Chớm đông
Chớm đông ta cùng nhau đội cơn mưa phùn buốt lạnh, đưa nhau qua những ngõ phố hun hút gió. Cái lạnh bất ngờ ập đến khiến những ngón tay đan vào nhau chặt hơn, những cái ôm, nụ hôn dài hơn, khiến em nhớ anh ngay cả lúc gần bên.
Ảnh minh họa
Em nhớ bàn tay anh rất to và ấm, có phải những ngày hạ anh đã dang tay ra che chắn rất nhiều ánh nắng chiếu vào mặt em, đã lau vô số hạt mồ hôi, giọt nước mắt nóng hổi rơi trên má em nên mùa đông tay anh mới ấm đến vậy.
Em nhớ bàn tay anh dịu dàng dắt em qua đường phố tấp nập, nhẹ nhàng đấm lưng cho em những ngày em mệt mỏi, vỗ nhẹ vào hai má em những lúc em nhõng nhẽo, bàn tay anh siết chặt bàn tay em mỗi khi mình vui cười, mỗi khi mình cãi vã, mỗi khi anh bảo anh rất sợ mất em.
Chớm đông, em nhớ ánh mắt anh chan chứa một trời yêu thương, bao dung, tha thứ và lo lắng, muộn phiền. Trái tim em yên bình quá đỗi mỗi khi anh cười hiền dịu dàng ngắm em, đó không phải là ánh mắt mê dại, cuồng si hay bất cần, dửng dưng mà là ánh mắt của một người từng trải đã qua đủ thăng trầm để biết yêu em đầy trân trọng và vị tha.
Em phạm nhiều lỗi lầm, anh vẫn dang tay đón em trở lại sau những lần em đùng đùng đòi chia tay rồi lại muốn quay về bên anh. Ánh mắt anh lúc đó buồn vô hạn nhưng cũng trìu mến vô hạn, anh ôm em vào lòng, vuốt tóc, xoa lưng em, bảo rằng không biết bao giờ em mới trưởng thành.
Có những ngày đông lạnh, anh làm việc ngập đầu, lòng nhiều âu lo, chỉ muốn rít một điếu thuốc cho bớt căng thẳng nhưng anh đã hứa với em cai thuốc nên chỉ biết xua đuổi cơn thèm. Ánh mắt anh xa xăm, phiền muộn như ngập trong làn khói thuốc. Anh lo cho tương lai của chúng mình, lo làm mọi cách để em sẽ không phải khổ vì cơm áo gạo tiền.
Video đang HOT
Chớm đông, em chỉ muốn rúc vào lòng anh như một con mèo lười, để hát anh nghe những bài tình ca không đầu không cuối, để được anh vuốt tóc và thơm đến mòn má, để nghe ngoài trời gió mưa tơi bời và trong vòng tay anh em thỏ thẻ hỏi muôn vàn câu hỏi vì sao, thế nào “Vì sao anh yêu em?”, “Vì sao tay anh ấm?”, “Sau này lúc chúng mình già liệu có còn tình cảm thế này không?”,…Anh vẫn kiên nhẫn giải đáp từng thắc mắc trẻ con của em. Ngoài kia trời chớm đông, còn trong lòng em, tình yêu đang chớm nở rất nhiều chồi non.
Theo Dân Trí
Rơi nước mắt với tâm sự đau đớn của người phụ nữ bị vô sinh
Sau khi dạy xong, theo thói quen em cứ chạy về hướng ngôi nhà mà em đã gắn bó suốt 7 năm qua. Em nhớ má, nhớ anh, nhớ cả những thứ thân thuộc trong căn nhà đã không còn thuộc về mình nữa...
7 năm bên nhau hạnh phúc ngập tràn, em cứ ngỡ thời gian qua là giấc mơ. Ảnh minh họa.
Thương gửi ông xã cũ, tính đến nay mình đã là người dưng gần 4 tháng rồi ông xã. Hơn 8 năm bên nhau hạnh phúc ngập tràn. Lấy nhau khi em đã 32 tuổi.
Mình chậm con hơn người khác và 1 năm sau khi kết hôn thì em có tin vui. Hai đứa mình và gia đình hai bên vui quá chừng luôn. Rồi chuyện không vui ập đến, thai lưu. Em suy sụp, anh động viên em "Cố lên vợ ơi, mình sẽ sớm có con mà. Hai đứa mình bắt đầu uống thuốc bắc nhé".
Rồi thêm 1 năm nữa trôi qua, niềm vui lại đến. Em lại có thai lần thứ hai. Em nhẹ nhàng, giữ gìn lắm, tới tuần thứ 13, vợ chồng đi khám theo lịch hẹn. Trời đất như sụp đổ bởi vì bác sĩ nói, thai ngừng hoạt động rồi.
