Chồng bắt tôi ngủ với sếp để vay tiền
Chồng tôi nói, anh ấy sẵn sàng hy sinh vì gia đình. Cách hy sinh của anh ấy là để cho vợ ngủ với người đàn ông khác.
ảnh minh họa
Chồng tôi vẫn luôn tự hào vì sinh ra là đàn ông và đã sống đáng mặt đàn ông: con nhà nghèo ở quê, lăn lộn vừa làm thêm vừa học đại học ở Hà Nội, rồi lăn lộn kiếm tiền, một tay làm nên cả một công ty kinh doanh phát đạt, lại có vợ đẹp, con khôn. Bởi những gì đạt được đều do chất xám và nỗ lực không ngừng của anh ấy nên anh ấy coi khinh những người đàn ông tuy giàu có, thành đạt hơn mình nhưng lại có bệ phóng tốt hơn. Anh coi họ là những kẻ tốt số, ăn sẵn chứ không độc lập làm nên từ hai bàn tay trắng như anh. Bản thân tôi cũng tự hào về chồng, vì thế điều mà anh làm với tôi mới đây làm tôi sốc đến mức không tin nổi.
Tôi chỉ là nhân viên bình thường của một công ty, ngoài nhan sắc và tính tình chu đáo, cần mẫn ra thì không có gì đặc biệt. Được cái mọi người trong công ty quý mến tôi, riêng sếp tổng thì có tình ý đặc biệt với tôi. Anh ấy hơn tôi 15 tuổi, đã có một đời vợ và cũng là một người tốt. Sếp tỏ ra quan tâm đến tôi nhưng theo cách tế nhị chứ không phải lộ liễu trước mặt mọi người. Sếp đã tỏ tình với tôi mấy lần, tỏ ra rất tha thiết với tôi. Bị tôi cự tuyệt, anh ấy cũng không tỏ ra thù hằn, cay cú gì cả, cũng không có hành động nào trả thù, chèn ép, gây khó dễ cho tôi trong công việc. Qua cách nói của anh ấy, tôi nghĩ rằng sếp vẫn hy vọng, vẫn đợi một lúc nào đó tôi suy nghĩ lại. Ngoài những lần nói chuyện đó, sếp cũng không tìm cách tiếp cận với tôi nhiều nên tôi cũng không có cảm giác khó xử hay bị quấy rầy.
Vì vợ chồng phải trung thực với nhau, không giấu giếm điều gì nên chuyện này, tôi kể lại với chồng. Anh ấy quá hiểu và tin vợ nên không nghi ngờ gì tôi cả, nhưng cũng mạ lị ông sếp của tôi hết lời, dùng những từ rất nặng nề, khinh miệt để nói về anh ta (dĩ nhiên chỉ nói cho tôi nghe). Tôi bảo, nếu anh muốn, tôi sẽ kiếm chỗ làm khác, nhưng chồng tôi bảo không cần, anh tin em, nếu em thấy làm ở đó thuận lợi, đồng nghiệp xung quanh tốt thì cứ làm, anh không phải thằng đàn ông hẹp hòi ghen vớ ghen vẩn. Thỉnh thoảng, chồng tôi lại hỏi tôi về cách cư xử của sếp, và tôi có sao nói vậy, dù chuyện thế nào thì anh ấy cũng tuôn ra một tràng sỉ vả sếp, khiến tôi đâm ngại và đưa ra ý kiến bỏ việc, để rồi anh lại bảo không cần.
Video đang HOT
Rồi tai họa xảy ra. Công ty của chồng tôi bị “sập”. Đó là toàn bộ thành quả lao động, nỗ lực, mồ hôi nước mắt của anh ấy trong nhiều năm. Anh ấy như phát điên, không chấp nhận nổi sự thật là đã mất hết. Nhưng chồng tôi không bao giờ chịu đầu hàng. Anh ấy không thể bó tay chấp nhận số phận. Anh đã vạch ra được một đề án mới để lấy lại tất cả. Anh tin là đề án này chắc chắn sẽ thành công, nhưng muốn thực hiện nó thì phải có tiền, nhiều tiền, trong khi anh chẳng những không còn đồng nào mà còn mang nợ. Anh đã đưa đề án đến gặp rất nhiều người, thuyết phục họ đầu tư, nhưng không có kết quả. Người ta hoặc không tin anh, hoặc bản thân họ cũng không có tiền rảnh rỗi, đang thời kinh tế khó khăn, họ từ chối hết.
