Chồng bắt vợ phải có trách nhiệm với bồ
Qua xót xa khi biết chồng lừa dối mình lần thứ 2, còn đau xót hơn khi chồng có con với bồ và công khai nói “vợ phải có trách nhiệm với cô ấy”.
Gặp nhau và cưới nhau chỉ vẹn trong 3 tháng, nên tôi và chồng chưa đủ thời gian để hiểu hết về nhau. Một năm đầu, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi khá hạnh phúc. Bước sang năm thứ 2, gia đình tôi đã xuất hiện những rạn nứt do hai con người, hai cá tính khó thể dung hòa. Tôi cũng biết tỏng chuyện chồng tôi có đi lại với người con gái khác nhưng tôi cũng nhắm mắt cho qua. Tôi và chồng sống trong cùng một căn nhà nhưng dường như đã hết yêu.
Đúng lúc chúng tôi ra quyết định giải thoát cho nhau, cũng là lúc tôi biết mình đã mang bầu 3 tháng. Tôi không vui cũng không buồn. Khi biết việc tôi có bầu, chồng tôi đã chia tay với bồ, xin lỗi và muốn quay lại.
Đứa con như là định mệnh khéo vợ chồng tôi về bên nhau. Anh ấy cũng hối lỗi chăm sóc vợ con rất chu đáo. Từ một người chồng bạc tình anh đã trở thành một con người khác, yêu thương và chăm sóc vợ con. Tôi đã tin tình yêu của chúng tôi “sau cơn mưa trời lại sáng”, trở lại mặn nồng như xưa và anh cũng đã đổi tính đổi nết.
Nhưng tôi không thể ngờ anh lại lừa dối tôi lần nữa. Vẫn cái thói trăng hoa “ngựa quen đường cũ”, tật ngoại tình của chồng tôi đánh chết cũng không bỏ. Được hơn một năm ngoan ngoãn bên vợ con, chồng tôi lại bắt đầu theo thú vui ong bướm bên đường. Quá xót xa khi biết chồng ngoại tình còn đau xót hơn khi chồng lại có con với bồ và công khai nói “vợ phải có trách nhiệm với cô ấy”.
Video đang HOT
Năm xưa chỉ vì nghĩ cho con có mẹ, có cha nên tôi đã mềm lòng quay lại vì con.
Nhưng tới giờ phút này thì tôi không thể sống được với con người đó nữa.
(ảnh minh họa)
Anh ta còn thẳng thừng nói với tôi dù đó không phải con của tôi nhưng vẫn là con của anh ta. Mọi chuyện đã lỡ rồi mong tôi bỏ qua và thương xót có đứa bé trong bụng của bồ nhí. Đúng là một chuyện nực cười nhất trên thế gian, có người vợ nào muốn chia sẻ chồng mình với người khác; Có người vợ nào muốn nuôi con của bồ… Tôi nói như quát vào mặt anh ta: “Anh đúng là một người đàn ông tồi, con anh anh còn không muốn nuôi hà cớ gì bắt tôi phải nuôi con cho kẻ khác”. Máu tôi sôi sùng sục, tôi không còn kiểm soát được bản thân mình. Lần đầu tiên trong đời tôi gầm rú như một con vật bị người ta chà đạp tới tổn thương.
Năm xưa chỉ vì nghĩ cho con có mẹ, có cha nên tôi đã mềm lòng quay lại vì con. Nhưng tới giờ phút này thì tôi không thể sống được với con người đó nữa. Dù rất đau đớn và thương con cuối cùng tôi cũng quyết tâm đưa ra quyết định ly hôn. Đây có thể là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời của tôi, giải thoát cho mình và con mình khỏi địa ngục trần gian của kẻ bội bạc.
Theo Ngoisao
Mẹ đừng về nữa
Ngày mẹ nó xách túi ra đi nó hét lớn: "Mẹ đi rồi đừng bao giờ về nữa. Con sẽ bảo em là mẹ chết rồi". Mẹ nó nước mắt dầm dề lầm lũi bước đi. Nó đứng trên bờ trông theo chiếc đò chở mẹ xa dần cho đến khi khuất hẳn.