Anh không tin, anh đưa em đi siêu âm thêm 3 chỗ khác nữa nhưng kết quả đều giống nhau... Hai đứa về, không nói với nhau được một tiếng nào. Anh ghé qua một tiệm thuốc bắc xem có cứu vãn được không. Thêm 1 tuần lễ nữa trôi qua, cả hai lại đến bệnh viện.
Vừa siêu âm xong thì bác sĩ yêu cầu nhập viện ngay để lấy thai ra vì thai đã lưu hơn 10 ngày rồi. Em như chết lặng, nhìn anh, em thương quá rồi mới đi.
3 tháng sau, em lại tìm đến khoa hiếm muộn ở bệnh viện một lần nữa. Vợ chồng bắt đầu hành trình tìm con bằng phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm. Nhìn chồng phút đầu tiên với biết bao sợ hãi khi bước vào căn phòng lạnh toát với vô số trang thiết bị y học.
Đau lắm, nhưng cứ nghĩ đến niềm hạnh phúc khi có con, khuôn mặt rạng rỡ của chồng và niềm vui tuổi già mong ngóng có cháu nội của má, của ba mẹ, nước mắt em chực trào ra... Em sẽ cố gắng, em sẽ gắng.
Rồi hai đứa nôn nao chờ tin bệnh viện thông báo số lượng phôi. Được tới 6 cái phôi tốt lận đó, niềm vui của hai đứa với hai lần chuyển phôi. Em lại đi đến bệnh viện để chuyển phôi và 2 tuần chờ đợi.
Anh đưa em đi thử beta, em thất bại rồi. Anh ở bên em, anh động viên em, em lại đến bệnh viện lần 2. Cứ như thế 10 lần trong 3 năm, không biết bao nhiêu mũi kim tiêm xuyên quanh rốn cho mỗi lần kích trứng. Từ nỗi sợ kim tiêm từ bé, giờ em dường như nghiện luôn kim tiêm.
Mấy trăm thang thuốc bắc từ bắc vô nam em đều uống hết và hơn 7 năm biết bao nhiêu tiền dành dụm đã dần cạn đi, vậy mà con vẫn chưa có. Duyên vợ chồng chúng mình chưa được cùng nhau để có một đứa con.
Em cố gắng giữ sức khỏe để tìm con và dần dần tình cảm vợ chồng mình nhạt đi. Hơn 3 năm, số lần mình ngủ cạnh nhau chưa đầy 1 tháng nữa. Mấy tuần lễ đầu không có anh em khó ngủ kinh khủng mà rồi cũng quen dần.
Anh đi về khuya hơn, em ngồi cầu thang đợi. Có khi 2 giờ sáng anh mới về, có vài lần đi nhậu về khuya, anh say mèm.
Rồi anh khuyến khích em đi dạy cho khuây khỏa. Tháng lương đầu tiên, em mong được gặp anh để khoe với anh mà anh bận... đi chơi với bạn gái. Mỗi tối em cầu nguyện, em cầu mong ông bà, tổ tiên phù hộ cho em và anh sớm có con.
Em nhớ má, nhớ anh, nhớ cả những thứ thân thuộc trong căn nhà đã không còn thuộc về mình nữa. Cho em xin lỗi vì đã giữ chân anh suốt 7 năm qua, thực sự hết thật rồi. Ảnh minh họa.
Rồi em cũng không còn đủ sức để chịu đựng nữa. Em xin dừng lại cuộc hôn nhân này vì em khó sinh con được cho anh. Những tuần đầu về nhà ba mẹ, sau khi dạy xong, theo thói quen em cứ chạy về hướng ngôi nhà mà em đã gắn bó suốt 7 năm qua. Em nhớ má, nhớ anh, nhớ cả những thứ thân thuộc trong căn nhà đã không còn thuộc về mình nữa.
Một lần chuyển phôi nữa, em âm thầm uống thốc và vào viện một mình và lần thứ 11 em lại thất bại. Mình đã hết cái chung rồi em cũng chẳng còn gì để níu kéo anh nữa. 7 tháng sau mình gặp nhau tại tòa...
Cho em xin lỗi vì đã giữ chân anh suốt 7 năm qua, thực sự hết thật rồi. Giờ anh đã có cuộc sống riêng, cũng đã có con rồi. Những gì của hai đứa, em cất hết vào ký ức...
* Ghi theo lời kể của nhân vật giấu tên
Theo blogtamsu
Phát hiện chồng ngoại tình nhờ... 1 cái ôm Tôi là một người phụ nữ nhạy cảm và tinh tế nên tôi có thể cảm nhận được rằng tình cảm mà chồng dành cho mình đang ngày càng vơi đi ít nhiều, thậm chí là không còn nữa. Ảnh minh hoạ: Internet Tôi và anh đã từng có 3 năm gắn bó trước khi kết hôn. Chúng tôi hợp nhau đủ thứ...