Choáng váng khi phát hiện chồng mắc bệnh phô dâm
“ Phô dâm” là một trong những hình thức lệch lạc tình dục. Sở dĩ gọi đó là lệch lạc vì đối tượng không đòi hỏi phải có quan hệ tình dục thông thường mới đạt khoái cảm, họ cần một cung cách thoả mãn khác lạ.
Những kẻ khoe khoang “của quý” của mình là nạn nhân của một chứng bệnh mà khoa học gọi là “tình dục loãng thể” hay “phô dâm”, một hiện tượng lệch lạc tình dục vẫn gặp ở mọi nơi trên thế giới, và cũng không lạ lẫm gì ở Việt Nam. Những người vợ lấy phải một anh chồng mắc chứng bệnh này, thường gặp phải những tình huống oái oăm.
Trường hợp của Ngân là một ví dụ dở khóc dở cười, chị chia sẻ: “Khi biết bí mật của chồng, tôi xuýt nữa thì ngất xỉu. Trong đời tôi đã từng một lần gặp loại đàn ông này, lúc đó tôi mất ăn mất ngủ, chửi rủa hắn, một gã đã “khoe của” ngay trước mắt tôi khi tôi đang cùng bạn bè đi dạo ở công viên. Tôi chửi gã đó là kẻ biến thái, bệnh hoạn, kinh tởm… nói chung, tôi bị sốc mất một thời gian dài. Vậy mà không ngờ, số trời lại xui tôi lấy đúng phải một người “biến thái” y như vậy.
Tôi với chồng tôi quen nhau từ hồi sinh viên, chơi thân thiết rồi ra trường, đi làm lại cùng công ty, giúp đỡ nhau rồi nên duyên. Phải nói chồng tôi trông hình thức không được đẹp trai cao to, nhưng lại có dáng vẻ thư sinh. Những điều giản dị trong anh đã cuốn hút tôi và tình yêu của chúng tôi bắt đầu từ tình bạn, điều đó khiến cho chúng tôi sau khi cưới rất hòa hợp về cách sống.
Tuy nhiên “chuyện ấy” thì có hơi chút khác lạ. Chồng tôi đôi khi thích khỏa thân trong phòng, nếu tôi ôm mặt kêu lên thì anh ấy rất thích thú. Thỉnh thoảng, anh ấy hay cầm, ngắm đồ lót của vợ rồi mới “yêu”. Khi tôi thắc mắc thì chồng tôi bảo, vì yêu vợ quá cho nên làm thế. Những đặc điểm đó dần rồi tôi cũng quen, coi như đấy là sở thích không có hại của chồng.
Rồi một lần, trong lúc rảnh rỗi ở công sở, khi đọc một thông tin trên mạng tôi bỗng nhớ lại cái lần bị “xem của quý” một cách bất đắc dĩ cách đây mấy năm, tôi liền tìm kiếm thông tin về căn bệnh ấy. Kết quả cho ra hàng vạn, tôi nhấn vào một vài đường link để đọc và thật choáng váng khi đọc một bài phóng sự trên báo mạng đăng cách đây cũng vài năm được chia sẻ trên một diễn đàn. Trong bài viết có chụp cả hình của một số người rình rập “khoe của” chốn công cộng, trong đó có hình dáng rất quen.
Tôi cố nhớ thì mới tá hỏa, vì có một ảnh giống chồng tôi ngày xưa. Kể cả dáng dấp, cái áo kẻ anh mặc từ hồi chơi thân với nhau, cái quần âu mầu xám bạc, mái tóc, nốt ruồi gần mang tai… vì ảnh được phóng viên chụp từ phía sau. Tôi bắt đầu tìm hiểu triệu trứng của những người mắc bệnh phô dâm, thì thấy có vài đặc điểm giống chồng mình. Từ lúc đó, tôi rơi vào trạng thái hoảng loạn, bần thần không thể làm được việc gì.
