Chồng bỏ nhà đi 8 năm, tôi ở vậy chăm mẹ chồng rồi khi đọc được lá thư đó mới biết sự thật
Khi biết được lý do vì sao chồng bỏ đi, tôi đã thực sự điếng người, tủi thân cho chính mình vì những năm tháng vô nghĩa chờ đợi.
Chồng tôi bỏ nhà đi nhiều năm không lí do (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng kết hôn năm 2000 và có một cô con gái đáng yêu vào năm 2002. Sau khi có con, chồng tôi lên thành phố làm việc như bao người khác ở quê. Nhưng rồi, anh ấy bỗng nhiên mất tích không lâu sau đó và không về nhà trong 8 năm.
Chồng tôi biến mất, để lại mẹ già yếu, không thể làm việc và đứa con gái cho tôi chăm sóc. Thậm chí, việc ăn uống và giặt quần áo của mẹ cũng đến tay tôi trong suốt từng đó năm. Tôi thực sự ghen tỵ với những người phụ nữ quanh làng. Họ được chồng yêu thương, gửi tiền về mỗi tháng, gọi điện hỏi thăm.
Sau vài năm bật vô âm tín, chồng tôi cũng có gửi thư về nhà. Ngày đó, điện thoại di động chưa phổ biến nên mỗi lần nhận được thư của anh, gia đình tôi vui như Tết. Nhưng những lá thư đến không đều. Nội chung chủ yếu là:’Anh đang làm việc rất chăm chỉ, em cố gắng chăm sóc mẹ thật chu đáo nhé’. Mỗi lần anh ấy gửi thư về đều có kèm theo một khoản tiền. Dù không nhiều nhưng cũng giúp cuộc sống của tôi đôi phần.
Sau 8 năm, tôi chẳng nghĩ đến việc chồng mình sẽ quay trở lại nữa. Tôi cũng được họ hàng, hàng xóm và những người thân khuyên rằng nên về nhà bố mẹ mình sống. Họ nói tôi đã phải chịu đựng quá nhiều rồi. Tôi cũng có báo với cảnh sát về trường hợp của chồng tôi để nhờ họ tìm anh ấy. Nhưng chẳng có tác dụng.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
8 năm qua đi, tôi đã luôn chờ đợi chồng mình. Khi mẹ chồng qua đời, tôi quyết định cùng con gái về nhà mẹ đẻ sinh sống. Nhưng rồi trong khi dọn đồ đạc, tôi thấy một bức thư viết tay mà anh ấy gửi cho mẹ chồng. Lá thư này tôi chưa bao giờ được đọc trước đó. Nội dung trong đó là một cú sốc lớn với tôi.
Nội dung bức thư anh ấy gửi cho mẹ đại ý rằng anh ấy khi ra thành phố đã có tình cảm với một người phụ nữ khác. Cô ta có gia cảnh khá tốt. Chồng tôi không dám nói với người phụ nữ đó rằng mình đã có vợ và con gái ở nhà. Anh ấy dặn mẹ giữ kín chuyện này, chờ khi tôi không chịu được nữa và bỏ đi, anh ấy sẽ đón mẹ lên thành phố để ở.
(Ảnh minh họa)
Tôi thực sự như chết lặng khi đọc xong bức thư. Thì ra tôi đã bị lừa. Tôi đã chăm sóc mẹ già của anh ấy trong quãng thời gian dài như một đứa ngốc. Tôi được nhiều người trong làng khen về sự thủ tiết của mình. Nhưng điều đó tất cả chỉ là lời nói gió bay. Tôi thực sự căm thù người đàn ông mà mình từng gọi là chồng này.
Theo Ngoisao.vn
Bạn nhất định sẽ khóc khi đọc lá thư này!
Hãy nắm thật chặt bàn tay của người bạn yêu thương, nói với người ấy bạn yêu thương người ấy nhiều đến thế nào, vì biết đâu ngày mai sẽ không đến...
