Chồng bị bất lực vẫn cấm vợ thủ dâm
Vì chồng bất lực nên tôi tính chuyện thủ dâm.
Thấy tôi “tự sướng” trong phòng ngủ, gã chồng bất lực chỉ thẳng tay vào mặt tôi mà rủa: “Cô là đồ biến thái, bệnh hoạn!”.
Tôi năm nay 33 tuổi, mới lấy chồng được hơn hai năm nay. Tuổi chẳng còn trẻ trung phơi phới như các cô gái 18, đôi mươi, nên kết hôn xong, tôi khát khao có con sớm để hai bên nội ngoại có cháu bế bồng. Chồng tôi hơn tôi ba tuổi, cũng thuộc hàng ế sưng ế sỉa nên mới lấy tôi. Anh ấy làm bên ngành xây dựng, nay đây mai đó cuốn theo các công trình.
Lấy anh, tôi chấp nhận cuộc sống xa chồng dài ngày, vì trọn năm đầu tiên, ông xã công tác tại miền núi. Chúng tôi chẳng mấy khi có cơ hội gần gũi. Hai tháng, thậm chí là ba bốn tháng, anh mới đảo về thăm nhà vài ngày. Nên chuyện con cái không hề thuận lợi như tôi ao ước lúc đầu.
Sống với bố mẹ chồng, tôi thấy khó chịu và buồn bực vô cùng. Hai cụ già cả, cổ hủ, thường soi mói con dâu. Tôi là giáo viên ở trường huyện, tư cách thế nào cả làng cả xã đều hiểu. Ấy vậy mà bố mẹ chồng vẫn luôn dè chừng, săm soi tôi như đứa con dâu có tính lăng loàn, hư hỏng.
Sống với bố mẹ chồng, tôi thấy khó chịu và buồn bực vô cùng. Hai cụ già cả, cổ hủ, thường soi mói con dâu. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
May mắn thay, kể từ đầu năm ngoái, chồng tôi chỉ tham gia các công trình ở tỉnh, nên thường xuyên ở nhà. Tôi bèn nhân cơ hội ấy để lên kế hoạch sinh con. Nhưng càng gần chồng bao nhiêu, tôi càng thất vọng bấy nhiêu. Thể trạng anh ấy ngày một yếu xìu. Mỗi tháng, chúng tôi chỉ chung đụng giường chiếu một, hai lần. Tôi biết, anh vất vả ngày đêm vì công việc, lại thêm khoản nhậu nhẹt ngoại giao để kiếm thêm công trình nên sức khỏe không tốt cũng là điều dễ hiểu.
Thương chồng, tôi lục tìm sách báo, nấu cho anh những món bổ dưỡng thường ngày để tăng cường sinh lực. Nhưng mọi cố gắng của tôi chẳng thấm thía gì. Kết quả xét nghiệm tinh dịch đồ của chồng tôi rất kém, tỉ lệ tinh trùng sống chỉ là 25%. Ngược lại, “máy móc” của tôi vẫn rất ổn và đương nhiên, nhu cầu tình dục cũng phừng phừng. Tôi luôn khát khao được gần gũi với chồng ít nhất một tuần một lần. Nhưng chuyện ấy chỉ là hoang đường. Ông xã toàn viện cớ này nọ để lờ tịt nghĩa vụ của mình.
Nhiều lúc, tôi không kiềm chế nổi, phải giấu giếm cả nhà, chui vào phòng tắm để tự thỏa mãn nỗi thèm khát trong mình. Nhưng mọi chuyện cuối cùng cũng bại lộ. Một hôm, khi tôi đang “hành sự” ngay trong phòng ngủ thì chồng đột nhiên xuất hiện. Anh ấy đi nhậu về sớm nên vô tình trông thấy cảnh tượng trớ trêu này. Vậy là hai vợ chồng tôi cãi nhau loạn xạ. Trong lúc nóng giận, anh ta chỉ thẳng tay vào mặt tôi mà chửi: “Cô là đồ biến thái, bệnh hoạn!”.
Nghe những lời sỉ vả ấy, tôi thêm quặn lòng. Vì căn cớ gì mà tôi phải khốn khổ tới vậy, lẽ nào anh còn không rõ. Tôi vất vả bấy lâu để chữa bệnh cho chồng, còn anh thì bị động, ỷ lại và chẳng chịu tích cực hợp tác để hoàn thành kế hoạch sinh con. Hiện, tôi đang rất muộn phiền vì chuyện ấy. Xin hỏi, thủ dâm sau khi kết hôn có phải là hành động biến thái, bệnh hoạn như chồng tôi chỉ trích? Tình cảnh của chúng tôi hiện nay nên giải quyết ra sao là hợp tình, hợp lý nhất?
