Chồng bỏ mặc vợ vượt cạn 1 mình để về nhà chăm thú cưng
Đưa em vào viện xong, chồng bỗng nhiên giật mình: “Chết cha, anh quên đổ thức ăn cho Bella rồi. Chắc em cũng chưa sinh ngay, anh tranh thủ chạy về nhà tí”.
Đọc những dòng này của em, có lẽ nhiều người cười và bảo em dở hơi cám hấp, ghen với ai không ghen lại đi ghen với con chó. Nhưng quả thật em tủi thân vô cùng.
Em yêu chồng được một năm thì cưới. Lúc yêu, em cũng biết anh ấy cuồng chó, thích chó. Nhưng lúc đó thì em thấy anh ấy đáng yêu, con Bella của anh ấy cũng đáng yêu. Em nghĩ người biết yêu thương động vật là người có lòng nhân ái, cũng sẽ biết yêu thương, quan tâm đến vợ con. Em nào có ngờ sau này, anh ấy chỉ thương cún của anh ấy thôi, còn mẹ con em thì chẳng là gì trong mắt anh ấy cả.
Buổi sáng đầu tiên sau đêm tân hôn, trong tưởng tượng của em thì sẽ rất lãng mạn, tình cảm. Sáng ra em dậy sớm, nấu bữa sáng đầu tiên cho chồng. Tưởng sẽ nhận được lời cảm ơn cùng chiếc hôn tình cảm từ phía chồng. Nào ngờ, vừa rời giường là anh ấy phi thẳng ra chơi với chó. Anh ấy cứ thế đùa nghịch cùng nó, để mặc em ngồi với hai bát phở đang trương phềnh lên.
Em yêu chồng được một năm thì cưới. Lúc yêu, em cũng biết anh ấy cuồng chó, thích chó. Nhưng lúc đó thì em thấy anh ấy đáng yêu, con Bella của anh ấy cũng đáng yêu
Trước khi đi làm, anh ấy chẳng bao giờ quên chào Bella của anh ấy, xoa đầu, vuốt ve nó, thủ thỉ: “Em ở nhà ngoan nhé, tối anh về”. Trong khi vợ thì chẳng bao giờ ngó ngàng luôn, chẳng chào hỏi gì, cũng chẳng được một câu thông báo “Anh đi đây” mà cứ thế xông ra khỏi nhà.
Trên Facebook của anh ấy, ảnh avatar là hình chồng em hôn hít con Bella. Anh cover cũng là ảnh anh ấy ôm ấp con cún, lại còn có thêm dòng chữ đáng ghét: “Vợ có thể không có, nhưng chó nhất định phải có một con”.
Anh ấy còn quá đáng tới mức gọi chó là em yêu, là vợ. Chồng em bảo: “Bella là vợ của anh trước cả em. Nó là vợ cả đấy, em chỉ là vợ hai”. Em giận dỗi thì anh ấy cười hề hề: “Vợ cả thua vợ lẽ, em yên tâm em lúc nào cũng hơn Bella”, hoặc không thì mắng em: “Điên sao đi ghen tỵ với một con chó”.
Không ghen tỵ sao được khi mà anh ấy lúc nào cũng chỉ nhớ đến con cún. Chồng em chưa bao giờ tặng em món đồ trang sức nào, nhưng vòng cổ, dây da cho chó thì thay liên tục. Việc nhà toàn đùn đẩy cho vợ nhưng chăm chó thì vô cùng tỉ mẩn. Quần áo của nó, anh thay giặt liên tục, suốt ngày ôm lấy nó chải lông, cắt móng.
Có lần, em còn nghe lén được chồng nói chuyện với bạn: “Chó chẳng bao giờ cãi mình, còn vợ thì lúc nào cũng lèo nhèo lắm lời. Chó cả đời trung thành với mình, còn vợ thì chưa biết được. Có khi cắm sừng lên đầu mình lúc nào chẳng hay. Bởi vậy nên yêu chó hơn yêu vợ là đúng”.
Đợt đó em tức tối đầy vơi, tính ly dị luôn cái loại chồng thần kinh này cho nhẹ nợ. Mọi người phải xúm vào can em mới ngậm bồ hòn làm ngọt.
Mẹ chồng bảo em: “Đừng chấp với thằng dở hơi làm gì!”. Mẹ đẻ thì khuyên: “Thà nó yêu chó còn hơn yêu con nào ngoài đường, cặp bồ cặp bịch”. Em cũng muốn nghĩ như thế cho nhẹ lòng, nhưng thực sự nhiều lúc ức chế không thể tả.
Tháng rồi em mới sinh em bé. Nhớ lại ngày lâm bồn mà nước mắt em chỉ chực trào ra. Hôm đó em đau bụng sinh, vào nhập viện. Lúc đó bà nội, bà ngoại chưa kịp vào, chỉ có hai vợ chồng loay hoay.
