Chồng bị sếp già gạ tình
Phần vì lo sợ vị trí công việc, phần vì bà ta gạ gẫm, mời gọi nên chồng tôi đã lên giường với sếp.
Khi tôi đọc được mấy dòng tin nhắn trong điện thoại của chồng, tôi đã muốn nổi đóa lên. Nó không phải chỉ là những câu hẹn hò thông thường mà lời lẽ quả thật gớm ghiếc tới mức ghê sợ. Tôi không tin nổi người đàn bà nào đó lại vô liêm sỉ tới mức nhắn tin gạ tình chồng tôi như thế. Nhưng khi tôi hỏi, chồng cúi đầu thừa nhận đó là “chị sếp” ở công ty thì tới mới giật mình lo sợ.
Chồng tôi là người đẹp trai, cao ráo, hiền lành nhưng chuyên môn của anh không phải là quá giỏi. Từ ngày yêu nhau tới giờ, chồng tôi luôn chung thủy, không có ý ngoại tình, phản bội vợ con gì cả. Tôi hoàn toàn tin tưởng anh. Chính vì thế hôm đó, khi bắt gặp những dòng tin nhắn đó tôi sững sờ hết cả người, tôi không tin nổi chồng mình lại có gan lăng nhăng với gái.
Sau khi tôi biết chuyện, chồng tôi có thú nhận đi ăn trưa, cà phê với sếp nữ ở công ty vài lần. Đây là một người phụ nữ đẹp, có tiền và có chức vụ. Mọi việc của nhân viên trong phòng đều phải qua tay bà ta mới suôn sẻ được. Chồng tôi mới chuyển về đó nên càng không dám làm mất lòng bà ta. Vì thế nhiều lần bà ta gạ gẫm đi ăn trưa riêng dù không muốn nhưng chồng tôi cũng vẫn phải vờ vui vẻ đi ăn cùng.
Video đang HOT
Chồng tôi lên giường với sếp vì bị bà ta gạ tình (Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng thừa nhận rằng đã đi quá giới hạn với bà ta 1, 2 lần vì bà tay chuốc cho uống bia say. Bà ta ly hôn đã lâu và không có ý định tái hôn. Thứ bà ta muốn là đàn ông để tiêu khiển. Hơn chồng tôi 5 tuổi nhưng vì có tiền, cuộc sống nhàn hạ nên trông bà ta rất trẻ trung. Bà ta thích vì chồng tôi cao to, đẹp trai lại hiền lành, dễ bảo. Nhất là chồng tôi mới về, còn lụy bà ta nhiều cái nên không dám cãi cự.
Là đàn ông bị đàn bà mồi chài nên chồng tôi cũng khó giữ được mình. Nhiều lần bà ta chủ động mời gọi, đi chơi thì ăn mặc hở hang nên chồng tôi cũng cứ tặc lưỡi mà qua đêm với bà ta. Còn một điều nữa là chồng tôi sợ nếu mất lòng bà ta sẽ ảnh hưởng tới công việc. Để xin được về đây, hai bên gia đình tôi đã phải dồn tiền và chạy việc. Chồng tôi mới về làm được vài tháng, nếu giờ công việc mà có gì bất trắc thì vợ chồng tôi không biết sống như thế nào. Về quê, chuyện xin công việc cực kì khó khăn, không phải dễ dàng gì để tìm được một việc có mức thu nhập như thế. Hơn nữa, vốn liếng vợ chồng tôi dồn cả vào canh bạc này, giờ mà chồng tôi bị cho thôi việc, số nợ còn lại ai sẽ gáng vác, việc nhà vẫn có rất nhiều cái phải chi tiêu không thể đừng được.
