Chồng bị tai nạn, vợ bế con gái rời khỏi hiện trường, lý do của bà rất đáng suy ngẫm…
Trên đường cao tốc xảy ra một vụ tại nạn xe ôtô, người vợ vội vàng bế con gái tránh đi mà không ở lại xem người chồng ra sao. Nguyên nhân đằng sau của việc làm này khiến nhiều cha mẹ trầm tư suy nghĩ.
Trên đường cao tốc, một chiếc xe Mercedes đã đâm vào đuôi chiếc xe tải lớn, cú va chạm khiến đầu xe Mercedes bẹp dúm và người lái xe gục chết tại chỗ trên ghế lái, máu văng khắp nơi. Vợ và con của người lái xe ngồi ở hàng ghế phía sau, người mẹ kêu thất thanh một tiếng sợ hãi, và ngay lập tức bịt mắt con gái lại, bế con gái mở cửa xe và thoát ra ngoài tránh xa hiện trường vụ tai nạn, người mẹ vừa bế con đi vừa gọi điện thoại cho cảnh sát giao thông.
Người vợ bế con gái nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Tất cả mọi người trong gia đình chồng đều chỉ trích thậm tệ người vợ vì thái độ quá lạnh lùng, khi chồng bị tai nạn xe, với tư cách là người vợ đã không những bỏ mặc chồng mà còn bế theo con gái tránh xa? Huống hồ người chồng tối hôm trước đã đi tiếp khách và uống rượu, hôm nay chở hai mẹ con đi chơi vùng ngoại ô.
Trong lễ tang của người chồng, người vợ bị cự tuyệt không cho vào tham dự, đứa con thì chỉ biết rằng bố đã đi một nơi xa, người vợ mặc áo choàng trắng quỳ bên ngoài cửa, bảo rằng bất luận thế nào cũng phải nói với mẹ chồng một câu.
Người phụ nữ nước mắt giàn dụa quỳ gối dưới chân mẹ chồng nói: “Mẹ à, con yêu chồng con và cũng yêu con gái của con”.
“Chồng con khi còn sống thường hay nói với con, anh thích uống rượu đến say là vì khi anh ấy còn nhỏ đã từng tận mắt chứng kiến cảnh chính bố mình bị sát hại, mấy chục năm qua, cảnh tượng bố bị sát hại kia như một con ác ma, mỗi khi trong lòng không vui đều thấy con ác ma đó xuất hiện thôn tính linh hồn anh ấy, anh ấy sống quá thống khổ, cho nên thường rất hay nói với con rằng: “Bất luận là như thế nào, đều muốn con gái sống một tuổi thơ tươi vui”.
“Con bế cháu tránh đi là không muốn để cho con bé chứng kiến cảnh cha mình chết bi thảm như vậy, con không muốn con bé sống cả đời trong bóng ma, bóng ma này mình con chịu đựng là được rồi, cháu vẫn còn quá nhỏ, chúng ta nên cho con bé có quyền được sống vui vẻ”.
Video đang HOT
Bà nội nhìn cháu gái ngây thơ, yên lặng không nói gì, năm đó bà không tận mắt chứng kiến một giây phút nào cảnh chồng bị sát hại, bà chỉ biết chồng mình bị bọn cướp giết chết, rồi sau đó bà nhìn thấy bộ mặt đầy sợ hãi của con trai mình, thậm chí con trai bà còn có lần bị trầm cảm đến mức để thân thể trần truồng điên cuồng chạy trốn ngoài đường. Sau đó bệnh của con trai bà được chữa khỏi, bà cứ tưởng rằng như vậy là mọi chuyện đã trôi qua êm ả rồi.
“Bóng ma” thời thơ ấu, thật đáng sợ như thế sao?
Một bệnh nhân trầm cảm nói: “Tổn thương lúc nhỏ là nội thương, dùng hết cả đời cũng không thể chữa lành được. Trong trí nhớ trẻ con, có những việc rất dễ dàng quên đi, nhưng có những việc giống như là đã khắc sâu vào trong lòng, như là vết thương vĩnh không thể liền miệng, đặc biệt là khi một mình trong đêm vắng, bóng ma đó lại xuất hiện giống như một con quỷ không ngừng chiếm đoạt linh hồn vậy”.
Những tiêu cực thời thơ ấu có thể sẽ đem đến hậu quả nghiêm trọng lúc trưởng thành.
Nhà tâm lý học nói: “Những tiêu cực thời thơ ấu có thể sẽ đem đến hậu quả nghiêm trọng lúc trưởng thành”, chẳng hạn như những người có nhân cách rối loạn thường là có liên quan đến việc bị chấn thương tâm lý lúc còn nhỏ.
Những việc dễ dàng nhất khiến trẻ lưu lại “bóng ma” trong ký ức tuổi thơ là ở 6 việc sau, xin các cha mẹ hãy để tâm lưu ý:
