Chồng bảo đi tiếp khách về muộn, 2h sáng vợ bầu bật định vị và kết đầy bất ngờ
Nếu không nhờ bạn bè mách nước, không biết Trinh còn bị chồng cắm sừng bao nhiêu lần nữa.
Trinh và Tú quen nhau, yêu nhau từ thời sinh viên, tình yêu ngày đó hồn nhiên, trong sáng lắm. Ra trường, hai đứa tập trung cho sự nghiệp nên chưa kết hôn ngay. Phải 3 năm sau, công việc ổn định, Trinh và Tú quyết định dọn về ở chung một nhà. Lợi thế là hai đứa cùng quê thế nên bố mẹ đôi bên đều nhiệt tình ủng hộ. Đám cưới diễn ra trong sự chúc phúc của rất nhiều bạn bè và họ hàng đôi bên.
Từ lúc yêu cho đến lúc cưới, Tú chưa bao giờ làm gì có lỗi với Trinh, anh lúc nào cũng tu chí phấn đấu làm ăn, vị trí ngày hôm nay Tú có được cũng bởi những nỗ lực không ngừng trước đó và sự động viên hậu thuẫn của Trinh. Vì thế với Tú, Trinh là người vô cùng quan trọng và với Trinh, Tú giống như một phần thân xác của mình vậy.
Sau một tuần trăng mật ở Đà Nẵng, hai đứa quay trở lại guồng công việc cơm áo gạo tiền. Trinh và Tú bàn nhau kế hoạch chuyện con cái để mua nhà trước rồi nghĩ đến. Miệt mài suốt hơn 1 năm, vợ chồng Trinh cũng tự mua cho mình một căn chung cư nhỏ xinh ở ngoại thành. Cùng lúc đó, Trinh cũng hay tin mình có bầu. Mọi thứ quá ư viên mãn với gia đình nhỏ.
Thế nhưng từ khi Trinh mang bầu tháng thứ 5, công việc của Tú bận bịu liên miên, anh ít khi về nhà sớm. Cả tuần hầu như lúc nào cũng về sau 9h, có hôm 10h, 11h, thậm chí quá nửa đêm Tú mới về. Lần nào cũng nồng nặc mùi bia rượu. Trinh có nói khéo thì Tú nói phải đi tiếp khách, không đi không được vì sẽ không có tiền.
Tiền nhà chưa trả xong lại còn tiền nuôi con nên Tú phải cố gắng. Trinh nghe vậy nên cũng thông cảm và không có chút mảy may nghi ngờ gì. Cô tích cực làm thêm việc khác để cùng chồng lo cho tương lai. Và cũng là để thêm một việc tay trái khoảng thời gian nghỉ sinh. Thu nhập cũng có thêm đôi chút.
Buổi tối ở nhà một mình buồn, Trinh thường tâm sự với một cô bạn thân. Cô bạn đó làm trong ngành viễn thông. Trinh bày tỏ chồng hay về muộn, lại ít gần gũi quan tâm vợ nên nhiều khi thấy tủi thân. Nghe câu chuyện của Trinh, cô bạn liền nói liệu có khả năng chồng Trinh cặp bồ rồi không.
Video đang HOT
Vì hiếm có cơ quan nào đi tiếp khách nhiều như vậy lắm. Trinh nghe xong cũng bán tính bán nghi, cô tin tưởng Tú, trước nay Tú không phải người như vậy. Bạn Trinh thì bảo cô đừng chủ quan, rồi mách cho Trinh một phần mềm định vị để thử xem thế nào. Cô bạn còn mồi thêm, phần mềm này khá chuẩn. Trinh nghe theo.
Hôm đó, Tú nói sẽ đi tiếp khách về khá muộn vì vị khách này rất quan trọng, nếu ký được hợp đồng lần này, Tú có một khoản hậu hĩnh. Trinh vui vẻ làm mọi việc rồi ngủ sớm. Đến khoảng gần 2h đêm, ngó sang vẫn chưa thấy chồng về, Trinh thử mang phần mềm cô bạn bữa nọ cài cho để định vị.
Kết quả hiện lên là một khách sạn cách nhà cô khoảng chừng 10km. Quá ngỡ ngàng và sốc nhưng Trinh lại không có bằng chứng gì để hỏi tội chồng. Hơn nữa, cô lại đang mang bầu sắp sinh, không biết nên làm sao xử lý thế nào. Liệu có khi nào chồng đã phản bội cô không?.
Theo Khoevadep
Nhờ em gái lên chăm sinh nở, 2 tháng sau em có bầu sốc nặng khi biết bố đứa trẻ
Tôi vừa bế con vừa bần thần nhìn cái bụng đứa em gái, nó đang mang trong mình giọt máu của chồng tôi. Nếu giữ cái thai thì gia đình tôi sẽ tan cửa nát nhà, nhưng nếu bỏ đi thì...
"Tôi biết phải làm sao với nó bây giờ, nó còn trẻ, còn cả một tương lai phía trước..." (Ảnh minh họa: IT)
Học đại học xong, tôi may mắn kiếm được việc làm ổn định ở thành phố. Anh cũng là người tỉnh lẻ, đam mê kinh doanh nên trụ lại mảnh đất phồn hoa này để lập nghiệp. Cưới nhau hơn một năm, chúng tôi dồn tiền riêng của hai vợ chồng và đôi bên nội ngoại giúp đỡ để mua một căn hộ chung cư ở nội thành. Cuộc sống yên bình như thế cho đến ngày tôi sinh bé Kem để rồi kéo theo câu chuyện đau lòng.
