Chơi trò ngu xuẩn để khiến người yêu cũ day dứt vì bỏ tôi đi và nhận cái kết đắng cho chính mình.
Con người vốn rất tham lam, tôi cũng thuộc một loại phụ nữ tham lam. Vì vậy, tôi đánh mất hạnh phúc của mình bởi một điều ngớ ngẩn khi muốn người yêu cũ phải hối hận vì đã bỏ rơi tôi.
Tôi là nhân viên văn phòng bình thường, kết hôn cũng đã được hơn 7 năm. Có một cô con gái nhỏ gần 5 tuổi. Trước khi đến với người chồng hiện tại, tôi từng có một mối tình sâu đậm 3 năm, nhưng đùng một cái anh ta phản bội tôi để cưới một người phụ nữ giàu có.
Những uất hận trong tôi, lòng tự trọng của tôi, cho đến tận lúc lấy chồng, sống bên chồng ngần ấy năm tôi vẫn chưa thể quên được người tình cũ. Bù lại thì chồng tôi lại rất yêu thương tôi, anh chăm lo cho tôi từng tý và gia đình của tôi vốn cũng rất êm ấm.
Vợ chồng chúng tôi hạnh phúc bên nhau. (Ảnh minh họa)
Người ta thường nói “tình cũ không rủ cũng tới”, tôi thì không quá tin vào điều này cho đến ngày gặp lại người yêu cũ trên mạng xã hội. Anh ta nói nhớ nhung tôi, đời sống vợ chồng không vui vẻ rồi năn nỉ hẹn gặp tôi nhiều lần nên tôi cũng đồng ý. Lần đầu gặp lại nhau, trông anh ta phong độ, vẫn cái tướng đào hoa như ngày nào, nam tính và thành đạt. Người yêu cũ kể cho tôi nghe về gia đình hiện tại của anh, anh không hạnh phúc và rất nhớ tôi. Những câu nói này của anh chỉ khiến tôi cảm thấy vui vẻ hơn.
Cái tự tôn của tôi được nâng lên, lòng tự trọng ngày xưa khi anh bỏ rơi trỗi dậy. Tôi rất hả dạ khi gặp lại anh và thấy cuộc sống anh không vui vẻ gì sau khi phản bội tôi. Tôi thầm cười trong bụng khi biết cuộc sống tồi tệ đó của anh qua những lời anh kể.
Sau lần gặp đó, anh hẹn gặp tôi nhiều hơn, một vài lần tôi có từ chối, nhưng cứ nghĩ đến cái gương mặt đâu khổ của người yêu cũ, những nhớ nhung của anh dành cho mình càng kiến tôi muốn gặp anh thêm.
Cho đến một ngày, cách ngày đầu chúng tôi gặp lại sau bao năm khoảng 2 tháng, thì anh có rủ tôi đi xem phim. Tôi cứ nghĩ sẽ đi rạp chiếu phim, đông người, vô tình có ai nhìn thấy thì sẽ không đi, nên nằng nặc tôi từ chối.
Người yêu cũ năn nỉ cả tuần trời mời tôi đi xem phim và nói không muốn bỏ lỡ chỉ vì đã đặt trước vé mọi thứ chuẩn bị hết cả rồi. Tôi lăn tăn nhiều lắm nhưng cuối cùng vẫn đồng ý theo người yêu cũ đi xem phim.
Anh dừng xe trước một quán cà phê phim. Tôi từng đi quán này xem cùng chồng rồi, định bộ bảo anh đi về thì anh nói:
- Vào đây cho đỡ ngại em ạ, không sợ gặp người quen. Anh chỉ không muốn chuyện chúng mình ảnh hưởng đến vợ chồng em thôi.
- Vâng… – Dù không còn nhiều tình cảm nhưng anh ta nói cũng khiến tôi động lòng. Với cả anh ta cũng có địa vị xã hội, tôi nghĩ chắc chẳng có gì mờ ám đâu.
