bảo cuộc sống tốt cho cả nhà. Dù Ngọc khăng khăng rằng vợ chồng cùng cố gắng, với khả năng của hai người thì mọi chuyện sẽ ổn. Cô không ham tiề.n bạc giàu sang, chỉ cần gia đình quây quần bình yên bên nhau là đủ. Cô cũng chán lắm cảnh vợ xa chồng, con xa bố rồi. Nhưng Dương vẫn không đồng ý.
Dương vẫn chia đều thời gian của mình cho hai miền Tổ quốc. Ngọc không làm thế nào khác được. Đành chấp nhận vậy. Nhưng cuộc đời trớ trêu thay, cô phát hiện ra chồng mình có người khác khi chồng vô tình bỏ quên điện thoại trong túi quần, vứt tạm trên giường lúc đi tắm. Ngọc bất chợt thấy cuộc gọi đến từ số lạ, vừa cầm điện thoại lên, định bụng bảo với người gọi là chồng mình đang bận đi tắm. Thì chưa kịp nói gì, phía đầu bên kia đã nói trong gấp gáp: "Anh ơi, con sốt cao lắm, cả đêm qua không hạ, hơn 39 độ lận. Anh vào đây với con được không?"
Ngọc choáng váng, đán.h rơi điện thoại xuống giường. Cô không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Cứ ngỡ người phụ nữ ấy gọi nhầm, Ngọc im lặng cúp máy rồi lần tìm trong điện thoại chồng xem có gì khác không. Trước đây, cô chưa bao giờ lần mò điện thoại của chồng, một phần vì tin tưởng anh, một phần vì không muốn trở thành một người phụ nữ tọc mạch chuyện riêng của chồng.
Ngọc tìm mãi mà không thấy gì khả nghi, cho đến khi thấy một bức ảnh Dương chụp chung cùng một cô gái trẻ và một cậu con trai khoảng hai tuổ.i, lớn hơn con gái của mình. Ngọc sững sờ, buông người xuống giường. Bàng hoàng, sửng sốt, nhưng lạ là cô không thể khóc được. Cô đang không biết phải làm gì nữa thì Dương bước ra.
Ảnh minh họa
Nhìn dáng vẻ của vợ, Dương hỏi xem có chuyện gì. Ngọc im lặng, đưa cho chồng tấm hình trong điện thoại, cay đắng nói với anh: "Có người vừa gọi điện báo con trai anh sốt cao cả đêm qua đấy" Dương bối rối, biết là không thể chối cãi nữa, liền ngồi xuống lay lay vai Ngọc, xin cô tha thứ.
Dương kể một lần trước khi cưới Ngọc, anh đi liên hoan, uống rượu say và không làm chủ được mình nên đã qua đêm với cô nhân viên cùng công ty. Sau đó bị bắt vạ, anh buộc lòng phải tiếp tục qua lại với cô ấy để không ảnh hưởng đến công việc của mình. Anh thuyết phục cô ấy nghỉ việc ở công ty và nhận chu cấp của anh. Không lâu sau thì cô ấy có bầu, và anh thực sự không thể thoát ra khỏi mối quan hệ ấy nữa. Mẹ con cô ấy tìm vào tận trong miền Nam để sống gần anh.
Dương thề với Ngọc, phía bên kia chỉ là nghĩa vụ, còn mẹ con Ngọc mới là tổ ấm, là tình yêu đích thực của anh. Anh còn nói nhiều nữa, mà càng nói Ngọc lại càng thấy giống giọng điệu của một gã Sở Khanh hơn. Cô muốn cào cấu, muốn xé nát cái bộ mặt đểu cáng của chồng mình ra. Nhưng nghĩ, làm vậy cũng chẳng giải quyết được gì. Khi chẳng còn gì cho cô nữa đâu, hạnh phúc, ước vọng, tương lai... đã tan vỡ hết cả.
Cô thấy mình thật sự quá ngu ngốc, khờ dại nên mới ra nông nỗi này. Cô muốn l.y hô.n ngay lập tức với người chồng t.ệ bạ.c. Biết là đau thương đến mấy rồi cũng vượt qua được, nhưng còn con gái cô thì sao? Khi nó thực sự cần có bố!
Theo PNVN
Từ nước ngoài trở về, tôi xó.t x.a nhận ra mình đã mất tất cả Tôi điếng người, đoàn tụ còn chưa được vài tiếng với chồng con mà tôi đã gặp 2 cú sốc liên tiếp. Vậy là tôi mất tất cả, tôi không ngờ khi trở về mình lại trắng tay thế này. (Ảnh minh họa) Bao năm lăn lộn ở nơi xa, tôi không ngờ tất cả những gì mình làm đều là vô nghĩa....