Chồng “bắt cóc” con đòi vợ trả “tiền chuộc”
Chuẩn bị ly hôn, người chồng mang đứa con gái 3 tuổi bỏ đi cùng “tối hậu thư” chuyển tiền vào tài khoản ngân hàng thì mới mang con về.
Chặn đường bắt con
Theo trình bày của chị Lê Kim Nhung (35 tuổi, ngụ phường 4, TP Sóc Trăng, tỉnh Sóc Trăng), năm 2010, chị gặp gỡ người đàn ông là Trầm Xuân Hoài (37 tuổi, ngụ phường 3). Tháng 6/2012, đôi vợ chồng hân hoan đón đứa con gái chung ra đời. Cũng từ đây, tình cảm của họ có những rạn nứt.
Chị Nhung kể, chồng mình vốn lái xe tải chở hàng hóa trong địa bàn TP Sóc Trăng rồi bỏ ngang, mua một chiếc xe máy định chạy xe ôm, cũng chỉ được vài tháng rồi bỏ. “Đã vậy anh ấy lại rất hay ghen tuông mù quáng. Tôi đi làm từ sáng sớm, đến trưa đã về nhà, nào có thời gian riêng cho mình, vậy mà anh cứ bảo tôi qua lại với người đàn ông khác. Thậm chí, người chủ lò mổ heo nơi tôi làm việc từng gọi điện khuyên anh ấy, còn bảo sẽ giúp chồng tôi công việc để được gần vợ, nhưng anh ấy không chịu đi làm”, người vợ kể.
Sau những xích mích không thể hàn gắn, tháng 4/2015 chị Nhung nộp đơn ra tòa xin ly hôn. Trong đơn, người vợ trình bày lý do vì chồng lười biếng không chịu đi làm, thường xuyên nhậu nhẹt rồi chửi bới đánh đập vợ con.
Chị Nhung xin được nuôi con, không yêu cầu chồng phải chu cấp gì. Cuối tháng 4/2015, TAND TP Sóc Trăng cho mời đôi vợ chồng đến hòa giải nhưng bất thành. Cặp đôi chưa chờ ngày ra tòa đã đường ai nấy đi. Trên đường từ tòa về nhà, người chồng rượt theo vợ, chặn đường, đưa đứa con gái theo mình.
“Lúc anh ấy bắt con, tôi đã cố gắng ngăn cản nhưng không được. Đoạn đường đó xung quanh toàn ruộng lúa, không ai giúp được. Tôi phải xuống giọng năn nỉ thì chồng tôi bảo đưa con về nhà chơi rồi 5h chiều đưa về lại. Tôi không biết làm cách nào được nữa đành phải đồng ý.Tôi chờ từ chiều đến tối, không thấy chồng đưa con về, gọi điện hỏi thì ảnh đã bỏ đi đâu cùng con bé rồi”, chị Nhung trình bày.
Thiếu phụ lập tức trình báo công an phường, nhưng lực lượng này từ chối can thiệp vì đây là chuyện riêng của gia đình.
Bé gái bị cha đưa đi ngay trong ngày ra tòa hòa giải (che mặt)
Video đang HOT
Dọa mang con đi “thế chấp”
Từ khi chồng đưa con gái bỏ đi, chị Nhung quay quắt hàng ngày gọi hàng chục cuộc điện thoại để tìm con. Sau nỗ lực của chị Nhung, người chồng cuối cùng đã chịu nghe máy. Đáp lại sự hoang mang lo lắng cho con gái của vợ, người chồng bảo vợ gửi 7 triệu đồng vào tài khoản ngân hàng cho mình sẽ đưa con về.
Chị Nhung tố cáo: “Tôi hỏi anh ấy đang ở đâu, anh bảo đang ở Đồng Nai, tuyệt nhiên không hé lộ gì thêm. Tôi xin anh cho nghe tiếng con, anh cũng không đồng ý. Anh ấy bảo nếu không gửi tiền thì đừng mong gặp con. Đó là cuộc nói chuyện giữa tôi và chồng sau một tuần anh bắt con đi. Tôi bảo anh ấy cho địa chỉ cụ thể, tôi sẽ mang tiền đến, bao nhiêu tôi cũng chịu, nhưng ảnh không cung cấp. Tôi nghĩ nếu gửi tiền cho chồng, chưa chắc anh ta đã chịu đưa con về, nên tôi quyết định không gửi”.
Những ngày sau đó, chị Nhung tiếp tục gọi điện. Người chồng họa hoằn lắm mới chịu bắt máy. Thấy vợ cứng rắn, người chồng chuyển hướng yêu cầu. “Anh ta nhắn tin bảo tôi trả hết nợ cho những người đang là chủ nợ của anh ta. Mỗi người một ít, có người vài triệu, có người vài trăm, khi nào tôi trả xong sẽ đưa con về. Anh ta còn thách tôi báo công an, nói vẫn là cha của đứa bé nên có quyền đưa con đi”.