Video đang HOT
Tôi và người yêu cũ cùng vào trong quán cà phê phim. (Ảnh minh họa)
Vào phòng, xem phim chỉ có hai chúng tôi, không gian ngượng ngạo ban đầu, khiến tôi mất tự nhiên. Tôi nhớ lúc đi xem cùng chồng, và cảm thấy có lỗi với chồng vì nói dối rằng nay tôi đi họp nhóm mấy đứa bạn thân với nhau nên về muộn mà lại đi cùng người yêu cũ đi xem phim thế này. Tôi đứng lên, đang bước ra ngoài cửa và nói:
- Về đi anh, em muốn về.
- Chỉ vậy mà về sao em?
Lạnh mình trước câu nói đó, dứt lời anh ta lao đến ôm tôi rồi hôn tới tấp. Tôi đã gồng mình lên để đẩy ra. Nhưng sức khỏe của tôi thì có hạn, còn anh ta lúc này chẳng khác gì một con thú săn được con mồi.
Vừa hôn tôi, vừa xé toạc chiếc váy tôi đang mặc trên người rồi anh ta còn nói thêm “anh nhớ em lắm”. Tôi khóc, khóc vì sự ngu xuẩn của mình. Nhung lúc này mọi chuyện đã đi quá xa, anh ta thỏa mãn xong rồi. Vậy là hết, tội lỗi với chồng con tôi không biết phải làm sao nữa.
Tôi rời quán, bước đi vô định, tôi không biết nên làm gì. Đến một cửa hàng, tôi chọn đại mua lấy một cái váy thay cho cái váy đã bị rách một chút phần chân. Về đến nhà, chồng đứng trước cửa nhìn tôi thẫn thờ nên chạy tới hỏi dồn:
- Vợ làm sao thế?
- Không sao đâu chồng ạ.
- Ơ, sao vợ lại thay váy? Chồng nhớ ban sáng vợ mặc váy khác mà.
- À… vợ bị đổ cà phê vào váy ấy mà. Tôi luống cuống trả lời chồng.
- Thôi vợ đi tắm đi.
Tôi chỉ gật đầu nhẹ trước câu nói của chồng. Những hỏi han của chồng càng khiến tôi day dứt về điều mình vừa làm, tội lỗi đối với chồng tôi thật sự không biết phải làm sao. Vào nhà tắm, tôi cố gắng kì cọ sao cho sạch, con người nhơi nhớp của mình, tôi lại càng ân hận vì đồng ý đi theo người yêu cũ xem phim.
Tôi khóc vì sự ngu xuẩn của mình để đánh mất gia đình hạnh phúc, ấm êm đang có. (Ảnh minh họa)
Sau đó, tôi cắt đứt mọi liên lạc với người yêu cũ, nhưng anh ta không buông tha cho tôi, vẫn cứ tìm tôi mỗi ngày. Điều gì đến cũng sẽ đến, chồng tôi phát hiện ra. Lúc này, chồng thấy ghê tởm tôi, nhìn ánh mắt của anh tôi hiểu tôi đã làm tổn thương tình yêu của anh dành cho mình suốt những năm tháng qua thế nào.
Tôi chỉ khóc chứ không biết làm gì hơn, anh vẫn chưa nói gì đến việc ly hôn, nhưng anh li thân với tôi hoàn toàn, sống chung nhà nhưng như hai người xa lạ. Điều đó càng khiến tôi đau lòng hơn.
Chỉ vì ngu xuẩn để khiến người yêu cũ day dứt vì bỏ rơi mình mà tôi đã đánh mất hạnh phúc hiện tại mà mình đang có. Có ân hận thì tôi cũng hiểu tôi không còn có thể cứu vớt được cuộc hôn nhân hạnh phúc của mình đang ở bên bờ vực thẳm.
