Choáng váng về thân phận của bạn trai và vở kịch mà mẹ anh vạch ra
Nhìn thấy căn nhà của bạn trai mà tôi thật sự ngỡ ngàng. Đến khi gặp bố mẹ anh, tôi bối rối và ngại ngùng đến mức chẳng dám ngẩng đầu lên.
Tôi và Dương tình cờ quen nhau trong một buổi giao lưu văn nghệ giữa các khoa của trường đại học. Tôi đang theo học quản trị văn phòng còn Dương là sinh viên khoa Quản lí du lịch. Sau buổi giao lưu Dương chủ động mời tôi đi uống nước và mong được làm bạn với tôi. Lúc đó tôi chẳng nghĩ gì hết, chỉ nghĩ có thêm một người bạn cũng vui nên tôi đồng ý.
Những tháng ngày sau đó, tôi và Dương đi cùng nhau nhiều hơn. Hai đứa có nhiều sở thích tương đồng như cùng lang thang nhà sách, hay đạp xe trên con đường vào những chiều cuối tuần. Có hôm chúng tôi rủ nhau đi chụp ảnh khi Dương tìm được một khung cảnh đẹp.
Dương là một chàng trai khá hiền, nói năng chừng mực. Bên Dương tôi có thể vô tư chia sẻ mọi chuyện vui buồn của mình. Dương luôn lắng nghe rồi động viên, vực dậy tinh thần cho tôi mỗi khi gặp khó khăn. Tình yêu đến với chúng tôi thật nhẹ nhàng, nó len vào lúc nào có lẽ cả hai đều không rõ.
Dương cũng đôi lần theo tôi về nhà ở ngoại ô chơi. Mỗi lần như vậy Dương rất thích thú, anh còn nói rất thật, anh không cần gì nhiều, nếu sau này có điều kiện anh sẽ về đây sửa lại nhà, anh thích cuộc sống yên bình như thế. Từ trước đến giờ anh là người đầu tiên nói với tôi những điều như vậy, cũng là người đầu tiên tôi không cảm thấy mặc cảm khi giới thiệu về bố mẹ mình, vì ông bà chỉ là những người buôn bán nhỏ ở chợ.
Tôi không ngờ nhà bạn trai lại giàu có như vậy. (Ảnh minh họa)
Yêu nhau gần năm nhưng khoảng hai tuần trước bạn trai mới chịu đưa tôi về nhà anh chơi. Hôm đó tôi thật sự ngỡ ngàng vì những gì mình nhìn thấy. Nơi anh ở là căn biệt thự vô cùng sang trọng ở trung tâm thành phố. Vào bên trong tôi dường như choáng ngợp trước sự xa hoa lộng lẫy với đồ nội thất sang trọng bóng choáng. Tôi bối rối và ngại ngùng đến nỗi chẳng dám bước đi, cũng chẳng biết nên ngồi hay đứng ở đâu.
Vào bàn ăn tôi càng sửng sốt hơn, chỉ có tôi, anh và bố mẹ nhưng thức ăn bày ra như đại tiệc. Bố mẹ bạn trai thì nhìn sang trọng và quý phái khiến tôi không dám ngẩng đầu lên. Tôi chợt chạnh lòng khi nghĩ đến hình ảnh vất vả của bố mẹ mình. Trong suốt bữa ăn, bố mẹ anh nhìn tôi bằng ánh mắt thờ ơ, cũng chỉ hỏi tôi vài câu cho phải phép, tôi bối rối trả lời ấp a ấp úng, tay chân thì lóng nga lóng ngóng chẳng biết đặt để chỗ nào.
Ăn xong hai người về phòng, anh dắt tôi đi tham quan một lượt. Tôi chưa bao giờ có thể nghĩ rằng, Dương là con trai nhà giàu như thế. Vậy mà từ trước tới nay, anh không hề nói gì về gia đình anh, trong khi tôi luôn phỏng đoán anh chắc là nhà cũng bình thường, bởi nhìn Dương rất bình dân từ cách ăn mặc đến cách cư xử. Giờ nhìn thấy những gì hiện ra trước mắt, cảm giác tủi thân làm tôi phát khóc. Dương xin lỗi hết lời, anh nói rằng không có ý giấu tôi hay trêu cợt gì cả. Chỉ vì anh sợ nếu cho tôi biết trước, tôi sẽ không chấp nhận tình cảm của anh. Mà anh thì không bao giờ muốn mất tôi.
Video đang HOT
Xét về mọi mặt gia đình bạn trai và tôi khác nhau nhiều quá. (Ảnh minh họa)
Quá bất ngờ nên cả tuần tôi không liên lạc gì với anh, mặc cho Dương gọi điện nhắn tin liên tục, thậm chí Dương tìm đến lớp, đến chỗ trọ nhưng tôi tìm cách tránh mặt. Nhưng cuối tuần vừa rồi tôi bất ngờ được thư kí của mẹ anh đón đợi ngay phòng trọ, mẹ anh nói cần gặp mặt tôi. Tại một quán nước sang trọng, bà cho tôi biết, sắp tới Dương sẽ đi du học trong hai năm, sau khi về sẽ tiếp nhận việc quản lí công ty du lịch của gia đình. Nhưng Dương đưa ra điều kiện bố mẹ phải chấp nhận tôi làm người yêu của Dương, phải đồng ý việc tôi sẽ là con dâu của gia đình bà khi Dương ổn định việc học ở nước ngoài.
