Chồng cấm không được lì xì trẻ hàng xóm
Đoán được ý vợ vì thấy tôi chuẩn bị khá nhiều tiền đổi ngân hàng, chồng đã dặn trước, năm nay chỉ đưa cho 3 triệu tiền mừng tuổi.
Nghĩ lại cái Tết năm ngoái chồng tôi vẫn hằn học, khó chịu, thi thoảng lại lẩm bẩm chuyện vợ con hoang phí. Chồng ước chừng cả Tết phải tiêu hết hơn chục triệu tiền mừng tuổi, mà toàn mừng tuổi chỗ linh tinh, chưa nói tới bố mẹ hai bên nội ngoại. Thế nên, chồng bức xúc lắm, cái cục tức ấy cứ mỗi khi Tết đến xuân về là lại cuộn lên, khó tả.
Nhà vợ đông người, năm nào khi về ăn Tết chồng cũng thấy ái ngại vì phải mất quá nhiều tiền mừng tuổi, nhất là tụi trẻ con. Mà họ hàng anh chị em thì đã đông, lại còn cả trẻ con hàng xóm. Hễ có ai sang là vợ mừng tuổi. Thế là chồng tỏ thái độ ra mặt, khó chịu lắm vì xót của.
Năm nay, dù Tết chưa tới nhưng chồng đã phải dặn trước vợ không được mừng tuổi người đâu đâu, toàn trẻ con hàng xóm sang xin tiền. Mà mỗi đứa tầm 5 chục là đã kha khá. Trẻ con thấy tiền là chúng xúm lại đòi mừng tuổi chứ có biết gì đâu. Mà mình có mừng tuổi thì bố mẹ chúng cũng không biết tiền từ đâu mà có.
Video đang HOT
Chồng xưa nay nổi tiếng kĩ tính, biết căn ke chi tiêu nhưng tôi cũng không nghĩ chồng lại để ý kĩ cái chuyện tôi mừng tuổi mấy đứa trẻ con hàng xóm. Thật tình, nhiều lúc nghĩ lại cũng thấy mình có hơi phung phí, nhưng biết làm sao bây giờ vì cả năm mới có một cái Tết, mà mình ở xa về lại không cho các cháu được vài đồng thì thật là bẽ mặt. Cái chuyện mừng tuổi Tết năm nào chả đau đầu, nhưng đau mà vẫn phải làm và làm cho thật tốt để thiên hạ, hàng xóm không xì xèo về vợ chồng tôi.
Năm nay, dù Tết chưa tới nhưng chồng đã phải dặn trước vợ không được mừng tuổi người đâu đâu. (ảnh minh họa)
Tôi là phụ nữ, tất nhiên việc chi tiêu trong gia đình tôi phải lo, tiền nong sinh hoạt bao nhiêu tôi cũng phải tính toán đủ cả. Đâu phải cứ có tiền là mang đi phung phí, vả lại chúng tôi cũng đâu phải giàu có gì. Nhưng đúng là, thời đại này, không mừng tuổi được mấy đứa trẻ con 5 chục thì quá ít ỏi. Mấy ai còn mừng tuổi vài nghìn nữa.
Không phải mình sĩ diện nhưng sống ở đâu phải theo đó, sống ở xã hội nào phải tuân theo &’luật’ của xã hội đó. Thế nên, việc mừng tuổi cũng phải có &’luật’ để không làm mất mặt gia đình. Nhưng cũng vì cái chuyện mừng tuổi mà năm nào vợ chồng cũng cãi vã. Năm ngoái vì tôi vung tay mà chồng về giận mấy ngày Tết, không buồn nói chuyện gì. Lẽ ra là nên rút kinh nghiệm cho năm nay, nhưng thời buổi kinh tết thị trường, đồng tiền mất giá, không thể cứ dùng mức mừng tuổi năm ngoái mà áp vào được, phải hơn chứ.
Chắc đoán được ý vợ vì thấy tôi chuẩn bị khá nhiều tiền đổi ngân hàng, chồng đã dặn trước, năm nay chỉ đưa cho 3 triệu tiền mừng tuổi, chủ động mà chi tiêu, còn nếu quá tay thì cũng chẳng có mà dùng. Tôi chỉ lo chồng lại giận vài ngày nữa nên cũng tính tới chuyện hạn chế những mối quan hệ không cần thiết. Thế nhưng, 3 triệu thì ít quá, không biết sẽ làm thế nào. Không mua mặt cho bố mẹ thì lại bị hàng xóm cười chê, đó là chưa kể tới những chuyện phát sinh khác. Nhưng lần này chồng đã quyết giữ tiền rồi, tôi có cố cũng khó mà làm được.