Video đang HOT
Đưa em vào viện xong, chồng em bỗng nhiên giật mình: “Chết cha, anh quên đổ thức ăn cho Bella rồi. Chắc em cũng chưa sinh ngay, anh tranh thủ chạy về nhà tí”. Chưa kịp để em nói gì, chồng đã chạy vụt về. Chẳng hiểu cái “một tí” trong định nghĩa của anh ấy dài bao lâu. Chỉ biết hôm đó em đã phải một mình vượt cạn trong uất ức.
Sinh con xong, tròn một tuần em dỗi, không thèm nói chuyện cùng chồng. Chồng cũng chẳng thèm dỗ, mọi người hỏi thì hề hề bảo em bị mắc chứng dở hơi sau sinh.
Em vừa sinh xong, đau đớn cả về thể xác, cả về tinh thần. Em buồn chồng lắm nhưng toàn phải nghĩ tới con, tự nhủ cố gắng vui tươi vì con, tránh để trầm cảm sau sinh thì chỉ mình khổ, con khổ, chứ chồng thì vẫn hạnh phúc cùng con chó của lão ấy.
Ừ thì cứ coi như vợ chẳng là gì đi, nhưng đến con ruột của mình mà anh cũng coi không bằng con chó của anh ấy nữa thì em không chịu nổi.
Hàng ngày anh vẫn chăm sóc con cún, cưng nựng nó, hầu hạ nó đi tiểu tiện, đại tiện. Dọn phân cho chó thì chẳng thấy kêu ca một lời, nhưng vợ bảo thay bỉm cho con thì làm như tận thế. Nhìn cái dáng nhăn nhó, bịt mồm bịt mũi của chồng mà em chỉ muốn xông ra đập cho mấy phát.
Người ta cứ nói đàn ông yêu con, quý con, nhưng mà chồng em chỉ quý mỗi con chó của anh ấy thôi. Đi làm về vẫn vồ vập lấy con chó trước tiên rồi mới hỏi đến con mình. Em ghét lắm, toàn lấy cớ người toàn lông chó không cho đụng vào con. Thích chó thế thì đi mà sống một mình với nó, lấy vợ làm gì để làm khổ em?
Ừ thì cứ coi như vợ chẳng là gì đi, nhưng đến con ruột của mình mà anh cũng coi không bằng con chó của anh ấy nữa thì em không chịu nổi
Hôm nay chồng em đi công tác. Vừa rồi gọi điện về, câu đầu tiên là hỏi em: “Em cho Bella ăn chưa?”. Em tức điên người, cụp máy luôn. Lão ấy gọi điện lại liên tục, em tắt luôn máy. Đấy, đi xa chẳng thấy hỏi vợ con thế nào, mở miệng ra là hỏi con chó.
Em ghét người ghét lây cả chó, không thèm ra ngoài cho nó ăn. Của nợ ấy đói, tru tréo sủa ầm ĩ làm em điếc hết cả tai. Điên thế không biết chẳng lẽ lại tranh thủ lúc chồng không có nhà tống cổ nó đi cho bõ tức?
Em chẳng hy vọng thay đổi được lão chồng yêu chó đến hâm dở của em. Nói thật em cũng làm đủ mọi trò rồi, giận dỗi có, dọa dẫm có, nhắc nhở nhẹ nhàng có, nghiêm túc nói chuyện có. Nhưng anh toàn bỏ ngoài tai, thậm chí nói em ích kỷ, chuyện bé xé ra to, còn bảo suốt ngày suy diễn.
Em nói anh ấy chọn đi, một là mẹ con em, hai là con chó. Anh ấy trợn mắt mắng em “Đừng có điên nữa!” rồi lại ra ôm ấp, dính lấy con chó.
Mọi người xung quanh em có vẻ chán nghe em than thở rồi. Hình như ai cũng nghĩ chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, chẳng đáng để em kêu ca hay sao ấy. Có chị nào có cùng cảnh ngộ với em thì tâm sự, chia sẻ cùng cho em bớt buồn. Em chán chồng, chán cái cuộc đời này quá!
Theo VNE
Án tử thần của cô dâu bất hạnh
Họ là cặp vợ chồng còn son trẻ hoàn toàn có khả năng sinh những đứa con xinh đẹp. Nhưng họ đã phải cùng nhau quên đi niềm mơ ước ấy. Bởi hạnh phúc hiện tại mà họ có được đang là một hạnh phúc nằm trong lưỡi hái của tử thần.
