Chồng âu yếm cô đồng nghiệp trước mắt tôi
Anh và cô ta làm cùng phòng kỹ thuật, còn tôi làm hành chính. Chân tay tôi như nhũn ra, cổ họng tôi cứng lại. Tôi cố gắng lê bước chân ra khỏi phòng đó nhưng thật khó.
Ảnh minh họa
Chúng tôi cưới nhau gần mười năm trời. Tình cảm hai vợ chồng rất đằm thắm, có với nhau hai mặt con, một trai, một gái. Bạn bè ai cũng mong ước như vợ chồng tôi. Bạn tôi còn nói, chồng tôi rất hiền. Thật may mắn cho tôi khi có được chồng như anh. Tôi rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại và một mực tin tưởng anh.
Cho đến vừa rồi, chính mắt tôi nhìn thấy anh đang vuốt ve cô đồng nghiệp trong công ty (chúng tôi cùng làm một cơ quan). Anh và cô ta làm cùng phòng kỹ thuật, còn tôi làm hành chính. Chân tay tôi như nhũn ra, cổ họng tôi cứng lại. Tôi cố gắng lê bước chân ra khỏi phòng đó nhưng thật khó. Tôi không thể tin vào mắt mình được. Cuối cùng tôi cũng bước ra được khỏi phòng, lúc đó tôi cũng không thể hình dung ra được tôi bước ra đó bằng cách nào. Về đến phòng mình, nước mắt tôi cứ thế trào ra. Tôi vào sky chat với chồng. Tôi nói với anh, sướng ghê nhỉ. Lúc đó anh chat lại và xin lỗi tôi, bảo là chỉ đùa thôi.
Tôi đã chấp vấn chồng trên sky, nhưng anh vẫn nói không có gì. Đến khi về đến nhà, tôi làm hung dữ lên. Anh mới thú nhận là đã thích cô ta (cô ta đã có gia đình và có con). Thế là trước mắt tôi, mọi thứ sụp đổ hết, gia đình hạnh phúc mà tôi từng tự hào dường như không còn nữa, chỉ có sự đau khổ dằn vặt bản thân. Tôi hỏi anh thời điểm phát sinh tình cảm của hai người, anh nói lúc tôi đã đi làm (tôi nghỉ sinh đứa con thứ hai và nghỉ thai sản 4 tháng). Tôi gằn giọng, tôi đi làm rồi mà anh nảy sinh tình cảm với người ta. Anh xin lỗi tôi và hứa sẽ không qua lại, nói chuyện gì với cô ta cả. Nhưng chỉ cách đó hai ngày sau tôi lại vô tình thấy anh chat sky với cô ta, đọc lướt qua thấy cô ta gửi cho anh là: anh không sợ bà vợ ah? Tôi giằng bàn phím để xem tiếp nhưng anh đã tắt máy. Cơn giận lại nổi lên. Nhưng tôi không làm om sòm trên cơ quan. Tôi chạy một mạch về nhà và khóc rất nhiều. Người chồng bao năm đầu ấp tay gối với mình, người mà mình một mực tin tưởng giờ đây lừa dối tôi. Anh đã lừa dối tôi ngay khi hứa với tôi chỉ trong vòng hai ngày.
Video đang HOT
Tôi đã cố gắng rất nhiều, tôi gào thét và sỉ vả anh. Tôi đau khổ, chỉ muốn ôm đứa con nhỏ chết đi cho xong. Anh đã tỏ ra rất biết lỗi và cầu xin tôi tha thứ. Tôi không thể, mỗi ngày nhìn thấy cô ta lượn lờ trước mặt, tim tôi đau đớn, đầu óc tôi nhứt nhối. Tôi stress nặng. Nhưng tôi chưa làm gì cô ta cả, vì tôi không có chứng cứ. Tôi phải làm gì để đối mặt với hiện tại. Tôi không thể tha thứ cho chồng. Tôi muốn cho cô ta một bài học. Mong các bạn giúp đỡ.
Theo VNE
Sống thử một năm hứng trăm trận đòn
18 tuổi, tôi quyết định sống thử với anh... đê giờ đây, tôi phải hứng chịu những đòn roi, mắng nhiếc, sự khinh bỉ của anh.
Tôi và anh quen nhau trong đám cưới chị họ tôi. Anh hơn tôi 7 tuổi, dạn dày, chín chắn, lại thêm đường công danh mở rộng trước mắt đã khiến tôi si mê, ngưỡng mộ. Thế nhưng, khoảng cách địa lý, công việc bận rộn, anh chỉ thỉnh thoảng về thăm tôi, rồi lại vội vàng ra đi. Tôi chống chếnh, bơ vơ, lạc lõng khi thiếu anh. Và với quyết tâm đến với anh, tôi quyết định rời xa gia đình theo anh lập nghiệp nơi đất khách.
Cuộc sống một mình nơi xa lạ, nỗi cô đơn, sự sợ hãi khiến tôi như sợi dây thường xuân bám lấy anh không dứt. Cùng hoàn cảnh xa gia đình, lại không có ai thân thích nên chúng tôi quyết định chung sống với nhau.