Video đang HOT
Hôm sau, tôi vờ kể cho chồng nghe chuyện ngày xưa bị một kẻ “khoe hàng” làm tôi phát khiếp, anh nói: “Chuyện bình thường thôi, họ mắc bệnh ấy chứ có phải họ muốn thế đâu”. Mấy hôm sau, tôi gửi anh bài phóng sự đã copy về máy, rồi hỏi người trong ảnh có phải là anh không? Anh thừa nhận đúng là anh, nhưng anh gào lên rằng phóng viên chụp ảnh bừa, lúc đó anh chỉ đứng ngắm mấy cô gái xinh đẹp chứ có làm gì đâu (ảnh chụp phía sau, bị bôi nhòe ngang hông, kiểu ảnh “che”). Anh còn nói sẽ kiện tờ báo nào đăng hình ảnh của anh một cách vụng trộm.
Tôi đang rất hoang mang, không biết nên tin chồng hay tin bài phóng sự kia. Kể từ hôm ấy, tôi không muốn anh động đến tôi, luôn có cảm giác ghê ghê. Anh cũng thanh minh hết lời rằng anh không mắc chứng bệnh quái đản ấy. Nhưng những hành vi thích “khoe hàng” trong phòng ngủ, cũng như nhìn ngắm đồ lót của anh khiến tôi bán tín bán nghi.
Nếu thật sự anh mắc bệnh phô dâm thì liệu bây giờ, anh còn làm cái chuyện “vác của quý” đi “dọa” người ta nữa không? Đời sống tình dục của vợ chồng tôi sẽ thế nào nếu như anh vẫn mang chứng bệnh kỳ quặc ấy”.
Tôi tìm đến đường dây tư vấn về sức khỏe tình dục và biết rằng căn bệnh lạc tình dục kiểu phô dâm là hành vi lệch lạc tĩnh, nghĩa là đối tượng không có ý tấn công, chiếm đoạt tình dục để thoả mãn. Bệnh này phổ biến nhất khi bệnh nhân ở tuổi dậy thì. Ít phát hiện ở đàn ông đã có gia đình hoặc trên 50 tuổi. Căn bệnh này có thể tự mất đi khi trưởng thành hoặc được chữa trị bằng các biện pháp uống thuốc hoặc trị liệu tâm lý. Tôi cũng tạm yên lòng, nhưng nếu quả thực chồng tôi mắc bệnh đó làm thế nào để chồng tôi thừa nhận để phối hợp chữa trị đây.
Theo GĐVN
Chuyến đi chơi đáng sợ cùng bạn trai quen qua mạng không bao giờ quên
Chuyện kinh khủng xảy ra trong chuyến du lịch cùng bạn trai mới quen khiến cô gái này bị ám ảnh suốt một thời gian sau đó...
Trước khi bắt đầu khóa học cao học tại Perth, tôi quyết định tự thưởng cho mình một chuyến dã ngoại. Không muốn tận hưởng cảm giác hứng khởi này một mình, tôi tham gia một vài trang web kết bạn để tìm kiếm bạn đồng hành sau khi đặt phòng khách sạn tại đây. Dù chỉ kéo dài vài ngày, tôi vẫn mong muốn gặp được những người bạn mới tại nơi này.
Cơn ác mộng
Không lâu sau đó, tôi nhận được phản hồi của trang web kết bạn về một thành viên nam có rất nhiều điểm phù hợp với tôi. Dave và tôi cùng chung độ tuổi, quốc tịch và đều học cao học. Những điểm giống nhau nhanh chóng khiến cả hai bị đối phương thu hút. Dave sống khá gần nơi tôi thuê khách sạn và điều đó giúp cả hai có thể dễ dàng lên kế hoạch gặp mặt.
Chúng tôi hẹn nhau dùng bữa tối tại một nhà hàng trong lần gặp đầu. Dave tình nguyện đến đón tôi vì từ chỗ tôi tới đó khá xa. Những cảm nhận đầu tiên của tôi về anh bạn trai quen qua mạng này là thân thiện, hoạt ngôn và hài hước. Tuy vậy, những cảm nhận tích cực về anh chàng này nhanh chóng biến mất sau buổi tối hôm đó.