Án tử thần của cô dâu bất hạnh
Đêm tân hôn, thấy anh khác lạ quá, cứ ngồi nhìn em khóc mãi. Em cứ tưởng anh ấy khóc vì hạnh phúc, không ngờ câu trả lời của anh ấy cho em lại là một nhát dao chí mạng. Anh ấy nói, vừa nhận được kết quả xét nghiệm từ bệnh viện, họ báo anh ấy bị HIV. Cũng vì tin tưởng sẽ cưới nhau, lại xa nhau một thời gian khá lâu nên khi anh ấy từ nước ngoài trở về, em đã cho anh ấy hưởng trước đêm tân hôn.
Cả đêm em ngồi như chết lặng, đến sáng hai vợ chồng nhìn nhau không biết nói gì thêm. Thôi thì số phận đã an bài, giờ có chết thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì. Lúc ấy, điều đầu tiên em nghĩ đến là bố mẹ, phải làm sao để bố mẹ sống không mang tiếng. Em không được chết, không được bỏ chồng và không được để điều bí mật kia lộ ra.
Trong cuộc tư vấn qua điện thoại về việc có nên sinh con khi người mẹ đã bị nhiễm HIV, cô gái người Thái Bình tên Thảo đã đau đớn kể lại cuộc đời bất hạnh của mình. Hiện tại Thảo vừa phát hiện mình có thai được 4 tuần tuổi. Cô nghe đâu đó người ta nói mẹ bị HIV nhưng cũng có trường hợp sinh con ra sẽ không bị. Niềm khao khát được làm mẹ, niềm hi vọng vào cái điều kì diệu kia sẽ xảy ra nên cô đành bộc bạch nỗi bất hạnh cứ ngỡ suốt cuộc đời này cô sẽ sống để bụng và chết mang theo.
Ba năm chờ đợi cuối cùng thì Quân người yêu của Thảo đi lao động ở nước ngoài cũng trở về. Cả hai gia đình chỉ chờ Quân về là làm đám cưới. Lẽ ra thì hai người đã cưới nhau mấy năm trước đây, nhưng vì kinh tế khó khăn cả hai gia đình đã bàn Quân nên đi lao động nước ngoài một chuyến kiếm ít vốn làm ăn sau này rồi về cưới sau. Tuổi còn trẻ nên Thảo cũng động viên người yêu đi kiếm tiền trước. Nhưng Thảo đã hoàn toàn không ngờ được rằng những lời khuyên người yêu đi làm kinh tế ấy lại đẩy cuộc đời của cô sau này vào con đường bất hạnh.
Sau ba năm bôn ba xứ người, Quân đã mắc phải căn bệnh thế kỉ. Nhưng vì thiếu hiểu biết nên Quân vẫn vô tư đón nhận sự dâng hiến của người yêu sau bao ngày xa cách chờ đợi. Sau lần quan hệ ấy, họ quyết định xin phép gia đình chọn ngày cưới. Trong thời gian chuẩn bị cưới ấy, một lần bị ngã xe máy phải vào bệnh viện khâu mấy mũi, Quân được các bác sĩ cho biết xét nghiệm máu của anh có vấn đề. Quân không tin vào sự thật ấy nên vẫn giấu chuyện âm thầm lên Hà Nội đi xét nghiệm lại.
ô hoàn toàn có khả năng sinh những đứa con xinh đẹp nhưng... (Ảnh minh họa)
Vì sĩ diện, lại tin vào chuyện nhầm lẫn có thể xảy ra nên đám cưới vẫn được diễn ra như dự định. Quân nhận được "án tử" từ kết quả xét nghiệm trước ngày cưới một ngày. Đêm tân hôn, không còn cách nào khác, Quân đành nói cho Thảo biết sự thật. Cầm tờ giấy xét nghiệm của chồng trên tay, Thảo như sụp đổ, đau đớn hơn là cô biết chắc mình có khả năng nhiễm căn bệnh thế kỉ ấy tới 99%. Chỉ còn 1% hi vọng nhưng cô vẫn lên Hà Nội làm xét nghiệm mong cái điều kì diệu kia sẽ đến với mình.
Nhưng không, sau một thời gian chờ đợi, vợ chồng Thảo nhận án tử thứ hai. Vậy là chấm hết tất cả những hoài bão về một mái ấm hạnh phúc, về những đứa con xinh xắn, về ước mơ những đứa con lớn lên sẽ học hành đến nơi đến chốn, đỗ đại học... Bao nhiêu ước mơ, bao nhiêu dự định bỗng chốc trở thành mây khói. Giờ có hận Quân, có bỏ anh thì cũng giải quyết được vấn đề gì.
