Chồng bỏ đi theo nhân tình giàu ngỡ được sung sướng ai ngờ phải “bò” về giữa đêm van xin và phản ứng quá cứng của cô vợ
Bẵng đi cỡ nửa tháng sau, đêm khuya mẹ con Xuân đang say giấc nồng thì Xuân bất ngờ nghe tiếng chuông điện thoại réo ầm ĩ. Cô mắt nhắm mắt mở nghe máy, thì nghe tiếng hốt hoảng từ bên kia truyền lại…
Nhìn chồng vênh váo, đắc ý bước ra khỏi nhà, lại nhìn bãi chiến trường anh ta bỏ lại, Xuân không biết trong lòng mình là cảm giác gì. Tín ngoại tình, Xuân dù cho anh ta cơ hội, song anh ta lại chẳng cần nó. Không níu được bước chân người muốn rời đi, Xuân chấp thuận ly hôn.
Kí đơn xong, Xuân tốt bụng gom hết đồ đạc, quần áo của Tín vào vali đâu ra đấy giúp anh ta, rồi gọi anh ta từ chỗ của nhân tình về lấy. Tín về, mở tung vali ngó qua một lượt, cuối cùng chỉ lấy vài vật dụng cá nhân mang đi, còn đâu bỏ lại hết quần áo, tư trang các thứ, vứt tung tóe ra sàn nhà. Tín bĩu môi nhìn chúng đầy khinh bỉ: “Mấy thứ này cô không tiện tay vứt ra thùng rác luôn đi, tôi giờ mà thèm mặc đồ rẻ tiền kiểu đấy à?”.
À phải rồi, trên người Tín giờ toàn hàng hiệu đắt tiền, dĩ nhiên Tín chả thèm ngó mắt tới đám đồ mua trước đây khi còn ở với cô nữa. Ai bảo Tín vớ được người tình già, giàu có, có thể trang bị cho Tín hàng hiệu từ đầu đến chân, lo cho anh ta cuộc sống sung sướng. Đó cũng là lí do Tín một mực bỏ vợ con theo người tình, khi dứt áo ra đi còn hớn hở, đắc ý như thế kia.
Tín đi khuất, Xuân thở dài, gom hết đồ Tín để lại cho ra thùng rác. Cô cũng giữ lại làm gì, tốt nhất bỏ đi cho rộng nhà. Căn phòng trọ này giờ đây chỉ còn 2 mẹ con cô chung sống, cô cũng cần trang trí lại vài thứ cho vui tươi một chút, để bắt đầu cuộc sống mới.
Bẵng đi cỡ nửa tháng sau, đêm khuya mẹ con Xuân đang say giấc nồng thì Xuân bất ngờ nghe tiếng chuông điện thoại réo ầm ĩ. Cô mắt nhắm mắt mở nghe máy, thì nghe tiếng hốt hoảng từ bên kia truyền lại: “Em ơi, ra mở cổng cho anh với, anh đang ở ngoài cổng”.
Video đang HOT
“Ai đấy?”, Xuân ngu ngơ hỏi lại. Xóm trọ cô ở có mấy phòng, mỗi phòng đều có chìa khóa cổng để tiện ra vào cơ mà. Không biết ai trong xóm lại về khuya rồi gọi cho cô kiểu bất thường thế nhỉ?
“Anh đây, anh Tín đây”, nghe anh ta trả lời, Xuân mới tỉnh ngủ. Ồ, thì ra là chồng sắp cũ của cô, người trên danh nghĩa đang cùng cô hoàn tất thủ tục ly hôn. Xuân chậm rãi ngồi dậy, thôi thì cứ ra xem anh ta làm sao. Trời đã vào thu nên đêm khuya sương xuống cũng khá lạnh, Xuân khoác thêm chiếc áo mỏng rồi mới mở cửa ra ngoài.
Ảnh minh họa
Cô chưa vội mở cổng, đứng từ bên trong nhìn thấy Tín đang co ro vì lạnh. Ô, hóa ra trên người anh ta chỉ có độc một chiếc quần đùi. “Sao thế?”, Xuân hờ hững hỏi thăm, tay vẫn nắm chìa khóa chưa có ý định mở cổng.
“Cô ta đuổi anh đi giữa đêm, còn bắt anh lột sạch quần áo trả lại… Cô ta có tình mới…”, Tín lập cập trả lời. À, thì ra Tín bị nhân tình chán, đá đuổi đi. Thậm chí trước khi đi còn bắt trả lại toàn bộ đồ hiệu cô ta đã sắm cho Tín. Nghe cũng… đáng đời quá nhỉ!
“Anh xin lỗi 2 mẹ con, ngàn lần xin lỗi em và con…”, Tín như muốn quỳ sụp xuống: “Em mở cửa cho anh vào nhà được không? Anh hối hận lắm rồi, chỉ có em là người đối xử với anh tốt nhất, anh đã thấm thía lắm rồi. Anh nguyện dùng hết phần đời còn lại của mình để chuộc lỗi với em”.
Mới chả lâu trước đây còn hứng chí bừng bừng ra đi, giờ về thì thê thảm hết chỗ nói. Nhưng đi thì dễ, có điều đã chẳng còn đường về cho Tín nữa rồi. Xuân hờ hững nhìn Tín, rồi thở dài một tiếng, sau đó thản nhiên quay người bước vào nhà, đóng cửa lên giường tiếp tục ôm con ngủ.
