Chồng cài định vị theo dõi vợ và cái kết đắng
Tôi hoang mang, không hiểu vì sao, cứ mỗi lần nhắc tới chuyện con cái, vợ tôi lại có tâm trạng không thoải mái.
Ngày chuyển về cơ quan mới làm việc, khi đó tôi 28 tuổi, là một thanh niên đẹp trai, có năng lực nên tôi được bố trí vào chức vụ Giám đốc truyền thông. Khi đó, nhiều người trầm trồ ngưỡng mộ khen tôi trẻ tuổi, tài cao. Nhiều cô gái trong cơ quan tôi thấy vậy, họ ngỏ ý hẹn hò, nhưng tôi không có ấn tượng với ai.
Có lẽ, người mà tôi để ý nhất sau 2 tháng làm việc là Hiên, một cô gái quê hiền lành, ít nói. Hiên không giống như những cô gái khác, cô ta luôn có khoảng cách với tôi, dù tôi là sếp của cô ấy. Nhiều lần, đi liên hoan cơ quan, ngồi cạnh nhau, nhưng cô ta vẫn dửng dưng, trong khi những cô gái khác luôn săn đón tôi.
Tò mò về cô gái này, lại “ghét thái độ” của cô ta nên tôi đã cân nhắc cô ta làm trợ lý cho tôi. Chẳng ngờ, cô ta là cô gái hoạt bát, có năng lực thật. Không ít lần cô ta khiến tôi nể phục. Rồi một dạo Hiên xin nghỉ 1 tháng về quê, khi đó, tôi nhận thấy mình có tình cảm với cô ấy.
Thời gian qua tôi đã quá bận rộn không có thời gian quan tâm đến vợ mình (Ảnh minh họa).
Khi Hiên đi làm trở lại, tôi đã ngỏ lời yêu, cô ấy từ chối tôi một cách phũ phàng. Phải mất tới 1 năm theo đuổi nhiệt tình, cô ấy mới yêu tôi. Và hơn một năm sau đó, Hiên chuyển sang cơ quan mới làm, cùng thời điểm đó chúng tôi cưới nhau.
Sau hôn nhân, Hiên trở thành người vợ tốt, đảm đang. Cô ấy cũng rất được lòng gia đình chồng, nên cuộc hôn nhân của chúng tôi ngày càng bền chặt. Xin nói thêm chúng tôi cưới nhau hơn 2 năm mà vẫn chưa có con, chính điều đó, khiến vợ tôi ngày càng ủ rũ.
Video đang HOT
Khi bố mẹ tôi thúc giục đi khám, tôi bàn với cô ấy ra nước ngoài một chuyến, cô ấy một mực từ chối bảo cứ từ từ. Tôi hoang mang, không hiểu vì sao, cứ mỗi lần nhắc tới chuyện con cái, vợ tôi lại có tâm trạng không thoải mái. Tôi cứ nghĩ hay do tôi quá bận rộn công việc, không có thời gian cho cô ấy nên cô ấy buồn.
Từ hôm đó, để vợ vui, tôi thường xuyên đi làm về sớm, nhưng rồi tôi phát hiện vợ tôi thường vắng nhà đột xuất, có những hôm cô ấy đi tới 8-9h tối mới về. Tôi hỏi, vợ tôi bảo cô ấy than: “cuối năm em bận lắm, anh đừng hỏi em nhiều”.
Chưa kể, thời gian gần đây, chuyện chăn gối của vợ chồng tôi cũng trục trặc khi vợ tôi liên tục lảng tránh chồng. Tính tôi vốn nhạy cảm, có chút đa nghi nên tôi nghĩ vợ mình có người khác. Vì bận, không có thời gian, nên tôi âm thầm cài định vị theo dõi vợ.
Từ hôm đó, tôi phát hiện cứ vào thứ 2 và thứ 4, vợ tôi thường đi về một địa điểm đó là một con ngõ nhỏ ở Hoàng Mai. Nghi vợ hẹn với nhân tình ở đó, nên tôi đã đi theo để làm cho ra nhẽ.