ảnh minh họa
Lá thư cuối cùng của người lái xe tải
Một lần trên xa lộ, tôi thấy một nhóm cảnh sát hoàng gia Canada và vài người công nhân đang tháo gỡ phần còn lại của một chiếc xe tải bị mắc kẹt bên vách đá. Tôi đậu xe lại, nhập vào nhóm tài xế xe tải đang lặng lẽ quan sát đội công nhân.
Một cảnh sát bước lại chỗ chúng tôi chậm rãi nói: "Rất tiếc, người tài xế đã chết khi chúng tôi phát hiện ra anh ta. Có lẽ anh ấy bị lạc tay lái trong lúc trời có bão tuyết hai ngày trước đây. Thật khó để nhận ra người bị nạn nếu chúng tôi không may mắn thấy ánh nắng phản chiếu từ kính chiếu hậu". Viên cảnh sát lắc đầu buồn bã, rút trong túi áo khoác một lá thư: "Đây này, các anh nên đọc cái này. Tôi đoán anh ấy đã sống được khoảng hai giờ trước khi chết vì lạnh".
Tôi chưa bao giờ thấy cảnh sát khóc. Tôi nghĩ họ đã thấy quá nhiều cái chết và chứng kiến nhiều cảnh tượng hãi hùng nên họ không còn cảm giác gì trước những việc tương tự. Nhưng viên cảnh sát ấy đã lau nước mắt và đưa tôi lá thư. Đọc thư, tôi cũng như những người tài xế khác, không nói lời nào, chỉ lặng lẽ giấu những giọt nước mắt, trở về xe của mình.
Những từ ngữ trong thư như nung cháy tôi. Và sau nhiều năm, nó vẫn còn khắc sâu trong trí nhớ, như thể tôi đang cầm nó trước mặt. Tôi muốn lá thư đó với bạn, bạn bè của bạn và gia đình của họ.
Thư của Bill, tháng 12 năm 2000
"Vợ yêu quý của anh,
Đây là lá thư mà không người đàn ông nào muốn viết. Nhưng anh cũng đủ may mắn khi có một ít thời gian nói lên những gì anh đã quên nói nhiều lần trước đây.
Anh yêu em, em yêu ạ. Em đã từng nói đùa rằng anh yêu chiếc xe tải còn hơn cả yêu em bởi vì anh dành nhiều thời gian cho nó quá! Anh yêu cái khối sắt này vì nó cần cho chúng ta. Nó chứng kiến anh vượt qua những nơi khó khăn, những giờ khó nhọc. Anh đã có thể luôn kỳ vọng vào nó trên những chuyến hàng xa và nó luôn mau chóng giúp anh hoàn thành công việc. Nó không bao giờ làm anh thất vọng. Nhưng em có biết rằng anh yêu em cũng bởi những lý do đó. Em cũng đã chứng kiến anh vượt qua những thời khắc khó khăn.
Anh nhớ anh đã than phiền về chiếc xe cũ kỹ vậy mà anh không nhớ em cũng từng than thở khi mệt mỏi trở về nhà. Anh quá lo nghĩ đến những rắc rối của mình đến nỗi không nghĩ gì đến em. Anh nghĩ về những thứ em đã phải từ bỏ vì anh: quần áo, du lịch, tiệc tùng, bạn bè... Em đã không bao giờ trách móc và vì lý do nào đó anh đã không bao giờ nhớ cám ơn em. Khi anh ngồi uống cà phê với bạn bè, anh luôn nói về chiếc xe và những khoảng tiền sửa chữa nó. Anh nghĩ anh đã quên mất em là người bạn đời của anh.
Sự hy sinh và phấn đấu của em cũng nhiều như việc anh cố gắng để có được một chiếc xe mới. Anh rất hãnh diện về chiếc xe này và anh cũng rất hãnh diện về em. Nhưng anh chưa bao giờ nói với em điều đó. Anh cho đó là điều dĩ nhiên em đã biết. Nhưng nếu anh dành nhiều thời gian với em thay vì để chùi rửa, lau bóng chiếc xe thì anh đã có thể nói những lời thật lòng mình với em.
