Chồng bảo tôi như cave chuyên nghiệp
Chỉ vì màn dạo đầu đêm tân hôn mà anh nói tôi là cave chuyên nghiệp. Lẽ nào phải như một khúc gỗ mới là chính chuyên, là gái ngoan hay sao?
Tôi và Hùng cùng sinh ra ở một vùng quê nghèo quanh năm bán mặt cho đất mà cuộc sống vẫn kham khổ. Từ bé đã sống trong cảnh thiếu thốn vật chất nên chúng tôi cùng phấn đấu thi đỗ ĐH và quyết tâm ở lại Hà Nội lập nghiệp.
Quen nhau từ hồi bé rồi cùng nhau học tập ở Hà Nội, chúng tôi gắn bó, cùng giúp đỡ nhau vượt qua những thăng trầm. Có lẽ vì thế mà tình cảm cũng phát sinh. Ra trường khi công việc của 2 đứa đã ổn định. Chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra tưng bừng giữa một vùng quê nghèo, quanh năm vẫn còn thiếu thốn, đói khát. Trước những lời chúc phúc và ngưỡng mộ của mọi người, chúng tôi thấy thật tự hào và hạnh phúc.
Đêm tân hôn đau khổ vì bị chồng gọi là cave. Ảnh minh họa
Dù yêu nhau đã 5 năm nhưng chúng tôi chưa một lần vượt qua giới hạn. Tôi luôn ý thức về giá trị và trinh tiết của người con gái, bản thân cũng đã từng chứng kiến nhiều đôi đã quan hệ, góp gạo thổi cơm chung nhưng rồi vẫn tan đàn xẻ nghé. Vì vậy, tôi quyết định giữ sự trong trắng của mình cho đêm tân hôn.
Video đang HOT
Hùng cũng là một người đàn ông bình thường, cũng có nhu cầu sinh lí như bao nhiêu người con trai khác. Anh cũng đòi hỏi tôi mỗi khi chỉ có 2 đứa gần gũi nhau. Nhưng trước sự kiên quyết và thái độ dứt khoát của tôi, nhiều lần Hùng tức giận, thậm chí đã bỏ về nhưng rồi cũng phải đồng ý với quan điểm của tôi.
Có lẽ vì phải nhịn quá lâu nên cả 2 đứa đều khao khát, chờ mong đến đêm tân hôn.
Tôi cũng là người hay lên các diễn đàn học hỏi những chia sẻ của chị em về kinh nghiệm yêu, bí quyết để gia đình hạnh phúc. Vì muốn cho anh đêm tân hôn thật hoàn hảo, nên một tháng trước khi cưới tôi thường lên mạng tìm hiểu cách sex khiến cho đàn ông cảm thấy thích thú nhất.
Đêm tân hôn của chúng tôi diễn ra trong một khung cảnh nên thơ, trăng thanh gió mát của miền sơn cước. Cả 2 vừa ngượng ngùng, vừa háo hức cho lần đầu tiên được làm vợ chồng của nhau.
Tôi diện một chiếc váy ngủ vô cùng sexy, có lẽ chưa nhìn thấy tôi mặc đồ hở hang bao giờ nên anh rất ngạc nhiên nhưng khuôn mặt vẫn hiện rõ nét hạnh phúc và khao khát.
Như không chịu đựng được hơn nữa, anh lao vào ôm trầm lấy tôi như một con thiêu thân, chúng tôi quyện vào nhau như không có gì có thể ngăn cách được.
Những gì học hỏi được trên mạng đều được tôi thực hiện một cách bài bản và nhuần nhuyễn. Lúc đầu, với màn dạo đầu mơm trớn, nụ hôn nồng nàn và khiêu gợi, tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc đang dào dạt trong anh. Nhưng khi tôi bắt đầu lần mò xuống khu vực nhạy cảm của anh và thực hiện những động tác rất ướt át thì bất ngờ anh đẩy tôi ngã lăn ra ngoài.
Tôi như chết lặng trước hành vi thô bạo của anh. Nhưng không dừng lại ở đó, những lời anh nói ra khiến cổ họng tôi nghẹn đắng. Hùng quát vào mặt tôi: “Đồ đĩ! Cô đã lừa gạt tôi. Vậy mà cô nói chưa từng quan hệ, muốn giữ gìn cho tôi. Nhìn cô xem có khác gì một con cave chuyên nghiệp không?”
Anh bỏ tôi giữa căn phòng lạ lẫm, vắng lặng và cả đêm không về. Tôi chỉ còn biết ngồi khóc, khóc nức nở như một đứa trẻ con. Đêm tân hôn mà tôi mong đợi đây sao? Người chồng mà tôi hết lòng yêu thương, tôn trọng là người phũ phàng vậy sao? Mà tôi có làm gì sai? Những điều tôi học hỏi và hành động với anh cũng chỉ vì muốn anh được hạnh phúc viên mãn trong đêm tân hôn. Lẽ nào phải như một khúc gỗ mới là chính chuyên, là gái ngoan hay sao?
Theo VNE
Chồng coi tôi không bằng cave
Nhiều lần tôi đến quán karaoke thấy anh ngồi hát và ôm những bà già hơn cả mẹ anh ở nhà. Anh không thấy thẹn với lương tâm, coi tôi không ra gì, nói tôi chỉ giá 5-10 nghìn đồng lẻ là cùng.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy cuộc sống mình lại bế tắc đến như thế này, không làm sao tìm ra lối thoát cho cuộc đời mình và con trai. Trong một lần về quê nghỉ hè, tôi tình cờ quen anh khi đi biển với nhóm bạn học phổ thông. Tôi thừa nhận mình chẳng phải gái ngoan hiền cho lắm, bốn đứa con gái ngồi nhậu nên tôi biết trong con mắt tụi anh, chúng tôi không ra gì. Không biết như thế nào, trong đám bạn của anh tôi lại để ý mình anh, một người không được ưa nhìn cho lắm, vừa đen vừa lùn, được tính tình vui vẻ, ăn nói có duyên.