Giờ đây khác nào mỗi ngày chồng đi làm là “hiến thân thể” cho bà sếp già ham hố đó. Nhưng chồng tôi cũng không thể nghỉ việc được. Giờ tôi phải làm sao? (Ảnh minh họa)
Tôi buồn đau về chuyện chồng đã lên giường, phản bội vợ một phần thì lo lắng cho tương lai của gia đình mình mười phần. Giờ đây khác nào mỗi ngày chồng đi làm là “hiến thân thể” cho bà sếp già ham hố đó. Nhưng chồng tôi cũng không thể nghỉ việc được. Giờ tôi phải làm sao? Cứ bảo chồng bỏ việc hay là mặc kệ đi làm dù có thể chồng tôi sẽ lại bị bà ta lôi kéo, dọa dẫm và mồi chài? Chồng tôi cũng hứa sẽ khéo léo ứng xử với bà ta, không gặp gỡ, đi chơi với bà ta và không bao giờ phản bội tôi nữa. Nhưng tôi sợ đàn ông nói thì nói vậy chứ khi “mỡ để miệng mèo” lại còn bị thúc vì công việc thì khó mà giữ dược mình. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên. Trong tình huống này, vợ chồng tôi nên ứng xử như thế nào để tránh những tai hại nhiều nhất.
Theo VNE
Anh hạnh phúc nhé
Kết thúc không phải là câu "mình đừng quen nhau nữa" mà là câu "anh hạnh phúc nhé!".
Giờ nghĩ lại lúc ấy, tại sao em lại không hề khóc? Tại sao em lại không tỏ ra yếu đuối một xíu mà lại vẫn mạnh mẽ, vẫn mỉm cười để nói ra câu "anh hạnh phúc nhé". Bình thường khi có những điều khiến em cảm thấy đau khổ, hoặc là nước mắt chảy dài không ngăn được, hoặc không thì sẽ nghẹn không nói được lời nào. Thế mà tại sao lúc đấy em vẫn bình thường vậy? Vẫn nói, còn có thể mỉm cười được mà. Chẳng lẽ tình cảm trong em với anh không nhiều như em nghĩ? Nhưng nếu như thế thì tại sao khi ngồi trên xe, một mình, em lại khóc nhiều đến vậy để đến giờ mỗi lần nhớ lại lúc ấy em lại thấy quặn lòng.
Anh biết không, câu làm em đau lòng nhất chính là khi anh nói tình cảm với em chỉ là rung động nhất thời, nhưng sau một thời gian tìm hiểu anh cảm thấy không phù hợp. Uh, không hợp nên em cũng chẳng còn quyền gì để níu kéo. Mọi thứ đối với em trong thời gian qua tất cả chỉ do em lầm tưởng, ngộ nhận thôi. Em nên chấp nhận điều này từ lâu rồi mới phải, sao lại để đến lúc anh phải nói thẳng ra với em như thế này. Nhưng cũng phải cảm ơn anh, cảm ơn anh vì đã nói rõ ràng, bản thân em là người rất cố chấp, nếu điều gì không rõ ràng sẽ không bao giờ chịu từ bỏ. Nếu anh không nói rõ, có lẽ em vẫn cố gắng lao vào một cách mù quáng rồi đấy.
Em nên chấp nhận điều này từ lâu rồi mới phải (Ảnh minh họa)
Em đã từng tự trách bản thân mình rất nhiều, từng tự hỏi tại sao lại như vậy, tại sao anh với em là không phù hợp. Nhưng rồi em cũng có thể nhận ra ANH và EM KHÔNG HỢP không có nghĩa là em là một đứa tồi tệ hay em với tất cả những người khác không hợp. Có thể em không hợp với anh, nhưng ở đâu đó sẽ có người hợp với em, và anh cũng vậy. Việc của em chỉ cần chờ cho đến khi người phù hợp với mình xuất hiện mà thôi.
Ai cũng hỏi em thích anh ở điểm nào? Thật sự em không biết, đến bây giờ em vẫn chưa có câu trả lời rõ ràng cho câu hỏi đó. Em chỉ nhận ra rằng ở bên anh em có cảm giác rất thân thuộc, em rất thích nhìn thấy anh cười, sao nhỉ, nụ cười rất hiền, rất ấm áp. Nên sau này, anh hãy hạnh phúc, hãy cười thật nhiều nhé.
Theo VNE
Nhật ký Hà Nội chớm đông Đã lâu rồi chẳng còn cảm xúc để cảm nhận thời gian trôi qua chầm chậm như vậy. Yên bình làm sao. Cơn gió mùa đầu tiên tràn về mang theo những hạt mưa dạt dào mà nhẹ nhàng đúng như vốn có của một mùa đông vẫn thế. Không gian chỉ còn tiếng mưa, tiếng gió thổi vi vu và cảm giác...