Lặng lẽ với hạnh phúc tử thần
Người thân lẫn hàng xóm chẳng ai biết được vì sao cưới nhau chưa được bao lâu mà em cứ ốm lăn lóc như người chết đi sống lại. Mới đầu ai cũng bảo là em ốm nghén nhưng mãi cũng chẳng thấy có thai. Rồi cũng qua đi cái giây phút kinh hoàng hoảng loạn ấy, em bàn với chồng phải bỏ quê đi để tránh tiếng cho gia đình. Cả hai nhà từ xưa đến nay sống không hề có một vết nhơ giờ mà sự thật được phơi bày thì không biết họ còn sống yên ổn không?
Bố em bị bệnh tim, nếu biết chuyện vợ chồng em thế nào ông cũng sốc mà đổ bệnh. Quê em còn nặng nề kì thị những người có HIV lắm. Chúng em bảo ra thành phố kiếm việc làm để đổi đời và nói dối gia đình là được anh bạn nhận vào làm ở công ty, công việc ổn định thu nhập khá. Đã hai năm trôi qua, vợ chồng em đều viện cớ bận việc không về được.
Ra Hà Nội, vợ chồng Thảo vẫn âm thầm giấu chuyện mình bị HIV. Điều làm họ thấy an ủi là ở thành phố được tiếp cận với các dịch vụ tuyên truyền về cuộc sống của những người có HIV dễ dàng nên họ cũng hiểu được căn bệnh của mình. Hai vợ chồng âm thầm tự bảo vệ cho những người mình tiếp xúc không bị lây nhiễm. Căn nhà trọ thuê đã có những khoảnh khắc hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ.
Thế nhưng thỉnh thoảng đêm khuya, ý nghĩ về cái chết một ngày không xa dội về khiến Thảo không cầm được lòng. Vậy là không ai bảo ai, hai vợ chồng ôm nhau khóc nghẹn. Số phận đã như vậy rồi, giờ có oán trách cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì, thôi thì thỉnh thoảng khóc cho nhẹ lòng. Dù mang bệnh nhưng bề ngoài họ vẫn là đôi vợ chồng trẻ sung sức, thỉnh thoảng nhìn cảnh những đứa con quấn quýt trong gia đình, Thảo không khỏi khát khao. Và rồi niềm khát khao ấy cứ cháy bỏng trong Thảo.
Quân là con trai duy nhất của gia đình, giờ mắc căn bệnh này coi như mang tội bất hiếu với cha mẹ. Thỉnh thoảng trong Thảo lại vụt lên ý nghĩ hay là cứ liều sinh con, biết đâu trời thương sẽ cho họ sống đến khi con trưởng thành, biết đâu đứa con ấy sẽ không bị nhiễm bệnh như bố mẹ. Niềm hi vọng ấy cứ lớn dần, lớn dần trong Thảo.
Biết được ý định của vợ, Quân khuyên Thảo không nên làm liều bởi nếu xác suất ấy không đem lại cho họ sự may mắn thì sẽ có một đứa trẻ vô tội sẽ phải hứng chịu bất hạnh. Thấy chồng nói cũng có lý nhưng nếu xác định tư tưởng, sống lạc quan thì cuộc đời của họ vẫn có thể kéo dài, làm sao tổ ấm của họ có thể quạnh quẽ chừng ấy ngày tháng?
Dù cả hai cũng cố gắng nhưng mỗi khi nghe mọi người hỏi về vấn đề con cái họ lại thấy chạnh lòng. Nhiều người không hiểu còn mách các phương thuốc điều trị để có thai, các món ăn bổ dưỡng khác.
Hình dung căn nhà trọ nằm cô độc của hai vợ chồng trong một ngõ vắng vẻ ở ngoại thành Hà Nội như Thảo kể, hình dung ra nỗi buồn lặng chất chứa trong lòng của đôi vợ chồng trẻ giờ đây lại càng buồn hơn khi vắng tiếng trẻ thơ, lại càng xót xa thêm cho họ. Thảo kể rằng, dù ở đây không ai biết những người như Thảo mắc bệnh nên trước mắt cuộc sống của họ chưa gặp phải cảnh bị kì thị. Nhưng làm sao sống được vui vẻ khi lúc nào trong đầu cũng hiện lên hình ảnh đến cái ngày khủng khiếp ấy.