Rồi một hôm, tôi quyết định nghỉ để đi theo vợ mình và tôi phát hiện một chuyện tày đình, có lẽ tôi nằm mơ cũng không thể tin được. Vợ tôi bị u nang buồng trứng, cô ấy đang cố gắng theo một thầy lang chuyên bốc thuốc tiêu u để điều trị triệt để.
Tối hôm đó, vợ chồng tôi đã nói chuyện với nhau rất lâu, vợ tôi khóc và xin lỗi tôi vì đã giấu chuyện tày đình như thế. Cô ấy nói, vì bố mẹ tôi hay lo nên cô ấy không muốn ai biết chuyện cả. Và cô ấy không muốn phẫu thuật vì sợ ảnh hưởng tới việc sinh con sau này nên tạm thời cứ theo Đông y để điều trị.
Sau hôm đó, tôi đem chuyện nói với bố mẹ tôi, ông bà khuyên vợ chòng tôi nên đến Bệnh viện uy tín để điều trị, và vợ tôi đã đồng ý. Tới nay, bác sĩ nói do phát hiện sớm nên kết quả điều trị của vợ tôi rất khả quan.
Sau những gì xảy ra, tôi thương vợ mình nhiều lắm. Tôi hờn trách bản thân chỉ tham công tiếc việc mà đã không quan tâm vợ mình. Tôi đã tự mình rút ra một bài học, tiền bạc nhiều cũng chẳng để làm gì, quan trọng là cách chúng ta đối xử với nhau.
Theo Tintuc
Cái kết đắng cho cuộc tình 'tham bát, bỏ mâm'
Trước hội đồng xét tuyển tôi ngỡ ngàng đến muốn xỉu vì giám đốc của công ty này chính là Phượng, người đã yêu tôi, đã nuôi tôi suốt những năm tôi học đại học mà bị tôi phụ tình vì tôi nghĩ Phượng không bao giờ đủ tiền cho giấc mơ giàu sang của tôi.
ảnh minh họa
Phượng vừa học giỏi, vừa hiền lành nhất lớp tôi, suốt 3 năm cấp III Phượng hoàn thành xuất sắc vai trò lớp trưởng của mình. Thế nhưng Phượng không hề xinh đẹp như người ta hay gọi "phái đẹp" mà ngược lại được cả lớp bầu chọn là "chuẩn men" nhất trong số bọn con gái của khối.
Còn tôi thì cũng vào dạng điển trai nhưng về học lực tôi lại là đứa luôn làm cô chủ nhiệm đau đầu vì kém cả văn lẫn toán. Để đảm bảo chỉ tiêu thi tốt nghiệp lớp 12 và thi đại học của trường cô giáo chủ nhiệm phân công Phượng kèm tôi cả hai môn "khó gặm" đó. Nhiều lần Phượng phát khóc vì tôi lười học, giảng trước quên sau, có hôm vì không muốn nghe Phượng lặp đi, lặp lại những công thức khô cứng của môn toán mà tôi trêu Phượng là "cái đầu học vấn của mày tao cho điểm 10, còn nhan sắc chỉ đáng 5 điểm cùng với một dấu trừ dài bằng từ nhà tao tới nhà mày..." làm Phượng tự ái nghỉ mất mấy buổi không thèm đến nhà để kèm tôi học nữa.
Thế rồi sau khi tốt nghiệp lớp 12, Phượng thi đỗ vào trường kinh tế với thành tích là thủ khoa, còn tôi đủ điểm vào trường đại học mở. Học hết năm thứ nhất, tôi nhận được điện thoại của Phượng hẹn đến nhà Phượng dự buổi liên hoan tiễn Phượng đi du học nước ngoài. Thì ra với thành tích học tập nổi trội, Phượng đã có được học bổng toàn phần ở một nước cách đây nửa vòng trái đất.
Ngày cùng bạn bè đưa Phượng ra sân bay, nhìn Phượng mắt đỏ hoe tôi cũng thấy lòng mình chùng xuống, rồi bất ngờ trước khi vào phòng đợi, Phượng dúi vào tay tôi một mảnh giấy bảo khi về nhà hẵng đọc. Thì ra Phượng yêu tôi, Phượng muốn tôi chờ Phượng: "chỉ 4 năm thôi, không dài đâu, nếu được hãy chờ Phượng nhé...".