Lời bàn
Cuộc sống hôn nhân sẽ cực kỳ hoàn hảo nếu có sự xuất hiện của những thiên thần nhỏ bé. (ảnh minh họa)
Thủ dâm là một hình thức trong sinh hoạt tình dục, nhằm thỏa mãn dục vọng của bản thân. “Tự sướng” có phải là hành vi biến thái hay không, điều đó tùy thuộc vào hoàn cảnh và biểu hiện cụ thể. Trong trường hợp của bạn, nguyên nhân đơn giản chỉ là chồng quá yếu ớt, không thỏa mãn nhu cầu dục vọng của vợ, khiến bạn phải tự mình giải quyết nỗi bức xúc trong mình. Xét ở khía cạnh nào đó, bạn là người đáng thương và hoàn toàn không có lỗi.
Nhưng thiết nghĩ, thay vì phải âm thầm chịu đựng nỗi đau, bạn nên thẳng thắn chia sẻ với chồng để giúp anh ấy thay đổi quan niệm cực đoan, phiến diện của mình về tình dục, đồng thời thôi thúc chồng chủ động hơn trong việc chữa trị. Hãy tới thăm khám tại các cơ sở y tế đầu ngành chuyên về vô sinh để tìm ra biện pháp hợp lý, tăng cường nội tiết tố nam cho chồng, giúp cải thiện số lượng lẫn chất lương tinh binh của ông xã. Rất nhiều cặp vợ chồng vô sinh có nguyên nhân từ tinh trùng yếu, nhưng sau một thời gian tích cực chữa trị, hạnh phúc đã mỉm cười với họ.
Cuộc sống hôn nhân sẽ cực kỳ hoàn hảo nếu có sự xuất hiện của những thiên thần nhỏ bé. Con trẻ sẽ gắn kết tình cảm gia đình và giúp vợ chồng sống trách nhiệm với nhau hơn. Chúc hai bạn giải tỏa được những khúc mắc trong chuyện này.
Theo VNE
Đau đớn trúng bẫy tình oan nghiệt của người đẹp
Tôi mở tủ và tá hỏa: Số tiền dành dụm để cho mẹ tôi chữa bệnh đã không cánh mà bay. Tôi xem lại mấy thứ khác cũng không còn ở vị trí cũ. Sau giây phút thất thần, tôi bấm điện thoại gọi cho Phương. Chuông đổ nhưng không có người bắt máy. Cô ấy đã biến mất cùng với mối tình oan nghiệt của tôi.
Tôi gọi lại lần thứ ba thì câu trả lời cho tôi là "ò í e... số điện thoại quý khách vừa gọi đang ngoài vùng phủ sóng, vui lòng gọi lại sau". Tôi còn đủ bình tĩnh để gọi lại thêm chừng một trăm lần nữa. Thế nhưng trả lời cho tôi vẫn là cái giọng đáng ghét được cài sẵn của nhà mạng...
"Trăng sao gì nữa? Vậy là gặp con bợm cái rồi, bị nó lừa rồi"- thằng bạn thân của tôi bảo. Tôi cũng đã loáng thoáng nghĩ như vậy nhưng cố gạt đi. Không lẽ người đẹp như thế, học thức như thế, đạo đức như thế lại là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp? Nếu thế thì cuộc đời này còn gì đáng tin tưởng nữa đây? Tôi thầm mong Phương gặp chuyện gì đó bất trắc nhưng nhẹ thôi nên không thể liên hệ với tôi. Trong thâm tâm, tôi vẫn muốn tiếp tục câu chuyện tình yêu với người con gái xinh đẹp, dịu dàng ấy.
Tôi quen Phương trên mạng, sau đó đã gặp nhau ngoài đời rồi mới quyết định yêu và cưới. Gia cảnh của nàng rất đáng thương. Cha mất, mẹ bệnh tai biến nằm một chỗ đã lâu. Một mình Phương phải gánh vác cả gia đình. Hôm nàng đưa tôi về thăm gia đình, tôi đã rớt nước mắt khi thấy tình cảnh của nàng. Tôi quyết định chia sẻ bớt nhọc nhằn trên đôi vai gấy yếu của nàng. Khi đứng trước người mẹ đang sống đời sống thực vật của Phương, tôi hứa sẽ bảo bọc con gái bà, cùng nàng chăm sóc bà và mấy đứa nhỏ. Hôm đó Phương đã khóc và nói nàng biết ơn vì tôi đã không chê nàng nghèo khó, nặng gánh gia đình.