Buổi tối kinh hoàng
Sau khi dùng bữa và trò chuyện cùng nhau, tôi chủ động xin cáo lui sớm bởi những ly rượu vang khiến tôi hơi choáng váng. Tôi đồng ý để Dave đưa về và nghĩ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu mời anh ta lên phòng chơi một lát. Vẻ ngoài lịch thiệp đã khiến tôi đánh giá sai về con người này.
Ngay sau khi lên phòng, Dave biến thành một con quái vật. Anh ta đẩy tôi lên ghế bành và ép buộc phải thỏa mãn anh ta. Tôi cố gắng vật lộn nhưng vô ích dưới sức nặng Dave. Khi hét lên và bắt đầu khóc, anh ta lấy tay bịt miệng tôi.
Ảnh minh họa
Tôi sợ hãi khi biết rằng không thể chống trả lại một người có sức khỏe hơn mình. May thay, tôi với được chiếc bình hoa trên bàn và dùng hết sức đập vào đầu anh ta. Bị bất ngờ, Dave hét lên đau đớn và ngã vật ra.
Dù sợ hãi và mệt mỏi, tôi vẫn cố gắng vùng dậy và chạy ra mở cửa. Tôi yêu cầu Dave ra khỏi phòng tôi ngay lập tức nếu không sẽ hét to để cả tòa nhà nghe thấy. Khi thấy vẻ cương quyết và cứng rắn của tôi, Dave liền lủi thủi lấy áo khoác ra về trong khi vẫn ôm vết thương chảy máu ở đầu. Sau khi anh ta đi khỏi, tôi khóa cửa nằm gục xuống sàn và tự hỏi tại sao có thể cho một người lạ vào nhà mình.
Tôi không kể lại chuyện này với bất kì ai, kể cả người thân hay bạn bè vì quá xấu hổ và cảm thấy ngu ngốc khi cho anh ta vào nhà. Kỳ nghỉ của tôi đã hoàn toàn bị hủy hoại vì buổi tối hôm đó.
Cô đơn và sợ hãi tại thành phố xa lạ
Sau buổi tối đó, tôi không còn hứng thú tham quan cảnh đẹp tại Perth nữa. Những ngày tiếp theo của kỳ nghỉ trôi qua trong mệt mỏi và căng thẳng. Tôi trở nên cảnh giác bởi ám ảnh suy nghĩ rằng Dave theo dõi mình ở mọi nơi. Không chỉ khóa cửa phòng, tôi còn chặn thêm ghế vì sợ Dave sẽ quay lại bởi anh ta biết khách sạn nơi tôi thuê.
Nhiều tuần sau vụ việc đó, tôi không còn là chính mình nữa. Ngay cả khi về Singapore, tôi vẫn cảm thấy đang bị Dave theo dõi. Phải mất một thời gian dài tôi mới lấy lại cảm giác an toàn. Tuy vậy, tôi vẫn không thể thôi trách bản thân bởi mọi thứ sẽ khác đi nếu không mời Dave về nhà.
Chuyện xảy ra với Dave trở thành vết sẹo lớn trong lòng tôi. Tuy nhiên, điều này cũng không thể ngăn cản tôi theo đuổi ước mơ học tập tại Perth. Sau này, tôi đã cẩn thận hơn khi mời người khác tới nhà.
Mọi chuyện với Dave chính thức kết thúc vào tối hôm đó. Chúng tôi không liên lạc hay gặp nhau bất cứ lần nào kể từ đó. Nếu gặp anh ta lần nữa, tôi sẽ không còn hoảng loạn và sợ hãi như trước. Chuyện xảy ra là bài học đắt giá và tôi sẽ không bao giờ lặp lại sai lầm này nữa.'
Theo Herworld
Cách trị mẹ chồng tham tiền của nàng dâu `thông minh` Cứ tưởng nhà chồng tốt, ai ngờ khi về nhà sống chung tôi quá choáng váng với độ tham tiền của mẹ chồng. Suýt chút nữa tôi đã phải ly hôn nếu như không tìm ra cách trị mẹ chồng tham tiền. Ngay cả tiền của hồi môn của tôi bà cũng muốn giữ. Ảnh minh họa Sau đám cưới được vài ngày,...