Ý nghĩ một cơ hội chắc chắn như vậy lại bị bỏ qua khiến chồng tôi như điên như dại. Cùng đường, anh ấy đã đề nghị tôi giúp đỡ. Anh nhắc cho tôi nhớ: “Hắn từng nói rằng nếu em có khó khăn gì thì nói với hắn, dù là việc gì hắn cũng giúp đến cùng. Vậy em hãy đề nghị hắn cho anh vay tiền để khôi phục sự nghiệp. Giúp anh cũng là giúp em”. Tôi sửng sốt, nhưng so với những gì diễn ra sau đó thì câu nói đó chưa là gì cả. Tôi bảo với chồng rằng, cứ cho là sếp yêu tôi thật lòng và muốn giúp đỡ tôi, nhưng người ta dễ gì bỏ ra một số tiền khổng lồ như vậy mà chẳng nhận được gì từ tôi. Giúp cho chồng tôi nghĩa là tạo điều kiện cho tôi gắn bó suốt đời với gia đình, anh ta được lợi gì chứ.
Thật không ngờ, chồng tôi khuyên tôi nên lấy lòng sếp, tỏ ra có tình cảm với anh ta để anh ta mê muội vì hy vọng mà bỏ tiền ra. “Cho vay chứ có phải cho không đâu”, anh lý sự. Tôi choáng và giận quá, hỏi một câu thật ác khẩu với ý nghĩ làm anh đau, nhục mà bỏ ý định: “Không ai điên mà bỏ tiền ra thế cả, trừ khi em chịu lên giường với anh ta. Anh có đồng ý như vậy không?”. Và điều tệ hại tôi không tính đến đã xảy ra: chồng tôi gật đầu. Rồi anh nói một tràng để “đập” lại ánh mắt giận dữ và ghê tởm của tôi, trong đó có câu: “Ngày xưa phong kiến khắt khe thế mà cũng còn bao nhiêu phụ nữ hy sinh bản thân để cứu nước, cứu chồng. Đoan trang như Thúy Kiều còn bán mình chuộc cha. Mà trong chuyện này, chính anh mới là người phải hy sinh lớn nhất chứ không phải là em. Nhưng anh chấp nhận để cứu gia đình này, để cứu tương lai các con mình, em chỉ góp thêm một tay thôi. Sao em nỡ nghĩ xấu về anh, để ích kỷ bo bo giữ lấy riêng mình như vậy?”.
Những lý luận của anh làm tôi tối tăm mặt mũi. Tôi không nghĩ nhiều về khả năng sếp có chấp nhận giúp không nếu tôi làm theo lời anh bảo. Vì tôi sẽ không làm thế. Nếu sếp không thật lòng với tôi, còn lâu anh ấy mới đồng ý. Còn nếu thật lòng yêu tôi, thì dù mê đến đâu, anh ấy cũng thấy ngay động cơ mang mùi tiền của tôi, chứ chẳng đời nào bị mắc lừa. Khi đó tôi đã chẳng giúp được gì cho chồng mà còn mất hết danh dự, mất hết sự trân trọng của sếp, đó là chưa kể việc này như một đòn nặng đánh vào tình cảm, niềm tin của sếp, nếu sếp thực sự yêu tôi.
Điều làm tôi đau đớn nhất là chồng tôi. Giả dụ tôi nghe theo sự sắp xếp của anh mà ngủ với sếp, và giả dụ lấy được tiền cho anh phục hưng sự nghiệp, thì điều gì sẽ xảy ra sau đó? Anh ta liệu biết ơn tôi hay sẽ ghê tởm tôi? Liệu chúng tôi còn sống với nhau, yêu thương nhau như trước được không? Anh đã dám bán cả vợ để lấy tiền, vậy tình yêu của anh dành cho tôi từ trước đến nay phải chăng là thật?
Có lẽ, dù khủng hoảng tiền bạc của chồng tôi có qua được hay không, cuộc sống của gia đình tôi, tình vợ chồng của chúng tôi, sẽ không bao giờ được như trước nữa.