Những ngày đầu sống cùng anh, cuộc sống hai đứa như một thiên đường. Tôi chăm chút từng bữa cơm, lo cho anh từng giấc ngủ và đáp ứng thường xuyên những đòi hỏi sinh lý của anh.
Những gì trong trắng nhất của người con gái, tôi đã trao trọn cho anh khi vừa bước vào đời. Lúc đó, tôi đâu có nghĩ xa xôi, chỉ muốn là vợ anh, được ở bên cạnh anh, được yêu anh hết mình. Tôi không màng đến hai chữ trinh tiết, không quan tâm những người xung quanh nói gì, bởi tình yêu mù quáng đã khiến tôi không làm chủ nổi bản thân mình.
Sau quãng thời gian ngắn sống trong niềm hạnh phúc, yêu thương, anh bắt đầu giở chứng. Tôi không đi làm thêm nên anh phải lo cho tôi ăn học, lo cho cuộc sống cá nhân của hai đứa khiến anh mệt mỏi và sinh ra cáu bẳn.
Giữa trưa nóng gay gắt, anh phi xe từ công trường về nhà với hơi men nồng nặc, ép tôi phải làm "chuyện ấy" để thỏa mãn cơn dục vọng, những bực tức vừa xảy ra ở nơi làm việc. Khi tôi cự tuyệt, anh chửi mắng tôi thậm tệ, tát tôi một cái đau điếng kèm theo câu nói phũ phàng: "Tao nuôi mày như một con hàng, cho mày tiền ăn học, mày phải phục vụ tao". Tôi ghê sợ anh, thấy anh như mất hết phần người để lộ ra bản năng của một con thú hoang đang đói khát trước con mồi. Tôi khóc lóc, còn anh bỏ ra đi.
Tôi không đủ dũng cảm để rời xa người đàn ông vũ phu này (Ảnh minh họa)
Tối hôm ấy, anh trở về nhà xin tôi tha thứ vì không làm chủ được mình trong cơn say. Tôi dễ dàng chấp nhận, bỏ qua cho anh bởi tình yêu không gì có thể đánh đổ. Tôi lại ngả vào lòng anh, lại để anh thỏa mãn với một "con hàng" mà anh đã sỉ nhục lúc trưa.
Cuộc sống càng ngày càng khó khăn khiến anh ngày càng khắt khe, cáu gắt với tôi nhiều hơn. Anh đã chán tôi, chán những ngày tôi xin tiền đóng học, xin tiền lo cho việc sinh hoạt cá nhân... và rồi anh lại đắm chìm trong hơi men với đám bạn. Trở về nhà, anh sai khiến, đánh đập, mắng nhiếc tôi... và bắt tôi phải dọn dẹp đống nôn mửa của anh.
Tôi chỉ biết ngoan ngoãn làm theo lời anh, nghe những gì anh sai bảo để tránh cãi vã, xung đột to tiếng. Trong cơn say, bao nhiêu bực dọc vì công việc, cuộc sống anh đều đổ lỗi tại tôi. Tôi làm cho đời anh mất tự do, tiêu pha hạn hẹp, thậm chí anh còn xát muối vào tim tôi khi cặp kè với một người con gái khác. Tôi chỉ biết nín lặng, khóc trong đau khổ, chịu đựng nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần.
Sống với nhau một năm, bao nhiêu thói hư, tật xấu của anh phơi bày trước mắt tôi. Tôi không nhớ anh đã cho tôi biết bao trận đòn, những lần mắng chửi, những câu sỉ vả thậm tệ...
Anh so đo, tính toán, sống vụ lợi cho bản thân, chà đạp lên người con gái của anh như một thứ đồ vật. Biết bao lần tôi muốn rời xa căn nhà ấy, xa anh để khỏi phải chịu sự dày vò về thể xác lẫn tinh thần nhưng tôi lại không dám bước đi. Bởi lẽ, tôi đã sống với anh như vợ chồng, đã trót yêu anh, nên tôi không dám rời xa anh.
Tôi không đủ dũng cảm để đối diện với một người đàn ông khác khi đã chẳng còn trong trắng. Bạn bè tôi sẽ nghĩ gì, gia đình liệu có thấu hiểu cho tôi khi trao thân, gửi phận nhầm cho một gã Sở Khanh? Tôi sống mà như chết. Tôi phải làm gì để chấm dứt cuộc tình đầy oan nghiệt này?
Theo VNE
Tôi qua đời chồng... em là trai tân Làm sao tôi có thể chấp nhận được tình yêu của một chàng trai ở tuổi mới lớn? Cuộc sống hôn nhân của tôi trước đây thật kinh khủng, nó khiến tôi cảm thấy nghẹt thở mỗi khi nhớ lại khoảng thời gian đó. Có những lúc tôi đã muốn tìm đến cái chết để giải thoát cho bản thân mình... nhưng khi...