Chồng bận đi nuôi người yêu cũ sinh con, không thể đưa vợ đi đẻ
Tai tôi như ù đi, chồng tôi đang nói dối. Tôi không thể nhìn nhầm anh được. Ngay lúc đó, tôi cố men người vào thang máy rồi lê bước đi tìm chồng ở khu anh mới vào.
Chồng tôi tuy không giàu có, không đẹp trai nhưng anh lại sống rất tình cảm. Anh yêu thương động vật, quan tâm đến những người nghèo khổ. Hàng tháng, anh đều đổi tiền 10 ngàn rất nhiều để đi chùa, cho những người ăn xin dọc đường vào chùa. Thấy anh có tâm tốt nên tôi rất quý mến.
Chúng tôi thành vợ chồng chỉ sau 6 tháng quen biết nhau. Tôi chỉ nghĩ đơn giản một người đàn ông sống tình cảm thế này sẽ trở thành một người chồng tốt, biết chăm sóc, yêu thương vợ con. Nhưng tôi nào biết, anh cưới tôi không phải vì tình yêu mà chỉ vì muốn xóa bớt nỗi đau bị người yêu cũ phụ tình.
Cuộc sống vợ chồng của chúng tôi rất tốt. Cũng đôi lần, tôi hỏi anh về người yêu cũ, anh chỉ nói từ lúc chia tay, anh và cô ấy không còn gặp nhau nữa. Anh còn ôm lấy tôi thì thầm giờ anh chỉ yêu mình tôi thôi, anh chỉ biết đến mình tôi thôi.
Rồi tôi có thai. Nhưng khi tôi báo tin, không hiểu sao chồng tôi chỉ hỏi lại “Vậy hả?” Thái độ lạnh lùng của anh khiến tôi buồn bã, băn khoăn. Đến tối đó, anh mới vui vẻ trò chuyện, còn đưa tôi đi mua sữa bầu.
Cũng đôi lần, tôi hỏi anh về người yêu cũ, anh chỉ nói từ lúc chia tay, anh và cô ấy không còn gặp nhau nữa. (Ảnh minh họa)
Từ ngày tôi có thai, chồng chăm sóc tôi rất chu đáo. Anh đưa tôi khám thai định kì, rồi mua váy bầu cho tôi mặc, đêm thì bóp chân cho tôi dễ ngủ. Khi tôi kể những chuyện này ra, ai cũng bảo tôi may mắn khi có một người chồng tinh ý, tốt với vợ như vậy. Tôi cũng hãnh diện lắm và còn tự cho là mình may mắn hơn nhiều người phụ nữ khác.
Nhưng chồng tôi cũng thường xuyên đi công tác hơn. Lần nào đi cũng tầm 1 tuần, nửa tháng mới về. Tôi cũng buồn nhưng đấy là công việc của anh, tôi làm sao mà can thiệp vào được. Đến khi em bé được hơn 8 tháng, tôi dặn anh là phải từ chối tất cả các chuyến công tác mà ở nhà với mẹ con tôi. Anh ừ ừ khiến tôi cũng yên tâm.
Vậy mà cách ngày tôi sinh 2 tuần, anh lại đi. Anh nói công việc rất bận, anh chỉ đi 4 ngày là về. Tôi còn nửa tháng nữa mới sinh nên không cần lo lắng nhiều. Tôi giận, nhưng biết làm sao được, chỉ mong anh nhanh nhanh về với tôi.
Khi anh đi, qua đêm hôm sau tôi bất ngờ đau bụng dữ dội. Gọi cho chồng, anh bảo anh không về được vì đang ở tỉnh khác. Bất đắc dĩ, tôi phải gọi mẹ chồng đưa tôi vào viện. Vào viện, vì tôi khó sinh nên chuyển lên bệnh viện tỉnh. Tôi mổ sinh con ngay trong đêm đó mà không hề có chồng bên cạnh.
Sáng sớm hôm sau, tôi gọi cho anh bảo anh về. Nhưng anh bảo công việc bận quá, anh không thể về được. Anh còn gọi điện dặn mẹ chồng chăm sóc tôi thật tốt. Nghĩ chồng bận việc, mình có mẹ chồng cũng được rồi nên tôi cũng không làm khó anh, dù rất buồn tủi.