Bé Kem là con đầu cháu sớm nên nội ngoại ai cũng quý, sinh bé xong là mẹ chồng tôi lên chăm rồi đến mẹ đẻ. Dưới tôi còn có 1 cô em gái tên Ngọc, năm nay vừa tốt nghiệp cấp III đang chờ kết quả đại học, thế là cả mẹ và Ngọc lên với tôi một thời gian. Mới ở được vài ngày thì bố tôi ở nhà trở bệnh nên mẹ về chăm bố, để Ngọc ở lại đỡ đần tôi.
Từ khi có Ngọc căn nhà nhỏ vui vẻ và gọn gàng hơn hẳn. Ngoài việc trông cháu, giặt tã, ngày nào trong nhà cũng có cơm ngon canh ngọt. Chồng tôi cũng rất tâm lý, anh luôn dành thời gian cho hai chị em tâm sự ríu rít, không hề có ý coi Ngọc như ô sin, việc cơm nước, giặt giũ cũng xắn tay vào làm cùng. Nhiều khi phải đi mua bỉm sữa cho con mà lóng ngóng không biết mua là anh lại kéo Ngọc đi cùng.
Thi thoảng dịp cuối tuần, anh chở Ngọc ra phố mua chè sầu riêng, nem chua rán về ăn để bù đắp cho cả tuần Ngọc vất vả giặt giũ, cơm nước. Nhiều khi nghe chồng vui vẻ trêu em: "Ngọc đâu, lên xe anh chở ra phố xem có tóm cổ được thằng Hà Nội nào không?" là tôi cũng thấy vui vì biết anh quý Ngọc như em gái ruột của mình.
Dạo ấy, công việc của chồng tôi phải đi tiếp khách nhiều, có hôm về khuya mà người say mềm thì tôi và Ngọc lại thêm phần vất vả. Nếu con ngủ thì tôi pha nước giải rượu rồi nấu bát mì, bát cháo cho anh; nhưng hôm nào con quấy khóc phải bế hãm dỗ dành hay thấy tôi ngủ thiếp đi sau khi cho Kem bú thì Ngọc lại lụi hụi một mình dậy xem anh thế nào rồi pha nước, nấu mì.
Nếu cứ giữ cái thai, thì gia đình tôi sẽ sống tiếp thế nào đây? (Ảnh minh hoạ)
Lâu lâu, thấy em gái vất vả, có lúc lại thẫn thờ như trên mây trên gió nên khi Ngọc bảo nhớ nhà, muốn về thăm bố mấy hôm thì tôi cũng vui vẻ và không nghĩ ngợi gì.
Sáng hôm ấy, tôi dậy sớm ra chợ mua ít đồ gửi về quê cho bố mẹ. Về đến nhà lại không thấy Ngọc đâu, tưởng em vội ra bến xe cho kịp giờ nên tôi đi tìm thì thấy em đang trong nhà vệ sinh. Nhưng lạ thay, tôi nghe thấy tiếng em khóc sụt sùi, nhiều lúc nấc nghẹn lên thành tiếng. Năm bảy phút trôi qua mà em vẫn nức nở, hoang mang quá nên tôi đẩy mạnh cửa xông vào.
Tôi lặng người khi thấy em đang ngồi rũ rượi trong góc nhà tắm, đôi vai run lên, trên tay buông hờ cái que thử thai hiển hiện 2 vạch rất rõ. Ruột gan tôi rối bời, em tôi có thai ư? "Ngọc ơi, em làm sao thế này, là ai, là ai hả?". Nhưng càng hỏi nó càng khóc tu tu như một đứa trẻ bị oan.
Ôm con trong tay, tôi bần thần nhìn đứa em gái bé bỏng với gương mặt sầu não và đôi mắt sưng húp. (Ảnh minh hoạ)
Tôi lớn giọng quát "là ai làm hả?". Nó gục đầu vào lòng tôi rồi òa khóc nức nở:"Là anh rể, chị ơi". Tôi chết lặng người như sét đánh ngang tai, Em tôi cho biết, hơn một tháng trước, hôm chồng tôi say rượu, em tôi dậy pha cho chồng tôi cốc nước...
Đầu óc tôi như hoảng loạn, không nghĩ được điều gì khác ngoài việc phải bỏ cái thai. Ngay lập tức, tôi chở Ngọc (bế Kem) đến phòng khám. Sau khi khám và siêu âm, bác sĩ cho biết cái thai được 5 tuần, nhưng nếu bỏ có nhiều khả năng gây biến chứng vô sinh vì cấu tạo niêm mạc tử cung của em tôi có vấn đề.
Ôm con trong tay, tôi bần thần nhìn đứa em gái bé bỏng với gương mặt sầu não và đôi mắt sưng húp. Tôi biết phải làm sao với nó bây giờ, nó còn trẻ, còn cả một tương lai phía trước, bỏ cái thai đi có lẽ là lựa chọn đúng đắn nhất lúc này nhưng mai sau, nếu may mắn không mỉm cười với nó, nếu nó không có con thì tôi sẽ ân hận suốt đời. Mà nếu cứ giữ cái thai, thì gia đình tôi sẽ sống tiếp thế nào đây, Ngọc sẽ ra sao, chồng tôi sẽ phải làm thế nào, bố mẹ tôi sẽ đau khổ biết bao, và còn cả tôi nữa?
Theo Phununews
Khinh vợ nghèo xồ xề tôi ruồng rẫy cặp gái trẻ, đến khi gặp lại tôi mới choáng váng, hối hận Sau 2 năm gặp lại, Thúy thay đổi rất nhiều, cô ấy trẻ trung, tươi vui, nóng bỏng và rất thành đạt. Điều đó làm tôi nhớ lại lỗi lầm của mình trong quá khứ. Tôi 32 tuổi nhưng đã trải qua 2 đời vợ. Hiện tại, tôi cũng chỉ làm nhân viên quèn cho một công ty viễn thông. Mức thu nhập...