Theo Afamily
Mẹ chồng chẳng phụ tôi việc gì, trông cháu lại hờ hững
Bà chỉ trông cháu, con của tôi rất ngoan, ít khóc nhè, ít ốm bệnh, có rất nhiều thời gian vậy mà bà không bao giờ phụ tôi.
Ảnh minh họa
Tôi 26 tuổi, đã có gia đình và em bé được 14 tháng. Lúc ra trường tôi chưa đi làm mà cưới chồng vì chúng tôi có ý định kinh doanh nên yêu nhau ba năm đến lúc tôi ra trường thì cưới. Thế rồi việc kinh doanh không thành công sau một thời gian dài nên vợ chồng tôi quyết định đi làm trở lại. Đúng lúc đó tôi có em bé nên nên không đi làm được. Vậy là chồng tôi lên TP HCM xin việc, anh làm IT cho một công ty phần mềm, cuối tuần về một lần. Mọi việc vẫn bình thường trôi qua, khi con được 6 tháng tôi quyết định đi làm, một phần vì nuôi em bé tốn tiền, một phần tôi muốn đi làm để có kinh nghiệm mai này xin việc dễ hơn. Số tôi may mắn cộng thêm tính nhanh nhẹn nên đi phỏng vấn là đậu, tôi làm kế toán cho một công ty dịch vụ kế toán. Công việc khá phức tạp nên người tôi lúc nào cũng mệt mỏi. Tôi để cháu cho bà ngoại chăm, công ty tôi làm cách nhà khá xa, 35km nhưng sáng đi tối tôi lại về.
Con tôi được một năm thì bà ngoại ốm nên tôi lại chuyển về sống với mẹ chồng, mẹ chồng là người ít dọn dẹp nhà cửa, bà chăm cháu khá hời hợt, thích xem tivi. Tôi đi làm về đến nhà là lao vào làm, nấu cháo cho con, cho con ăn, rồi sang nấu đồ ăn tối cho cả nhà. Tôi là người rất tâm lý, dù mệt cỡ nào nhưng với con tôi luôn dành thời gian để dạy và vui chơi, tôi gác tất cả công việc nhà qua một bên với tâm trạng thoải mái nhất để chơi đùa cùng con, bởi nghĩ một đứa trẻ cần những điều đó. Khi con ngủ tôi lại như con lật đật, làm như một cái máy từ chén bát, lau nhà, giặt giũ..., tính tôi nhanh nhẹn nên làm khoảng một tiếng đồng hồ là xong. Do tính chất công việc nên tôi cần phải học tiếng Trung, thế là xong công việc nhà tôi lại quay sang học đến 11h đêm mới đi ngủ.
Cũng như bao đứa trẻ khác, con tôi cũng ọ ẹ cả đêm với tần số khoảng 3,4 lần nên tôi không ngủ ngon được, đã vậy sáng dậy 5h để chuẩn bị cháo cho con, đi chợ chuẩn bị đồ ăn trưa, tối cho con, quay sang cho con ăn rồi mới đi làm. Có đôi lúc tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Mẹ chồng chẳng phụ tôi việc gì, bà chỉ trông cháu, con của tôi rất ngoan, ít khóc nhè, ít ốm bệnh, có rất nhiều thời gian vậy mà bà không bao giờ phụ tôi một tý nào, đã vậy chăm cháu hờ hững. Nhiều lần tôi chứng kiến bà vì mải xem điện thoại mà con tôi đi tít chỗ nào một lúc bà mới tìm ra.
Bà hay khó chịu với tôi vì phải trông cháu, thật sự tôi rất buồn. Bà không phụ việc nhà cũng được vì tôi nghĩ trông cháu cũng vất vả nên làm hết, thế nhưng bà hời hợt với con tôi quá, tôi đau lòng vô cùng. Giờ trong đầu tôi có hướng giải quyết như thế này, vợ chồng tôi có căn nhà nhỏ cách chỗ bà khoảng 2 km. Tôi định ra đó ở rồi gửi con đi nhà trẻ cho bà thoải mái, tôi chẳng muốn nhờ gì bà nữa. Chứ đi làm về mệt đủ thứ việc trên đời rồi gặp mẹ chồng không thương con dâu thì tôi mệt mỏi kinh khủng. Mẹ chồng tôi có 4 con trai, không có con gái nên không hiểu và thương dâu. Tôi đã nói với chồng về việc mẹ chăm cháu không chu đáo, chồng nói tính mẹ vậy rồi nên tôi cũng không muốn tranh luận nhiều. Mong bạn đọc giúp tôi.
Theo VNE
Chồng hờ hững không bao giờ chủ động gần gũi tôi Anh vẫn thực hiện tốt nhưng không bao giờ chủ động. Đã lâu lắm rồi tôi không còn nhận được một cử chỉ âu yếm yêu thương. Ảnh minh họa Chúng tôi đã trung niên, vừa cán mốc 50 và 45 tuổi. Hơn 20 năm chung sống giờ chúng tôi đang ở giai đoạn khắc khẩu cực độ, không còn có thể chia...