Chồng bỏ ra khách sạn ở “dằn mặt” vợ ki bo, bẩn tính
Để đóng góp với bạn vài cốc bia, tôi phải vận dụng đủ thứ mưu mẹo để “biển lận” một ít tiền. Và đôi khi bị vợ phát hiện, cô ta chửi tôi không ra gì, bù lu bù loa tố cáo với mọi người là tôi chỉ biết ăn tiêu cho sướng thân, tôi lừa dối…
Trước mặt bạn bè đang chờ tiệc sinh nhật tôi, mụ vợ tôi bảo uống bia với lạc rang và mấy cái nem chua được rồi, gọi món nhậu làm gì vừa tốn tiền vừa béo bụng.
Thực sự thì tôi không thể chịu nổi vợ mình nữa. Giờ này cô ta đang gào khóc, đang gọi điện cho cả bố mẹ cô ta lẫn bố mẹ tôi để tố cáo tôi, để các cụ gọi điện lôi tôi về nhà mắng mỏ. Nhưng tôi không về. Tôi sẽ ở khách sạn mấy ngày để khỏi phải nhìn cái mặt đáng ghét đó, và để cho cô ta tiếc tiền cho biết thân.
Video đang HOT
Vợ tôi tính rẩt tiết kiệm, nhưng càng có tuổi thì cái tính tiết kiệm đó càng phát triển thành ki bo đến mức bệnh hoạn. Giờ kinh tế chẳng đến nỗi như ngày xưa, nhưng cô ta vẫn đày đọa chồng con với những bữa ăn không thể rẻ tiền và thiếu chất hơn, những tiện nghi sinh hoạt không thể thiếu thốn tồi tàn hơn. Kể cả những lúc được thưởng hay có khoản tiền “từ trên trời rơi xuống”, cũng không có chuyện vợ tôi chi tiêu xông xênh hơn một chút, tổ chức cho gia đình một bữa ăn tươi hay đi du lịch.
Dĩ nhiên là ví tiền của tôi bị kiểm soát triệt để. Dĩ nhiên là tôi chẳng bao giờ được mời khách hay chiêu đãi bạn bè. Để đóng góp với bạn vài cốc bia (chả nhẽ uống không của người ta mãi, chả nhẽ không bao giờ tham gia?), tôi phải vận dụng đủ thứ mưu mẹo để “biển lận” một ít tiền. Và đôi khi bị vợ phát hiện, cô ta chửi tôi không ra gì, bù lu bù loa tố cáo với mọi người là tôi chỉ biết ăn tiêu cho sướng thân, tôi lừa dối…
Những lần về quê thăm bố mẹ chồng, cô ấy mua những món quà thảm hại đến mức người dân quê cũng chẳng mua cho bố mẹ chồng thứ đó, khiến tôi không biết giấu mặt vào đâu cho hết ngượng. Đến cả bố mẹ đẻ cô ta, cô ta cũng chả mua cái gì ra hồn, và khiến tôi mang tiếng là thằng rể keo kiệt.
Vừa rồi sinh nhật tôi. Đám bạn thân từ sáng đã gọi điện hẹn tối đi uống bia để chúc mừng sinh nhật. Biết chuyện đó, vợ tôi cũng đòi tham gia “cho vui”, thực ra là để kiểm soát sự chi tiêu của tôi. Và bữa bia đó, hễ tôi hay bạn tôi gọi gì là vợ tôi gạt phắt đi. Cô ấy bảo thôi ăn cái đấy béo, nặng bụng, rồi kết luận chỉ cần uống vài cốc bia với lạc rang, nem chua là vui lắm rồi. Bạn bè đều biết tính ki của vợ tôi nên tôi nhục nhã không kể xiết. Tệ hơn nữa, lúc thanh toán, các bạn đòi trả tiền, tôi không cho thì cô ta vội vàng cám ơn ngay, bảo cứ để các anh ấy trả coi như quà sinh nhật, vài cốc bia đáng bao nhiêu.
Không nhịn nổi, tôi đã quát mắng cô ta một trận ngay giữa quán. Cô ta khóc lóc ầm ĩ, mắng chửi, kể tội tôi. Từ hôm đó đến nay, tôi không về nhà, dù cô ta ra sức gây sức ép. Cô ta đã làm tôi mất hết danh dự. Tôi cho dù không thể vì chuyện này mà ly dị được thì cũng phải để cô ta trả giá một chút. Việc biết chồng ở khách sạn giá 300.000 đồng một đêm đối với cô ta là một nỗi đau xót khủng khiếp rồi.
An Trí
Theo Tiền Phong
Tìm người bạn tâm sự và chia sẻ cuộc sống
Tôi 27 tuổi, sinh ra ở Đăk Lăk, hiện làm kế toán nội bộ cho một khách sạn ở TP HCM. Tôi là chị cả trong một gia đình 3 chị em, ba mẹ đều ở quê.
Tôi ở Sài Gòn cũng khá lâu nhưng chưa từng yêu ai hay có ý định tìm hiểu ai. Ngoại hình không đẹp nhưng cũng không quá xấu. Tính tình thẳng thắn, ghét những thành kiến hẹp hòi, chăm chỉ, thích lắng nghe nhưng lại ít chia sẻ mọi thứ với ba mẹ. Tôi không có nhiều mối quan hệ xã hội và cũng thấy không cần thiết phải xây dựng nhiều mối quan hệ như vậy. Tôi sống khép kín từ nhỏ vì sinh ra hơi khác biệt về ngoại hình lẫn phát triển tâm lý so với bạn bè nơi tôi sống.
Ngoài giờ làm, tôi học tiếng Anh, xem phim và cực thích đọc tiểu thuyết. Dù cộc tính nhưng tôi cũng thích lãng mạn, có điều không thể hiện ra bên ngoài. Tôi đã bắt đầu suy nghĩ về việc độc thân cho tới cuối đời nhưng gần đây cảm hứng câu chuyện trong tiểu thuyết của H. Murakami, tôi thích có một người bạn tâm sự và chia sẻ câu chuyện cuộc sống của mình. Tôi không có tiêu chuẩn gì về người bạn tâm sự của mình cả, nam hay nữ đều được, chỉ cần bạn ấy có thể lắng nghe và tôn trọng sự khác biệt giữa mỗi con người.
Theo vnexpress.net
Chồng hung hăng đòi đánh vợ để ra oai với bồ, trước bàn dân thiên hạ, vợ chìa ra một tập giấy khiến anh sợ xanh mắt mèo và thay đổi trong chớp mắt Thấy tôi không chủ động rời đi, anh ta hung hăng định đánh vợ. Nhưng chưa kịp động tay thì tôi rút trong túi ra một tập tài liệu. Sau khi đưa cho chồng, tôi cười khẩy: "Anh tưởng cô ta ngây thơ à? Anh bị lừa rồi. Tự mình xem đi". Là một người từng trải qua nỗi đau bị phản bội,...