Chồng bất lực ‘bỏ đói’ dài hạn, bản năng đàn bà khiến tôi sa ngã
Cả đêm hôm ấy, anh chỉ khẽ ôm tôi vào lòng và nói câu xin lỗi. Trong giây phút ấy, tôi biết mình đã lấy phải một người chồng “ bất lực”
Tôi là một giáo viên dạy Văn tại một trường điểm của Tỉnh. Thời sinh viên tôi cũng đã từng trải qua vài mối tình nhưng rồi chẳng đi đến đâu. Ra trường rồi may mắn được về quê công tác, tôi đã gặp và yêu anh, chồng tôi bây giờ. Anh là một người có thể gọi là hoàn hảo trong mắt người khác phái, cao to, đẹp trai, hiền lành.
Hơn nữa công việc ổn định, gia đình anh lại thuộc dạng cơ bản ở quê. Thực ra khi mới quen anh, ai cũng nói anh quá “được” trong khi tôi lại có chút tự ti về mình. Vì trải qua mấy cuộc tình, tôi đã không còn nguyên vẹn. Với tôi, được người như anh để mắt đến quả thực là một điều quá may mắn. Sau 5 tháng tìm hiểu, chúng tôi quyết định làm đám cưới.
(Ảnh minh họa)
Với đời người con gái, đêm tân hôn là cái thời khắc đáng nhớ và thiêng liêng nhất. Thì với tôi nó giống như một cơn ác mộng. Tôi hụt hẫng, chới với và cảm thấy như mình bị rơi xuống vực thẳm. Tôi khao khát ham muốn bao nhiêu thì anh lại thờ ơ bấy nhiêu. Cả đêm hôm ấy, anh chỉ khẽ ôm tôi vào lòng và nói câu xin lỗi. Trong giây phút ấy, tôi biết mình đã lấy phải một người chồng “bất lực”
Trong mối quan hệ vợ chồng, nhu cầu của người phụ nữ luôn ở mức cao hơn, nhất là bị kiềm chế lâu ngày nên ham muốn trong tôi càng lớn dần, không có cách nào giải tỏa. Mới cưới được hơn một tháng mà trông tôi tàn tạ thấy rõ, mặt mũi hốc hác, gầy sọp đi. Các chị em đồng nghiệp thấy thế liền chọc tôi “vợ chồng son cứ thong thả mà hưởng thụ. Cô bảo chú ấy làm gì cũng vừa phải thôi, coi chừng chết vì lao lực”. Biết là mọi người chỉ đùa cho vui, nhưng tôi cảm thấy tủi thân vô cùng. Nào có ai biết, từ ngày lấy chồng đến nay tôi chưa có một giây phút nào được hưởng thụ niềm hạnh phúc ấy.
Thế rồi, bất cứ nghe ai đó tâm sự về những điều thú vị trong cuộc sống vợ chồng của họ, “bản năng đàn bà” trong tôi lại khao khát mãnh liệt. Nếu có thể “hư” một lần mà được “thỏa mãn” có lẽ tôi cũng chấp nhận. Nhưng rồi, những lúc bình tĩnh lại, tôi thấy căm ghét những ý nghĩ xấu xa của mình. Chồng tôi, dù thế nào cũng là một người tốt. Anh yêu thương và dành cho tôi tất cả những điều tốt đẹp nhất. Tôi không thể vì dục vọng mà phản bội anh và gia đình của mình.
Video đang HOT
Cuộc sống của tôi cứ từng ngày trôi qua một cách thê thảm trong sự cố gắng, đấu tranh với tòa án lương tâm. Đúng thời điểm này, tôi bắt gặp những ánh nhìn kỳ lạ của anh đồng nghiệp. Anh cũng là một giáo viên trong tổ chuyên môn với tôi. Khác với trước đây, anh thường dành cho tôi những cái nhìn trìu mến, những cái va chạm nhẹ vào cơ thể không biết là vô tình hay cố ý. Nó làm tôi thấy run rẩy và có những linh cảm chẳng lành.
Thế rồi giống như giọt nước làm tràn ly khi cơ hội đến. Hôm ấy, trường tôi tổ chức buổi lễ kỷ niệm 50 năm ngày thành lập trường. Sau lễ chào mừng, buổi tối trường mở tiệc chiêu đãi cho toàn thể cán bộ giáo viên. Vì tửu lượng không được tốt cho lắm nên mới nhấp 1 ly tôi đã đau đầu và xin phép ra về. Và chính anh cũng bỏ cuộc vui với lý do “phải đưa tôi về nhà an toàn”. Vì hơi choáng nên vừa lên xe là tôi gục ngay vào vai anh. Thế nhưng, thay vì đưa tôi về nhà như đã nói, anh lại lái xe đưa tôi đến một nhà nghỉ cách trường không xa.
