Chồng bán thân cho sếp để gia đình được đổi đời
Tôi ngất lịm khi chứng kiến cảnh ông sếp và chồng tôi đang lõa thể tại phòng khách. Vì sốc, tôi bị cấm khẩu một tuần sau đó.
Tôi không biết mình đang là nạn nhân hay tội đồ nữa. Chồng bảo vì mẹ con tôi nên mới phải chấp nhận làm cái việc đốn mạt đó. Tôi chỉ là công nhân vệ sinh môi trường, công việc suốt ngày tiếp xúc với rác rưởi, chất thải và đồng lương chẳng đóng nổi nửa tháng học phí cho con. Chồng ban đầu làm lái xe chở hàng cho công ty, rồi được cất nhắc lên lái xe riêng cho sếp. Từ ngày được cất nhắc lên vị trí mới, anh không còn làm việc 8 tiếng/ngày như trước nữa, thường xuyên đi sớm về muộn, đi qua đêm không về. Anh nói với tôi: “Làm lái xe riêng cho sếp thì phải luôn túc trực bên sếp. Sếp đi đâu phải đưa đón đi đó”.
Anh bảo nhờ sếp thương nên cho ít cổ phiếu, cổ phần, nhờ vậy mà gia đình tôi mua được căn chung cư vừa vừa ở thành phố này. Anh cũng bảo sếp thưởng này nọ, nhờ vậy anh cũng đổi cho tôi cái xe máy cũ nát sang xe tay ga đời mới. Anh cho hai con sang học trường quốc tế vì: “Sếp không có con nên quý hai đứa nhà mình và muốn lo cho tương lai của chúng”. Bố mẹ chồng tôi cũng thường xuyên được sếp cho sâm nhung bổ dưỡng vì: ” Đồ đó nhà sếp được biếu nhiều lắm, dùng không hết”. Cả gia đình mang ơn và rất kính trọng sếp của chồng tôi, tôi cũng chẳng mảy may nghi ngờ gì vì đây là sếp nam, hơn nữa ông lại rất nho nhã và lịch thiệp. Vì yêu mến sếp của chồng nên tôi cứ năm lần bảy lượt gán ghép cô em gái là giảng viên đại học kém gần 20 t.uổi cho sếp mà không thành, cứ nghĩ sếp là đại gia thì phải thích chân dài… ai ngờ.
Cảm kích trước tấm lòng sếp của chồng, tôi tự nguyện tuần một lần sang dọn dẹp nhà cửa không công cho sếp vào cố định thứ 7 hàng tuần, ông ta cũng đưa cho tôi một bộ chìa khóa để tiện chủ động vào dọn dẹp. Vì thứ 7 tôi phải đi đám cưới ở cơ quan nên trưa thứ 6 tranh thủ sang dọn dẹp, cứ nghĩ đó là việc bình thường nên không gọi điện báo trước. Tôi ngất lịm khi chứng kiến cảnh ông sếp và chồng tôi đang lõa thể tại phòng khách. Vì sốc, tôi bị cấm khẩu một tuần sau đó, chồng luôn ở bên chăm sóc, nhưng cứ nhìn thấy cái bản mặt của anh tôi lại nghĩ tới cảnh hai người đàn ông…
Video đang HOT
Cuộc nói chuyện giữa ba người chúng tôi diễn ra, ông sếp yêu cầu tôi giữ bí mật và để mọi việc như bình thường, bù lại ông sẽ vẫn bảo bọc và chu cấp cho gia đình tôi. Ông nói vào mặt tôi: “Cô hãy suy nghĩ vì hai đứa con, cô phải biết như thế nào là tốt nhất cho chúng. Chồng vẫn là của cô, ngoài giờ làm việc cho tôi chồng cô vẫn về nhà và hoàn thành trách nhiệm của người chồng đấy thôi”. Đã hai đêm nay tôi không ngủ, nhìn thấy các con, nước mắt tôi lại tuôn rơi. Các con tôi đang được học trường quốc tế, được chăm sóc đầy đủ và toàn diện nhất có thể, liệu tôi có nên tước đi cơ hội này của các con? Tôi còn rất yêu chồng, các con cũng rất yêu bố, dù không có ý nghĩ sẽ bỏ chồng nhưng tôi cũng không thể gần gũi anh như trước, tôi vẫn bị ám ảnh bởi cảnh kinh khủng đó.
Theo VNE
Vì quá tham t.iền, tôi đã “dâng” chồng cho em gái
Tôi ngồi tự trách bản thân, vì quá tham t.iền mà tôi đã đ.ánh mất hạnh phúc của mình để rồi tự mình "dâng" chồng cho em gái ruột của mình.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 9 năm và có hai đứa con. Xuất thân của hai vợ chồng đều từ ở quê lên thành phố, cả hai đều là công chức nhà nước với mức lương được 5 triệu. Ở thành phố lớn, nhà cửa chưa có, hai đứa con nhỏ và chẳng có thêm khoản phụ trợ nào, cuộc sống của gia đình tôi vô cùng chật vật, chưa hết tháng đã hết t.iền, chưa kể còn đối nội đối ngoại và hàng loạt các đám cưới của đồng nghiệp.
