Chồng “bất lực” chấp nhận để vợ “lên giường” với tình cũ
Cuộc sống gia đình tôi chẳng khác nào địa ngục. Dù được chồng bật đèn xanh qua lại với người yêu cũ nhưng tôi cũng chẳng lấy gì làm vui vẻ, thậm chí cảm giác tội lỗi cứ ngày một lớn dần.
Tôi là con gái út trong một gia đình giàu có, bề thế và được nuông chiều từ bé. Vốn xinh đẹp nên ngay từ khi là sinh viên năm nhất tôi đã được hàng tá chàng trai con nhà giàu săn đón, tán tỉnh. Bốn năm đại học trôi qua với những mối tình chóng đến và chóng đi.
Dù khá thoáng trong các mối quan hệ khác giới nhưng tôi lại rất biết cách giữ mình trước những đòi hỏi “chuyện ấy” của người yêu và chưa từng đi quá giới hạn.
Ra trường với tấm bằng khá, bố mẹ lại quan hệ rộng nên tôi dễ dàng được nhận vào làm ở một ngân hàng lớn với mức lương cao.
Tại đây, tôi tiếp tục trở thành trung tâm săn đón của nhiều anh chàng điển trai, thành đạt. Tuy nhiên lúc này những lời nói đường mật và các trò vung tiền theo kiểu công tử con nhà giàu đã không còn quyến rũ được tôi. Thay vào đó một đồng nghiệp nam hơn tôi 3 tuổi tên Nam Khánh, chàng trai dân ngoại tỉnh lên thành phố lập nghiệp khiến tôi có cảm tình. Nam Khánh không đẹp trai nhưng nụ cười rất duyên và đặc biệt là ý trí, nghị lực vươn lên.
Chúng tôi nhanh chóng thành một cặp, rồi thành vợ chồng sau đó vài tháng. Bố mẹ tôi cũng rất mến anh bởi những đức tính tốt kể trên.
Tôi và Nam Khánh nhanh chóng thành một cặp.
Cuộc sống hôn nhân của vợ chồng son rất hạnh phúc. Bởi kinh tế khá giả nên chúng tôi đã mua nhà và xin ra ở riêng. Ngày tôi mang thai con trai đầu lòng cũng là khi Nam Khánh được thăng chức Trưởng phòng Kế hoạch. Công việc thuận lợi, vợ chồng vui vẻ và đầy ắp tiếng cười. Những tưởng cuộc sống gia đình hạnh phúc sẽ cứ thế trôi đi nhưng ở đời có ai học hết được chữ ngờ. Tai ương bắt đầu ập xuống tổ ấm của tôi khi đứa con đầu lòng tròn 2 tuổi.
Nhiều ngày liền Nam Khánh than phiền mệt mỏi, chán ăn và sức lực suy giảm trông thấy. Ban đầu, tôi nghĩ có thể là do áp lực công việc quá căng thẳng nên thành ra như vậy. Chỉ đến khi đến bệnh viện mới phát hiện chồng bị bệnh thận mãn tính. Anh ngày càng gầy gò, ốm yếu và đặc biệt là luôn phải chạy thận mỗi tuần một lần. Anh phải xin nghỉ việc ở ngân hàng do sức khỏe không đảm bảo. Tôi chỉ còn biết ở bên động viên chăm sóc chồng.
Video đang HOT
Tình cảm vợ chồng vốn hạnh phúc cũng dần nguội lạnh, một phần do Nam Khánh mặc cảm tự ti vì bệnh tật, phần vì tôi buồn chán mỗi khi nghĩ tới “chuyện chăn gối”. Tròn 25 tuổi, tràn đầy nhựa sống và có nhu cầu tình dục cao, nên việc “đi tu” nhiều tháng liền do ông xã không còn đáp ứng được khiến tôi bức xức, khó ở.
Việc “đi tu” nhiều tháng liền do ông xã không còn đáp ứng được khiến tôi bức xức, khó ở.