Anh tìm hiểu, lên nhà tôi mỗi khi học ở thành phố về. Anh có học thức, ăn nói có duyên nên ba mẹ rất quý mến. Thời gian tìm hiểu tôi anh đã có người yêu 3 năm, họ ăn ở với nhau như vợ chồng (sau này tôi nghe cô gái đó điện thoại nói). Từ khi chấp nhận làm bạn gái anh, tôi đã thay đổi rất nhiều, không giao du tiếp xúc với bạn bè xấu, ai anh không thích tôi đều không chơi nữa.
Quen anh gần 2 năm chúng tôi đi quá giới hạn, lỡ có thai nên buộc phải cưới khi tuổi còn quá nhỏ, ăn chưa no lo chưa tới. Tôi vừa ra trường chưa xin được việc làm ổn định, anh còn năm cuối đại học nữa mới ra trường. Cưới xong anh vẫn đi học còn tôi ở với gia đình anh lo cơm nước, cuối tuần anh mới về quê thăm tôi một lần. Dù sao lúc đó tình cảm vợ chồng rất tốt nên anh luôn quan tâm, lo lắng, tôi cứ nghĩ mình lấy anh là một may mắn trong cuộc đời này.
Thời gian còn một năm nữa ra trường anh lại không học mà theo bạn bè ăn nhậu nên không nhận được bằng tốt nghiệp, bị lưu lại kết quả học tập. Anh buồn, chán nản về quê không xin được việc làm, cộng thêm bản tánh ham chơi nên anh làm ở đâu cũng được vài ngày là nghỉ, lúc đó vợ chồng tuy không có việc làm dù hay rượu chè nhưng anh không hề la đánh mẹ con tôi. Hạnh phúc được vài năm anh bắt đầu thay đổi bản tính, có lẽ vì quá cực khổ nên anh thường xuyên la cà bạn bè nhậu nhẹt, trai gái đàn đúm rồi đổ lỗi do tôi nên không được học tới nơi tới chốn, không được sung sướng như bạn bè.
Mỗi lần như vậy anh lại đánh đập mẹ con tôi dù cho gia đình can ngăn. Không thể chịu nổi tôi làm đơn ly hôn khi con vừa tròn 3 tuổi. Anh không chấp nhận ly hôn, một mực phản đối nên tòa buộc phải hòa giải và anh hứa sẽ thay đổi, không nhậu nhẹt đàn đúm bạn bè nữa. Tôi lại tin anh và cũng nghĩ cho tương lai của con trai nên chấp nhận về chung sống.
Thấm thoát 7 năm trôi qua, cuộc hôn nhân của chúng tôi tồn tại không có tình yêu mà sống với nhau vì trách nhiệm và nghĩa vụ với đứa con trai lên 7. Anh vẫn đi sớm về khuya, sáng xỉn chiều say, hung hăng chửi bới mẹ con tôi và cha mẹ đẻ tôi nữa. Giờ có lẽ với tôi điều đó không còn quan trọng nữa, điều tôi cần là nhìn con trai lớn lên từng ngày khỏe mạnh, vui vẻ và học giỏi.
Rồi tôi lỡ mang thai cháu thứ hai. Đến tháng thứ 7 mà anh chưa bao giờ quan tâm đến tôi buồn hay vui mà từ lúc có thai đến giờ bản tính anh lại thêm gái gú. Không biết bao nhiêu lần tôi đến những quán karaoke thấy anh ngồi hát và ôm những bà già hơn cả mẹ anh ở nhà. Anh không thấy thẹn với lương tâm, với bạn bè và cả tôi, coi đó là sự hãnh diện nên nói tôi không ra gì, thua cả mấy cô cave mà anh quen. Anh nói tôi chỉ giá 5-10 nghìn đồng lẻ là cùng, tôi chấp nhận im lặng vì con.
Thấy tôi không phản ứng anh tức tối đánh đập khi đang bụng mang dạ chửa, cây muốn lặng mà sao gió chẳng muốn ngừng. Mấy ngày nay tôi buồn không sao ăn ngủ được. Không biết anh đang nói thật hay mượn rượu để nói mà lúc nào cũng bảo đang có bồ trẻ đẹp, mới 17-18 tuổi gì đó để xem tôi có phản ứng gì không, nhưng tôi như người câm, mặc kệ những lời anh nói.
Tôi ghê sợ con người anh, không còn một chút tình cảm nào dành cho chồng nữa. Với tôi bây giờ là tìm lối thoát cho cuộc đời, cho các con. Mong bạn đọc cho tôi ý kiến phải làm sao để vượt qua được khổ đau này. Xin cảm ơn.
Theo VNE
Chồng khen cave "chuyên nghiệp" hơn vợ Anh đi cả đêm rồi sáng ra trở về trong bộ dạng thất thểu, tôi hỏi anh đi đâu, anh bảo anh đi ngủ với cave. Tôi và chồng cưới nhau được hơn một năm thì sinh con, hiện con tôi mới được gần 1 tháng tuổi. Chồng tôi là người đàn ông có nhu cầu cao trong chuyện chăn gối, vì thế...