Vì thiếu t.iền nên cuộc sống của hai vợ chồng khá căng thẳng, nhiều lúc tôi và anh cãi nhau với những lý do rất vô lý mà nguồn gốc chủ yếu là vì thiếu t.iền. Vì không có t.iền nên lúc nào tôi cũng đau đáu nghĩ cách k.iếm t.iền, chồng tôi nói sẽ cố gắng đi làm thêm để tăng thêm thu nhập cho hai vợ chồng. Nhưng sau khoảng gần một năm anh làm bên ngoài về muộn, t.iền cũng chẳng đáng là bao bởi anh chỉ đi dạy thêm ở một trung tâm nhỏ. Cuộc sống của vợ chồng tôi cũng chỉ đỡ thiếu thốn t.iền ăn thôi, còn lại nhà cửa vẫn chưa có gì.
Tôi cũng buôn bán thêm, ngoài thời gian đi làm, tôi tranh thủ buôn bán online trên mạng, mỗi buổi trưa hoặc lúc nào rảnh là tôi ra ngoài ship hàng cho khách. Tôi thấy tôi khá có duyên với buôn bán, được mọi người ủng hộ nhiều, nhưng bị hạn chế về thời gian, có lúc khách muốn có đồ luôn thì tôi lại bận không thể mang ra ngoài được, hoặc nhiều lúc bận họp khách hỏi thì lại không trả lời được nên tôi cũng mất một số lượng khách do không chăm sóc được thường xuyên. Hơn nữa tôi thấy kiểu "buôn thúng bán mẹt" như thế này cũng không khá hơn được, tôi quyết định nghỉ việc để làm ăn lớn.
Biết tôi có ý định nghỉ, chồng tôi phản đối dữ dội, anh nói anh muốn có người vợ làm nhà nước chứ không muốn vợ trở thành con buôn, anh nói tôi quá tham t.iền. Thuyết phục mãi không được, tôi tự làm đơn xin nghỉ và bắt đầu vay t.iền buôn bán. Mặc cho chồng tôi mặt nặng mày nhẹ, tôi vẫn quyết tâm vay vốn hai bên gia đình và bắt đầu khởi nghiệp với thiết bị chăm sóc sức khỏe cho người cao t.uổi. Tôi vốn quen biết cũng nhiều lại khéo ăn khéo nói nên hàng bán khá chạy, hầu như rất ít hàng tồn, tôi nhanh chóng trả được nợ và bắt đầu có lãi.
Bước vào mùa lạnh, nhu cầu mua các thiết bị sức khỏe ngày càng nhiều hơn, tôi bận rộn tối ngày, hết đi xem hàng, nhập hàng rồi bán hàng. Tới mức tôi phải thuê thêm cả nhân viên bán hàng mà vẫn không xuể, không còn thời gian ở nhà chăm sóc con cái, tôi liền bảo em gái tôi qua ở và tiện công đón cháu về rồi nấu nướng. Em gái tôi mới ra trường được 2 năm và cũng mới đi làm, tôi trả công cho em gấp đôi so với trả t.iền người giúp việc vì nghĩ đằng nào cũng là chị em với nhau.
Vì quá tham t.iền, tôi đã "dâng" chồng cho em gái (ảnh minh họa)
Chồng tôi ban đầu khó chịu và không nói với tôi câu nào, sau này anh tỏ thái độ dễ chịu hơn và không còn cằn nhằn mỗi khi tôi đi sớm về khuya nữa. Bù lại, tôi sắm sửa mọi thứ trong nhà và mua được căn chung cư tiện nghi cả nhà chuyển lên đó ở cho thoải mái, tôi còn mua cho anh chiếc SH để anh đi làm, ban đầu anh kiên quyết không chấp nhận đi xe đó, nhưng tôi năn nỉ mãi cuối cùng anh đồng ý. Có em gái ở nhà, nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ, tôi không phải lo cho hai đứa con vì dì nó cho chúng học hành luôn. Ban đầu mọi người cũng hỏi tôi không sợ ở nhà anh rể và em gái có tình ý này nọ hay sao, nhưng tôi thấy em gái tôi có bạn trai, hơn nữa em tôi cũng đi làm từ sáng đến tối mới về nên tôi bỏ qua những suy nghĩ đó.
Công việc ngày càng phát triển, t.iền về ngày càng nhiều, tôi như lóa mắt trước đống t.iền kiếm được, chẳng còn thiết tha con cái cũng không quan tâm đến chồng nữa, mở mắt ra là tôi lao đến cửa hàng để làm ăn.
Thế rồi một ngày tôi đã nhận được tin sốc, chồng tôi chìa ra tờ đơn ly dị và em gái tôi thẽ thọt nói với tôi rằng muốn... cưới chồng tôi. Trong khi tôi há hốc mồm chưa tin vào những gì mình nghe thấy thì các con tôi đã xác nhận rằng chúng thấy bố rất hay vào phòng dì và ôm dì. Em gái tôi còn nói: "Chị cứ ham mê với mớ t.iền hàng của chị đi, còn chồng chị để em lo".
Trời ơi, tại sao tôi ngu dại thế này, chỉ vì ham mê cho cuộc sống gia đình đổi đời, chỉ vì tham t.iền mà tôi đã dâng chồng cho em gái mình, liệu tôi còn cơ hội nữa không?
Theo Tamsubuon
Cái giá của 3 năm đi công tác để đổi đời Anh thật sự ân hận vì những gì anh đã gây ra cho em. Nhưng em biết đấy, em chỉ có 2 đứa con gái thôi, mà nhà anh lại cần có cháu đích tôn để nối dõi dòng tộc. Đúng như kế hoạch, anh đi công tác miền tây 3 năm và kinh tế gia đình của chị cũng đã thay đổi....