Cũng chưa định "kết" với Phượng vì ở trường tôi học nhiều em xinh lắm, nhưng rồi gia đình tôi gặp biến cố, bố mẹ tôi bị vỡ nợ do thua lỗ trong kinh doanh, nếu không nhờ những đồng tiền do Phượng tranh thủ đi làm thêm ngoài giờ học ở xứ người gửi về giúp tôi thì có lẽ tôi sẽ không bao giờ cầm nổi tấm bằng tốt nghiệp.
Ngày đón Phượng trở về, tôi thật sự thất vọng khi thấy ngoài hai vali quần áo, Phượng còn mang về một thùng giấy to đầy sách chuyên ngành của Phượng. Tôi thất vọng vì cứ nghĩ Phượng mang tiền về như một số lưu học sinh kiếm được việc làm thêm ở ngoài.
Tình cảm sau 4 năm đợi chờ nhanh chóng kết thúc khi gần 1 năm sau tôi vẫn thấy Phượng mang xấp hồ sơ chạy đôn, chạy đáo đi tìm việc, trong khi đó may mắn lại mỉm cười với tôi ngay lúc tôi chán chỗ làm cũ lương thấp, tương lai mù mịt, tôi được bà chủ của một công ty chuyên tổ chức sự kiện nhận vào làm. Sau khi xem qua đơn xin việc, hồ sơ cá nhân và kết quả học tập của tôi, bà chủ sang trọng, tuổi chắc gần 30 dành cho tôi một cái nhìn "xuyên thấu" làm tôi có cảm giác thật khó tả...
Qua anh em đồng nghiệp tôi biết bà chủ đã tổ chức sinh nhật lần thứ 36 của mình, bà là người tự do vì li hôn với chồng được 4 năm nay, con trai của hai người đã 12 tuổi, hiện đang ở cùng bố.
Tôi là nhân viên mới nhưng xem ra bà chủ ưu ái khi luôn cho tôi đi cùng bà đến những nơi tiệc tùng hay kí hợp đồng làm ăn với đối tác. Biết tôi mê tiền, cần tiền bà chủ khéo léo khi thì lấy cớ nhân ngày sinh nhật của tôi, khi thì lại mừng cho công ty kí được hợp đồng béo bở, bà kín đáo đưa cho tôi một số tiền không nhỏ so với lương hàng tháng tôi nhận được.
Loá mắt trước tiền, cộng với sự mơn trớn, dẫn dắt của bà chủ cô đơn, tôi đã thành người tình mẫn cán phục vụ bà bất kể ngày hay đêm miễn là túi tôi lúc nào cũng rủng rỉnh. Chuyện tôi bán thân cho bà chủ ngày càng lan rộng, tôi bị mọi người trong công ty xa lánh, khinh bỉ.
Thế rồi sau 5 năm bồ bịch, ăn chơi, bà chủ đã không giữ được công ty của mình do nợ nần, do nhiều công ty lớn hơn cạnh tranh, dành mối. Công ty giải thể đồng nghĩa với việc tôi phải tự đi tìm việc vì bà chủ không đủ sức bao cho tôi nữa.
Cầm hồ sơ xin việc lang thang khắp thành phố, tình cờ tôi đọc được tin có một công ty lớn cần tuyển người tiêu chuẩn phù hợp với tôi. Trước hội đồng xét tuyển tôi ngỡ ngàng đến muốn xỉu vì giám đốc của công ty này chính là Phượng, người đã yêu tôi, đã nuôi tôi suốt những năm tôi học đại học mà bị tôi phụ tình vì tôi nghĩ Phượng không bao giờ đủ tiền cho giấc mơ giàu sang của tôi.
Theo VNE
Vợ ngã ngửa khi đọc thư tình mùi mẫn chồng khô khan viết cho bồ nhí Khuê tức giận muốn xé nát lá thư nhưng cô đã kịp ngăn mình lại, bởi cô đã nảy ra một ý tưởng hay ho hơn thế. Hôn nhân giữa Khuê và Dũng đã kéo dài 3 năm. Khuê luôn nghĩ rằng chồng mình một người khô khan, không biết tán tỉnh gái là gì. Cứ đến những ngày như Quốc tế Phụ...