Nhiều lần vào phòng và phát hiện vợ “tự giải quyết” để thỏa mãn, Nam Khánh càng căm ghét bản thân mình hơn. Cảnh tượng trên vẫn xuất hiện trong một thời gian. Không muốn vợ như vậy mãi, cũng chẳng muốn cuộc hôn nhân tan vỡ, chồng nói tôi có thể làm “chuyện ấy” với người đàn ông khác nhưng với điều kiện cả hai không được ly hôn.
Tôi thực sự sốc trước đề nghị của Nam Khánh nhưng rồi cũng đồng ý.
Không mất nhiều thời gian, tôi cũng tìm được một đối tác bên ngoài. Đó chẳng phải ai xa lạ mà là Bảo Trung, chưa vợ, người từng yêu tôi say đắm khi còn học Đại học nhưng không được đáp lại.
Địa điểm “lâm trận” quen thuộc của tôi và người tình là những khách sạn, nhà nghỉ hạng sang. Thời gian thì không xác định, sáng có, trưa có và đêm tối cũng có.
Nhìn cái cách Bảo Trung quan tâm đến mình, tôi có thể hiểu anh ta vẫn rất yêu tôi. Cơ thể lực điền, bản lĩnh phòng the của “tình đơn phương một thuở” khiến tôi thực sự mãn nguyện. Chán yêu trong nhà nghỉ, khách sạn, chúng tôi nhiều lần thử cảm giác ngay trong nhà tôi, thậm chí ngay trên chiếc giường của hai vợ chồng. Tất nhiên, điều đó đều diễn ra khi Nam Khánh đi chạy thận trong bệnh viện.
Có lần chẳng biết vô tình hay cố ý mà chồng tôi về nhà ngay khi tôi và Bảo Trung vừa “mây mưa” trong bếp xong. Hiểu chuyện gì vừa xảy ra nhưng anh không nói gì và đi thẳng vào phòng.
Tôi điếng người vì sốc.
Trở lại sau ít phút khi bồ hờ đã ra về, chồng tôi liền đưa ra lá đơn ly hôn. Tôi điếng người vì sốc. Nam Khánh nói rằng anh không muốn tôi sống như hiện tại, anh muốn giải thoát cho tôi và cho cả anh nữa. Và rằng anh thực sự muốn vợ hạnh phúc nhưng không thể mang lại nên mới làm vậy. Tôi cầm lá đơn mà lòng trống rỗng. Tôi thấy mình quá ích kỷ so với tấm lòng bao dung mà chồng dành cho mình. Tôi thực sự bừng tỉnh và hối hận vô cùng nhưng tất cả đã quá muộn bởi sự cương quyết của chồng tôi.
Theo Phunutoday
Bất lực khi nhìn vợ vào nhà nghỉ với bồ
Người ta bảo tôi là người chồng nhu nhược, tôi xin nhận hết. Bởi đúng là tôi nhu nhược thật, tôi đâu phải là người mạnh mẽ, biết quản thúc vợ con gì đâu.
Vì ngay chính vợ mình, tôi cũng không bảo được thì còn sao dám nhận những lời khen ngợi từ người khác. Người ta chê tôi còn tốt, chứ họ chửi thì tôi nhục lắm...
Ngày đó tôi lấy vợ, vợ tôi là người con gái tuyệt vời. Ai cũng bảo tôi giỏi vì tán được em. Người như em, xinh xắn, dễ chịu, ăn nói giỏi, công việc ổn định thật chẳng thiếu gì người yêu. Nhưng nhờ sự kiên trì của tôi, tôi đã chinh phục được trái tim người đẹp. Chúng tôi trở thành một cặp đôi mà ai ai cũng phải trầm trồ.
Tôi yêu cái tính nết của em, yêu sự tự nhiên, vui vẻ và hài hòa của cô gái ấy. Tìm hiểu và đem lòng yêu thương nhau hơn 1 năm thì chúng tôi tính chuyện cưới xin khi mọi thứ đã ổn định. Công việc cũng tốt nên chúng tôi đã tiến tới hôn nhân nhanh chóng để hi vọng sinh một đứa con.