Trở về Sài Gòn, tôi lao vào chuẩn bị ngay mọi thứ cho đám cưới. Tôi mua nhẫn kim cương, bông tai, dây chuyền, lắc vàng và cả một chiếc kiềng vàng. Tôi muốn cô gái tôi yêu sẽ được nở mày, nở mặt với bạn bè, người thân để bù lại việc nàng phải lấy một người chồng lớn tuổi gấp đôi mình và đã từng có một đời vợ.
Khi trông thấy những thứ ấy, Phương đã bật khóc. Rồi nàng ôm chầm lấy tôi, hôn tôi như mưa như gió, vừa hôn vừa khóc và nói nàng rất hạnh phúc, cuối cùng thì số phận đã mỉm cười khi mang tôi đến cho nàng. Khỏi phải nói tôi hạnh phúc thế nào khi được ôm trong tay thân hình tươi trẻ, tràn đầy sức sống của nàng.
Chính tôi cũng nghĩ số phận đang mỉm cười với mình. "Bằng lòng làm vợ anh nhé?"- tôi nhìn sâu vào mắt nàng. Trả lời tôi là đôi mắt đẫm lệ nhưng đôi môi lại tươi cười. Tôi rung rung đeo vào tay nàng chiếc nhẫn kim cương thay cho lễ đính ước. Chúng tôi sẽ làm đám cưới vào tháng Giêng năm sau khi mãn tang cha tôi. Vả lại, tháng Giêng là mùa xuân, khí trời mát mẻ, sức khỏe của mẹ tôi cũng tốt nên đám cưới sẽ vui hơn.
Thế nhưng mọi dự tính của tôi đã hoàn toàn đảo lộn. Sau hai tuần hạnh phúc bên nhau, người đẹp của tôi đột ngột biến mất chẳng để lại tăm hơi. Tôi chạy lên nhà nàng. Vẫn người đàn bà nằm bất động trên giường, vẫn những đứa trẻ nhếch nhác như cũ. Điều mới mẻ duy nhất là có thêm một cặp vợ chồng nghèo khó xưng là chủ gia đình. Họ nói hôm trước có một cô gái xinh đẹp đến đây cho hai vợ chồng một số tiền và bảo cho thuê nhà một ngày để nghỉ ngơi vì cô ta ở nước ngoài về, đang tìm một người thân quanh vùng. "Cô ấy bảo tụi tôi cứ ở trên rẫy, mẹ tôi thì cô ấy sẽ chăm sóc dùm khi chúng tôi đi vắng"- anh chồng nói như vậy. "Cô ấy cho tụi tôi 500 ngàn, cho tụi nhỏ rất nhiều bánh trái"- người vợ nói thêm.
Tôi ra về như kẻ mất hồn. Trời ạ, từng tuổi này mà tôi còn bị lừa tình. Tôi thấy đau như bị hoạn và tự hỏi mình là nên quên đi mối tình oan nghiệt này hay tiếp tục đi tìm kẻ đã giăng bẫy đưa mình vào tròng một cách ngon ơ như vầy? Nếu tìm gặp thì chắc gì tôi lấy lại của nã đã mất?
Mà hình như mấy hôm nay, tôi loáng thoáng thấy nàng trên mạng. Nàng đang thả câu. Đã có mấy con cá tung tăng vây quanh. Đúng hơn, đó không phải cá mà là những con trâu già thích gặm cỏ non như tôi. Tôi chỉ muốn nói một điều với mấy anh bạn, xin hãy tỉnh táo, đừng nhắm mắt lao vào mấy cô gái lả lơi, đưa đẩy trên mạng rồi bây giờ tiền mất, tật mang như tôi...
Theo VNE
Anh giữ kỷ vật với người cũ dù sắp cưới tôi Tôi chỉ muốn được anh tôn trọng nhưng sao anh không thể vứt bỏ hết những thứ đã thuộc về quá khứ khiến tôi bị tổn thương khi nhìn thấy chúng. Còn đúng một tuần nữa là ngày tôi với anh chính thức thành vợ chồng nhưng trớ trêu sao, tôi lại rơi vào hoàn cảnh này, cứ như là trong những bộ...