Theo VNE
Ám ảnh chuyện chồng ngoại tình
Tôi phát hiện anh ngoại tình nhờ những tin nhắn anh chưa kịp xóa. Trước những bằng chứng không chối cãi được anh đã thú nhận. Giờ nghĩ đến những gì anh đang làm với tôi, rồi cũng làm với cô gái đó là mọi cảm xúc lại biến mất.
Tôi 30 tuổi, có một bé trai thông minh, kháu khỉnh, vợ chồng đều làm cơ quan nhà nước, thu nhập không cao nhưng ổn định. Trước khi kết hôn chồng tôi đã có một đời vợ và hai con riêng sống với mẹ các cháu, tôi biết lý do ly hôn của họ thông qua anh và mọi người nói là "ông ăn chả, bà ăn nem". Sau gần 2 năm ly hôn thì kết hôn với tôi, qua thời gian yêu nhau là quãng thời gian tôi hạnh phúc nhất, được anh chiều chuộng, yêu thương nhiều. Anh lại nhiều hơn tôi cả chục tuổi, chững chạc, phong độ và có địa vị xã hội, còn tôi mới đi làm, nhỏ nhắn, xinh xắn, dễ gần và được mọi người quý mến. Chúng tôi yêu nhau mặc cho gia đình tôi phản đối kịch liệt, lý do vì anh đã qua một đời vợ, nhưng vì quá yêu nhau mà chúng tôi quyết tâm ở bên bằng mọi cách.
Ảnh mang tính minh họa
Khi yêu nhau tôi được nghe rất nhiều người kể về thành tích tình trường lăng nhăng, ngoại tình của anh trước đây, một phần nghĩ anh đã qua tuổi chơi bời, qua một đời vợ và tự tin vào tình yêu hai người dành cho nhau nên bỏ ngoài tai tất cả, coi đó là quá khứ, điều quan trọng là sống với hiện tại và tương lai.
Chúng tôi làm đám cưới, sau 3 tháng tôi có bầu, vợ chồng đều mong chờ ngày đón con chào đời. Hồi đó anh đang làm cách xa nhà 200 km, cuối tuần mới về với mẹ con tôi, linh cảm của người vợ tôi biết anh đang ngoại tình, về thì nhanh chóng đi ngay, hờ hững với tôi, đặc biệt tôi thấy tin nhắn tình cảm của một cô gái gửi tới anh lúc 24h đêm. Không có bằng chứng chính xác và cũng nghĩ do mình có bầu và sinh con nên anh vui vẻ để giải quyết nhu cầu sinh lý, chờ ngày con lớn tôi sẽ dành nhiều thời gian cho anh, anh sẽ quay về với mẹ con tôi.
Thật sự tôi rất đau khổ nhưng kiên nhẫn chờ đợi, rồi cũng thành công, không còn cảm giác anh lừa dối bởi anh đã dành nhiều thời gian cho gia đình, về nhà đều đặn những ngày cuối tuần. Tưởng chừng cuộc sống cứ êm đềm trôi đi nhưng những mâu thuẫn lại xảy ra liên miên. Từ ngày anh chuyển công tác về gần nhà, gia đình được đoàn tụ, tưởng chừng không hạnh phúc nào bằng, lúc này anh được thăng chức ở một vị trí cao hơn. Những bữa cơm khách, rượu chè liên miên, thật sự tôi rất thương anh, xót xa khi nhìn chồng say khướt mỗi khi về nhà, bởi đó cũng là nhiệm vụ, phải tiếp khách tôi rất hiểu. Anh không còn dành nhiều thời gian cho tôi nữa, buổi sáng 7h ra khỏi nhà và về nhà lúc 22h, hiếm hoi những bữa cơm trưa, chiều cùng vợ.
Lúc này con tôi gửi ông bà ngoại, một mình vò võ chờ chồng về, một mặt lại nhớ con quay quắt, tôi thấy cô đơn, buồi tủi, chồng về say khướt lại lăn ra ngủ. Những buổi tối chồng báo phải tiếp khách không về ăn cơm là tôi lại đi xe máy 35 km về ngủ với con một đêm, sáng sớm hôm sau dậy đi làm sớm. Tôi nghĩ việc về với con, được chăm con, ôm con ngủ chốc lát như vậy cũng không có gì quá đáng, bởi thay anh chăm sóc con để anh yên tâm công tác. Nhưng suy nghĩ đó lại đẩy anh vào hoàn cảnh dễ sa ngã.