Vợ chồng Thảo vẫn thường động viên nhau cố gắng sống hòa đồng và không để mọi người biết chuyện. Nếu đến ngày bệnh của hai người nặng thì cùng nhau tìm đến các trung tâm chữa trị căn bệnh này để được chết trong im lặng.
Chồng Thảo bảo thương vợ lắm và ân hận vì sự ích kỉ của mình trước đây; và anh lại càng thương hơn khi nhìn thấy cô không bỏ đi như những người vợ khác mà ở lại bên anh chăm sóc cũng như yêu thương chồng như chưa có chuyện gì xảy ra. Mỗi khi nhìn thấy ánh mắt vợ thèm thuồng những đứa trẻ con hàng xóm rồi lại ươn ướt buồn, lòng anh như xát muối.
Dù cả hai cũng cố gắng nhưng mỗi khi nghe mọi người hỏi về vấn đề con cái họ lại thấy chạnh lòng... (Ảnh minh họa)
Thảo cho biết không phải vợ chồng trẻ nào khi đưa nhau đến một nơi không ai biết mình để sống là có thể quên đi tất cả xây dựng hạnh phúc. Tất cả họ ai cũng muốn sống trong cái cảm giác hạnh phúc ấy vì trước đây họ đã từng mơ ước để có được cái ngày ấy. Nhưng thật bất hạnh khi họ biết thế nào là một tổ ấm hạnh phúc thì cũng chính là lúc họ cảm nhận nó trong nỗi đau bất tận.
Một lần vì không thể nén nổi sự khao khát được làm mẹ, Thảo đã không dùng một biện pháp tránh thai nào khi vợ chồng quan hệ. Sau khi không thấy tháng, cô vừa hồi hộp vừa lo lắng. Lén chồng đi mua que thử thai về, mắt Thảo như hoa lên khi que thử báo cô có thai. Rồi cũng giấu giếm chồng, Thảo tìm đến một phòng khám tư nhân để siêu âm. Thai đã được 4 tuần tuổi. Đó là niềm vui bất tận, nhưng cũng là nỗi đau đớn kèm theo. Giữ thai hay phá, có nên sinh thêm một đứa trẻ bất hạnh, lỡ may con không bị nhiễm bệnh thì sao...? Hàng ngàn câu hỏi cứ vang lên trong đầu Thảo.
Sau buổi tư vấn, Thảo lang thang tìm đến nơi người ta đang nuôi dưỡng những đứa trẻ không may bị nhiễm HIV từ trong bụng mẹ. Nhìn những gương mặt ngây thơ, ánh mắt trong veo hồn nhiên vô tội, Thảo như quỵ xuống khi hình dung một ngày nơi đây sẽ có thêm một đứa trẻ sống mà không biết đến ngày mai. Sau một đêm dài thức trắng, Thảo nói với chồng tất cả và họ quyết định ngày mai sẽ vào bệnh viện.
Cuộc đời này đã chứng kiến nỗi đau và sự bất hạnh của Thảo và chồng là đã quá đủ. Họ không thể vì một giây phút hạnh phúc được làm cha làm mẹ mà sinh ra một đứa trẻ có khả năng bị nhiễm HIV ngay từ trong bụng mẹ. Có thể tổ ấm vốn đã buồn ấy sẽ thanh thản hơn khi không phải ngày đêm đau lòng nhìn con thơ vô tội đang mang bản án tử hình giống mình.
Chồng Thảo bảo niềm ân hận lớn nhất của anh và cũng là bài học cho tất cả nam giới là hãy biết cách tự bảo vệ mình và cho cả người thân khi tìm đến với tình dục. Đừng vì một phút hoan lạc mà đánh đổi một cái giá quá đắt đỏ như bản thân anh.
Theo VNE
Ôi cảnh vợ hồi xuân! Ai rồi cũng phải đến cái độ "hồi xuân". Nhưng theo kiểu nào thì tôi không biết chứ "hồi xuân" như vợ tôi thì thật là phiền phức. Tôi năm nay 57 tuổi, vợ tôi 55 tuổi và đã nghỉ hưu. Còn tôi thì chưa đến tuổi nghỉ. Có lẽ vì thế nên vợ tôi mới có nhiều thời gian rảnh rỗi đến...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nửa đêm vợ vẫn hí hoáy nhắn tin công việc, tôi lén nghiêng mắt nhìn rồi chấn động cả tinh thần