Video đang HOT
Đến chiều hôm thứ 3 sau sinh, tôi bắt đầu tập đi. Tôi dựa người vào thành lan can để ra ngoài đứng hóng gió. Bất chợt, tôi nhìn thấy chồng mình đang đi phía dưới, tay còn cầm cà mèng. Nghĩ chồng về rồi lại mua cháo cho mình, tôi mừng lắm.
Tôi đợi mãi thì thấy chồng rẽ qua khu khác của bệnh viện. Nghĩ anh không biết phòng, tôi điện cho anh thì anh lại bảo anh đang ở khách sạn chưa về. Tai tôi như ù đi, chồng tôi đang nói dối. Tôi không thể nhìn nhầm anh được.
Ngay lúc đó, tôi cố men người vào thang máy rồi lê bước đi tìm chồng ở khu anh mới vào. Đó là khu dành cho bà mẹ có con sơ sinh đang nằm lồng kính. Đi qua mấy dãy phòng, tôi chết điếng khi thấy chồng đang bón cháo cho người yêu cũ của anh.
Nghĩ đến đêm đi đẻ một mình, tôi lại căm giận và tủi thân vô cùng. Nhìn con, tôi càng đau lòng hơn. (Ảnh minh họa)
Quá uất ức, quá đau đớn nên tôi ngất xỉu ngay trước cửa phòng. Khi tỉnh dậy, tôi nghe mẹ chồng đang chửi chồng tôi không ra gì. Tôi còn nghe anh giải thích và biết được sự thật đau lòng, tôi chung chồng từ rất lâu rồi mà không hề biết.
Trước khi cưới một tháng, chồng tôi đã hẹn người cũ nói chuyện. Họ đã có một đêm ân ái bên nhau và người cũ của anh phát hiện mình có bầu. Cô ấy cố giấu anh cho đến khi hai người tình cờ gặp mặt – khi anh đang đi mua sữa bầu cho tôi.
Những chuyến công tác của anh chính là đến để chăm sóc cho mẹ con cô ấy. Cô ấy sinh con, đứa bé lại bị nhiễm trùng máu phải nằm cách li nên anh phải chăm sóc cô ấy. Anh còn nói anh không thể bỏ mặc cô ấy được. Còn tôi, tôi đã có mẹ chồng rồi.
Tôi đau đớn quá. Hóa ra, tôi chẳng bằng được người cũ của anh. Nghĩ đến đêm đi đẻ một mình, tôi lại căm giận và tủi thân vô cùng. Nhìn con, tôi càng đau lòng hơn.
Giờ tôi nên ứng xử thế nào với cuộc hôn nhân tưởng như hạnh phúc nhưng lại quá chông chênh này đây?
Theo Phununews
'Nhẹ nhàng thôi em, anh phải mất 1 tỷ sang Thái nó mới to được thế đấy!'
"Không phải rất bé, mà là anh không... Không có...". Mặt nàng từ ngơ ngác chuyển sang tím tái lại.
Nàng chảnh lắm. Bất cứ chàng trai nào lại gần nàng cũng đều bị nàng từ chối. Tiêu chuẩn của nàng cao quá, phải đúng chuẩn soái ca, là bạch mã hoàng tử nàng mới ưng cơ. Nàng muốn như vậy cũng không có gì là bất hợp lý. Nàng đẹp, rất đẹp, vẻ đẹp khiến người khác bị thu hút. Thông minh, xinh đẹp có thừa, duyên dáng, con nhà điều kiện, dường như tạo hóa đã quá ưu ái với nàng rồi thì phải. Vậy nên ngài đã buộc phải lấy đi của nàng một thứ để những người khác thấy không bị thiệt thòi.
Cuộc gặp của nàng và chàng giống y như trong tiểu thuyết ngôn tình vậy. Lãng mạn ghê gớm. Nàng đang đi dạo trên phố trong một buổi chiều thì cơn mưa rào mùa hạ đến bất chợt, nàng vội vã tìm chỗ nấp. Nhưng mưa càng lúc càng lúc càng lớn, mái hiên nhỏ không đủ che chắn cho nàng. Nước mưa khiến đôi tay nàng lạnh buốt, nét mặt tái nhợt. Và chàng xuất hiện.