Và bà làm tôi bất ngờ hơn cả là bà muốn tôi đồng ý với Dương, vỗ về, dỗ dành để Dương yên tâm đi học. Bà muốn tôi diễn kịch trước mặt anh, như thể tôi là con dâu tương lai của gia đình, chỉ chờ anh về là kết hôn. Song bà nói thẳng rằng bà không chấp nhận tôi, bà sẽ trả công cho tôi xứng đáng, miễn sao Dương lên máy bay.
Thật lòng tôi hoang mang vô cùng, tôi yêu Dương thật lòng nhưng liệu tôi có đủ mạnh mẽ để tiếp tục tình yêu này hay không? Tôi đắn đo rất nhiều, xét về mọi mặt gia đình bạn trai và tôi khác nhau nhiều quá, cảm giác tự ti mặc cảm sẽ làm chính tôi và bố mẹ khó xử. Tôi có nên quyết liệt đấu tranh để được bên cạnh Dương, hay âm thầm hoàn thành vai diễn rồi rút lui như mẹ anh sắp đặt? Mấy ngày nay lòng tôi rối bời, tôi nên làm gì vào bây giờ, mong mọi người hãy tư vấn giúp tôi.
Theo Afamily
Sững sờ khi biết công việc vợ vẫn làm trong một tháng qua
Thấy tôi, vợ hốt hoảng làm rơi xấp tài liệu trên tay. Còn tôi phăm phăm vào kéo tay vợ, xin lỗi mọi người rồi rời khỏi nơi đó.
Tôi kết hôn đã được ba năm và có một bé trai gần hai tuổi. Tôi vốn là một bác sỹ của một bệnh viện thành phố còn vợ tôi trước đây là giáo viên mầm non của trường tư thục. Sau khi sinh em bé, cô ấy nghỉ hẳn chỉ ở nhà chăm lo cho gia đình.
Công việc của tôi vốn rất bận bịu với những ca mổ rồi lịch trực ở phòng khám. Thậm chí, Tết Nguyên Đán năm ngoái tôi cũng phải trực, không đưa vợ con đi đâu chơi được. Tuy vậy tôi lại cảm thấy may mắn khi vợ luôn thông cảm và thấu hiểu cho nổi khổ của chồng. Chưa bao giờ tôi thấy cô ấy than phiền hay trách móc chuyện tôi đi sớm về muộn cả.
Cho đến chiều 27 tháng Chạp vừa rồi, tôi có qua nhà bác hàng xóm chơi rồi tiện thể đo huyết áp cho bác ấy. Bác ấy hỏi tôi dạo này vợ tôi làm ở đâu mà đi đêm về hôm, đóng cửa im ỉm suốt ngày. Thỉnh thoảng lại qua gửi con, ăn mặc thì đẹp lắm.
Nghe bác ấy nói, tôi chỉ nghĩ chắc dạo này vợ đi sắm Tết nên bận rộn, còn ăn mặc đẹp thì tôi cũng không tin lắm, vì vợ tôi rất đơn giản và truyền thống.
Vì thế chuyện này tôi cũng quên đi nhanh chóng. Tết năm nay, tôi không phải trực ở bệnh viện mà có thể ở nhà hưởng trọn một cái Tết bên gia đình. Khoảng thời gian ấy, dù đã quan sát rất kỹ nhưng tôi vẫn không thấy vợ mình có biểu hiện gì cả.
Đến phòng thứ 3, khi mở cửa ra thì tôi nhìn thấy ngay vợ mình đang đứng giữa phòng khách. (Ảnh minh họa)
Cho đến chiều ngày mồng 5 Tết, tôi vô tình phát hiện trong điện thoại của vợ có rất nhiều số điện thoại lạ mà tên liên lạc không ghi rõ ràng. Đại loại các ký hiệu như nhóm trưởng, ủy viên, đối tác, thành viên 1,2,3... rất khó hiểu.
Tôi hỏi thẳng vợ thì cô ấy chỉ cười nói bạn bè bình thường, đặt biệt danh cho dễ nhớ. Thực sự lúc ấy, tôi cảm thấy câu trả lời của vợ không thỏa đáng chút nào. Đặt ký hiệu như này còn khó nhớ hơn ấy. Trước giờ vợ tôi cũng không giấu giếm tôi điều gì, vậy mà giờ cô ấy úp úp mở mở khiến tôi rất khó chịu.
Đêm Valentine tôi vẫn phải trực, vì vậy ngày 15 tôi được nghỉ, tôi mua một bó hoa về, tặng vợ đồng thời xin lỗi cô ấy. Thấy vợ không mặn mà lắm, cũng chẳng quan tâm đến quà cáp như mọi năm, nên tôi rất bất mãn và nghi ngờ. Đặc biệt, ăn cơm trưa xong, vợ tôi liên tục hỏi tôi có đi làm không, nay không phải trực sao?