Trong hơi men chếch choáng, tôi nghe anh thủ thỉ bên tai “Em à, anh sẽ giúp em! Chúng ta đều là những không được hưởng hạnh phúc trọn vẹn”. Lúc đó tôi cố gắng vùng vẫy nhưng dường như sự chống cự yếu ớt đó không thắng nổi cái bản năng đàn bà đang rạo rực trong lòng. Chúng tôi ngã vào lòng nhau, giải tỏa bao nỗi thèm khát mà bấy lâu nay tôi luôn phải kìm nén. Tôi chỉ xin được sai một lần, rồi ngày mai tôi sẽ trở về đúng vị trí của mình. “Tình một đêm” như người ta vẫn nói không hẳn là xấu xa hoàn toàn.
Sau những gì xảy ra đêm đó tôi quyết định xóa đi những ký ức ấy. Nhưng tôi càng cố gắng thì anh càng tìm mọi cách để đến gần tôi. Anh tâm sự , “thời gian qua anh cũng như tôi, không hề cảm thấy hạnh phúc bên người vợ hiện tại. Chính tôi đã cho anh cái cảm giác xưa nay chưa từng có. Và anh muốn duy trì mối quan hiện ấy. Anh muốn chúng tôi sẽ đóng vai là nhân tình bí mật của nhau và dĩ nhiên sẽ chẳng có người thứ 3 nào biết về mối quan hệ này”.
(Ảnh minh họa)
Nếu được phép nói một lời biện minh cho mình, tôi thừa nhận việc ngã vào lòng người đàn ông ấy với tôi có lẽ là vì khát khao được yêu, là cái bản năng của người phụ nữ không vượt qua được chính mình. Cứ thế, một lần, hai lần rồi vô vàn những lần sau nữa, chúng tôi tìm đến với nhau bất kể khi nào có cơ hội.
Chúng tôi giống như những con thú bị bỏ đói lâu ngày, xoắn vào nhau, giúp nhau thỏa mãn những nhu cầu mà những người chồng, người vợ kia không làm được. Và rồi, sau những giây phút thăng hoa ấy, tôi lại tự té nước lạnh vào người, tự tát vào mặt mình những cái đau điếng để thức tỉnh. Nhưng tất cả chỉ là ngụy biện, sai lầm giống như một vết nhơ ăn mòn lương tâm, dù cho tôi có làm gì đi nữa cũng không bao giờ tẩy sạch.
Giờ đây, tôi không đủ can đảm để đối diện với chồng mình. Anh quá tốt, bố mẹ chồng cũng yêu thương tôi vô điều kiện. Nhưng cái mà tôi đền đáp cho họ lại là sự phản bội. Tôi không đủ tư cách để làm vợ anh chứ đừng nói đến việc đứng trên bục giảng mỗi ngày. Tôi muốn giải thoát lương tâm mình, nhưng liệu nói ra sự thật anh có chấp nhận tha thứ cho người vợ như tôi không! Hay tôi sẽ mất anh mãi mãi. Và nếu trong trường hợp của tôi, anh có bao giờ vì dục vọng mà dẫm đạp lên hạnh phúc gia đình hay không! Tôi biết mình đã phạm phải một sai lầm lớn, liệu có con đường nào để tôi có thể quay lại được không? Thật sự, tôi không muốn mất đi gia đình, càng không muốn mất người tình của mình!
Theo Blogtamsu
Cưới nhau một tháng chưa có một lần quan hệ
Cả tháng trời trôi qua em chờ đợi trong tuyệt vọng, nhiều đêm không ngủ được nằm quay lưng bên chồng em đã khóc ướt hết gối...
Em năm nay 24 tuổi, chồng 27, chúng em mới cưới nhau được một tháng rồi. Gia đình em và gia đình anh ấy có mối quan hệ từ trước, mẹ anh là bạn cùng học chung lớp đại học với mẹ em. Sau bao nhiêu năm không liên lạc thì năm ngoái cả lớp tổ chức kỷ niệm 30 năm sau khi ra trường nên hai người lại gặp nhau.
Liệu chồng em có phải là người đàn ông bất lực (Ảnh minh họa)
Chuyện trò trao đổi thông tin nên phụ huynh hai bên đã hướng cho em và chồng tìm hiểu nhau. Ban đầu em cũng không thích lắm nhưng khi anh đến nhìn cũng cao dáo, đẹp trai hơn nữa gia đình gia giáo nền nếp nên em cũng gật đầu.
Từ lúc tìm hiểu bọn em chỉ đi chơi, uống cà phê, rồi mua sắm chuẩn bị đồ dùng cho đám cưới. Vì cũng mới quen biết, rối quyết định cưới đều do bố mẹ định sắn nên những va chạm về thể xác cũng ở mức qua loa, chưa có gì sâu đậm.