Bước xuống từ chiếc ô tô, chàng mang theo một chiếc dù đưa cho nàng và còn ngỏ ý đưa nàng về. Bình thường nàng kiêu lắm, còn lâu nàng mới đồng ý nhưng hôm nay thật là, nàng gật đầu cái rụp. Dễ hiểu thôi, nàng bị vẻ đẹp trai, lãng tử, giọng nói trong veo như chim hót của chàng làm choáng rồi.
Đoạn đường về nhà nàng, nàng chỉ ước nó dài ra vài chục cây số nữa vì thực sự, nói chuyện cùng chàng rất thú vị. Chàng là con trai mà am hiểu tâm lý con gái khủng khiếp, cứ y như bản thân chàng đã từng là con gái vậy. Nàng rất muốn có cuộc hẹn tiếp theo với chàng nhưng nàng sợ con gái mà chủ động quá sẽ bị đánh giá. Đang băn khoăn tìm cách thì thế nào mà chàng như nghe được lời trái tim của nàng:
- Có thể cho anh có cơ hội có một cuộc hẹn tiếp theo với em không?
"Nhẹ nhàng thôi em, anh phải mất 1 tỷ sang Thái nó mới to được như thế đấy!". (Ảnh minh họa)
Ôi, đã đẹp trai lại còn tế nhị, lịch sự nữa thì làm sao nàng chịu nổi. Không để chàng phải đợi lâu, nàng e thẹn gật đầu. Tạm biệt chàng, nàng hú hét lên vì sung sướng. Bố mẹ nàng, anh chị nàng không hiểu chuyện gì đã xảy ra mà nàng lại phấn khích đến vậy.
Cuộc hẹn tiếp theo của nàng diễn ra tốt đẹp và thơ mộng y như một giấc mơ đẹp. Chàng quá đỗi tuyệt vời, đúng là mẫu hình lý tưởng mà nàng mong đợi bấy lâu nay. Cuối cùng thì trời cũng đã tác thành cho mối lương duyên này. Chàng và nàng trở thành một đôi trong ánh mắt trầm trồ, ngưỡng mộ của nhiều người. Tuy nhiên, nàng chỉ không hiểu vì sao, một chàng trai thích sôi động như chàng lại không thích sử dụng mạng xã hội và chàng gần như không có bạn bè. Lý do của chàng chính là mạng xã hội dễ khiến đàn ông hư hỏng. Còn bạn bè thì từ nhỏ chàng đã sống khép kín nên bạn bè cũng không có nhiều. Còn một điều nữa, những bức ảnh nàng cùng chàng đi chơi không được phép đăng tải lên mạng xã hội và nàng chỉ được giữ chúng lại làm kỉ niệm. Tóm lại những thứ nàng thắc mắc về chàng với nàng lúc đó vô cùng nhỏ nhặt nên nàng cũng không mấy quan tâm đến nó, chỉ là thấy hơi lạ thì thắc mắc thôi. Một chàng trai tuyệt vời như chàng thì nàng còn thắc mắc gì nữa. Cho tới một ngày nọ...
Hôm ấy chàng mời nàng đến nhà chàng chơi. Căn hộ nhỏ nhưng khá xinh đẹp, chàng sống ở đó một mình với lý do tự lập. Chàng mời nàng thì thăm quan nơi chàng ở. Bước vào phòng ngủ của chàng, nàng thấy rất hào hứng với cách bài trí lạ trong đó. Mải mê ngắm thế nào, nàng vấp chân phải cái thảm dưới dàn, luống cuống kéo theo cả chàng. Nàng ngã xuống nhưng may quá có chàng đỡ được, nàng đè hẳn cơ thể lên chàng. Nàng ngượng ngùng đỏ mặt, nàng ngỡ chàng cũng thế nhưng:
- Nhẹ nhàng thôi em, anh phải mất 1 tỷ sang Thái nó mới to được như thế đấy!