Nhiều năm tháng qua, trong những lần rong ruổi trên đường, anh biết những lời cầu nguyện của em luôn theo anh. Nhưng lần này những lời đó không đủ. Anh đang đau quá. Anh đang trên chặng đường cuối cùng. Và anh muốn nói lên những điều mà lẽ ra anh phải nói nhiều lần trước đây. Những điều bị lãng quên vì anh quá quan tâm đến chiếc xe và công việc.
Anh đang nghĩ đến những ngày kỷ niệm của hai đứa hay ngày sinh nhật đã bỏ lỡ, cả những vở kịch, những trận đấu hockey của các con mà em phải tham dự một mình vì anh đang đâu đó trên đường. Anh đang nghĩ về những đêm em cô đơn và nghĩ đến anh đang ở đâu, công việc như thế nào. Anh đang nghĩ về những lúc anh muốn gọi cho em chỉ để nói lời chúc ngủ ngon nhưng vì lý do gì đó lại tiếp tục chạy xe. Anh nghĩ về những giây phút thanh thản, yên lành khi nghĩ đến em cùng các con. Những bữa cơm gia đình em dành nhiều thời gian để chuẩn bị và tìm nhiều lý do để giải thích với các con vì sao anh không ăn cùng. (Vì anh đang bận thay dầu cho xe, anh đang bận sửa xe, anh đang ngủ vì buổi sáng anh phải đi sớm,...). Luôn luôn có một lý do nào đó! Khi chúng ta lấy nhau, em không biết thay bóng đèn, nhưng chỉ hai năm sau em đã có thể sửa lò sưởi những khi trời bão trong khi anh đang chờ dở hàng ở Florida.
Anh đã phạm nhiều sai lầm trong đời nhưng nếu nói anh chỉ có một lần quyết định đúng, anh nghĩ đó là khi anh hỏi cưới em.
Cơ thể anh đang đau. Nhưng tim anh thì đau hơn nhiều. Em không có mặt lúc anh ra đi, lần đầu tiên từ khi chúng ta có nhau. Anh thật sự thấy cô đơn và sợ hãi. Anh cần em nhiều lắm và anh biết đã quá trễ rồi. Anh nghĩ thật là tức cười, bây giờ tình yêu của anh thì đang ở xa anh ngàn dặm còn khối sắt vô tri đã sai khiến cuộc sống của anh nhiều năm nay thì đang ở đây. Nhưng anh cảm thấy em đang ở cạnh. Anh có thể cảm nhận tình yêu của em, trông thấy khuôn mặt em. Em đẹp lắm, có biết không? Anh nghĩ gần đây anh không nói với em điều đó dù em vẫn rất xinh đẹp.
Hãy nói với các con rằng anh yêu chúng rất nhiều. Anh sợ phải ra đi quá nhưng giờ phút đó đã đến rồi em yêu ạ. Anh yêu em rất nhiều. Hãy nhớ chăm sóc bản thân và luôn nhớ rằng anh đã yêu em nhiều hơn bất cứ cái gì trên đời. Anh chỉ quên không nói với em điều đó mà thôi.
Anh yêu em!
Bill."
Cuộc sống vốn không theo ý mình, đừng bỏ lỡ cơ hội nói những lời yêu thương, quan tâm chăm sóc những người bên cạnh, vì có thể một lúc nào đó, dù bạn có muốn nói hay làm điều gì đó cũng không kịp nữa rồi.
Theo Phunutoday
Một lá thư - một tấm lòng Quê tôi có một cô gái nọ được sinh ra trong một gia đình mà cả bà ngoại lẫn mẹ cô ta đều là những người đàn bà nổi tiếng không chính chuyên. Vì cả hai thế hệ đều sinh ra những đứa con hoang. Bản thân cô gái có một lý lịch quá ư tai tiếng. Năm 18 tuổi, cô ngủ với...