Vợ chồng tôi có những ngày tháng đầu hôn nhân thật sự hạnh phúc. Chưa bao giờ thấy em càu nhàu về điều gì cả. Bản thân em cũng rất thoải mái với họ hàng nhà nội, tôi cảm thấy hài lòng. Em giỏi giao tiếp tới nỗi, cả nhà tôi, ai cũng khen ngợi em. Họ hàng tới chơi cũng khen em hết lời. Dù họ không khen trước mặt, nhưng sau đó, họ có nói tôi có phúc nên lấy được người vợ tốt.
Em mua cho gia đình tôi biết bao nhiêu là đồ đạc xịn. Ngôi nhà cũ bây giờ em sửa, cất lên 2-3 tầng khiến cả nhà tôi hài lòng, bố mẹ thì ngợi khen em. (ảnh minh họa)
Công việc của em thuận lợi. Em có nói với tôi rằng, có ông sếp cơ quan thấy em xinh đẹp, có năng lực nên đã chủ động đề nghị tạo điều kiện cho em. Em cũng bảo tôi đừng nghi ngờ gì cả, vì em biết, đàn bà đẹp mà muốn thăng tiến, dễ bị đàn ông lợi dụng. Em đã nói với tôi trước để tránh bị hiểu lầm. Tuy nhiên, vì sự đố kị và ghen tuông, tôi vẫn cảm thấy bất an vô cùng.
Lúc nào tôi cũng lo lắng, sợ hãi, liệu vợ mình có cặp kè với người đàn ông nào đó để tiến thân không. Vì càng ngày, em càng ăn diện hơn. Tiền em cũng mang về khá nhiều, cảm giác rất viên mãn. Em hay kể cho tôi công việc công ty, nào là gặp người này, chị kia, anh này... toàn là người có máu mặt, làm ăn tốt.
Em mua cho gia đình tôi biết bao nhiêu là đồ đạc xịn. Ngôi nhà cũ bây giờ em sửa, cất lên 2-3 tầng khiến cả nhà tôi hài lòng, bố mẹ thì ngợi khen em. Hàng xóm nhìn em tấm tắc bao nhiêu thì họ lại liếc mắt sang, nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lùng bấy nhiêu. Họ bảo tôi số tốt, lấy được người vợ giỏi chỉ ở nhà cũng sống sung sướng. Nhưng tôi vẫn đi làm, vẫn kiếm tiền, chỉ là tiền tôi không bằng em mà thôi.
Giờ tôi cảm thấy bị xúc phạm khi càng ngày em càng có ý xa lánh tôi. Em góp ý tôi đủ chuyện, nào là ăn mặc, nào là chuyện thay đổi phong cách đi đứng. Em bảo nhìn tôi thiếu lịch sự, không có tác phong. Nghe em nói, tôi bực lắm. Hóa ra giờ tôi phải thể hiện là người phong độ khi đi bên cạnh em, không thì em sẽ xấu hổ vì có người chồng như tôi sao?
Có phải tôi quá kém hay tại em quá kênh kiệu, quá tự tin, cho rằng mình tự quyết cái gia đình này? Hay là tại em nghĩ tôi vô dụng? (ảnh minh họa)
Hôm nay, tôi lại làm một gã chồng khờ nhưng tôi lần theo dấu vết của em khi em nói đi công tác 2 ngày. Và tôi phát hiện, em đi cùng với người đàn ông khác, hai người họ tình tứ như vợ chồng. Tôi cảm thấy tim mình bị bóp nghẹt. Em đã lừa dối tôi, đã biến tôi thành gã chồng ngu ngốc vì những lời thú nhận và lời hứa không có gì từ phía em. Tôi tin em nhưng sự nghi ngờ cũng không phải là thừa. Tôi đã làm em trở thành người phụ nữ khinh rẻ chồng.
Có phải tôi quá kém hay tại em quá kênh kiệu, quá tự tin, cho rằng mình tự quyết cái gia đình này? Hay là tại em nghĩ tôi vô dụng? Bây giờ, nhìn em đi với người ta mà tôi không dám làm gì. Tôi sợ, nếu như tôi làm lớn chuyện, cái gia đình này sẽ tan nát và bố mẹ tôi sẽ thất vọng, sốc nặng về con dâu của mình. Gia đình tôi đang rất quý trọng em. Hàng xóm liệu có tin em như vậy không hay họ bảo tôi đã hèn còn sinh sự? Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Khampha