Trong lần trao đổi qua tin nhắn này, chồng chị Nhung được cho là còn đưa ra lý do mình sắp đi xuất khẩu lao động, tốn khoảng 40 triệu đồng. Để có số tiền này, anh này sẽ “thế chấp” đứa con cho một người để đi nước ngoài trong vòng 3 năm. Sau 3 năm trở về, nếu có tiền thì sẽ trả lại để chuộc con, còn nếu không thì chịu mất con.
Nghe được thông tin này từ phía chồng, chị Nhung càng như ngồi trên đống lửa, liên tục gọi điện cho chồng, chạy vạy khắp nơi hỏi han bạn bè, người thân để tìm hiểu thông tin nhưng không có kết quả.
Tuyệt vọng, thiếu phụ gửi đơn cầu cứu công an TP Sóc Trăng. Cơ quan chức năng trả lời hiện bé gái con chị Nhung vẫn là con chung của hai người, Tòa vẫn chưa phân xử vụ án ly hôn và trao quyền nuôi con cho chị nên không thể can thiệp.
“Tôi vẫn biết con bé là con chung, nhưng nếu lỡ chồng tôi đem con đi “thế chấp” thật rồi xuất ngoại thì tôi biết tìm con ở đâu đây, biết cầu cứu ai, cơ quan nào sẽ tìm con cho tôi?”, người mẹ đặt câu hỏi.
“Tôi mong chồng chỉ nhất thời nóng giận rồi nói vậy. Nhưng đến nay đã quá lâu rồi, lỡ chồng tôi túng quá làm liều thì tôi không biết tính sao nữa. Con gái tôi sẽ sống như thế nào? Ai sẽ lo lắng cho nó?” người mẹ hoang mang. /.
Theo Phapluat
Suýt nữa "làm thịt" em chồng
Thương cảm, bất bình do bạn bè, chị em mình bị phụ bạc, hoặc có nguy cơ bị phụ bạc, nhiều quý bà, quý cô nổi máu nghĩa hiệp, ra tay giúp trị "kẻ thứ ba", nhưng rồi chính họ gặp phải tình huống dở khóc dở cười...
Suýt "làm thịt" em chồng
Chứng kiến cô bạn thân bơ phờ, phát ốm vì chồng đang xao xuyến trước một cô gái trẻ, Hoàn (27 tuổi, Nam Định), thấy máu bốc lên mặt. "Mày chỉ nó cho tao, tao làm thịt nó cho, đồ ranh con mới nứt mắt ra đã chơi trò cướp chồng".
Theo sắp đặt của Hoàn, cô bạn dùng sim khuyến mại gọi cho tình địch, xưng là người của một tổ chức đang thực hiện một điều tra xã hội học, muốn gặp phỏng vấn, có trả thù lao. Cô sinh viên năm cuối đồng ý. Được người bạn cho biết cô gái sẽ ngồi ở quán cà phê nào, bàn nào, giờ nào, Hoàn nói: "Rồi, tao sẽ bất ngờ túm tóc nó tát cho mấy phát, chửi trước mặt mọi người cho nó nhục. Tao sẽ dọa nếu không buông tha chồng mày ra thì sẽ cho mấy thằng đầu gấu xử lý, nó khiếp ngay".
Ở vị trí đã hẹn, Hoàn thấy một cô gái ngồi quay lưng về phía mình. Để chắc ăn, cô bấm số điện thoại của tình địch bạn mình. Thấy "đối tượng" lôi di động ra nghe, Hoàn hùng hổ tiến vào ngay. Nhưng khi đối mặt với cô gái, Hoàn ớ ra vì đó là... cô em chồng, thế là bảo chị hẹn bạn ở đây rồi vờ "a lô, bận không đến được hả" để... rút.
Sau này, lấy cớ "nghe lời đồn", Hoàn hỏi em về chuyện với chồng bạn, thì được trả lời là anh ta yêu đơn phương. Hoàn không biết điều cô em nói đúng hay sai, nhưng thấy hú vía vì dù sự thật thế nào, cô cũng sẽ gặp phải tai họa nếu "tập kích" bất ngờ khi chưa kịp nhìn mặt &'đối tượng".
Tấn công nhầm mục tiêu
Vân (33 tuổi, Hà Đông, Hà Nội) lên tầng ba của quán cà phê, nơi mà em rể mình hẹn với bồ. Cả phòng chỉ có mỗi cô gái đang ngồi đợi. "Khoảng 25 tuổi, tóc tém, xinh, người nhỏ, da trắng, đúng nó rồi", Vân tự nhủ và bước đến. "Chào em, chị nói chuyện với em vài phút được không?", Vân nói với vẻ mặt và giọng lạnh te. Rồi trước đôi mắt dò hỏi của cô gái, Vân bảo: "Em đang đợi một người đàn ông phải không? Về đi, hắn không đến đâu, vợ hắn giữ hắn ở nhà rồi". Cô gái đỏ mặt: "Tôi không hiểu chị nói gì, chị đi cho".