Đêm tân hôn em hồi hộp chờ đợi chồng động vào người, tâm trạng vừa ham muốn vừa sợ sệt vì em chưa bao giờ quan hệ tình dục. Trong đầu đặt ra bao nhiêu câu hỏi, liệu lần đầu có đau lắm không? Sau khi ăn uống dọn dẹp xong vợ chồng đi ngủ, cả hai vợ chồng loay hoay mãi mà không thực hiện được việc đó.
Chồng em có vẻ căng thẳng, lo việc tổ chức đám cưới anh cũng mệt mỏi, lại uống chút rượu có thể đó là nguyên nhân khiến anh không khoẻ. Không làm được việc gì nên chồng em rất ngại, em đã động viên rằng do đây là lần đâu của hai người nên cứ từ từ, anh đừng lo lắng quá.
Nhưng kể từ hôm đó đến nay vợ chồng em có một vài lần làm lại, có điều tất cả đều thất bại. Chồng em vốn dĩ là người đàn ông hình thức, to cao, lúc chưa cưới em nghe nói anh cũng có rất nhiều người thích và là niềm mơ ước của nhiều cô gái trẻ. Bề ngoài anh luôn tỏ ra là người đàn ông mạnh mẽ, chẳng nề hà việc gì, từ công việc khéo léo đến nặng nhọc chồng đều làm tốt.
Em không hiểu sao chuyện trên giường chồng lại là người kém cỏi đến vậy. Em rất muốn gần chồng , tận hưởng hương vị ngọt ngào của một người đàn bà bình thường. Vậy mà chồng em cứ hờ hững, không ôm hôn vợ và tất nhiên là hầu như không có nhu cầu về sex.
Em thắc mắc thì anh nói rất muốn làm cho vợ hạnh phúc, nhưng không hiểu sao mỗi khi gần gũi lại không thể thực hiện được việc đó. Rồi từ đó chồng cảm thấy ngại ngùng, rụt rè, dần không muốn em động vào người. Thế nên hàng đêm giữa hai vợ chồng luôn có một khoảng cách.
Em luôn mong muốn vợ chồng có thể hoà hợp, có thể tận hưởng như bao cặp vợ chồng bình thường khác. Luôn mong chồng mạnh khoẻ, có nhu cầu gần gũi vợ. Em cũng đã tìm mọi cách để tạo cảm hứng cho chồng như ăn mặc sexy, tắm rửa sạch sẽ, gợi ý chồng xem phim tâm lý. Nhưng cuối cùng chồng vẫn trơ lỳ chẳng thèm quan tâm đoái hoài gì đến vợ. Thỉnh thoảng em cũng có chủ động đến gần để ôm ấp chồng, tâm sự để khơi dậy ham muốn đàn ông của chồng nhưng chồng em lại đẩy em ra và nói mệt. Muốn được nghỉ ngơi, xin khất hôm sau khoẻ lại sẽ bù đắp cho em.
Vậy mà cả tháng trời trôi qua em chờ đợi trong tuyệt vọng, nhiều đêm không ngủ được nằm quay lưng bên chồng em đã khóc ướt hết gối. Chồng em biết được nhưng anh chỉ im lặng, rồi nằm im vờ như ngủ say không biết.
Em đã khuyên chồng đi khám bác sỹ xem có bệnh tật gì mà lại không có ham muốn. Nhưng chồng gạt đi, còn cáu bẳn với em nữa. Em đã tìm hiều xem công việc của chồng có căng thẳng lắm không? Nguyên nhân tại sao chồng lại như vậy? Thì thấy anh vẫn sáng đi làm, tối về công việc không quá nhiều áp lực. Mọi việc sinh hoạt hàng ngày vẫn diễn ra bình thường với chồng. Thế nhưng cứ đến đêm là anh lảng tránh chuyện ấy, trốn lên giường trước, quay mặt vào trong và giả vờ ngủ hoặc có hôm lại đi chơi với bạn đến tận khuya mới về.
Em không biết mình phải làm gì bây giờ nữa, có phải anh là người bất lực, không có bản lĩnh đàn ông không? Nếu thực sự như vậy thì em phải làm sao để cứu vãn cuộc hôn nhân bế tắc này? Liệu rằng ly hôn có phải lối thoát tốt nhất không?
Theo Đất Việt
Hành động của chồng khi thấy cô giúp việc kéo váy xuống khiến tôi sững sờ Cứ như thế suốt nửa năm tôi sống trong nỗi lo nơm nớp. Tôi sợ chồng tôi sa ngã, tôi sợ gia đình mình tan vỡ. Nhưng tôi không còn cách nào khác, tôi đành phải vừa sống vừa quan sát vừa dè chừng cô giúp việc có đôi mắt đen láy và vòng eo thon thả. Sau khi sinh con thứ 2,...