Vậy nên dù được nghỉ nhưng tôi vẫn dối vợ là đi làm, tôi ra khỏi nhà và ngồi ở quán cà phê cách nhà không xa, theo dõi vợ cả buổi chiều hôm đó. 3 giờ chiều, vợ tôi mặc váy, trang điểm cầu kỳ, khóa cửa rồi mang theo con trai ra khỏi nhà. Tôi âm thầm bám theo thì thấy vợ tôi mang con tới gửi nhà cô em họ của vợ. Sau đó lại tung tẩy đến trước một tòa chung cư.
Lúc ấy, tay tôi đã run lên cầm cập, tim như muốn vỡ tung vì giận dữ. Tôi đã nghĩ ngay vợ mình đang hẹn hò một người đàn ông trong tòa chung cư này. Tôi không thể tin vào mắt mình là người vợ mà tôi hết lòng tin tưởng lại có thể phản bội ngay sau lưng chồng một cách trắng trợn như thế.
Tôi thấy vợ gửi xe nên cũng tìm chỗ gửi, sau đó cô ấy vào thang máy và lên thẳng tầng 10, tôi cũng chờ rồi bám theo. Đến nơi, tôi gõ cửa từng phòng một, nói rằng tôi là người ở tầng dưới, mới chuyển đến, muốn làm quen với mọi người.
Tôi giật mình vì bên trong có rất đông người nữa, đang tập trung ngồi nghe vợ tôi nói. (Ảnh minh họa)
Đến phòng thứ ba, khi một cô gái trẻ măng vừa mở cửa ra, thì tôi nhìn thấy ngay vợ mình đang đứng giữa phòng khách. Tôi giật mình vì bên trong có rất đông người nữa, đang tập trung ngồi nghe vợ tôi nói.
Cho tới lúc này tôi mới ngã ngửa biết lý do bao lâu nay vợ tôi đi sớm về muộn, ăn mặc trang điểm đẹp là để làm gì. Hóa ra cô ấy giấu giếm chồng con tham gia vào một công ty đầu tư. Trông thấy tôi, cô ấy hốt hoảng làm rơi xấp tài liệu xuống nền nhà. Tôi phăm phăm đi vào xin lỗi mọi người rồi kéo vợ ra khỏi căn nhà đó.
Về đến nhà, cô ấy vội vàng giải thích. Cô ấy bảo vì không muốn sống phụ thuộc chồng quá nhiều nên muốn kiếm việc làm thêm để tạo thu nhập. Tôi rất mừng khi cô ấy có ý chí phấn đấu như vậy, nhưng đến khi nghe cô ấy thú nhận đã bỏ 10 triệu làm thành viên chính thức thì tôi ngã ngửa. Tôi không trách gì vợ khi đã lấy số tiền đó mà không hỏi ý tôi. Tôi chỉ phân tích cho vợ hiểu mỗi khi quyết định việc gì thì nên tham khảo ý kiến người xung quanh, đặc biệt là bàn bạc với chồng.
Sau hôm nói chuyện đó, tôi vẫn để vợ tham gia công ty và gặp gỡ những người cùng ý tưởng với mình. Nhưng tôi cũng để ý hành động của cô ấy hơn, buổi tối về vẫn hỏi han xem ngày hôm đó của cô ấy như thế nào.
Thế nhưng, điều làm tôi không ngờ tới là đầu tuần vừa rồi, vợ tôi lại lén lút rút 100 triệu trong ngân hàng để đầu tư vào công ty. Vợ tôi bảo muốn kiếm được tiền thì phải đầu tư. Có nhiều người đã mua lại cổ phần để trở thành cổ đông công ty. Thấy vợ cương quyết như thế, tôi cũng chẳng biết nói gì thêm. Cô ấy bảo tôi cho thời hạn 6 tháng, chắc chắn cô ấy sẽ thành công.
Bây giờ tôi chẳng biết làm gì với vợ nữa, có nên đặt niềm tin vào vợ, cho cô ấy 6 tháng tự làm điều mình thích không? Hay nghiêm cấm tuyệt đối vụ việc này? Thực sự thì tôi cũng không hiểu rõ công việc của vợ lắm nên không dám đưa ra lời khuyên nào. Mà giờ âm thầm điều tra thì sợ cô ấy trách cứ không tin tưởng vợ. Thật chẳng biết làm sao nữa. Mong bạn đọc cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
Sợ bị nghĩ không đàng hoàng khi tôi xuống phòng bạn trai Liệu tôi xuống phòng anh có sao không, có bị gọi là con gái không đàng hoàng không? Tôi sợ bị những người trong xóm trọ anh đánh giá này nọ. Tôi 25 tuổi, đã tốt nghiệp và đi làm được một năm nay. Chúng tôi yêu nhau được 2 năm, hiện tại cũng rất yêu. Để được vậy, chúng tôi đã vượt...