Chớ dại mà dây vào việc của người khác... (Ảnh minh họa)
Thế là Vân nổi cơn tam bành: "À đến nước này mày còn nỏ mồm hả con ranh? Tao sẽ đánh cho mày chừa cái thói chài đàn ông có vợ đi nhé". Thế là cả hai người phụ nữ đều thét lên, người tìm cách giằng ra, người giơ tay đánh. Rồi Vân bị một người đàn ông đẩy bật vào tường, chỉ mặt quát: "Cô là ai, sao dám đánh bạn gái tôi". Sau vài giây, vân nhận ra anh chàng này chính là người cô gái đợi, nhưng vẫn sừng sộ: "Anh đúng là yêu phải yêu quái rồi, nó cặp bồ với em rể tôi nửa năm rồi đấy" và bỏ đi.
Về phàn nàn với em gái chuyện đánh ghen hụt, nói qua nói lại một lúc, Vân mới biết mình vào nhầm quán. Con phố đó có nhiều quán cà phê, chỗ tình địch của em gái Vân đến là số nhà 38C, trong khi chị vào số nhà 38. Vân kêu hoảng: "Trời ơi, suýt nữa tao bị thằng cha ấy đánh rồi".
"Hiệp nữ" gặp họa
Đến bây giờ, Thúy, 26 tuổi, ở Thanh Hóa, vẫn xấu hổ khi ai đó nhắc chuyện cô "đại náo" đám cưới cách đây ba năm. Chủ rể là Huân, người phũ phàng bỏ em gái người yêu Thúy sau khi làm cô có bầu. Khi hôn lễ bắt đầu, cô dâu chú rể đang đứng trên sân khấu ra mắt khách khứa thì Thúy xông lên cướp micro, sa sả sỉ nhục chú rể là đồ Sở Khanh, và khuyên cô dâu nên dừng đám cưới ngay khi còn kịp. Sau một phút "đơ máy", thanh niên hai họ xông lên túm tóc Thúy lôi ra ngoài và đánh cho một trận dù kẻ phá rối là phụ nữ. Nhưng đó chưa phải là toàn bộ tai họa của Thúy. Khi biết tin, gia đình bạn trai cô đều rất tức giận, cho rằng cô bêu riếu họ. Anh người yêu còn không thèm gặp Thúy suốt một thời gian dài.
Còn chị Lương, 34 tuổi, nhà ở Cầu Diễn, Hà Nội, từng bị chồng bỏ để cưới tình nhân nên rất căm những "kẻ chen ngang". Vậy nên khi bà chị họ than phiền chồng có bồ là một đồng nghiệp thì chị xung phong "trả hận" giúp. Tưởng nói miệng thế thôi, ai ngờ Lương dẫn cậu em mặt mày bặm trợn đi "hành hiệp". Rất không may cho chị, hôm đó "đối tượng" không ở nhà một mình như mọi ngày mà có mẹ lên thăm. Nghe to tiếng ngoài hành lang, bà già ngó ra thấy con bị bắt nạt liền đóng cửa lại rồi đứng trong nhà kêu cứu ầm ĩ.
Hàng xóm đổ ra, giữ hai "hiệp khách" lại đòi đưa lên công an. Mẹ con chủ nhà còn đòi kiện Lương vì tội hành hung và vu khống. Cô gái nói: "Anh H. với tôi chỉ là đồng nghiệp, không có quan hệ gì khác. Vợ anh ta sai chị đến đây hành hung, bôi nhọ tôi, tôi sẽ yêu cầu công an gọi cả chị ấy lên". Hoảng sợ vì sự giúp đỡ của mình có nguy cơ làm hại chị họ, Lương đành xuống nước xin thông cảm, cho biết vợ anh H. không dính dáng gì đến chuyện này. Nói mãi, họ mới thôi.
Về gặp bà chị, Lương hỏi: "Con bé đấy có phải bồ ông H. thật không mà nó chối hùng hồn thế?". Bà chị bảo: "Thì nghe người ta đồn ầm lên như vậy, chứ lấy đâu ra chứng cứ". "Trời ơi, chỉ nghe đồn mà bà làm tôi suýt bị bắt vào đồn đấy", Lương kêu lên. Nhưng rồi chị nhận ra là mọi việc cũng tại mình quá sốt sắng "giúp đỡ", bởi bà chị có nhờ làm việc đó đâu. Lương tự nhủ mình từ giờ chớ dại mà dây vào việc của người khác.
Cả Vân và Hoàn, sau sự cố đánh ghen hộ, cũng "rút kinh nghiệm", có thương bạn, thương em thì cũng chỉ "tư vấn" thôi chứ không dám "ra tay" để chuốc lấy tai bay vạ gió nữa.
Theo VNE
Phải làm gì khi biết người yêu sống thử? Tôi không dám tin vào tai mình khi biết được tin anh đã từng chung sống với người phụ nữ ấy như vợ chồng... và bây giờ, họ vẫn thường xuyên liên lạc, hẹn hò với nhau. Câu chuyện của tôi có lẽ cũng rất đời thường và giống như những tâm sự của các bạn trẻ khác. Tuy nhiên, tôi vô cùng...