Bố nó chỉ ngồi một góc nhà mà uống rượu. Ông lúc nào cũng vậy chỉ biết có rượu và im lặng. Đã hai lần mẹ nó bỏ nhà theo người đàn ông khác, mỗi lần dăm bữa nửa tháng rồi lại mò về. Bố nó chẳng giữ mà cũng chẳng xua đuổi, từ đầu đến cuối ông vẫn kiên định với thái độ im lặng.
Ngày ngày ông vẫn đi làm. Mỗi buổi sáng nó thường đứng tầnngần ở cổng nhìn đôi chân to bè, nứt nẻ của bố căng cứng, oằn mình đạp xe lên dốc. Nó càng thương bố càng hận người đàn bà nhẫn tâm đã bỏ bố, bỏ chị em nó mà đi. Trong lòng nó chỉ cầu sao bà ta đừng bao giờ trở về nữa. Nó thà không có một người mẹ như thế.
Đã gần nửa năm kể từ ngày mẹ nó bỏ đi, trong nhà nó đã không còn sót lại bất cứ thứ gì của người đàn bà ấy. Em nó cũng đã thôi khóc và thôi đòi mẹ, nhưng thỉnh thoảng nửa đêm thức giấc, nó vẫn nghe thấy tiếng em gọi mẹ trong mơ. Những lúc ấy nó hoài nghi không biết có phải những lời sau cùng nó nói khiến mẹ nó không dám trở về nữa. Liệu bà ấy có đang hạnh phúc bên một người đàn ông khác hay đã bị người đàn ông ấy ruồng rẫy như những lần trước? Nghĩ thế rồi nó lại lắc đầu quầy quậy, chỉ cần bà ấy không về thì nghĩa là bà ấy đang sống hạnh phúc và quên chị em nó rồi. Như vậy cũng tốt, chỉ cần bà ấy đừng về nữa...
Rồi một hôm bà ngoại nó sang đưa cho nó một phong thư và nói của mẹ nó gửi. Nó sa sầm nét mặt, cầm phong thư vứt xuống đất mà dẫm mà đạp như trút hết những nỗi ấm ức bấy lâu nay. Bà ngoại nó khóc tức tưởi, vừa đánh vào lưng nó vừa chửi: "Bay là đứa con bất hiếu. Uổng công mẹ bay thương bay".Thương ư? Thương mà nhẫn tâm bỏ rơi chúng nó để đi theo người đàn ông khác! Thương như thế thà đừng thương còn hơn.
Bà ngoại nó nói tiếp trong nước mắt: "Mẹ bay ốm nặng, sắp chết rồi. Nó bỏ đi cũng là vì thương bay. Không muốn bay lo lắng. Bố bay hèn hạ không lo được thuốc thang cho nó nên nó phải đi theo người ta. Mấy lần nó đi rồi lại về vì nó thương bay không muốn xa bay đó biết không?".
Phong thư lem luốc bùn đất vẫn nằm dưới lòng bàn chân nó. Nó nhặt lên, phủi sạch, bỏ vào túi rồi lững thững bước ra bờ sông. Cô lái đò vẫn chăm chỉ chở người qua sông những chuyến đi về. Nó đứng mãi cho đến khi mặt trời lặn rồi mới trở về nhà. Trước khi quay lưng đi miệng nó thều thào: "Mẹ đừng về nữa. Chỉ cần mẹ đừng về con sẽ nói với em rằng mẹ vẫn đang sống rất hạnh phúc!".
Theo VNE
Biết anh có vợ, tôi vẫn sinh con cho anh Tình cảm giữa tôi và anh ngày càng trở nên thân thiết. Đặc biệt là sau đợt anh và vợ có xích mích, anh đã tìm đến tôi như một sự an ủi. Tôi biết, nhưng tình cảm tôi dành cho anh quá lớn nên tôi chấp nhận hết, chấp nhận làm người thứ 3. Tôi có một công việc đáng ao ước...