Theo Một Thế Giới
Ngày bố tôi mất nhà chồng cũng không cho về gặp mặt
Tôi nói dối mẹ chồng là chở con đi siêu thị rồi vội vã bế con trốn về nhà mẹ đẻ. Vậy mà, khi tôi về đến nhà vẫn không kịp gặp mặt bố lần cuối.
Vẫn biết lấy chồng xa, đủ mọi thiệt thòi và vất vả. Nhưng nếu biết vì phải lấy chồng xa mà trở thành đứa con bất hiếu thì tôi sẽ không bao giờ chọn con đường này.
Tôi yêu Tuấn từ năm nhất đại học. Anh hiền lành, thật thà và rất chiều chuộng người yêu. Tôi nói gì anh cũng nghe, tôi muốn gì anh cũng đáp ứng được. Tuy nhiên, điều khiến tôi lấn cấn nhất chính là quê chúng tôi quá xa nhau. Tôi quê ở Khánh Hòa, còn anh ở Quảng Bình.
Yêu nhau 4 năm nhưng cũng vì khoảng cách mà chúng tôi chưa từng dẫn nhau về ra mắt gia đình. Đến khi ra trường, đi làm, anh mới vào nhà tôi lần đầu.
Lần gặp đó, gia đình tôi rất mến anh nhưng bố mẹ tôi vẫn khuyên tôi suy nghĩ lại. Gia đình tôi chỉ có 2 anh em, anh cả đã lấy vợ và chuyển đến Nha Trang sống. Bố mẹ tôi giờ chỉ mong tôi lấy chồng gần để tiện chạy đi chạy về cho vui nhà vui cửa. Trong khi đó, gia đình anh có tới 7 anh chị em, đất đai cũng ít ỏi. Bố mẹ sợ tôi lấy anh, về đó làm dâu sẽ khổ cả đời.
Nhưng tình yêu 4 năm đâu dễ gì từ bỏ. Tôi cứ dùng dằng, suy nghĩ gần 2 tháng vẫn chưa thể đưa ra quyết định. Đến lúc định kết thúc tất cả thì tôi lại phát hiện mình đã có thai. Thế là bất đắc dĩ, gia đình tôi phải chấp nhận cho tôi làm dâu xa, dù ông bà rất buồn.
Ảnh minh họa
Từ ngày về làm dâu, 3 năm nhưng tôi chỉ được về nhà 2 lần, trong đó có 1 lần là trốn chạy. Chồng tôi vẫn yêu chiều tôi nhưng lại vô cùng sợ mẹ. Mẹ chồng tôi chỉ cần hé răng điều gì, anh sẽ làm theo tắp lự mà không cần phân biệt đúng sai.
Mẹ chồng tôi rất đanh đá. Cũng vì điều này mà nhiều lần vợ chồng tôi cãi nhau to và người đau khổ nhất lại chính là tôi.
Khi tôi sinh con trai, vì biết trước bé bị nhau thai quấn cổ nên tôi yêu cầu sinh ở bệnh viện tỉnh với phương pháp mổ. Vậy mà đến phút chót, khi tôi làm đơn đề nghị chuyển đi bệnh viện tuyến trên mẹ chồng tôi đã không cho tôi đi nữa.
Bà nói ở huyện người ta vẫn mổ được, không nhất thiết đi tỉnh cho xa xôi tốn kém. Chồng tôi chuẩn bị làm giấy chuyển viện, nghe mẹ nói cũng gật đầu đồng tình và thôi làm giấy.
Đau bụng đẻ, lại không có một người thân nào bên cạnh ngoài chồng, rồi bị mẹ chồng ép buộc, tôi tủi thân bật khóc ngay trên bàn mổ. Cũng may con sinh ra không sao, chứ nếu bé có mệnh hệ gì, tôi chắc không tha thứ cho chồng và mẹ chồng.