1. Tận mắt chứng kiến thảm kịch: ví dụ như làm thịt các con vật, sự cố giao thông.
2. Sặc nước ở bồn tắm hoặc là ở bể bơi, bị mắc dị vật ở cổ họng, bất lực không thể thở được.
3. Bị sỉ nhục hoặc cười nhạo vì một khiếm khuyết nào đó trên thân thể.
4. Bị bắt cóc, bị đánh đập ngược đãi hoặc là bị đối xử tàn nhẫn.
5. Khi mắc sai lầm hoặc lúc ăn cắp, ăn trộm bị bắt tại chỗ.
6. Cha mẹ ly dị hoặc cha mẹ có tình cảm lạnh lùng thờ ơ, không ở cùng nhau.
Cho nên chuyên gia về giáo dục trẻ em nhắc nhở rằng: “Với tư cách là những người làm cha làm mẹ, chúng ta không chỉ cần phải bảo vệ thân thể con cái khỏe mạnh mà còn cần phải chăm sóc gìn giữ tâm hồn con trẻ cho đến khi chúng đã đủ mạnh mẽ, lúc đó mới cân nhắc buông tay”. Rất nhiều trẻ em bị chấn động hoặc trải qua tai nạn, đều phải điều trị tâm lý là vì nguyên nhân này. Người mẹ trên vì muốn bảo vệ tâm hồn con gái được khỏe mạnh nên đã chấp nhận sự chỉ trích của gia đình người thân – là một người mẹ nghị lực và sáng suốt.
Theo Phunutoday
Chồng sống thực vật, mẹ bắt tôi 'đi thêm bước nữa'
Sau hai năm từ ngày anh bị tai nạn, nhìn thấy hằng ngày tôi mệt mỏi, buồn bã, mẹ đã khuyên tôi nên tìm một tấm chồng khác.
Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, bố mẹ chỉ là công nhân viên. Tuy nhiên, bố tôi không may mất sớm khi chúng tôi còn nhỏ, mẹ một mình phải gánh vác tất cả. Gia đình hai bên nội - ngoại dù rất thương ba mẹ con chúng tôi nhưng cũng không thể giúp đỡ được nhiều vì hoàn cảnh cũng không dư dả, thậm chí còn khó khăn.
Bao năm qua, mẹ đã cố gắng rất nhiều để nuôi chị em tôi khôn lớn, cho chị em tôi được ăn học đầy đủ bởi muốn chúng tôi có một tương lai tươi sáng hơn. Biết những nỗi vất vả của mẹ, hai chị em luôn cố gắng học tập thật chăm chỉ. Rồi chúng tôi cũng ra trường và lấy chồng. Nhưng tôi không được may mắn như em gái khi chọn được người chồng làm vừa lòng mẹ. Chồng tôi bị mẹ phản đối kịch liệt ngay từ lần đầu tiên ra mắt.
Chồng tôi là một người hiền lành, cũng có học thức đàng hoàng nhưng gia đình không được khá giả, có phần còn nghèo hơn cả nhà chúng tôi. Anh đã phải tự bươn chải cho cuộc sống ngay từ khi vào đại học. Nhà anh đông anh em, anh là con trưởng, bố mẹ lại không còn trẻ nên mọi thứ về tương lai của anh có vẻ như tối tăm.
Ảnh minh họa: JupiterImages.
Mẹ muốn tôi có cuộc sống tốt và tương lai tươi sáng, không phải lo lắng nhiều về chuyện "cơm - áo - gạo - tiền" nên đã nhắm cho tôi một anh chàng là con của cô bạn đồng nghiệp trong cơ quan mẹ. Anh ấy tài giỏi, nhà cũng khá. Tôi cũng từng vì mẹ mà đi gặp gỡ anh nhưng anh ấy không mang lại cho tôi cảm giác yêu.
Rồi thời gian trôi đi, tôi vẫn kiên trì với mối tình của mình trong suốt 5 năm. Tới khi tôi 27, tới tuổi lấy chồng, mẹ thấy không thể chia cắt nên đành chấp nhận đồng ý. Trong suốt 4 năm sau ngày cưới, vợ chồng tôi sống rất vui vẻ, hạnh phúc, chúng tôi cũng sinh được một cô con gái đáng yêu. Nhưng số phận trớ trêu, chồng tôi bị tai nạn trong một lần đi công tác xa. Tuy cứu được tính mạng nhưng bác sĩ nói anh có nguy cơ sống thực vật mãi mãi, chẳng thể làm gì, chỉ nằm im một chỗ.
Gia cảnh vốn đã chẳng phải khá giả nay lại trở nên khó khăn, vất vả hơn. Một mình tôi phải lo tất cả, vừa chăm sóc anh và con, vừa phải lo lắng cho bố mẹ già. Anh em bên nhà chồng cũng giúp đỡ đôi chút về vật chất lúc ban đầu nhưng họ cũng không thể giúp mãi được.
Sau hai năm kể từ ngày anh ấy bị tai nạn, nhìn thấy hằng ngày tôi mệt mỏi, bơ phờ và buồn bã, mẹ tôi đã khuyên tôi nên tìm một tấm chồng khác, có thể lo cho mẹ con tôi một cuộc sống sung túc. Tôi chắc chắn là không làm vậy vì tôi vẫn còn yêu chồng rất nhiều. Mẹ ra sức phân tích cho tôi, thậm chí còn nhắc tới nỗi vất vả của mẹ khi một mình phải gánh vác cả gia đình. Nói nặng cũng có, nhẹ cũng có, thậm chí mẹ còn "quay lưng" lại với tôi và bảo sẽ từ mặt tôi.
Tôi biết mẹ lo cho tôi và cháu ngoại của mẹ nhưng tôi làm sao có thể bỏ anh và ra đi trong lúc anh và gia đình anh cần tôi nhất. Tôi yêu và thương anh rất nhiều nhưng tôi cũng yêu mẹ. Nhưng tôi chẳng biết phải làm sao dù đã nói "hết lời" mà mẹ vẫn không nghe. Xin hãy cho tôi một lời khuyên, tôi thật sự thấy rối bời.
Theo VNE