Không tiền bạc, không địa vị, chỉ có học hành mới giúp con cái chiến thắng số phận

Phát hiện chồng ngoại tình với 5 người, tôi viết đơn ly hôn: Nghe mẹ chồng nói 1 câu khiến tôi thầm cảm ơn anh

Mở điện thoại lên, tôi chết lặng khi thấy những dòng tin nhắn khiến gia đình sụp đổ

Bất ngờ đến phòng trọ của tôi, bạn gái lập tức chia tay khi thấy cảnh này

Bị người mới của chồng cũ "tặng quà mắm tôm" hậu ly hôn, lời nhắn nhủ của cô vợ thu hút gần 20k like trên mxh

Bạn trai thích chia đôi kỳ lạ, tôi nên yêu tiếp hay "chạy mất dép"?

Vợ lén mua đồng hồ 3 triệu đồng, tôi ngã ngửa khi biết đó là quà tặng ai

Bạn trai cũ bất ngờ tìm gặp, tôi sợ bí mật mình giấu chồng bị bại lộ

Lấy chồng giàu nhưng nhưng tôi lại ước có chồng nghèo như em rể

Thư cô gái từng làm nghề "bán hoa" gửi bạn trai: Em xin lỗi vì đã yêu anh

Nên để tiền tiết kiệm cho con cái hay để dưỡng già?: Người già thông minh sẽ làm theo cách này!
Có thể bạn quan tâm

Phu nhân tài phiệt "kém sang" nhất màn ảnh Việt: Ngoài đời lại sở hữu body nóng bỏng, tự thú nhận phải "gồng" khi diễn vai nhà giàu
Netizen
11:24:57 25/09/2025
Quang Hải chấn thương ngồi khán đài cùng Chu Thanh Huyền xem CAHN thi đấu, biểu cảm của nàng WAG còn "căng" hơn cả chồng
Sao thể thao
11:23:13 25/09/2025
Nam NSND đình đám U70 ở trọ, bán hàng online vẫn tặng bạn gái kém 36 tuổi điện thoại đắt tiền
Sao việt
11:21:29 25/09/2025
Cô gái nổi tiếng vì mua được căn hộ 24m sau 10 năm đi làm: Hơn 5 triệu cư dân mạng ghen tị!
Sáng tạo
11:16:59 25/09/2025
Tham gia đường dây đánh bạc 4 tỷ USD, 4 anh em lĩnh án
Pháp luật
11:06:49 25/09/2025
Tử vi ngày 25/9/2025 của 12 cung hoàng đạo: Cự Giải gặp phải một vài rắc rối không đáng có
Trắc nghiệm
10:40:18 25/09/2025
Thi thể người đàn ông bị biến dạng trên đường ở TPHCM
Tin nổi bật
10:39:53 25/09/2025
Săn mây trên "nóc nhà miền Tây" ở An Giang
Du lịch
10:37:34 25/09/2025
"Chồng iu" Hứa Quang Hán khoe cơ bắp rắn rỏi chào tạm biệt fan Việt, mỹ nhân xứ Đài lộ dấu hiệu mệt mỏi ở sân bay
Sao châu á
10:33:57 25/09/2025
Xe goòng rơi xuống sườn núi, 7 nhà sư tử nạn
Thế giới
10:30:57 25/09/2025