Anh đã ngoại tình, tôi phát hiện được nhờ những tin nhắn anh chưa kịp xóa. Tôi đau đớn, vật vã, trước những bằng chứng không chối cãi được anh đã thú nhận. Tôi như rơi xuống chín tầng địa ngục, cứ quanh quẩn với câu hỏi tại sao anh lại đối xử như vậy với tôi, hoàn cảnh đã vậy rồi, hai đời vợ, 3 đứa con, sao anh còn không an phận, đèo bòng gì nữa? Xin nói thêm, với con riêng của anh, tôi ủng hộ hết mình, thậm chí anh bận việc tôi còn nhắc nhở anh thường xuyên gọi điện động viên các cháu. Tôi gửi tiền nuôi con đúng thời hạn, anh bảo sợ con khổ nên các cháu thiếu gì là anh mua cho đủ và tôi rất đồng ý vì nghĩ các cháu cũng thiệt thòi.
Sau khi suy nghĩ cân nhắc, kiểm điểm lại bản thân thấy mình cũng có lỗi vì đã không chăm sóc anh chu đáo, tôi quyết định tha thứ, sắp xếp công việc để đón con về ở cùng, vừa để đỡ buồn lại có thời gian chăm sóc chồng. Nhưng những ai ở hoàn cảnh của tôi mới hiểu, nói tha thứ thì dễ nhưng niềm tin đã mất thật khó lấy lại. Lần này niềm tin trong tôi đã mất hoàn toàn, không còn tin anh nhưng yêu thì vẫn rất yêu, điều đó làm tôi khổ sở, đâm ra cáu bẳn, xét nét và nghi ngờ mọi mối quan hệ của anh.
Trước đây sống xa nhau nhưng tôi vẫn có lòng tin anh tuyệt đối, giờ ở gần nhau tôi lại không còn tin anh nữa. Trong chuyện quan hệ vợ chồng chúng tôi rất hòa hợp, nhưng giờ không thường xuyên, mỗi lần gần gũi tôi lại bị ám ảnh cảnh anh cùng bồ vào nhà nghỉ. Nghĩ đến những gì anh đang làm với tôi, rồi cũng làm với cô gái đó là mọi cảm xúc lại biến mất. Mỗi khi giận dỗi, chúng tôi thường xí xóa bằng một cuộc yêu nồng nàn và cả hai được hạnh phúc thăng hoa. Gần đây mỗi khi quá mệt mỏi vì những khúc mắc (phần lớn từ việc tôi không còn tin anh nữa) khi nguôi ngoai tôi lại làm lành vì còn rất yêu anh, nhưng mỗi lần chủ động anh lại hờ hững, từ chối điều đó, chạm lòng tự ái của tôi.
Anh càng như vậy, tôi càng nghi ngờ, ghen tuông, lại đau khổ và nói sẽ ly thân. Anh nói tùy tôi muốn làm gì thì làm. Chúng tôi trong thời gian ly thân, cứ kéo dài như thế này chắc cuộc hôn nhân cũng kết thúc. Tôi thương con, cháu rất bện bố, những tiếng bi bô của con "Con yêu bố mẹ" làm tôi không đành. Mặt khác anh cũng rất tốt với gia đình và họ hàng bên ngoại, sẵn sàng giúp đỡ khi mọi người khó khăn cần nhờ đến. Còn nếu tiếp tục với cuộc sống mất hết niềm tin như thế này tôi rất khổ tâm, phải làm sao để lấy lại niềm tin đây? Xin các anh chị và các bạn cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Thương nhau đừng để đó Nếu bạn thật tâm yêu thương một người, hãy đi cùng người ấy ngay khi có thể, bởi nếu chờ đợi sẽ lập tức có kẻ khác chen chân vào. Khi đọc tiêu đề, nếu bạn đã từng nghe thì có thể bạn sẽ nhớ tới bài hát Thương nhau để đó của Hamlet Trương. Đây là một bài hát khá hay, ít...