Theo Eva
Tết của gái ế
32 tuổi chưa người yêu, người ta gọi tôi là gái ế. Thế nhưng, chẳng ai muốn nói tới việc này đầu năm.
Cứ mỗi dịp Tết đến xuân về, người người xốn xang chờ đón năm mới đến thì lòng tôi lại càng buồn vô hạn. Chưa năm nào tôi thấy mùa xuân đẹp vì cảm giác cô đơn trống trải chứ tràn ngập trong lòng tôi. Người ta hân hoan chờ đón năm mới, chỉ có riêng tôi sợ cái gọi là Tết.
Nào thì quần áo, nào thì đồ trang điểm, nào thì làm tóc, tất cả những thứ ấy người ta đều đua nhau chuẩn bị với giá cắt cổ. Nhưng dù có cắt cổ cũng phải chịu vì Tết đến nơi rồi, không nhanh chân thì qua Tết. Mà Tết là dịp người ta được thể hiện cùng nhau nhất, được phô trương, được vui chơi và làm đẹp hết mình. Lẽ ra, tôi cũng nên làm như vậy, nhưng tôi lại tự khéo mình trong phòng tối, tự sống cô lập, sợ cái không khí náo nhiệt ngoài kia. Người ta cứ vui thỏa thích, cứ cười thỏa thích, mặc người ta. Còn tôi vẫn cứ một mình.
Tôi sợ nhìn thấy ai đó tay trong tay đi dạo phố, quàng khăn cho nhau. Rồi sợ họ vô tình liếc nhìn thấy tôi đang nhìn trộm họ. Những lúc ấy, chắc cảm giác trống trải cô đơn tràn ngập. Tôi sợ những buổi tối sum vầy, không phải vì không muốn có Tết mà bởi tôi sợ phải đối diện với thực tế, 32 tuổi còn chưa có người yêu. Rồi người ta sẽ hỏi tôi, hoặc có người biết ý thì ái ngại nhắc tới chuyện chồng con. Nhưng bản thân tôi tự hiểu và chỉ thấy mặc cảm trong lòng.
Tôi sợ nhìn thấy ai đó tay trong tay đi dạo phố, quàng khăn cho nhau. Rồi sợ họ vô tình liếc nhìn thấy tôi đang nhìn trộm họ. (ảnh minh họa)
32 tuổi chưa người yêu, người ta gọi tôi là gái ế. Thế nhưng, chẳng ai muốn nói tới việc này đầu năm. Bố mẹ cũng không giục nhưng nhìn khuôn mặt buồn và ánh mắt của mẹ, tôi hiểu, mẹ đang lo lắng cho đứa con gái như tôi.
Tôi sợ phải gặp mặt bạn bè dù có muốn lắm lắm cũng không dám đi. Sợ người ta tay dắt tay díu, con cái đề huề, chồng con đủ cả, chỉ riêng mình tôi. Sẽ mệt mỏi lắm với những câu hỏi tại sao? Biết được tại sao thì thật là dễ dàng quá. Vì tôi không hiểu, sao duyên không tới, hoặc ứ tới rồi lại đi. Tôi cũng đâu phải cô gái khó tính gì, đâu phải người không xinh xắn, đâu phải thất nghiệp không công ăn việc làm. Tôi cũng không kén chọn quá như người ta nói, chỉ là để quên mối tình đầu, tôi đã mất 3 năm đau khổ. Và tới khi tôi nhận ra, mình cần mở lòng thì đã là lúc muộn mằn so với bạn bè.
Giờ thì tôi là người cô đơn nếu không muốn nói là gái ế. Tôi cũng mong lắm một tấm chồng, một người yêu thương tôi thật lòng nhưng khó quá. Tôi ngại giao lưu, tiếp xúc với tất cả mọi người vì sợ người ta hỏi tuổi tác và chuyện gia đình của tôi. Giờ tôi phải làm sao bây giờ. Hay cứ ra đường phố kia, hòa mình vào dòng đời, mặc kệ cho mọi thứ đến đâu thì đến?
Theo Eva
Nỗi sợ ngày Tết của những người tuổi "băm" Thêm một cái Tết, các cô nàng, anh chàng "ế" lại thở dài ngao ngán: Đợt này về quê, lại rát tai với các cụ!. Hình thức không tệ, công việc ổn định cũng chẳng phải thuộc dạng "kén cá chọn canh" nhưng hiện nay, nhiều người bước qua tuổi 30 vẫn trong tình trạng phòng không. Thêm một cái Tết, các cô...