Những chuỗi ngày chăm con với tôi cũng là những ngày chiến đấu kịch liệt với mẹ chồng. Phương pháp chăm cháu của bà rất lạc hậu nhưng vẫn cứ tìm cách áp dụng cho con tôi. Tôi lên tiếng, bà lại bảo tôi ỷ học cao nên coi mẹ chồng không ra gì.
Rồi bà giận dỗi khiến chồng tôi quay sang mắng mỏ tôi. Bố chồng cũng lườm nguýt tỏ vẻ ghét bỏ tôi. Nhiều khi ôm con mà tôi khóc không ra tiếng vì tủi cực. Những khi đó, chỉ ước gì được ở gần bố mẹ ruột để có người tâm sự.
Từ ngày lấy chồng, tôi chỉ về quê mẹ đẻ đúng 1 lần làm giấy sơ yếu lý lịch để xin chuyển việc về quê chồng, sau đó thì nhà chồng không cho đi nữa. Thậm chí, nghe tin bố bệnh nặng, tôi cũng chẳng được về.
Mặc tôi khóc cạn nước mắt, mẹ chồng vẫn nhất quyết không cho tôi đi vì sợ ảnh hưởng đến cháu. Dù tôi nói tôi đã đặt vé máy bay rồi, đi rất nhanh nên không sợ bé mệt, bà vẫn không cho.
Bà còn nói mạnh miệng nếu tôi ôm con đi thì đi luôn, đừng bước chân về nhà chồng. Chồng tôi ban đầu cũng đòi về nhưng khi thấy mẹ chồng tôi làm căng thì anh sợ và quay sang khuyên tôi ở nhà. Còn anh sẽ đi chuyển một ít tiền về cho mẹ tôi trả tiền viện phí cho bố. Tôi nghe mà vừa tức chồng vừa giận mình.
Cho đến khi mẹ tôi gọi điện hối thúc về vì sợ bố không qua khỏi, tôi mới đủ can đảm ôm con bỏ trốn khỏi nhà chồng. Sáng đó, tôi nói dối chở con đi siêu thị mua ít quần áo rồi tôi bắt xe về Khánh Hòa ngay trong buổi sáng. Khi đi, mẹ con tôi chỉ có đúng một bộ quần áo mặc trên người vì sợ mẹ chồng nghi ngờ. Tôi cũng tắt điện thoại để tránh bị chồng gọi điện bắt về.
Vậy mà, khi tôi về đến nhà vẫn không kịp gặp mặt bố lần cuối. Thấy mẹ và anh trai khóc vật vã bên giường của bố, tôi có cảm giác đất dưới chân đang sụp đổ. Mẹ thấy tôi và con về thì bước thấp bước cao ra dắt tôi vào.
Quỳ bên cạnh bố, tôi khóc như chưa từng được khóc. Cuối cùng, vì quyết định nông nổi mà tôi trở thành người con bất hiếu, chẳng kịp nhìn mặt bố lần cuối.
Hiện tôi ở nhà mẹ đẻ đã được 2 tháng. Chồng tôi cũng chỉ điện đúng 1 lần bảo tôi quay về gấp trước khi mẹ đổi ý. Khi đó, bố tôi vừa chôn cất xong. Tôi hận chồng, bố vợ chết, anh cũng chẳng về chịu tang. Giờ tôi muốn đệ đơn ly hôn nhưng giấy tờ lại nằm hết ở quê chồng. Tôi phải làm sao để cắt đứt với chồng bây giờ mọi người?
Theo Afamily
Đau đớn nhưng vẫn hạnh phúc, day dứt nhưng vẫn muốn một lần bất chấp... Tội lỗi là khi vì ích kỷ toan tính của mình mà biến tình yêu vốn dĩ đẹp đẽ thành nhát dao đâm thẳng tim người không mang tội lỗi gì... Dạo này Tôi thấy mọi người có vẻ bàn tán rầm rộ về người thứ 3, bao nhiêu lời mạt sát, chửi bới, này thì con Phò, này thì không biết nhục......