Nàng mắt tròn mắt dẹt, ngơ ngơ ngác ngác không hiểu chàng đang nói gì. Lấy lại được bình tĩnh, nàng gặng hỏi:
- 1 tỷ, anh đã làm gì bên đó vậy? To ra là sao, em không hiểu? Lẽ nào "cái ấy" của anh rất bé nên anh mới phải... Mới phải...
- Không phải rất bé, mà là anh không... Không có...
Mặt nàng từ ngơ ngác chuyển sang tím tái lại:
- Chuyện này sớm muộn gì em cũng biết. Thôi, anh cũng không muốn giấu nữa. Thật ra anh ngày trước cũng giống như em. Nhưng đó là lỗi của tạo hóa. Anh muốn sống thật với con người mình nên đã chấp nhận đau đớn thể xác để được là chính mình. Anh... Anh là người chuyển giới.
- Anh đang bịa chuyện làm em vui đúng không?
- Không đâu em, tất cả là sự thật. Chuyện này vẫn còn nhiều dị nghị, không được đón nhận nên anh mới không cho em đăng ảnh, không cho em gặp bạn bè, gia đình anh. Anh... Anh có lỗi với em. Nhưng anh yêu em! Yêu ngay từ lần đầu tiên anh gặp em.
Ba từ "anh yêu em" này chẳng phải nàng rất mong mỏi từ chàng đó sao. Bây giời được nghe mà sao nàng lại thấy đau đớn đến vậy. Nàng bỏ chạy khỏi căn nhà đó, bỏ chạy khỏi thứ tình yêu mà nàng đã từng rất hy vọng.
Nàng tắt máy, đóng cửa phòng, khóc nức nở. Tại sao số phận lại nghiệt ngã với nàng như vậy. Nàng không dám tin tất cả vừa diễn ra là sự thật. Tình yêu đầu đời của nàng lại dành cho một người con gái hay sao? Thật điên rồ. Cái gì gọi là soái ca, là bạch mã hoàng tử, là do nàng tự tưởng tượng ra mà.
Chàng không ngày nào là không gọi điện nhắn tin cho nàng. Chàng nói chàng không hề có ý đùa giỡn nàng, lừa gạt gì nàng. Tình cảm mà chàng dành cho nàng là xuất phát từ tận trái tim chân thành. Rồi chàng kể cho nàng nghe, rất nhiều về cuộc đời chàng. Khi chàng đưa ra quyết định chuyển giới, toàn bộ bạn bè và người thân đã xa lánh chàng. Chàng đã phải mất rất lâu để thuyết phục tất cả. Những đau đớn về thể xác mà chàng phải chịu đựng chẳng xá gì so với cái nhìn khinh rẻ của một số người khi chàng trở về. Đúng, không ai chọn lựa được nơi mình sinh ra nhưng họ có quyền chọn lựa cuộc sống cho riêng mình. Càng nghe chàng nói, nàng bỗng thấy thương và nể phục chàng hơn, những oán ghét dần biến mất. Và rồi nàng nắm chặt tay chàng:
- Nếu không yêu nhau thì chúng ta vẫn có thể là bạn tốt đúng không anh?
Chàng không cần gì hơn, chỉ mong được ở bên cạnh nàng, thế là đủ. Chấp nhận một thứ mà xã hội vẫn còn mặc cảm không quá khó như bạn nghĩ. Quan trọng, bạn có đủ dũng cảm và mạnh mẽ để vượt qua nó không mà thôi. Đúng là cuộc sống này vốn không trọn vẹn nên không thể yêu cầu mọi thứ hoàn hảo. Được sống là chính mình luôn là điều tuyệt vời nhất.
Theo Phununews
Đàn ông có xu hướng lãnh đạo hấp dẫn nhất với phụ nữ Nghiên cứu cho thấy nam giới có tố chất lãnh đạo, xu hướng thống trị là đối tượng được phụ nữ ao ước nhất. Ngược lại, với nam giới thì phụ nữ có gen di truyền mang tính chất nhạy cảm, phụ thuộc lại hấp dẫn hơn. Nghiên cứu trên tạp chí Human Nature nhằm tìm hiểu việc lựa chọn bạn đời có...